Ở Rể

"Nguyện vọng đầu tiên của ngươi, ngay hôm nay trẫm có thể giúp ngươi thực hiện. Còn nguyện vọng thứ hai, mật chỉ đã được gửi tới Thanh Viên thư phòng. Sau kỳ thi Đình, nếu ngươi trở thành Trạng nguyên, ngươi sẽ được biết đáp án của trãm".

"Tạ ơn bệ hạ".

Hoàng thượng gật đầu, lại quay sang khen ngợi Tân Phong.

Tiêu Lâm không nhận được đáp án ngay lập tức, việc này. cũng đã năm trong dự liệu của hẳn. Việc triều chính không phải trò trẻ con, không thể lập tức tiến hành. Huống chỉ, hắn chắc chắn sẽ trở thành Trạng nguyên, cho nên hắn không lo lăng việc này.

Tân Phong thì cảm thấy khinh thường, trở thành Hội nguyên thì chắc chắn cũng sẽ trở thành Trạng nguyên hay sao? Quá kiêu ngạo! Sau đó Tân Phong chỉ đứng đó nghe hoàng thượng khen ngợi mình, trong lòng sung sướng như bay lên chín tầng mây. Tiêu Lâm thì chỉ lặng lẽ đứng bên cạnh không nói gì thêm.

Tiêu Lâm hiểu rằng hoàng thượng cố tình khen ngợi Tân Phong trung thành và dũng cảm, khiến mọi người không tập trung vào hẳn. Việc này thực ra cũng chính là vỏ bọc để bảo vệ hẳn.

"Bệ hạ, đã đến giờ thiết triều".


Mã công công nhắc nhở, hoàng thượng đang trò chuyện với Tần Phong cũng gật đầu, quay đầu nhìn Tiêu Lâm đã đứng đó như trời trồng từ lâu. Hoàng thượng thấy hắn đứng đó bình tĩnh thản nhiên, toát ra khí chất ôn hoà của một bậc quân tử.

“Tiêu hội nguyên, hôm nay ngươi nói ra hai nguyện vọng. đều là quốc sự, không có tư lợi, ngươi không muốn xin gì cho bản thân mình sao?"

Hoàng thượng tỏ rõ ý định ban thưởng cho hắn một lần nữa. Mã công công chưa bao giờ thấy hoàng thượng quý mến ai như vậy, Mã công công khẽ mỉm cười ra hiệu cho Tiêu Lâm đưa ra yêu cầu.

"Thảo dân không cóớ', động thái của Tiêu Lâm cũng giống như chiêu trò của phụ nữ khi muốn có một thứ gì đó. Đôi khi bạn càng từ chối thì người khác càng muốn cho bạn, cuối cùng bạn vẫn sẽ có được thứ đó, lại còn để lại ấn tượng tốt đẹp và khiêm tốn trong lòng người khác.

Quả nhiên, hoàng thượng lắc đầu: "Như vậy không được". Tiêu Lâm cười không nói gì.

Hoàng thượng suy nghĩ một chút, sau cùng đưa ra phần thưởng mà người đã định ban cho Tiêu Lâm từ đầu: “Nghe nói Kiếm Si muốn chiêu mộ ngươi, hứa thưởng cho ngươi sáu vạn lượng. Tuy rằng sau này hoàng thúc sẽ không có ý muốn chiêu mộ ngươi nữa, nhưng hoàng thất không thể nói chơi. Sáu vạn lượng mà hoàng thúc hứa sẽ cho ngươi, giờ trẫm sẽ thay mặt thưởng cho ngươi”.


Phần thưởng này năm trong dự đoán của Tiêu Lâm.

Ý đồ của hoàng thượng rất rõ ràng, Tiêu Lâm phải đem trả lại sáu vạn lượng của Thi Sỉ.

Tiêu Lâm không nhận phần thưởng này thì chẳng phải là kẻ ngốc sao? Tiêu Lâm vui vẻ hành lễ, giả bộ từ chối: “Đa tạ bệ hạ, nhưng Tiêu mỗ không dám nhận”.

Sáu vạn lạng bạc tương đương với sáu ngàn lạng vàng.

Với phần thưởng này, số vàng hän nhận được gấp đôi số Vàng của Tân Phong.

Tân Phong vừa mới giương giương tự đắc, giờ đồng tử co rút lại, nhưng lại không dám thể hiện thái độ ra ngoài.

"Nếu không phải ngươi quyết định kịp thời, hoàng thúc. của ta đã không thể sống sót, ngươi đáng được ban thưởng như vậy. Hoàng thượng chỉ tay, một chiếc roi ngựa có tay cầm băng bạc được đưa tới trước mặt Tiêu Lâm.

Tân Phong hai mắt sáng lên, đây chính là loại roi ngựa thượng hạng! Chỉ dành cho hoàng gia!

“Hoàng thúc đã tặng cho ngươi một con Hãn Huyết bảo mã, gần đây trầm có được chiếc roi cưỡi ngựa này cũng không dùng tới. Vậy nên trẫm tặng cho ngươi để dùng cho. con ngựa là vừa hợp. Roi này so với lư hương thì cầm thuận tay hơn, hiệu quả sử dụng cũng tốt hơn".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận