Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai

'Top 1, là ai cơ?'

Giang Tri Hỏa: "........."

Căn phòng thực sự bừa bộn, từng cục khăn giấy, quần áo và đồ dùng qua đều vứt trên mặt đất, lờ mờ lộ ra hình dạng nhiều quả cầu nối thành chuỗi.

Giang Tri Hỏa xịt keo mười giây, cố gắng bình tĩnh trở lại, không nhớ lại cảnh tối hôm qua.

Ừmm...... Bình tĩnh cái đéo! Điên như thế! Bình tĩnh sao được!

Anh lập tức xốc chăn lên muốn chạy, Nhan Mộ ôm anh từ phía sau.

"Mặc xong quần áo lại xuống giường." Mới vừa tỉnh ngủ, giọng hắn có chút khàn.

"Mặc quần áo làm gì! Cho tớ chết một lần đi, cảm ơn!!" Vừa qua động dục kỳ, Giang Tri Hỏa bây giờ không có chút sức lực, chỉ có thể giãy giụa lung tung, "Nhan ca thả tay ra, đừng cản tớ...... coi như tớ xin cậu, mẹ nó tớ không muốn sống nữa!!!"

Nhan Mộ mặc anh nháo, sườn mặt dán ở sau lưng Giang Tri Hỏa, không thả ra.

Chờ Giang Tri Hỏa gào xong một hồi mệt mỏi, dần dần yên tĩnh lại, hắn lại nhẹ nhàng cười.

Giọng cười dễ nghe truyền từ sau vào tai, Giang Tri Hỏa lại nổi điên, lạnh lùng quay đầu lại: "...... Cười cái gì?"

Giọng anh khàn khàn, đêm qua anh la hét, khóc lóc, thở hổn hển, xin tha làm giờ vừa nói liền đau rát cả họng. Cập‎ 𝓷hậ𝘁‎ 𝘁𝙧u𝒚ệ𝓷‎ 𝓷ha𝓷h‎ 𝘁ại‎ —‎ 𝐓𝙧ù𝒎𝐓𝙧u𝒚ệ‎ 𝓷.v𝓷‎ —

Nhưng bây giờ không cái gì có thể làm Giang Tri Hỏa hết xấu hổ: "Hả? Cười cái gì! Buồn cười lắm à? Ai cho cậu cười!!"

"Tớ sai rồi, tiểu Chu." Nhan Mộ kịp thời nhận thua, thấp giọng dỗ, "Cậu khoan cử động, có thể sẽ đau, tớ bôi thuốc giúp cậu, sau đó dọn dẹp lại phòng, được không?"

Giang Tri Hỏa: "Không! Không được! Cậu đừng chạm vào tớ! Nếu mà chạm vào liền chia tay!!"

Tuy nói như thế, nhưng cả người anh đều đau, đặc biệt là phía sau càng đau, cuối cùng chỉ có thể ngoan ngoãn xoay người cho Nhan Mộ bôi thuốc mỡ phía sau.

Đầu ngón tay bôi lên, Giang Tri Hỏa lại nghĩ tới cảnh tối hôm qua, vùi đầu mình vào gối, rầu rĩ nói: "Nhan ca chúng ta chia tay một ngày."

Nhan Mộ tập trung bôi thuốc, phản đối nói: "Không được."

Giang Tri Hỏa: "Cậu nói lý chút đi."

Nhan Mộ: "Được, lý do chia tay là gì?"

Giang Tri Hỏa: "......"

Anh nhấc mặt lên liếc nhìn Nhan Mộ một cái, mở miệng muốn nói lại thôi, cuối cùng lại rầu rĩ vùi đầu vào im lặng.

Là anh, là anh, là anh, tất cả đều là do anh!!!

Là anh nhét thứ đồ kia vào!


Là anh cắn góc áo mình muốn Nhan Mộ rút ra!

Đoạn sau một đi không quay trở lại đều là do anh làm!!

Sau khi nếm đến thoải mái lại nói chia tay thật sự không đúng!!

Giọng nói trầm trầm truyền ra dưới gối: "Cậu đừng nghĩ nhiều, tớ không phải cố ý muốn mua, chỉ là...... Có thể giảm bớt động dục kỳ, tớ hết cách rồi mới dùng, không thể ngất trong WC lần nữa đi!!"

Nhan Mộ: "Ừ, nên là không chia tay."

"Không được!" Giang Tri Hỏa thề muốn bảo vệ sự quật cường cuối cùng của mình, "Tớ muốn chia tay một phía!"

Sau khi thi thử toàn thành phố được nghỉ một ngày.

Trong lúc ăn sáng, Giang Tri Hỏa click mở ep mới nhất của PickU101, ep này công bố xếp hạng sau lần thứ hai công diễn, thầy hướng dẫn gọi ra từng trainee, công bố thứ tự, có khóc có cười, vài người trong đó chơi thân nhau, trong chương trình cũng biên tập lộ rõ ra tuyến tình anh em thân thiết, mấy nam sinh cùng thăng hạng, vừa đứng lên bục xếp hạng liền ôm nhau khóc.

Vân Tiểu Húc vào 1 tiếng 10 phút được gọi tên.

Giang Tri Hỏa nhấn tạm dừng sau đó ôm laptop đến trên sô pha, tiếp tục phát.

Khi quay tập này còn chưa xảy ra "sự việc ăn trộm", Vân Tiểu Húc nhắm mắt nơm nớp lo sợ chờ đợi thầy hướng dẫn công bố, nghe được hạng của mình, hai mắt tức khắc trừng đến tròn xoe: "Cái gì?"

Thầy hướng dẫn: "Em xếp thứ 12, chúc mừng em vào vị trí debut!"

"Không thể nào!" Vân Tiểu Húc quả quyết xua tay, ep trước cậu cũng đã tới gần vị trí debut, nhưng cậu bị nhốt ở tổ tiết mục nên cũng không biết, cậu vẫn nghĩ mình chỉ được xếp thứ 30 như lần công bố trước, trong lòng còn nghĩ lúc này sẽ giữ nguyên như thế hoặc bị đẩy xuống, "Sao tôi có thể vào được vị trí debut? Có phải vì chương trình có hiệu quả không? Sau đó sẽ có thêm bước chuyển biến phải không? Tôi sẽ không bị lừa đâu! Thầy hướng dẫn cứ nói với em luôn đi, em chịu nổi."

Phản ứng của Vân Tiểu Húc quá hề, thầy hướng dẫn cũng bị chọc cười.

Làn đạn cũng là đầy "Ha ha ha ha", trong đó có mấy người nhắc tới ba mẹ Vân Tiểu Húc.

【 ai mà nghĩ đến, Vân Tiểu Húc đáng yêu như vậy của tui lại là con nhà thư hương, ba mẹ đều là giáo sư Đại học X. 】

【 hai vị giáo sư quá khai sáng luôn, nói thật chứ hiện tại ngành sản xuất idol vẫn là có chút bị hiểu lầm, hơn nữa còn ăn theo tuổi trẻ, bọn họ vậy mà chịu cho con trai tới tham gia tuyển idol, quá tuyệt vời đi! 】

【 hơn nữa Vân Tiểu Húc lúc trước còn nhắc qua thành tích cậu ấy tệ lắm, hiển nhiên giáo sư cũng không bắt cậu ấy học tập, cho cậu ấy tìm con đường thích hợp, hâm mộ quá đi mất, dục vọng của ba mẹ tui rất mạnh, hâm mộ sự tự do Vân Tiểu Húc. 】

Giang Tri Hỏa liếc đến mấy làn đạn kia, cười cười.

Cảm xúc mấy ngày hôm trước thực tế chỉ có trong nháy mắt, sau khi nói ra với Nhan Mộ cũng đã tiêu tan.

Có ghen ghét, nhưng cũng có vui vẻ.

Hai vị giáo sư không bởi vì anh mà phá hỏng gia đình nên có.

Bọn họ vẫn sống hòa thuận với Vân Tiểu Húc.

Đây là tất cả những gì Giang Tri Hỏa muốn nhìn đến.


Sô pha là dùng để nằm, Giang Tri Hỏa theo thói quen dựa ra sau, dựa trên người Nhan Mộ, Nhan Mộ đang nhắn tin, cảm nhận được trọng lượng người bên cạnh đè xuống, nghiêng đầu hôn hôn tóc Giang Tri Hỏa.

Giang Tri Hỏa: "!"

Sơ ý!

Anh một giờ trước mới chia tay một phía!

Giang Tri Hỏa lại muốn dựng thẳng lưng ngồi dậy.

Nhan Mộ không cho anh dậy, vòng qua eo Giang Tri Hỏa, lợi dụng anh vừa qua động dục mất hết sức lực, kéo về bên người, lại hơi chếch sang, làm Giang Tri Hỏa ngồi vào trong lòng ngực hắn, đưa điện thoại di động đặt ở trước mắt Giang Tri Hỏa, ôm anh trả lời tin nhắn.

Nhan Mộ lại thuận tiện cảm nhận nhiệt đọ sau gáy anh một chút: "Không nóng, cảm lạnh đỡ hơn chưa?"

Giang Tri Hỏa hừ nhẹ một tiếng, cao ngạo nói: "Rồi."

Vốn dĩ là bởi vì triệu chứng động dục xen vào, mới làm cảm lạnh mãi không khỏi.

Cả đêm hôm qua chảy không ít mồ hôi, động dục kỳ vừa kết thúc, cảm lạnh cũng khỏi nhiều, bây giờ từ chuyện cả người mất hết sức lực thì không có gì khác thường.

Phía sau có đệm thịt kiểu gì cũng thoải mái hơn không có, Giang Tri Hỏa mở laptop bật tiếng, cũng bắt đầu chơi di động.

Ngày hôm qua anh đi sớm, cả ngày lại nhìn có vẻ không khỏe, có không ít người hỏi thăm sức khỏe anh trên WeChat.

Giang Tri Hỏa đang muốn trả lời từng cái, như bỗng nhiên nhớ tới cái gì lại dừng lại một giây, quay đầu bày tỏ lập trường với Nhan Mộ: "Là cậu muốn lại gần đó nha, tớ còn đang chia tay một phía."

Hỏa ca mà bắt đầu ấu trĩ thì còn trẻ con hơn cả học sinh tiểu học.

"Ừ." Nhan Mộ đặt cằm trên vai anh, "Tớ lại gần."

Giang Tri Hỏa vừa lòng gật gật đầu, trả lời tin nhắn WeChat, lại rảnh rỗi đến không có việc gì tùy tay click mở diễn đàn.

Diễn đàn đang cãi nhau.

Long Huy ăn no hết chuyện làm đang đăng liên tiếp mấy bài khiêu khích lên diễn đàn.

Thi cũng thi xong rồi, các học bá chảng thèm tâm lý hay không tâm lý, một đám không nhảy chữ thô tục chửi nhau với cậu ta.

Top 2 vạn năm: Sao mày khoe khoang sớm thế? Thành tích ra chưa? Hay là mày tự nhận định là mày được top 1 rồi? Lỡ không phải thì sao? Đừng nổ nữa, lỡ không được mày định như thế nào?

Long Huy: Ha ha, sao có thể? Mày lấy lá gan đâu ra cảm thấy mày sẽ thi tốt hơn tao? Chỉ bằng lần trước mày xếp dưới tao?! Nếu thật sự mẹ nó bị thấp hơn mày, tao đứng chổng ngược chạy mười vòng!!

Top 2 vạn năm: Đứng chổng ngược chạy mười vòng? Cái đó thì không cần, vừa sủa gâu gâu vừa chạy thì sao?


Long Huy: Nếu tao top 1 thì mày làm?

Top 2 vạn năm: Tao làm thì làm!

Long Huy: Ngồi chờ thành tích, chủ nhật tuần sau, sân thể dục Tam Trung, không gặp không về!

"Nhan ca." Giang Tri Hỏa lập tức đã quên chia tay, xoay màn hình cho Nhan Mộ, ngón tay chỉ chỉ câu trả lời kia, vui vẻ khi người gặp họa nói, "Tuần sau có rảnh không? Cùng đi xem trò vui đê!"

Trưa hôm đó, văn phòng giáo viên khối 12 Nhất Trung.

Thành tích thi thử toàn thành phố ra rất nhanh.

Toàn bộ giáo viên lớp 12 cùng chấm, sau đó trực tiếp tải lên, hệ thống tự động sắp xếp lại điểm thành bảng xếp hạng, thứ bảy mới vừa thi xong, chủ nhật là có thể biết thành tích.

Các thầy cô lớp 12 Nhất Trung buổi chiều đã đến văn phòng chờ thành tích, để kịp thời giảng giải các điểm yếu mà các học sinh phạm phải.

Hệ thống còn chưa đưa ra bảng thành tích, các thầy cô trước xúm lại tám chuyện.

"Mọi người có xem diễn đàn không, gần đây trận chiến giữa Nhất Trung với Tam Trung thật sự kịch liệt ghê!"

"Long Huy Tam Trung đúng thật là có chút tự tin thái quá, lần trước chỉ cao hơn chúng ta năm điểm đi?"

"Không biết lần này top 1 sẽ ở trường nào?"

"Nếu là có Nhan Mộ thì không có gì lo lắng cả nhỉ? Thầy Lý, Nhan Mộ lớp ông nói thi thế nào?"

"Cậu ấy chưa nói, hai dà, trước khi ra thành tích không nên hỏi quá kĩ, huyền học, huyền học."

"Đúng vậy, đi thi có đôi khi cần may mắn, có năm điểm thôi cũng đã quyết định tất cả."

"Lão Đinh, sao ông cả buổi không nói gì thế?"

Đinh Kiện Huy: "...... Ha ha, tôi nghĩ, lần này top 1 đại khái ở lớp nhà tôi...... nhỉ?"

"Tự tin dữ vậy sao?!"

Đinh Kiện Huy xua xua tay, cười cười không nói.

Đang nói chuyện, máy tính văn phòng bỗng nhiên "Tinh", hệ thống tự động tải lên bảng xếp hạng thành tích, các thầy cô vội vàng vào hệ thống.

"Báo cáo." Top 2 vạn năm trầm mê học tập, chủ nhật cũng tới trường học tự học, ban đầu nghĩ đến văn phòng lấy một đề mới, vừa lúc gặp phải ra thành tích, lập tức xúm vào xem.

Mạng quá chậm, một cái bảng đang hiện dở thì dừng lại.

Một thầy cô nào đó nói: "Đột nhiên có chút lo lắng nhỉ, lúc này cũng đừng lại thua Tam Trung."

"Không cần lo đâu cô ơi!" Top 2 vạn năm cực kỳ tự tin, "Lúc này em phát huy khá tốt, vượt qua Long Huy dễ như ăn kẹo!"

"OK! Từ Nhĩ tự tin nhỉ!"

—— Từ Nhĩ là tên top 2 vạn năm.

"Cũng tạm thôi! Không tự tin cũng phải tự tin chứ!"

Vừa dứt lời, bảng download hoàn thành, thầy cô thao tác con chuột click mở.


Top 2 vạn năm hồi hộp đến ngừng thở.

Số liệu của tất cả học sinh lớp 12 trên thành phố xếp liền kề dày đặc, giáo viên kia phải phóng lớn giao diện.

Top 2 vạn năm nắm chặt hai tay, hồi hộp đến sắp chảy mồ hôi.

Nhưng mà, sau khi thấy rõ xếp hạng thành tích, cả văn phòng chợt yên tĩnh lại.

Thành tích xếp trên xuống ——

Top 1, Lâm Thành Nhất Trung, Giang Tri Hỏa, 743.

Top 2, Lâm Thành Nhất Trung, Từ Nhĩ, 685.5.

Top 3, Lâm Thành Tam Trung, Long Huy: 685.

Mọi người: "......"

Hệ thống tự động thống kê xếp hạng thành tích không có khả năng ra lỗi, vậy chỉ có thể là mắt nhìn lầm rồi!

Top 2 vạn năm chớp chớp mắt, lại xoa xoa mắt.

Hả? Gì?

Top 1, là ai cơ?

Tập thể giáo viên xịt keo.

Bao nhiêu? 743? Giang Tri Hỏa???

Cái tên mỗi lần thi đều lót đế, không đọc sách, không nghe giảng, năm nào cũng đứng dưới quốc kỳ đọc kiểm điểm, Giang giáo bá??

Tuy rằng học kỳ này quay đầu làm người, nhưng cuối kỳ 1 cũng là thi thử toàn thành phố cũng chỉ thi được 500 hơn đi?!

Tất cả thầy cô nhìn về phía Đinh Kiện Huy.

Đinh Kiện Huy từ từ uống một ngụm trà hoa cúc cẩu kỷ —— ông là người duy nhất trong văn phòng này bây giờ biết rõ.

Bài kiểm tra nhỏ lần trước chưa công bố ra toàn khối, Đinh Kiện Huy cũng không nói với các thầy cô khác không dạy lớp 1.

Các thầy cô khác đặc biệt là thầy vật lý vẫn chưa hết nghi ngờ Giang Tri Hỏa gian lận, bởi vậy cũng không nói qua với những người khác.

Nhưng là —— thi thử toàn thành phố tuyệt đối không thể gian lận.

"Lão Đinh?!" Có thầy cô khiếp sợ nói, "Lớp ông sao lại thế này?!"

Trà cẩu kỷ rất nóng, khói trắng bay lên trên, Đinh Kiện Huy bình tĩnh thổi nguội bớt.

Nguyên nhân thật sự Đinh Kiện Huy đã hứa với Giang Tri Hỏa không nói ra bên ngoài, vì thế cười cười, nói: "Có chuyện vẫn luôn không nói cho mọi người, bạn Tri Hỏa lớp chúng tôi ấy à, khoảng thời gian trước bị xe đâm thông hai mạch Nhâm Đốc."

- -----------------

Gri: bà tác giả chi ác với em Nhĩ quá dị=))


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận