Ở Nơi Hoa Đào Nở Loạn


Chương 28 — Diệu kế trong thành Hoa Vân
Diệu kế?
Lòng tốt của Hứa Tiên hoàn toàn bị Tiểu Hoãn gạch bỏ: “Diệu kế gì? Cầu xin chị dâu chia sẻ!”
. . . . . . Tiểu Hoãn đang muốn đem diệu kế của mình nói cho Hứa Tiên biết, đột nhiên cô không biết nên nói từ chỗ nào. Chủ yếu là bởi vì, diệu kế của cô. . . . . .
Vì vậy cô ho khan một cái, cố làm ra vẻ thần bí nói: “Bí mật.”
Hứa Tiên run rẩy hồi lâu mới gửi tới một câu: “Chị dâu quả thật là nữ trung hào kiệt, mới vừa rồi tiểu sinh hoàn toàn bị khí thế lưu danh thiên cổ của ngươi trấn áp, trong lúc nhất thời, cảm xúc cuồn cuộn.”
囧, đâu có thể sử dụng từ lưu danh thiên cổ bừa bãi như vậy.
“Như vậy, diệu kế mà chị dâu nói là?”
Thật ra thì cũng không phải là diệu kế gì, cô chỉ muốn tự mình giải quyết vấn đề, trước khi người đàn ông nào đó trở lại.
“Đến lúc đó ngươi sẽ biết.”
Hứa Tiên nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra diệu kế của cô, nghĩ thầm, chị dâu thật là thần bí, cậu có nên gửi tin nhấn báo cáo tình hình cho thành thành biết hay không đây?
Thật ra thì trong lòng cô đã tính toán cách làm thật tốt, giành boss, bài viết diễn đàn, những thứ này cũng không đáng là gì. Nhưng mà, bọn họ lại cố ý bôi xấu hình tượng của cô, hơn nữa điểm mấu chốt chính là, đem tình huống trùng hợp miêu tả thành cô có dụng ý khác. Nếu đổi thành người chơi khác, chắc sẽ không có nhiều người chú ý như vậy, nhưng cô không phải người chơi khác, cô là lão bà Phi Thành Vật Nhiễu. Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn, chẳng lẽ cô không hiểu đạo lý này hay sao.
Có lời kịch kinh điển như thế này, ta đại biểu cho trăng sáng trừng phạt ngươi! Vậy hôm nay, hãy để cô đại biểu cho người đàn ông nào đó tới dạy dỗ những tên tiểu nhân nói nhiều nhàm chán này!
“Heo Tiểu Bạch, tới thành Hoa Vân!”
Tiêu Bạch đang nằm vùng trên diễn đàn theo dõi tiến độ bài viết, đột nhiên nhìn thấy Tiểu Hoãn gọi cậu, trong lòng nhảy lên một cái.
“Tiểu Hoãn à, đánh quái sao???”
“Nắm chặc thời gian, mau tới đây!”
Tiểu Hoãn thúc giục gấp gáp như vậy, cậu cũng không dám suy nghĩ nhiều, vội vàng sử dụng quyển trục trở lại điểm truyền tống, truyền tống đến thành Hoa Vân.
Khi truyền tống đến thành Hoa Vân, Tiêu Bạch kinh ngạc khi phát hiện Hứa Tiên cũng ở đó.
Đồng thời, Hứa Tiên cũng nhìn thấy Tiểu bá vương anh tuấn, vội vàng chạy tới chào hỏi: “Đại cửu tử(anh vợ)! Đã lâu không gặp, có khoẻ không?”
Tiểu bá vương anh tuấn tuỳ tiện trả lời: “Khoẻ hay không khoẻ cũng không quan trọng! Ta không có thời gian, đi trước à.”
Bởi vì quá sốt ruột, trong lòng cậu lo lắng không yên sợ Tiểu Hoãn xảy ra chuyện gì, Tiểu bá vương anh tuấn nhanh chân chạy đi, không có phát hiện Hứa Tiên cũng theo sát bên cạnh. Đến khi cậu chạy đến sân lớn thành Hoa Vân, tìm được Tiểu Hoa Tiểu bá vương đang nhàn nhã đứng ở đó, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hô, còn tưởng Tiểu Hoãn bị người ta bao vây tấn công, cũng may là không có chuyện gì.
Tiêu Bạch liếc mắt, rốt cuộc cũng nhìn thấy thầy thuốc mặc áo xanh đuổi theo từ phía sau, Hứa Tiên dừng bên cạnh cậu và Tiểu Hoa, thở hổn hển nói: “Đại cửu tử, trên chân anh có trang bị Phong Hoả Luân sao, chạy trốn thật là nhanh.”
Tiểu bá vương anh tuấn: “Ta đã nói khoẻ hay không khoẻ không quan trọng, ai kêu thân gia nhiệt tình như vậy, còn chạy như điên theo ta.” Vỗ đùi, bừng tỉnh đại ngộ, “Ta biết rồi, ba ngày không có thấy mặt, ngươi nhớ ta sao?”
“Đại cửu tử, không nghĩ tới ở dưới trời đất lửa khói dồi dào như thế này, chúng ta lại có thể gặp nhau. Thật đúng là trời ban duyên phận!”

“Đúng vậy đúng vậy, thật là quá con mẹ nó có duyên! Tiểu Hoãn à, cậu xem tớ với thân gia thật đúng là có duyên mà!”
Tiểu Hoãn lấy trang bị mà người đàn ông nào đó đưa cho cô ra bên ngoài, mới vừa kiểm tra xong, liền nhìn thấy hai người đàn ông đứng ở chỗ này thảo luận chuyện duyên phân. Thì ra, mặc kệ là nam hay nữ thì Hứa công tử cũng nói những lời này. . . . . cô im lặng xoa trán, quyết định ngăn bọn họ lại.
“Stop, đừng tám chuyện, gọi các ngươi tới đây là có chính sự nhờ các ngươi giúp một tay.”
Không phải là cô không muốn bọn họ có không gian tìm hiểu lẫn nhau, mà là có chuyện quan trọng hơn cần phải giải quyết.
Hai người đàn ông ngẩn người, thì ra là đồng thời gọi bọn họ tới đây, chẳng lẽ nói. . . . . rốt cuộc cô cũng muốn xung đột vũ trang hay sao?
“Muốn chúng ta làm cái gì?” Lần này, hai người đàn ông nhất trí trả lời, làm cho Tiểu Hoãn rất hài lòng.
Cô gửi cho hai người đàn ông lời mời hợp thành đội ngũ, sau đó nâng khoé miệng cười cười: “Đừng có gấp, hãy nghe ta nói.”
“Có gì khó khăn cứ nói thẳng với anh em! Người ta đã chuẩn bị thật tốt, chỉ cần cậu ra lệnh một tiếng, toàn bộ người trong Tiểu bá vương sẽ đứng ra bảo vệ cậu!”
Hứa Tiên nghe Tiểu bá vương anh tuấn nói như vậy, cũng gật đầu liên tục: “Chị dâu, nếu có khó khăn, cứ nói ra.”
Tiểu Hoãn suy nghĩ một chút, cười cười: “Đầu tiên, các người tìm mấy người tới đây dùm ta, nhưng mà phải tìm người có trang bị tốt một chút, cấp bậc cao.”
Vậy thì đơn giản rồi, tất cả người mà Tiêu Bạch quen biết đều là người chơi RMB, không chỉ có trang bị tốt như Tiểu Hoãn nói, toàn bộ trang bị từ trên xuống dưới đều dùng tiền mà có được, đập tiền mua trang bị, nhưng mà. . . . . . trang bị tốt cũng chưa đủ đúng không? Đánh nhau cần phải có thao tác, kỹ thuật, nếu đến lúc đó tìm một đống gối thêu hoa(chỉ những người chỉ có vẻ bề ngoài) tới, không có một chút nào dùng được. Không biết rốt cuộc đối phương có bao nhiêu người?
“Vậy, đối phương có bao nhiêu người? Nếu không tớ tìm một vài anh em có thao tác tốt một chút được không?”
Thao tác tốt, có cần thiết sao? Tiểu Hoãn sờ sờ lỗ mũi, chắc là có chút tác dụng.
Cô cân nhắc kỹ lưỡng rồi mới nói: “Được, cậu tìm thêm mấy người đi, là ai vậy, tớ biết không?”
“Tốt lắm, cậu liên lạc với bọn họ đi, sau khi xong chuyện sẽ cho bọn họ kim bảo.” Tiêu Bạch gật đầu, cậu đã nghĩ tới chuyện này, cùng lắm thì ỗi người hai trăm kim bảo.
Hứa Tiên tiến lên từng bước: “Chị dâu, vậy tại hạ làm gì?”
“Ngươi sao, ngươi có phải điều chế dược hoàn hay không?”
Đó là đương nhiên, cậu là thầy thuốc, kỹ năng của thầy thuốc chính là chế tạo dược hoàn, nghiên cứu dược hoàn, sau đó sẽ nghiên cứu dược hoàn, rồi lại chế tạo dược hoàn.
“Ta cần dược hoàn, hơn nữa phải là loại đặc biệt hiệu quả, nghề nghiệp của chúng ta rất khó mua được dược hoàn. Ngươi có hay không?”
“Có, chẳng qua là chị dâu cần nhiều hay ít?”
“Ngươi có thể lấy ra bao nhiêu?”
Hứa Tiên suy nghĩ, nghe giọng điệu này chắc là ác chiến đây!
Cậu cẩn thận tính toán một chút, đặt ở trong kho hàng, còn có tích trữ một ít trong tủ đồ, đại khái có thể có hơn năm trăm viên.
“Chị dâu, hơn năm trăm viên đủ dùng hay không?”
Tiểu Hoãn suy nghĩ một chút, hơn năm trăm viên không tính là ít, nhưng chỉ sợ là đến lúc đó lại không đủ dùng, vì vậy cô nói: “Ngươi có còn tài liệu hay không? Có thể làm thêm một ít không?”

Hứa Tiên gật đầu: “Có thể, tài liệu của ta đang có còn có thể làm được hơn ba trăm viên.”
Tám trăm viên? Ánh mắt Tiểu Hoãn sáng lên, vậy chắc là đủ rồi.
“Đại tỷ, đại tỷ, thỉnh thoảng tới rồi!~”
Ba người quay đầu nhìn lại, Phi Thành Thông Nhiễu đang vui vẻ chạy tới bên này, phía sau còn có bốn năm nhà chơi trên đầu xuất hiện bang phái Hoa Lệ sùng bái, hơn nữa đều là hồng y nữ hiệp sĩ. Các cô vừa nhìn thấy Tiểu Hoa, đều học theo Tiểu Thông Thông kêu một tiếng: “Chào đại tỷ!!”
“Ngoan ngoan.” Tiểu Hoãn đi vòng quanh các cô, xoay người hỏi Tiểu Thông Thông, “Tìm được người chưa?”
“Tìm được rồi, đại tỷ, chuyện giao vào tay thỉnh thoảng thì cô cứ yên tâm! (≧▽≦)”
“Rất tốt, rất tốt, một lát nhớ biểu hiện tốt là được, sau này sẽ cho phép người đàn ông nào đó mà mấy đứa thích nhất dẫn mấy đứa họp thành tổ đội xoát quái.” Tiểu Hoãn lấy người đàn ông mà bọn nhỏ sùng bái làm mồi dụ.
Bọn nhỏ vừa nghe, lập tức sáng mắt lên: “Vì đại thần! Bang phái thỉnh thoảng nhất định cố gắng thật tốt!!!” Ừ. . . . . nuôi thông ngàn ngày, dụng nhất thời!
Câu khẩu hiệu này của bọn họ thật là ngăn nắp, mới vừa rồi đã làm cho người khác chú ý, lúc này càng có không ít người chơi từ từ đến gần.
Tiểu bá vương anh tuấn và Hứa Tiên liếc mắt nhìn nhau, mờ mịt như cũ, tại sao muốn chiến đấu mà còn gọi một đám tiểu quỷ đến đây, vạn nhất bị thương thì sao.
Đột nhiên Tiểu Hoãn quét mắt nhìn hai người bọn họ: “Các ngươi nên đi chuẩn bị.”
Lúc này, hai người đàn ông mới nhớ trên vai mình còn mang “trách nhiệm nặng nề”, vội vàng đi gọi người đi gọi người, đi lấy dược hoàn đi lấy dược hoàn.
Khoảng năm phút sau, Tiểu bá vương anh tuấn dẫn sáu người đến, trong đó có hai người Tiểu Hoãn đã gặp mặt, Giang hồ đại đao và Giang hồ đoản kiếm, khách hàng cũ của cô. Cô bận rộn chào hỏi, hai người cũng rất nể tình nói mấy câu linh tinh là có cần giúp một tay thì cứ nói. Bốn người khác cô không biết, nhưng mà vừa nhìn trang bị là đã thấy tốt rồi, Tiêu Bạch lặng lẽ tư tán gẫu nói cho cô biết, trong bốn người này thì có ba người là cao thủ trên bảng xếp hạng, hơn nữa còn ở vị trí giữa, thao tác cũng không tệ lắm, kêu cô yên tâm.
Qua hai phút nữa, Hứa Tiên cũng kéo đến một người chơi tên là Ấm sắc thuốc, nói là tài khoản phụ của mình, kho dự trữ thuốc đặc biệt.
Cô lại cẩn thận kiểm tra vật phẩm trong tủ đồ, sau khi xác nhận đã đầy đủ mọi thứ, lúc này mới hài lòng nhìn màn ảnh gật đầu.
Bây giờ mọi chuyện đã sẵn sàng, chỉ còn chờ cơ hội.
Nhóm người chậm rãi đứng giữa sân lớn thành Hoa Vân, trong đó còn có mấy người chơi là cao thủ trên bảng xếp hạng, không tránh khỏi làm cho người ta suy nghĩ lung tung.
Một người chơi nói: “Oa, thật là nhiều người nổi tiếng, có phải sắp có thiên thạch rơi xuống hay không?” Không thấy diễn đàn giới thiệu.
Còn có người chơi nói: “Không phải đâu, ta nhìn thấy giống như là đánh nhau, ngươi không nhìn thấy người đó là người nào sao, hình như là cao thủ đứng thứ tư bảng xếp hạng, chẳng phải người ta thường nói hắn chỉ xoát quái chứ chưa từng xuất hiện ở địa phương không có quái hay sao?”
Có người đã xem qua bài viết diễn đàn, đột nhiên khẽ gọi: “Ai nha, không tốt, lão bài đại thần ở bên trong, còn có nhiều nhân vật lớn như vậy, đợi lát nữa nhất định có đánh nhau.”
Những người bên cạnh gật đầu: “Ta phi, không phải đâu, lão tử vừa mới bày quán, còn chưa bán được thứ gì nữa!”
Đám người tụ tập càng ngày càng nhiều, gần như là đứng xa xa vây quanh đoàn người bọn họ, chỉ sợ đột nhiên có người xông vào giết loạn, đám người vây xem bọn họ trở thành người vô tội gặp nạn.
“Tiểu Hoãn à.” Tiêu Bạch lặng lẽ tư tán gẫu M cho cô: “Mọi người đã đến đông đủ, lúc nào thì người của bọn họ mới tới?”

“Người? Đã sớm tới.”
A? Những lời này của Tiểu Hoãn làm Tiêu Bạch giật mình, đối phương đã sớm tới rồi sao? Nói như vậy là bọn họ núp trong quần chúng, chuẩn bị tìm cơ hội tuỳ thời tập kích? Bọn họ ở ngoài sáng địch ở trong tối, thật con mẹ nó âm hiểm!
Lúc này, Tiểu Thông Thông gửi cho cô vẻ mặt OK: “Đại tỷ, chuẩn bị xong rồi!”
Ngay lập tức, Tiểu Hoãn phát hiệu lệnh cho Tiêu Bạch và Hứa Tiên: “Hai vị, chuẩn bị xong chưa? Lập tức bắt đầu kịch hay.”
Bọn họ lập tức lên dây cót mười hai vạn tinh thần, rốt cuộc đã tới rồi sao, đây là thời khắc đánh một trận quyết thắng.
“Tới, chúng ta xếp thành một hàng, để cho cao thủ đứng ở hai bên, các ngươi đứng ở giữa.”
. . . . . . Xếp thành một hàng?
“Đây là đội hình kỳ quái gì vậy, vậy nè, thầy thuốc đứng phía sau đi, hiệp sĩ đứng trước mặt, thần tiên đứng chính giữa. Đây mới là vị trí chiến thuật tốt nhất!”
Tiểu Hoãn nghiêng đầu nhìn hai người bọn họ: “Ai nói chúng ta muốn chiến đấu?”
A??? Không chiến đấu, không chiến đấu sao tới đây, còn kêu cậu kéo cao thủ, Hứa Tiên đi lấy dược hoàn.
Một nữ người chơi chậm rãi mở miệng: “Hôm nay chúng ta không chiến đấu, chúng ta muốn. . . . . . bán này nọ!”
Bán. . . . . này. . . . . nọ??
Không phải đâu, Tiêu Bạch nhìn chằm chằm màn ảnh, cằm của cậu thiếu chút nữa là rớt xuống. Cậu còn tưởng là muốn chiến đấu ác liệt, còn chuẩn bị trước đi thăm dò một chút tình hình đối phương, sau đó lại trở về bang phái Tiểu bá vương tìm viện binh.
“Tiểu. . . . . à, cậu đừng sợ, có anh em ở đây, chúng ta có cao thủ, còn có người trong bang phái, trực tiếp chiến đấu cũng không sợ!!”
Thiếu chút nữa là Tiêu Bạch gọi tên thật của Tiểu Hoãn trong đội ngũ, cậu chỉ sợ Tiểu Hoãn có gì cần mà không dám nói, mới vừa rồi Tiểu Hoãn nói sẽ chào hỏi với mấy người chơi có cấp bậc cao, cậu liền đoán được chút ít, nhất định là muốn đánh nhau, bây giờ đột nhiên lại nói bán này nọ, thật là làm cho đầu óc của cậu không tiếp thu kịp.
Hứa Tiên đang kiểm tra số lượng dược hoàn cho nên không có té ghế, cực khổ đưa đến một đống người, chỉ muốn bán này nọ thôi sao?
Cần gì phải lấy việc buôn bán để che dấu nội tâm khổ sở của mình? Cùng lắm thì noi theo cách làm của thành thành lần trước, trực tiếp gọi cho trung tâm chăm sóc khách hàng yêu cầu họ xoá bài viết.
Tiểu Hoãn lắc đầu, lúc nào heo Tiểu Bạch cũng xúc động như vậy, xúc động có lợi ích gì, lại không giải quyết được vấn đề.
“Hai người các ngươi, nghe lời ta là được.”
Nói xong câu đó, Tiểu Hoa Tiểu bá vương đi về phía trước mấy bước, gửi đến người chơi đang vây quanh vẻ mặt chào hỏi, sau đó nói: “Chào các vị, hôm nay, chúng ta mở quầy hàng ở chỗ này. Cũng không phải vật phẩm đặc biệt gì, chỉ là một chút trang bị vị nhà ta lấy được trước kia.”
Mọi người vừa nghe đến từ trang bị, ánh mắt tất cả đều mở lớn.
Trong lòng Tiểu Hoãn âm thầm đắc ý, xem ra bước đầu kế hoạch đã thành công.
“Đương nhiên, còn có trang sức dành cho thần tiên, gia tăng đòn pháp thuật công kích!~” Một vị thần tiên không rõ ràng đi lên phía trước mấy bước.
Có mấy người chơi trong khu vực không kiềm chế được, lớn tiếng hỏi: “Còn có cái đồ tốt gì không??? Đắt hay không???”
Tiểu Hoa Tiểu bá vương cười cười: “Còn có dược hoàn do thầy thuốc cao cấp chế tạo, có hiệu quả đặc biệt, vật phẩm chuẩn bị đánh boss, toàn bộ trang phục chúng ta đều có bán!”
Oa! Lần này người chơi vây xem cũng chạy lại gần, ngay cả những người đang bán đồ cũng dẹp quán tới đây, muốn xem một chút xem có thể mua được vật phẩm gì tốt mà giá cả tiện nghi hay không.
“Đại gia ngồi xuống, bắt đầu bày quán!”
Tiểu Hoa Tiểu bá vương ra lệnh, toàn bộ đoàn người ngồi trên sân lớn, duy nhất chỉ có mấy người hồng y nữ hiệp là không có ngồi, đi tới trước mặt, khởi động hình thức khiêu vũ của hệ thống, bắt đầu khiêu vũ.
Vừa nhìn thấy như vậy, cũng nhìn ra chân tướng cách thức kinh doanh trên thương trường, vừa có cô nương xinh đẹp khiêu vũ, lại có vật phẩm mê người.

Lấy ra loa lớn, chỉ thấy trên màn ảnh một mảnh đỏ thẫm, tên của Tiểu Hoa Tiểu bá vương nhảy lên màn ảnh:
[Loa lớn] Tiểu Hoa Tiểu bá vương: Trang bị hiệp sĩ Long Văn tăng đòn công kích, ngọc thạch thần tiên thêm thời gian phù phép, bán đại hạ giá dược hoàn tuyệt phẩm đặc biệt do thầy thuốc chế tạo, bán xong liền kết thúc!!
Lần này thế giới trở nên náo nhiệt, rất nhiều người chơi cũng chui ra.
[Thế giới] Tiểu Trư DE đáng yêu: Long Văn. . . . . . thật là muốn. . . . .
[Thế giới] Tiểu lang ZXCV: Người có tiền ~ hâm mộ.
[Thế giới] Ta là người mới: 0.0 người mà bài viết trên diễn đàn nói tới. . . . .
[Thế giới] 35897: A a a a a. . . . . . Long Văn, Long Văn. . . . . .
[Thế giới] Tháng sáu trăng mờ mịt: Ngọc thạch bán như thế nào? Ta vẫn muốn mua cái đó.
[Thế giới] Tiểu bá vương dịu dàng: —_—# Hoa tỷ, tại sao lại nổi lên bán đồ. . . . . .
Thế giới vang lên tiếng thảo luận ồn ào, dĩ nhiên cũng có người đem chuyện bài viết ra nói. Đáng tiếc âm thanh này quá yếu ớt, giá trị thương phẩm quá hấp dẫn, lực chú ý của đại gia đều bị vật phẩm mà Tiểu Hoa Tiểu bá vương muốn bán dời đi, một hai lời nói không tốt nhảy ra, trong nháy mắt đã bị đánh ép xuống.
[Thế giới] Gió thổi đơn độc một mình: Chẳng phải đây là người vừa cướp lão công còn cướp boss của người ta sao? Ta cao $%. . . . . . . —*(bởi vì lời nói thô tục, hệ thống tự động che dấu)
[Thế giới] 5555555555: Người xấu cũng tới bán đồ nữa, nữ nhân xấu xa cũng tới bán đồ nữa. . . . . .(bởi vì xoát bình luận, hệ thống cấm nói ba phút)
[Thế giới] DOKEHI2: Ta khinh, xoát bình luận, không phải là bán đồ sao. . . . . . Không mua thì đi chết đi, xoát làm ta không thấy được cái gì hết!!!!
[Thế giới] Ta tên là Bạch Tiểu Bạch: Có dược hoàn, thỉnh thoảng muốn mua, thỉnh thoảng muốn mua!
[Thế giới] Tháng tới trăng càng mờ mịt: Trên lầu đố kỵ! Không mua đi qua một bên!
[Thế giới] Hoa đào già yêu nở nang: Xem ra ca ca tới kịp, lại có đồ tốt, mỹ nữ Tiểu bá vương, chừa cho khách quen một chút đồ tốt.
Trong nháy mắt, đã có mấy người chơi đi lên bắt đầu giao dịch, có một hai người đã mua được dược hoàn của Hứa Tiên, cao hứng xoay vòng vòng : “Sống lại trong nháy mắt!!! Cực phẩm!!!”
Cái gì?? Sống lại trong nháy mắt!!! Thầy thuốc mãn cấp mới luyện được loại dược hoàn này, hình như toàn bộ người chơi cũng không có một người thì phải?
Quần chúng sửng sốt trong chốc lát, lập tức ùa lên, đem bọn người Tiểu Hoãn vây kín đến mức nước chảy không xuôi.
Cùng lúc đó, trên diễn đàn trò chơi lại xuất hiện thêm một bài viết với tiêu đề: “Lão bà đại thần đáp tạ quần chúng, giàu lòng nhân ái bán trang bị tuyệt phẩm.”
Số lần xem tăng cao, trong nháy mắt liền có tới mấy ngàn lượt xem. Có một vài đại gia đã mua được đồ tốt bắt đầu chia sẻ giá cả với mọi người, cũng khen không dứt miệng rằng Tiểu Hoa Tiểu bá vương bán trang bị với giá cả vừa phải. Có mấy người chơi sau khi thấy bài viết liền nhanh chóng chạy tới chen chúc vào thành Hoa Vân, hi vọng mình cũng có thể may mắn mua được đồ tốt. Còn có một vài người chơi, mặc dù không mua trang bị nhưng vẫn lên diễn đàn, gửi đến cảm xúc của mình như thế này.
“Đã gặp nhiều loại người có tiền, chưa từng thấy qua loại có tiền lại rộng rãi, không phải là hai vợ chồng Tiểu Hoa Tiểu bá vương và Phi Thành Vật Nhiễu thì còn ai!”
Đương nhiên là lời này có chút khoa trương, nhưng mà thứ mà người ta thường tranh giành nhất trong trò chơi là gì, đơn giản chính là tên tuổi và trang bị.
Những bài viết bàn tán, lý lịch kia, dĩ nhiên không bằng bài viết oanh động này, bởi vì lấy giá cả vừa phải mua được trang bị tốt, đây mới là giàu lòng nhân ái nhất. Những thứ khác sao? Đều là mây trôi!
Chỉ một lúc mà bài viết đã hút hết tầm nhìn diễn đàn, bài viết không đúng sự thật hãm hại người khác đã bị chìm xuống dưới đáy, bây giờ bài viết xếp hạng số một, rõ ràng là lần bán hàng tuyệt phẩm đặc biệt tại thành Hoa Vân!
Bưng lên ly nước, uống một hớp nước mật ong, cảm giác thật ngọt.
Đột nhiên có người kêu lên: “A! Mau nhìn kìa!”
Tiểu Hoãn vội vàng để cái ly xuống, điều chỉnh góc độ con chuột, chỉ thấy người nọ tiêu sái trong gió, thân ảnh đi ra, bạch y trắng như tuyết, dịu dàng như ngọc, chậm rãi đến gần cô.
Gió nhẹ mang theo vạt áo, vẫn là tư thái tiêu sái tự nhiên, Tiểu Hoãn ngơ ngác nhìn màn ảnh, cho đến khi người nọ dừng trước mặt cô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận