Chương 1 – Cùng bạn tốt vào trong trò chơi
Xem mắt là cái gì? Xem mắt chính là chuyện giữa một nam một nữ, hai người nói ra tất cả các điều kiện của bản thân, nhanh chóng tiến hành hôn nhân. Về phần đối phương là Vũ Đại Lang hay Tây Môn Khánh cũng không quan trọng. Đối với đàn gái mà nói, quan trọng là người đàn ông này có xe hay không, cha mẹ trong nhà có khắc nghiệt hay không, tiền mừng đám cưới có nhiều hay không. Ngoài ra thủ tục cũng không quá quan trọng, họ sẽ công bố giá cả của mình cho đối phương biết, cuối cùng đạt thành hợp đồng mua bán.
—————Lục Tiểu Hoãn thường đi dạo trong một diễn đàn dành cho phái nữ, một vị nữ đại thần đã từng viết thế này.
Nếu như trước 18 tuổi cô đã từng đối với hôn ước từ nhỏ do cha mẹ định đoạt ôm một chút ảo tưởng như trong truyện của Quỳnh Dao; thì năm 26 tuổi cô đã hoàn toàn đem ảo tưởng đó đánh bại bằng sự thật, chôn cất nó thật sâu dưới lớp bùn đất.
“Con gái à, lúc nãy thím ba nói sẽ giới thiệu cho con một người đàn ông là thành phần tri thức vừa có tiền lại đẹp trai.” Mẹ Lục hưng phấn đến nỗi không thể khép miệng lại được, sau khi cúp điện thoại liền chạy thẳng tới phòng của cô.
Lục Tiểu Hoãn xoa xoa cái trán đổ đầy mồ hôi lạnh, căn bản là đi xem mắt sẽ không gặp được người đẹp trai, tất cả mọi người tới xem mắt đều là hàng ế. Nếu mà may mắn gặp được người cao trên 170, trong nhà lại giàu có, thì chính là lỗ mũi hướng lên trời, kiêu ngạo.
Cái người lần trước đầu có ba chỏm tóc, con mắt tìm không thấy, bụng nhìn sơ qua còn tưởng đàn ông mang thai sáu tháng, lúc nói đến gia đình mình ai cũng là nhân viên nhà nước thì lỗ mũi hận không thể đụng tới trần nhà. Nhìn thấy cô làm tư thế “cứng gắn như đá” không nhúc nhích không thèm để ý đến hắn, lúc này hắn mới hỏi một câu: “Lục tiểu thư, cô có cảm thấy cả nhà tôi đều ưu tú không?” Quên nói, người đàn ông này còn đang tập nói tiếng địa phương. Cô lập tức phối hợp làm ra ánh mắt hâm mộ, bên ngoài gật đầu nhưng trong lòng lại đổ mồ hôi lạnh.
“Con gái à, con có nghe mẹ nói không vậy? Người đàn ông lần này là tinh hoa trong giới IT đó!” Mẹ Lục tiếp tục lải nhải bên tai con gái.
Lúc này Lục Tiểu Hoãn mới đem tầm mắt từ trong màn hình trò chơi dời về phía mẹ mình đang hứng thú nói không ngớt miệng, mệt mỏi gật đầu.
“Thím ba đã sắp xếp bữa hẹn vào lúc mười giờ sáng thứ sáu tuần này. Con phải để trống ngày đó đi gặp mặt ẹ.” Mẹ đại nhân lại bắt đầu uy hiếp.
“Dạ dạ dạ, mẹ cứ yên tâm.” Lục Tiểu Hoãn lập tức thức thời, lên dây cót tinh thần.
Sau khi mẹ Lục lấy được lời đảm bảo liền cẩn thận quan sát vẻ mặt vô cùng thành khẩn của Tiểu Hoãn, xác nhận con gái đã hiểu, lúc này mới đi ra khỏi phòng.
Thím ba mà mẹ vừa nói chính là bà bác cùng lớp nhảy disco với mẹ. Không biết có phải người lớn tuổi nào cũng tận tâm như vậy không, cứ ba hay năm ngày là giới thiệu đối tượng cho người khác, nhất là cho cô. Thật ra thì thím ba vô cùng tốt, nhưng chỉ là giới thiệu ọi người toàn là đồ. . . . “quá cực phẩm.”
“Con gái à!” Đột nhiên mẹ Lục lại mở cửa, đưa nửa cái đầu vào trong, “Sau này đừng chơi cái trò chơi nhàm chán đó nữa, trong trò chơi lại không có thành phần tri thức đẹp trai, nên dành thời gian suy nghĩ mặc gì khi đi xem mắt thì tốt hơn.”
Mắt thấy Tiểu Hoãn đóng trò chơi thì mẹ Lục mới hài lòng đóng cửa lại.
Đừng hỏi trong nhà này Tiểu Hoãn sợ nhất là người nào, mỗi ngày cho dù không được ôm chăn bông ngủ nướng cũng không đáng sợ bằng mẹ cô, mẹ chỉ cần càu nhàu lúc cô thức dậy là dư âm sẽ lượn quanh màng nhĩ, ba ngày còn không dứt.
Kể từ sau khi cô trải qua sinh nhật 24 tuổi là mẹ đã bắt đầu an bài cô đi xem mắt. Dĩ nhiên, cô đã từng bảo vệ nhân quyền kháng nghị nói mình còn trẻ người non dạ, không nên tiếp xúc với chuyện nam nữ quá sớm. Kết quả mẹ chỉ cần nói một câu đã làm cô không còn gì phản bác. Mẹ nói, “Con đừng tưởng mẹ mình ngu dốt, mấy đứa con nít bọn con đứa nào không phải 13 tuổi nắm tay, 14 tuổi hôn môi. Con 24 tuổi rồi, nếu không phải năm đó bà ngoại thay mặt nói dùm con, mẹ đã sớm gả con tám năm trước.”
Lục Tiểu Hoãn bị lời nói mạnh mẽ của mẹ làm im miệng, tám năm trước, chẳng phải cô sẽ phạm tội kết hôn quá sớm hay sao.
“Tôi là nữ sinh, nữ sinh xinh đẹp, tôi là nữ sinh. . . .” Điện thoại di động đặt bên cạnh máy tính bắt đầu sáng lên.
Tiểu Hoãn lấy điện thoại, trên màn hình hiện tới cái tên: heo Tiểu Bạch.
“Này~”
“Tiểu Hoãn, nhanh lên võng du, tớ cho cậu xem đồ tốt.” Người đàn ông bên kia điện thoại không che dấu được sự đắc ý.
Đồ tốt? Ánh mắt Tiểu Hoãn không nhịn được sáng lên.
Một lần nữa mở trò chơi lên, lời mời kết đội liền hiện ra: Tiểu bá vương anh tuấn mời bạn cùng nhau hợp thành tổ đội [Đồng ý][Cự tuyệt].
Cái trò chơi này sau khi hợp thành tổ đội sẽ có thêm một tính năng dịch chuyển tức thời, chính là có thể giúp cho người chơi từ trên bản đồ bay đến bên cạnh đồng đội mình. Tiểu Hoãn điều khiển con chuột nhấp vào nút đồng ý, một chùm sáng bạc thoáng qua, Tiểu bá vương anh tuấn lập tức xuất hiện bên cạnh nhân vật của cô.
[Đội ngũ] Tiểu bá vương anh tuấn: Tiểu Hoãn, nhanh lên một chút, xem đai lưng trên người nhân vật của tớ.
[Đội ngũ]: Cửa sổ chat mà chỉ có những người trong cùng một đội mới đọc được.
[Đội ngũ] Tiểu bá vương anh tuấn: Bảo đảm cậu chảy nước miếng ròng ròng.
Cô lau mồ hôi, vội vàng nhấp chuột kiểm tra trang bị cậu ta, sau đó phát hiện đai lưng của cậu ta được khảm thêm ngọc bài, thuộc tính: sức mạnh, trí khôn, nhanh nhẹn tăng thêm 30 điểm; sát thương tăng 5%. Oa, cô nuốt một ngụm nước miệng, thật sự là đồ tốt. Quan trọng hơn là cái ngọc bài đó là màu tím tiên khí, còn có thể khắc tên để đem tặng. Bây giờ cậu ta khắc trên ngọc bài năm chữ: Mãnh nam đẹp trai nhất.
Cấp độ vật phẩm tăng theo màu sắc : đỏcamvànglụclam chàm tím, màu tím là hiếm và cực phẩm nhất.
Chính là. . . .năm chữ này thật là muốn ói.
[Đội ngũ] Tiểu bá vương anh tuấn: như thế nào, có phải rất tốt hay không? Toàn game chỉ có ba mảnh, một mảnh đang ở trong tay tớ.
Cô gật đầu một cái, rất phối hợp gửi đi một icon cười gian, “Không tệ, hắc~ sao mà có vậy?”
[Đội ngũ] Tiểu bá vương anh tuấn: ngày mai đi, tớ sẽ cho anh em một mảnh.
Cô cũng có? Nếu là toàn game chỉ có ba mảnh, vậy giá cả khẳng định không rẻ, cái tên heo Tiểu Bạch này lại lãng phí RMB.
RMB là tiền của người Trung Quốc, còn gọi là nhân dân tệ, có khi gọi là tệ hoặc là khối (chắc khối giống tệ, mình nghĩ vậy), còn tiền trong đây nói chung thì mình gọi là tệ >_< còn tại sao những lúc để là RMB còn những lúc lại để là tệ, là vì bản raw để là RMB nên viết thành RMB cho nó sát bản raw (một chút).
Heo Tiểu Bạch tên thật là Tiêu Bạch, là đồng đảng kiêm anh em lúc cô học đại học, ban đầu chính là cậu ta kéo cô tới trò chơi này.
Nhìn thấy chủ nhật nào cô cũng ủ trong nhà làm trạch nữ, cậu ta vô cùng đau đớn dạy dỗ, “Tuổi xuân ngắn ngủi, ai rồi cũng sẽ già đi, Tiểu Hoãn cậu không thể lãng phí thời gian tốt đẹp như vậy.” Lục Tiểu Hoãn không quan tâm khoát tay, “Bận rộn cả một tuần, thật vất vả mới đợi được đến ngày chủ nhật, tớ muốn xem phim thần tượng.”
Cậu ta nói, “Xem ti vi thật lãng phí thời gian, tuổi xuân của cậu sẽ biến mất.”
Cô đổ mồ hôi lạnh, “Vậy cậu nói thử làm sao mới có thể trẻ mãi không già?”
Cậu ta chê cười, “Cậu muốn trở thành Hắc Sơn Lão Yêu sao?”
Cô trừng cậu ta, “Cậu mới là Hắc Sơn Lão Yêu, cả nhà cậu đều là Hắc Sơn Lão Yêu.” Nghiêng đầu, không để ý đến cậu ta, ôm một gói khoai tây chiên tiếp tục gặm nhấm.
Tiêu Bạch nói, “Cùng tớ vào trong trò chơi đi, đảm bảo lo ăn lo mặc cho cậu.” Suy nghĩ một chút, lại bổ sung một câu, “Trong trò chơi có rất nhiều trai đẹp.”
Trai đẹp? Vừa nghe có trai đẹp, Lục Tiểu Hoãn lập tức bỏ đồ ăn vặt trên tay, từ trên ghế salon nhảy xuống, “Tớ đi tới đi!”
Vì vậy cô cứ như vậy tin lời Tiêu Bạch, không chút suy nghĩ nhảy vào võng du.
Ở trong trò chơi Tiêu Bạch lấy tên là Tiểu bá vương anh tuấn. Xem hình thức biết nội dung, chính là bá vương anh tuấn nhất trong trò chơi, cậu ta nói lấy tên như vậy làm cậu ta rất nổi tiếng. Sau khi lôi kéo Tiểu Hoãn vào trong trò chơi, cậu ta cũng thực hiện lời hứa của mình sẽ ở trong trò chơi chiếu cố cô thật tốt. Chẳng những chuẩn bị trang bị cho cô, ngay cả tài khoản đều là cậu ta đăng ký, thậm chí ngay cả tên nhân vật cũng suy nghĩ dùm cô; một cái tên rất nổi bật như cậu ta: Tiểu Hoa Tiểu bá vương.
Tiểu Hoa Tiểu bá vương = vợ bé Tiểu bá vương, vì một từ nhưng lại có nhiều nghĩa nên cái tên Tiểu Hoa = vợ bé = nho nhỏ (sẽ gặp trong những Chương sau).
Lần đầu tiên được chơi trò chơi nên cảm thấy rất là phấn khích, nhưng khi Tiểu Hoãn nhìn thấy cái tên này liền đau buồn thật lâu. Trên đầu hiện lên cái tên như vậy chỉ cần nhìn cũng có thể biết rõ cô có liên quan đến ai, nếu như có gặp trai đẹp, anh ấy tuyệt đối sẽ đi đường vòng.
Tiêu Bạch không đồng ý nói, “Hai cái tên này rất đẹp đôi! Sau này tớ ở trước mặt đánh quái, cậu ở phía sau nhặt đồ. Nam nữ phối hợp, làm việc không mệt!”
Lục Tiểu Hoãn sửng sốt, cô tới trò chơi này để nhặt vật phẩm sao? Không được không được, cô kiên quyết từ chối.
Tiêu Bạch kích động nói, “Tớ để cho cậu nhặt đồ là vì cậu muốn mà, tớ động thủ cậu chỉ cần ngồi không hưởng lợi, còn có thể tăng thêm cấp bậc đồng đội.” Trong trò chơi chính là như vậy, hợp thành đội ngũ có thể chia sẻ kinh nghiệm đồng đội, bao gồm cả việc nhặt vật phẩm, trong trò chơi những mỹ nữ hay người có mặt mũi thường không cần tự mình đánh quái. Nhưng mà cho tới bây giờ Tiểu Hoãn không có chơi trò chơi lần nào cho nên cô không biết.
Vì để biểu hiện mình chiếu cố Tiểu Hoãn, Tiêu Bạch cố ý mang cô đi soát quái nửa ngày. Tiểu Hoãn nhìn giá trị kinh nghiệm của mình không ngừng tăng lên, trong tủ trang bị không ngừng đầy ấp đồ đạc thì hài lòng gật đầu một cái; thì ra cảm giác không làm mà hưởng lại thoải mái đến như vậy. Vì để ình thoải mái hơn, cô để cho Tiêu Bạch nhặt vật phẩm, dù sao chỉ cần đem đồ tốt nhặt được rồi cho cô là được; cô cứ nhấp chuột nhặt vật phẩm cũng mệt mỏi mà.
Cuối cùng liền biến thành Tiểu Hoa Tiểu bá vương ở bên một bên nhàn nhã nghỉ ngơi, Tiểu bá vương anh tuấn liều mạng đánh quái nhặt đồ.
Tiêu Bạch cười hì hì nói với cô, “Tiểu Hoãn, cậu có muốn giết quái thử một chút không?”
Lục Tiểu Hoãn không cần suy nghĩ, “Không muốn! Cậu nói tớ chỉ cần ăn uống là được mà.” nghiêng đầu sang hướng khác, cô khẽ mỉm cười, “Vậy là cậu muốn phản lại lời cậu nói sao?”
Tiểu Bạch lập tức cười lấy lòng, “Không có không có, tớ chỉ tùy tiện hỏi một chút thôi, hỏi một chút thôi mà.”
Sau này, Tiểu Hoãn cảm thấy mỗi ngày trôi qua rất nhẹ nhõm, luyện cấp có người mang theo, trang bị có người mua, ngay cả thú cưỡi cũng là thần thú do Tiêu Bạch lấy RMB mua cho.
Lần đầu tiên Lục Tiểu Hoãn chơi trò chơi, liền cảm nhận được làm bạn với người giàu thật là tốt. Mỗi lần trong trò chơi xuất hiện trang bị hay đạo cụ nào mới cô đều lấy được đầu tiên, không phải vì cô lợi hại; mà là RMB của Tiêu Bạch lợi hại.
Cô chỉ cần nói một câu, “Tớ muốn cái này.” Tiêu Bạch liền vui vẻ chạy đi mua cho cô.
Sau khi tốt nghiệp Tiêu Bạch đi làm trong công ty nhà cậu ấy, nhàn rỗi không có chuyện gì làm học người ta đầu tư cổ phiếu. Kết quả nhân đôi nhân đôi, nhân đôi ra một chiếc BMW, sau đó chính là một căn nhà ở trung tâm thành phố; vì vậy Tiêu Bạch chính thức gia nhập hàng ngũ người có tiền. Người có tiền tiêu tiền tuyệt không đau lòng, huống chi ở trong trò chơi mà muốn đứng đầu bảng xếp hạng, trừ phải có thao tác đẹp nhanh nhẹn chính xác, quan trọng nhất chính là phải có RMB ủng hộ. Cho nên Tiêu Bạch dùng sức đập RMB, mỗi lần trò chơi cập nhật đồ tốt cậu ta liền lấy tiền lôi kéo nó về bên mình, ở trên võng du khoe khoang tài sản. Ngày qua ngày, danh hiệu Tiểu bá vương anh tuấn của cậu ta vang xa khắp nơi, cũng tiến vào top năm bảng tài phú.
Trong trò chơi này nếu chịu khó tốn tiền tốn của thì sẽ thoải mái hơn nhiều người chơi không có RMB; nhưng mà có một vài thứ cho dù có tiền cũng chưa chắc có thể có được.
Ví dụ như một vài tiên khí thuộc tính vô cùng cực phẩm, một vài thần thú, mặc kệ là chế tạo tiên khí hay là ấp trứng sủng vật nở thành tọa kỵ, đều có xác suất thành công và thất bại. Mà ngọc bài màu tím này chính là tiên khí, chính là loại có xác suất tạo thành vô cùng thấp, thấp đến tỉ lệ một trên một nghìn mới có thể tạo thành bảo bối. Nói cách khác, toàn bộ game nếu như có một ngàn người thì chỉ có một người có thể có.
Vỗ vỗ cái trán, Tiểu Hoãn hỏi cậu ta, “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, cái này chẳng phải là tiên khí cực phẩm sao?”
Tiểu bá vương anh tuấn: “Đúng vậy, tớ mua được đó, thông qua tầng tầng lớp lớp quan hệ mới tìm được nhân vật quan trọng, trước tiên lấy một mảnh, chờ ngày mai anh ta đăng nhập rồi chuyển mảnh nữa.”
Tiểu Hoa Tiểu bá vương: “Nhân vật quan trọng? Người nào, tớ biết không?”
Mặc dù cô mới vào trò chơi được một tháng nhưng bởi vì Tiêu Bạch là người giàu có, cho nên cô có JQ với người giàu có, vì vậy thân phận nhanh chóng được hoan nghênh, quen với Tiêu Bạch cô cũng biết được không ít người.
JQ = Jian qing = gian tình = tình cảm mờ ám, những từ như thế này mình không dịch ra nghĩa Việt luôn là tại vì đây là ngôn ngữ thường gặp trong võng du, và vì nó là tiếng Anh nên mình giữ lại thì sẽ sát với bản raw hơn (một chút), trong bản raw những chữ tiếng Anh vẫn xuất hiện như thường.
Tiêu Bạch cười hắc hắc: “Nói ra chắc là cậu sẽ không tin đâu, người này rất nổi tiếng.”
Lục Tiểu Hoãn vừa nghe nói liền tò mò: “Rốt cuộc là người nào? Mau nói một chút cho tớ nghe.”
Tiêu Bạch nhìn hai bên một chút, xác định không có ai; nửa ngày sau mới dùng cửa sổ tán gẫu gửi cho cô một cái tên: Phi Thành Vật Nhiễu.