Ở Rể

"Cho nên, lão phu nhân bảo ta khuyên đại ca mau về Tiêu phủ”.

A Thạch ngơ ngác nhìn hắn, Bạch Khởi cũng nghĩ như vậy, tại sao phải dính vào rắc rối vì một đám người bội tình bạc nghĩa như Tần phủ cơ chứ?

Bắt sóng được ánh mắt của Tiêu Lâm, Bạch Khởi đưa tay gõ vào đầu A Thạch: "Chúng ta không được quên lời dặn dò của Tần lão tướng quân".

"Tần lão tướng quân đối xử tốt với đại ca một chút mà thôi, cũng đâu phải việc gì quá lớn, tại sao đại ca phải liều cả mạng như vậy?"

A Thạch không phục, bây giờ đến người hầu của Tần phủ còn vô cùng đáng ghét. Bọn họ biết rằng cô gia đang dưỡng thương trong phòng, nhưng không mang gì tới cho hắn ăn. Thịt, cá, cơm gạo, thậm chí cả nước đều là từ Tiêu phủ mang tới!

Bọn họ không hiểu, Tiêu Lâm cũng chẳng thèm chấp. Tiêu Lâm lau miệng, hắn cũng chẳng phải sống phụ thuộc vào Tần phủ, cho nên chút chuyện này hắn cũng chẳng để tâm.

"Tân Bát Phương đã cứu mạng cha ta".

Tiêu Lâm phải giải thích rõ ràng chuyện này với huynh đệ mình, nếu không thì A Thạch và Bạch Khởi đâu có chịu ở lại trong Tần phủ?

Tân Bát Phương đã nhiều lần cứu nhà họ Tiêu, không chỉ một lần. bà Tiêu từng kể, Tiêu gia trước kia vốn là một gia tộc thịnh vượng. Tiêu tướng quân tính tình cương trực lại nóng nảy, tương khắc với Nguy giám quốc

như nước với lửa, cho nên không ít lần bị lão già đó tìm cách hãm hại.


Lần nào cũng là Tần Bát Phương đến giải cứu nhà họ Tiêu.

Cuộc giải cứu quan trọng nhất là khi bà Tiêu còn đang mang thai Tiêu Lâm, lúc đó có một nhóm sát thủ ập tới muốn mổ bụng bà Tiêu để loại bỏ người kế thừa hương hoả của nhà họ Tiêu.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Nụ Hôn Của Phù Châu
2. Phu Quân Xấu Xí
3. Tra Nam Tiện Nữ Trời Sinh Một Cặp
4. Dứt Tình
=====================================

Chính Tần Bát Phương đã dẫn đầu phủ tướng, sát khí đằng đằng lao tới giải cứu, giết sạch đám người khốn kiếp đó. Cứ như vậy, Tiêu Lâm mới được ra đời.

Khi đó, phụ thân của Tiêu Lâm còn đang ở tiền tuyến và không có ở nhà. Nếu không có Tần Bát Phương, Tiêu Lâm thậm chí không có cơ hội sinh ra, đành phải

chết tức tưởi từ khi còn trong bụng mẹ.

Ân đức của Tần Bát Phương đối với nhà họ Tiêu thực sự khó mà diễn tả bằng lời.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Tiêu Lâm làm sao có thể không chấp nhận lời nhờ vả trong phút lâm chung của một người như vậy? Làm sao hắn có thể phản bội lời thề của mình?

"Ồ, ta hiểu rồi, ta hiểu rồi". A Thạch và Bạch Khởi gật đầu, giờ họ đã hiểu được nỗi lòng của Tiêu Lâm.

"cô gia thì cô gia",Tiêu Lâm hừ lạnh, phủi tay áo: "Ta sẽ trở thành cô gia giàu có và hạnh phúc nhất Đại Ngụy! Tần phủ cũng chẳng làm gì được ta!"

"He he he! Đúng vậy!"A Thạch mắt sáng lên, vỗ tay cuồng nhiệt!


"A Thạch! Mở cửa sòng bạc!" Tiêu Lâm đã ăn uống no say, sảng khoái nói: "tửu lâu cũng phải mới”

"Đúng!"

A Thạch hai mắt sáng ngời, trong lúc đại ca đang nghỉ ngơi, cậu ta đã chuẩn bị sẵn sàng rồi!

"Bắt đầu chế độ in tiền!" Tiêu Lâm đứng trong sân, duỗi chân tay cười lớn!

"Tìm cho ta thêm thê thiếp! Ha ha ha! Chúng ta cần người đảm đương việc nhài"

"Được rồi! Tìm một người trẻ tuổi! Một người xinh đẹp! Một người đáng yêu! Quan trọng nhất là một người dịu dàng với đại ca!"

"Ha ha ha đúng vậy!"

Rất nhiều người hầu nghe được tiếng cười vui vẻ không dứt này, tự hỏi có phải cô gia bị đụng hỏng não không? Lại còn muốn nạp thê thiếp?

Tiêu Lâm biết hắn giết chết Thi Si và Võ Si cũng sẽ không gặp phải phiền toái, bởi đã có Hoàng đế sau lưng lo liệu.

Giờ đây, nỗi đau buồn của hắn cuối cùng sẽ biến thành sức mạnh và tiền bạc!

Nếu hắn có tiền, hắn có thể đi khắp Đại Ngụy!

Hắn còn phải sợ ai nữa?


Sau một giấc ngủ dài, hắn đột nhiên ngộ ra được nhiều điều.

Có hắn ở đây, Bạch Khởi và Mông Ngạo sẽ sớm trở thành chiến thần!

Vì ở Đại Ngụy, thơ ca là sức mạnh. Vậy chẳng phải hắn đã có được sức mạnh vô song sao!

Có sức mạnh rồi còn có tiền, đừng nói một Nguy giám quốc, cho dù có mười lão hồ ly đó hắn cũng chẳng sợ.

Hãy để cổ nhân cúi đầu trước sức mạnh của tri thức và tiền bạc!

Về quyền lực, có Hoàng đế ở bên, Tân phu nhân cũng phải dè dặt với hắn một chút.

Tại sao hắn phải sợ?

Lúc này, Tân Phượng Uyển nghe thấy tiếng cười thì tức giận đi vào, theo sau là A Hương đang vô cùng lo lắng: "Tiểu thư, cẩn thận!"

Tân Phượng Uyển không những tức giận mà còn đỏ bừng mặt Ngươi phải chịu trách nhiệm với ta!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận