Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai

'Anh ơi, em không muốn cố gắng nữa!!'

Ba tháng nghỉ hè, Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ đi rất nhiều nơi.

Đi một chuyến sa mạc, trên đường gặp được một đoàn xe đường dài trên đường, đi cùng bọn họ hai trạm, từ sa mạc Gobi đến thảo nguyên, một đám người mênh mông cuồn cuộn đi trên đường quốc lộ, tầm nhìn rộng lớn, bầu trời và phong cảnh đều khác nhau, con đường di như không có cuối.

Còn đi theo nhóm của Vân Tiểu Húc qua hai thành phố, lúc trước chưa từng cảm nhận được sự nhiệt tình của các fans đu idol còn cho rằng số fans lần trước chặn ở thư viện đã rất nhiều, tới hiện trường mới phát hiện khi đó so với hiện tại quả là gặp sư phụ, ngay cả số lẻ cũng không so được.

Phía dưới fans đã ngồi tràn đầy, các bảng đèn các màu chạm vào nhau, tiếng thét chói tai chạm vào nhau, có thể phá tan trần nhà.

Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ ngồi giữa một tảng lớn bảng đèn màu cam, toàn trường đều là các cô gái, chỉ có hai người bọn họ là nam liền nhìn rất nổi bật.

Cô gái ngồi ở bên cạnh Giang Tri Hỏa nhìn đến hai người bọn họ, nhiệt tình hỏi: "Soái ca? Hai anh cũng đu nhóm này à! Fan nhóm hay fan cá nhân?"

Tiếng la hét tại hiện trường đã át đi gần hết giọng nói của cô, dù ở cạnh nhau cô cũng không thể nghe rõ lời nói của mình, cuối cùng cô gái đành phải hét lên.

Sau đó cô móc trong balo ra hai bảng đèn, nhét cho một người một cái: "Hai dà, tôi ngớ ngẩn quá, hậu viện hội chia vé, chỗ chúng ta đều là Húc Nhật, không nghĩ tới cục cưng nhà tôi còn hút fan nam! Nói thật hai người các cậu nhìn quen quen nhỉ?"

Khi họ đang nói chuyện thì các thành viên trong nhóm bước lên sân khấu, fans nữ không rảnh lại để ý hai người bọn họ, điên cuồng lắc bảng đèn: "A a a a bảo bối!! Con trai! Nhìn ma ma đi! Ma ma ở đâyyy! Con trai wo ai ni!!"

Buổi gặp mặt kéo dài bao lâu, cô gái liền hét bao lâu, đến lúc sau giọng nói trực tiếp kêu đến khàn cả ra, cô cũng không để ý, trong mấy phút nghỉ ngơi còn muốn tiếp tục kêu, thật sự chịu không nổi mới miễn cưỡng mặc kệ chính mình ho khan vài tiếng, đúng chiến sĩ thi đua tiếng hét. Giang Tri Hỏa nhìn không nổi, đưa sang một chai nước khoáng chưa khui.

Buổi gặp mặt thôi mà còn như thế, khi Vân Tiểu Húc hỏi Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ muốn đi nghe buổi biểu diễn không, hai người đều không cần trao đổi ánh mắt, đồng thời từ chối.

Vân Tiểu Húc ngay lập tức sững sờ ba giây, chịu đả kích nặng nề: "Vì sao! Anh! Các anh không duy trì sự nghiệp của em à?!"

"Không phải như vậy." Nhan Mộ vén tay áo lên, cho dù đã rất cẩn thận, thậm chí mặc một áo khoác mỏng nhưng vẫn khó tránh khỏi đụng vào người khác, cổ tay và mu bàn tay đều đỏ lên, "Là bởi vì tôi không thể ở chỗ đông người."

Vân Tiểu Húc không biết chuyện này, vệt đỏ trên làn da thượng chui vào trong mắt, cậu có chút tự trách.

Giang Tri Hỏa vỗ vỗ Vân Tiểu Húc: "Tụi anh đây không đến tận nơi được, chờ các cậu ra album, anh nhất định mua một trăm bản tăng doanh số, giúp cậu làm số liệu đánh bảng, góp vốn chuyển nhà."


Rời khỏi thành phố tổ chức cuộc họp báo, Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ lại theo lộ trình chơi một tuần.

Trên đường Giang Tri Hỏa nhận được Lệ Mục Hà gửi thư thông báo trúng tuyển tới—— do anh vẫn luôn không có địa chỉ cố định, bởi vậy khi đăng ký thi đại học Giang Tri Hỏa điền địa chỉ là nhà Lệ Mục Hà.

Thông báo trúng tuyển Đại học B, mỗi chữ đều là dùng bút máy viết tay, mạnh mẽ uy lực.

—— Giang Tri Hỏa, chúc mừng bạn đã được nhận vào chuyên ngành Khoa học và Công nghệ Máy tính của Đại học B.

Trước khi khai giảng, mọi người trong lớp 1 lại tụ một lần.

Gần ba tháng không gặp, không ít người đã thay đổi rất nhiều, nữ sinh lúc trước vẫn không dám nhuộm tóc, các nam sinh thay đổi cách ăn mặc, bắt đầu học được mang kính sát tròng, còn nhân tiện tạo kiểu tóc, đẩy cửa bước vào sảnh cứ như đi vào sân khấu biến hình.

Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Giang Tri Hỏa, một nam sinh trong đó kinh ngạc hô: "Móa Hỏa ca, cậu đi chơi ba tháng sao không bị phơi đen, còn mẹ nó không béo?!"

Trong vòng bạn bè, cứ cách mấy ngày là có thể nhìn đến Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ đăng ảnh khoe đồ ăn khoe phong cảnh, đi nhiều thành phố khác nhau, cứ tưởng rằng ít nhất có thể bị đen một chút, ăn béo chút, lần này sẽ là lần nhan sắc chính mình sẽ cách gần nhan trị của Hỏa ca nhất, ai ngờ về vẫn đẹp trai như vậy, còn đẹp trai hơn trước kia.

Giang Tri Hỏa lườm cậu ta một cái: "Kem chống nắng biết không?"

Mọi người trong lớp 1 đều thi đại học khá tốt, đi trời nam đất bắc đến trường học ước mơ của mỗi người, trước khi tan cuộc mọi người dù uống rượu hay không, nam sinh hay nữ sinh, giờ phút này đều cho rót một ly đầy cho chính mình, người cả một bàn đứng dậy chạm cốc.

Lớp trưởng nói: "Ba năm cấp 3 đã trở thành quá khứ, sau ngày mai chúng ta liền phải mỗi người một ngả, hy vọng khi đi trong tương lai tốt đẹp chúng ta sẽ không quên những kỷ niệm mà chúng ta đã có cùng nhau trong 3 năm nay"

"Tụ là một ngọn lựa, tan là sao đầy trời, hi vọng tất cả đều đạt được ước nguyện của mình!"

"Hay!!"

Cốc bia chạm nhau, ba năm cấp 3 đã ngọt lại đắng, uống xong lại ngọt ngào, rót hết vào cốc bia này.

Vài ngày trước khi trường đại học khai giảng, Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ theo sổ tay tân sinh tham gia vào nhóm của trường, tìm được nhóm chuyên ngành cùng và nhóm lớp của mỗi người. Mọi người đều hướng tới cuộc sống đại học, trong nhóm lớp mỗi ngày đều rất sinh động, còn tìm đến bạn cùng phòng của nhau, còn chưa gặp mặt đã lập được nhóm riêng ký túc xá.


Đêm nay, Giang Tri Hỏa lượn trong nhóm xong cùng Nhan Mộ thu dọn đồ đạc, mấy vali lớn mở trương ra ở phòng khách, cái gì muốn mang nhét hết vào vali.

Mới dọn đến một nửa, Hà Miểu Miểu và Tần niệm tới, muốn vào cửa mà chưa vào được, bị cái vali chặn không kéo cửa ra được.

Hà Miểu Miểu thở dài dời vali đi "Chà" một tiếng, cảm thán: "Đồ của hai người nhiều thật, tính dọn hết đi à?"

"Phòng vừa lúc đến hạn, dọn dẹp trước." Nhan Mộ nói, "Khi đến lúc chúng tôi sẽ xem để ở đâu."

Trong nhà không có trà, phòng khách lộn xộn cũng không thích hợp tiếp khách, Giang Tri Hỏa lấy hai chai nước từ tủ lạnh ra.

Tần Niệm thân là CEO tập đoàn Tần thị tập đoàn CEO, tổng tài quen uống quen nước Paris lại không chê 3 tệ một lon coca, mở ra uống một hơi rồi đưa giấy chứng nhận bất động sản và hai chìa khóa..

Một căn hộ ba phòng ở gần Đại học B, vừa đủ hai người ở, còn có một phòng có thể làm thư phòng.

Giang Tri Hỏa: "?"

Tần Niệm nói: "Ở chắp vá đi, cách trường học gần, tình huống của chú không thể ở cùng bạn cùng phòng, tiểu Hỏa là Omega cũng không tiện, tốt nghiệp lại đổi."

Tần Niệm và Hà Miểu Miểu không ở bao lâu, đều là người bận rộn, sau khi tiễn bọn họ đi, Giang Tri Hỏa nhìn giấy chứng nhận bất động sản, phát ra tiếng cảm thán kinh ngạc của dân chúng tầm thường ——

Đây là anh trai nhà có tiền??

Tùy tay đưa chính là căn hộ 3 phòng ở thủ đô? Còn trước ở chắp vá? Tốt nghiệp lại đổi??

Theo giá nhà thủ đô, một căn hộ nho nhỏ thế này cũng đến ngàn vạn!

Anh ơi, em không muốn cố gắng nữa!!


Giang Tri Hỏa lộ ra vẻ mặt khát vọng ăn no chờ chết............ Sau đó bị Nhan Mộ nắm gáy kéo trở về tiếp tục đóng gói hành lý.

Ban đầu hai người sắp xếp đồ vật lớn, sau đó là tủ quần áo, cuối cùng bắt đầu sửa sang lại mấy thứ đồ nhỏ.

Nhan Mộ bỏ từng thứ vào thùng.

Hai chén đũa, hai ly nước, gối ôm, Giang Tri Hỏa còn mua rất nhiều cây hoa để ở trên ban công, mỗi ngày trên bàn ăn đều sẽ đổi một đóa bách hợp tươi.

Nhan Mộ động tác dần dần chậm lại.

"Nhan ca nhìn gì thế?" Giang Tri Hỏa ôm ra một đống vật nhỏ từ trong phòng, thấy Nhan Mộ đứng yên bất động, lướt qua rất nhiều chướng ngại trên mặt đất, thò lại gần hỏi.

"Không có gì." Nhan Mộ giúp anh thả đồ xuống, từ sau lưng ôm Giang Tri Hỏa, hơi cúi đầu, cằm để ở trên vai anh.

"Đột nhiên làm sao vậy?" Giang Tri Hỏa vỗ vỗ hắn, ý bảo Nhan Mộ trước buông ra, "Tớ còn phải đi vào lấy thêm một đợt."

"Tớ đi với cậu." Nhan Mộ vẫn nguyên tư thế ôm như thế, có chút biệt nữu đi vào trong.

"Được được được." Giang Tri Hỏa dỗ nói, "Cho nên vừa nãy nghĩ tới cái gì?"

Nói ra thật sự quá làm ra vẻ, Nhan Mộ tự hỏi một lát sau, mới chậm rãi mở miệng: "Nhớ tới lúc cậu dọn đi lần trước."

Lần đó hai người còn chưa có quan hệ gì, vì ức chế động nhiệt mới ở chung, sau khi có ức chế tề đặc hiệu, Giang Tri Hỏa dọn sạch sẽ lưu loát, nhấc vali đóng cửa lại. Rõ ràng sống cùng nhau mấy tháng, lại không để lại một chút hơi thở sinh hoạt, trong phòng sạch trơn không còn một thứ.

Lúc này thì khác.

Chỗ nào đều có dấu vết Giang Tri Hỏa để lại.

Quần áo dần dần chiếm cứ tủ quần áo, cái thùng cất dưới đáy giường, hoa thay mỗi ngày, vỏ gối dựa sô pha mới, cái ly chén đũa bọn họ cùng nhau sử dụng, tất cả đều chẳng phân biệt tớ cậu để bên trong hộp.

Một tuần sau, lễ khai giảng của tân sinh viên Đại học B.

Các lều trại của học viện lều trại ở khắp sân trường để đón người mới.

Nơi đón tân sinh viên của khoa toán và khoa máy tính ở gần nhau, hai khoa hòa thượng vì cho các đàn em mới vào một ấn tượng tốt, cố ý cử ra các chị em không nhiều lắm trong khoa để làm công việc đón sinh viên mới.


Thời tiết tuy rằng nóng bức, các cô gái cũng rất vui vẻ, nam sinh lớp mình nhìn chán rồi, nhìn xem các đàn em mới tới quả thật hạnh phúc.

Đặc biệt mấy người ở khoa nghệ thuật, thân cao chân dài, không phải nhan trị mà nam sinh khoa tự nhiên có thể so được, xem đến trong lòng nở hoa.

Buổi sáng rất nhiều người đến, giữa trưa có đoạn thời gian chắc là đều đi ăn cơm, không có người tới, mấy cô ăn xong cơm trưa ghé vào một chỗ vừa sửa sang lại tài liệu tân sinh viên vừa nói chuyện.

Chưa nói mấy câu, liền nhìn đến từ rất xa có hai nam sinh vóc dáng cao cùng đi tới. Tân sinh viên vào trường thường đều tay cầm bao lớn bao nhỏ, mà hai người này đều mang một cái balo, cả người thoải mái thanh tân.

Các cô gái: "!"

"Mau xem, hướng ba giờ có hai soái ca!!"

"Đàn em hả? Trước kia chưa thấy qua?"

"Không biết! Bọn họ lại đây!"

Khi bước vào liền nhìn đến trên tay hai người đều cầm thư thông báo trúng tuyển, là sinh viên năm nhất!

Các cô gái càng thêm hưng phấn, lại vô cùng cảm thấy tiếc nuối.

Nhan sắc này, chiều cao này, tỉ lệ này, cách ăn mặc này!

Chắc chắn không phải khoa toán hay khoa máy tính rồi!!

Hai soái ca đi đến trước mặt, còn không đợi bọn họ mở miệng, các cô gái trước nhịn đau chỉ sang một hướng khác: "Các bạn, các bạn đi nhầm rồi, khoa nghệ thuật ở kia."

Giang Tri Hỏa: "Không đi nhầm nha, khoa máy tính và cả khoa toán, đúng không?"

- ---------------

Gri: Dưới đây không liên quan đến truyện nhưng ké tí mọi người ưi

Tui định học tiếng Trung với tiếng Anh ở Huế á, có ai từng học hay biết ở đâu dạy ổn không chỉ tui với, mấy nay phân vân quá😮‍💨


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận