Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai

' Sở dĩ sẽ đau bụng, là bởi vì cậu đang phân hoá khoang...'

Loại hành vi như tuyên bố quyền sở hữu này rất là vô lý, nhưng rất ấm áp, như là nằm trong đống bông mềm mại, cả trái tim đều ấm áp.

Thẳng đến đưa Nhan Mộ lên xe, những lời này cũng không từ trong đầu tan đi.

Lỗ tai đều vẫn cứ nóng bừng.

Giang Tri Hỏa không dám đi soi gương, liền sợ nhìn đến dáng vẻ vành tai mình hồng như lấy máu.

Mấy ngày nay gọi Nhan Mộ dài, Nhan Mộ ngắn, đều thành thói quen.

Thật sự không phải Giang Tri Hỏa muốn cả ngày vây quanh Nhan Mộ, là đám người xung quanh kia, cả ngày nhìn chằm chằm hai bọn họ, hỏi bọn họ rốt cuộc thế nào, đến bước nào rồi, Giang Tri Hỏa trả lời nói, "Thật sự, không ở bên nhau", người nghe được ngược lại " Chậc" một tiếng, hỏi lại anh: "Hỏa ca, cậu cảm thấy chúng tôi tin sao?"

Tin hay không đều không sao cả, có yêu nhau không là chuyện hai người bọn họ, lại không phải cùng những người khác yêu đương.

Nhưng không thể phủ nhận, ba ngày Nhan Mộ đi tham gia thi đua, không ở trong trường học này, thật sự rất không quen. Fan CP trên diễn đàn không đường cũng không thể ship rất trống vắng, Giang Tri Hỏa cũng cảm thấy nhàm chán.

Chiều hôm nay, Giang Tri Hỏa nằm ở trên sô pha, chân bắt chéo.

Anh hiện tại ở nhà Lệ ca, Lệ Hạo, cha của Lệ ca không ở nhà, hai tháng nay ông đi tỉnh khác phá án, đều không ở nhà.

Hồi trước khi bọn họ còn ở cùng nhau, Lệ Hạo cũng thường xuyên đi công tác, đi một lượt là hai ba tháng, chỉ chuyển tiền không gọi điện thoại, Lệ Mục Hà muốn biết tin tức về cha đều phải xem tin tức.

Cảnh sát lệ thân dân, hiệu suất tra án nhanh, thường lên show về pháp luật, có rất nhiều fanboy fangirl.

Giang Tri Hỏa đang ở chơi di động, lật xem lịch sử trò chuyện với Nhan Mộ.

Vừa rồi, Nhan Mộ còn nhắn cho anh một câu rất đáng yêu.

Nhan Mộ: cuộc họp sắp bắt đầu rồi.

Nhan Mộ: Chờ tôi chút.

Giang Tri Hỏa:?

Nhan Mộ: Khuất Tiêu cho giáo trình.

Hắn gửi mấy tấm ảnh.

Cái tên củ cải lớn đào hoa Khuất Tiêu này, cả người đầy kịch bản tán gái, còn tổng kết riêng cho Nhan Mộ một bộ cách trả lời tin nhắn với người yêu, nhưng mà theo sự hiểu biết của Giang Tri Hỏa với ông chủ Khuất, nói là cậu ta tổng kết, trên thực tế chắc là là nhìn trên mạng.

Kịch bản đại khái là như thế này.

Các cách trả lời tin nhắn với người yêu ——

Khi bạn có việc.

EQ thấp: Chờ đã, có việc.

EQ cao: Chờ anh một chút, bé à, anh sẽ nhanh trở lại nhé.

Khi người yêu gửi cho bạn ảnh selfie.

EQ thấp: Đẹp.

EQ cao: hic hic hic, bé của anh sao lại đẹp như thế này nhỉ, muốn ôm ấp hôn hít nâng lên cao QwQ

Giang Tri Hỏa nghiêm túc não bổ khoé miệng Nhan học thần cao lãnh run rẩy khi nhìn đến này kịch bản công lược này, lại từ giữa chọn ra một trường hợp miễn cưỡng nhìn đỡ ngu hẳn, nhẹ nhàng cười một tiếng, trả lời hắn.

Giang Tri Hỏa: hic hic hic, cậu, bảo bối của tôi, QwQ ở đâu?

Nhan Mộ: Như vậy có chút OOC.

Chờ tôi chút, đã là nhượng bộ lớn nhất của Nhan học thần.

Giang Tri Hỏa: hic hic hic, thì ra là thế, Nhan ca như thế đẹp trai quá hic hic hic QwQ, moa moa ta!

Nhan Mộ:......

Giang Tri Hỏa nhìn sáu chấm trên màn hình, lại bị chính mình chọc cười.

Trong phòng bếp bay ra một mùi hương, Lệ Mục Hà đã hầm canh xong, Giang Tri Hỏa từ trên sô pha nhảy xuống, mang găng tay cách nhiệt bưng giúp hắn.

Đồ ăn đã bưng lên bàn, tay nghề của Lệ ca vẫn ngon như vậy, 3 món mặn 1 canh, thịt cá đều có, chay mặn đầy đủ hết.

Về Lâm Thành nhiều ngày như vậy, đây vẫn là lần đầu Lệ Mục Hà cùng Giang Tri Hỏa ở tại cùng nhau ăn bữa cơm thật ngon, tối hôm trước hai người bàn bạc nửa ngày, không cảm thấy chỗ nào ăn ngon, liền quyết định về nhà tự mình xuống bếp.

Phân công rõ ràng, Lệ Mục Hà động bếp, Giang Tri Hỏa dọn bàn rửa chén.


Ba bốn tháng không gặp, hai anh em không xa lạ, vừa ăn cơm vừa trò chuyện, TV phòng khách mở ra làm cảnh.

Trong TV đang phát tin nóng gần đây.

Áp lực việc học lớp 12 rất nặng, vài học sinh đã rời nhà trốn đi.

Trước khi rời đi đều chỉ chừa một tờ giấy, lúc sau liền mất tích, không có tin tức.

" Cha gần đây đang điều tra án này." Lệ Mục Hà gắp cho Giang Tri Hỏa một khối xương sườn.

Nhắc tới Lệ Hạo, Giang Tri Hỏa trầm xuống: "Em biết."

"Ừ, ông cho rằng đây không phải đơn giản là rời nhà trốn đi."

"Khẳng định không phải rồi, quá rõ ràng, thời đại kỹ thuật số, thế mà có thể không có bất cứ ghi lại tin tức gì về tiêu tiền? Hệ thống thiên nhãn cũng không tìm được người, như bốc hơi khỏi nhân gian. Rất rõ ràng, hoặc là tìm một chỗ nhảy vực, dù sao không có khả năng ở trong thành phố, hoặc là bị người ta bắt cóc. Nhiều người đều đoán như vậy, nhưng phía chính phủ không thể lộ ra, sợ làm thành khủng hoảng."

"Là vậy à?" Lệ Mục Hà cười cười, " Tiểu Hỏa nhà ta thông minh thế? Vì sao thi kỳ giữa kì chỉ thi được 330?"

"......" Giang Tri Hỏa thiếu chút nữa bị sặc đến, vẻ mặt đau khổ bất đắc dĩ nói, "Lệ ca chúng ta có thể đừng nhắc đến chuyện này sao?"

Lệ Mục Hà sủng nịch nhìn anh, đôi mắt cong xuống dưới: "Xem ra em gần đây rất vui vẻ."

Giang Tri Hỏa ăn ngụm cơm, nói: "Cũng tàm tạm đi."

Lệ Mục Hà đổi đề tài, hỏi: "Em với nam sinh hay gọi điện cho nhau kia... yêu rồi hả?"

"À?" Giang Tri Hỏa sửng sốt nửa ngày mới ý thức được Lệ Mục Hà chỉ ai, buông chén đũa, "Còn chưa đâu!"

Sao Lệ ca cũng bát quái dị!

Anh có loại ảo giác yêu đương bị người trong nhà phát hiện, không biết nghĩ như thế nào, lại không hề logic vá chuyện: "Cậu, cậu, cậu ấy, cậu ấy là Alpha! Em, em không phải lần thứ hai phân hoá thành Omega à? Cho nên chuẩn xác mà nói, nếu thật sự yêu nhau, cũng không xem như tình yêu đồng tính! Ít nhất giới tính thứ hai khác mà!"

Lệ Mục Hà không nghĩ tới Giang Tri Hỏa có loại phản ứng này, hắn vốn cũng chỉ là thuận miệng hỏi thôi, Giang Tri Hỏa lại sốt ruột như thế mà giải thích, tươi cười tức khắc cứng đờ ở trên mặt.

Khoé miệng Lệ Mục Hà ép xuống chút, cười hơi chua xót, hắn cúi đầu gắp đồ ăn, che giấu biểu tình, nói: "Anh biết rồi, chỉ cần là quyết định của em, anh sẽ không phản đối, tiểu Hỏa."

Cơm nước xong, Giang Tri Hỏa ở trong phòng bếp rửa chén, trong căn hộ lâu rồi không có người ở, đầy bụi, phải quét dọn một lần, Lệ Mục Hà liền mặc thêm quần áo cùng tạp dề, quét rác lau dọn.

Giang Tri Hỏa khoá vòi nước, hỏi: "Lần này sẽ ở bao lâu?"

Tiếng Lệ Mục Hà từ phòng khách truyền tới: "Hơn một tháng đi. Lần này hạng mục ở Lâm Thành."

Rửa chén xong, mới vừa đem để chén đũa đã ráo cất vào tủ khử trùng, Nhan Mộ liền gọi tới, phỏng chừng là kết thúc cuộc họp.

Giang Tri Hỏa lau khô tay, đi đến ban công đi nghe điện thoại.

Từ khi nói qua muốn theo đuổi Giang Tri Hỏa, Nhan Mộ liền vô cùng chủ động.

Hắn không nói nhiều lắm, nhưng cũng dần dần bắt đầu học cách kiếm chuyện để nói, chỉ là kỹ năng này còn chưa nắm giữ đến tinh túy, còn hơi đông cứng.

Hắn nói: "Nơi này khá xinh đẹp, khách sạn ở bờ sông, trên cửa sổ có con chim đứng đậu."

"Chim gì?" Giang Tri Hỏa hỏi.

"Chim sẻ."

Giang Tri Hỏa cười: "Vậy cậu vì sao không nói thẳng là chim sẻ?"

Nhan Mộ rất nghiêm túc trả lời anh: "Bởi vì nói thế cậu sẽ hỏi lại tôi."

Nhan học thần mới học yêu rất là ấu trĩ, cũng rất tâm cơ.

Bọn họ còn hàn huyên nội dung đề thi đua năm nay, đề lần này rất khó, thế mà kiểm tra đến độ lệch của lực vũ trụ, đề còn cho ra mấy công thức phức tạp, bắt bọn họ dùng công thức tính lượng chất của hố đen.

"Người ra đề này, là biến thái à?! Là muốn từ đám thi đua các cậu chọn người vào cục du hành vũ trụ?"

"Không được đi."

Giang Tri Hỏa ỷ ở ban công nghe điện thoại, lưng dựa lan can, phía sau có ánh mặt trời, ấm áp rơi xuống, thoải mái thích ý.

Tiếng Lệ Mục Hà từ trong phòng truyền ra tới: "Tiểu Hỏa, có thể đưa giúp anh cái này một chút không?"

"Được." Giang Tri Hỏa đáp, "Tới liền!"

Đầu ống nghe khác, Nhan Mộ nghe thấy giọng nói kia, hỏi anh: "Hiện tại cậu đang ở cạnh ai?"

"Lệ ca á." Giang Tri Hỏa đưa đi vào, "Giữa trưa tới đây cọ cơm, trong nhà lâu rồi không ai ở, chút nữa còn phải dọn dẹp quét tước vệ sinh."

Bên kia Nhan Mộ trầm mặc một hồi.


Giang Tri Hỏa hỏi hắn: "Đêm nay cậu trở về hả?"

Nhan Mộ trả lời: "Đêm nay chắc là không được, những người khác muốn ở lại đi dạo, phải đến ngày mai."

"Được, chờ cậu trở về Nhan ca."

Cúp điện thoại, Giang Tri Hỏa giúp Lệ Mục Hà cùng nhau sửa sang lại ra tới, trải khăn trải giường, hai người đứng ở giường hai bên, một người giữ chặt hai góc, giũ ra đai ở bên trong.

"Tiểu Hỏa, thật sự không về ở à?" Lệ Mục Hà hỏi.

"Không trở về đâu, tiền thuê nhà bên kia đều giao rồi." Giang Tri Hỏa nói.

Lệ Mục Hà: "Được rồi, có rảnh anh muốn tới xem, được chứ?"

Giang Tri Hỏa: "Đương nhiên là có thể nha, khi nào rảnh thì đến!"

Lệ Mục Hà cười cười.

Căn hộ rất lớn, sửa sang lại xong đã hơn 5 giờ chiều, Giang Tri Hỏa không ở lại ăn cơm chiều, trở về cầm quần áo liền đi quán bar Tương Dao.

Ôn Đạt còn ở Hawaii tham gia hôn lễ, nghe ông chủ Khuất nói là chị họ của Ôn Đạt kết hôn, nhà chị họ còn rất có tiền, hôn lễ tổ chức bảy ngày bảy đêm, sớm nhất cũng đến cuối tuần lại trở về. Dù sao Ôn Đạt khi đi rất vui vẻ, một tuần không cần đi học, coi như có được kì nghỉ.

Khuất Tiêu đêm nay không có tới quán bar, đi hẹn hò rồi, đêm trước còn tìm Giang Tri Hỏa học chế rượu, Giang Tri Hỏa dạy cho cậu ta một cách điều chế sẽ không thể ra lỗi gì, hiện tại phỏng chừng đang ở trước mặt bạn gái mới nào đó khoe khoang.

9 giờ 45 phút tối, người đàn ông mặc quần áo ngăn nắp, tây trang giày da đúng giờ đến quán bar, hắn ta chọn một ly hổ phách.

Rượu hổ phách điều chế từ bốn loại rượu: gin, mess, abbey và itters, điều chế xong rượu Cocktail, rượu màu thanh thấu giống hổ phách, tông màu tuyệt đẹp, mùi rượu nồng đậm.

Giang Tri Hỏa bưng cho người đàn ông.

Người đàn ông nhận lấy ly rượu, lại không có lập tức uống, mà là gọi lại anh: "Shin."

"Chào anh." anh quay đầu lại, là một bartender, Shin vẫn luôn rất khéo léo.

"Cậu muốn ở đây mãi sao?" người đàn ông hỏi.

"Anh có ý gì?"

"Quầy bar." người đàn ông gõ gõ mặt bàn, "Cộc cộc" hai tiếng, " Tôi nhớ rõ cậu đã nói qua, cậu là học sinh 12? Là áp lực quá lớn sao?"

Giang Tri Hỏa chế khuất đôi mắt: "Đúng vậy, trường học rất nhàm chán."

Người đàn ông uống một ngụm rượu, cồn tràn vào khoang miệng, thật nồng, hắn ta nói thẳng ra: "Cậu ở trong trường học không phải loại tính cách này, Giang Tri Hỏa."

Giang Tri Hỏa ra vẻ kinh ngạc trừng lớn mắt, nhưng người xung quanh quá nhiều, anh không thể OOC, chỉ có thể hạ giọng nói, "Anh điều tra tôi?!"

"Đúng vậy." người đàn ông thoải mái hào phóng thừa nhận, "Tôi cảm thấy cậu rất thú vị, vì sao muốn giả dạng thành như vậy."

"Xụ mặt giúp bán được rượu, có trích phần trăm." Đã bị đào gốc gác, Giang Tri Hỏa chỉ có thể thẳng thắn.

Người đàn ông cười lắc lắc đầu: "Đúng là trẻ con."

Hắn ta không nói với Giang Tri Hỏa bao lâu, uống xong ly rượu rồi đưa cho anh hắn tấm danh thiếp: "Ở đây chán rồi có thể tới tìm tôi."

Giang Tri Hỏa dùng ánh mắt nghi hoặc còn mang theo cảnh giác nhìn hắn ta: "Vì sao?"

Thiếu niên tuổi này luôn là có một loại tính cảnh giác tự cho là thông minh, trên thực tế còn chưa dựng được cả một thế giới quan, rất dễ lừa.

Tên đàn ông dùng dùng nụ cười thói quen: "Mang cậu đi tìm lý tưởng."

Nói xong hắn ta liền đi rồi.

Ở sau khi hắn ta ra khỏi cửa, Giang Tri Hỏa lười nhác kẹp lên tấm danh thiếp đen viền vàng, mặt trên in tên của người đàn ông —— Phó Tu Vọng, giám đốc chấp hành Công ty giải trí XL.

Bốn tháng trước Giang Tri Hỏa nhận được tin nhắn Lệ Hạo gửi tới.

Dùng mật mã, phiên dịch lại là: mục tiêu điều tra —— Bạch Tranh Âu, Phó Tu Vọng.

Anh chụp lại danh thiếp, để vào trong folder tên là " báo cáo sườn tính cách".

Từ các phương diện khác nhau viết nên sườn tính cách, như cách trang trí danh thiếp khác nhau, sẽ thể hiện ra tính cách đặc biệt mỗi người.

Giang Tri Hỏa lại ở quầy bar ngây người một hồi, sau đó bar lượt tiếp theo tới thay ca anh, anh đi vào phòng thay quần áo thay quần áo.

"Shin, tan tầm rồi?"


Trong phòng thay quần áo còn có một người phục vụ khác đang nghỉ ngơi, nhìn thấy Giang Tri Hỏa tiến vào liền nhường chỗ cho anh.

"Phải." Giang Tri Hỏa thở ra, cởi bỏ nút áo sơmi trên cùng.

Cảm giác nhân thiết căng chặt như cảm giác nút áo thắt lại đến trên cùng, như chặn yết hầu, nghẹn đến mức hoảng.

Anh đi vào một bên mành thay xong quần áo, đi ra gấp xong quần áo làm việc cất vào tủ chứa đồ, mang lên balo: "Tôi đi đây."

"Ài, ừ." Người phục vụ đang lướt Weibo, ngẩng đầu phất tay, "Đi đường cẩn thận."

Giang Tri Hỏa nâng chân.

Không đi hai bước, bỗng nhiên ngồi xổm xuống dưới.

"Shin cậu làm sao vậy?" Người phục vụ hỏi.

Giang Tri Hỏa xua xua tay, nói không nên lời.

Bụng dưới bỗng nhiên bắt đầu đau, đau đến không ra lời, vốn tưởng rằng giống như lần trước chỉ đau một chút, ngồi xổm một hồi là có thể đỡ, nhưng bây giờ đau giống vô số cây kim đâm vào trong, đau đến người mồ hôi lạnh chảy ròng.

Phục vụ sinh nhìn đến bộ dáng này của anh, vội vàng đứng dậy chạy lại, lại nhìn đến mặt Giang Tri Hỏa trắng bệch như giấy.

Bụng dưới càng ngày càng đau, đau đớn cứ truyền lại não, ngay sau đó sau cổ đều bắt đầu nóng lên, khó thở, cảm giác nóng lên trải rộng toàn thân.

Tầm mắt Giang Tri Hỏa thoáng chốc trở nên mơ hồ, thân hình nhoáng lên phía trước, sau đó mất đi ý thức, thẳng tắp ngã về phía trước.

"Shin! Shin!"

Nhan Mộ nhận được cuộc gọi của Khuất Tiêu, không chờ xe trường học cùng về nữa, bản thân chạy trở về trước.

Khuất Tiêu khi đó đang tán gái, cô nàng bị động tác chế rượu ngầu lòi của cậu ta làm kinh ngạc, đang vẻ mặt sùng bái xem cậu, chỉ cần thêm một bước là có thể thành công, lúc này điện thoại Khuất Tiêu bỗng nhiên vang lên.

"Sếp, Shin đột nhiên té xỉu, tôi kêu 120, anh có phải biết bạn bè của cậu ấy kh thể thông báo cho họ một chút không?!"

Khuất Tiêu không nói hai lời liền liên hệ Nhan Mộ: "Bé Shin nhà cậu ngất ở quán bar, nhanh về!!"

Nhan Mộ tìm được phòng bệnh, vọt vào liền nhìn đến Lệ Mục Hà đang ngồi cạnh Giang Tri Hỏa. Anh ngồi ở bên giường bệnh, tiếng máy móc bên cạnh vẫn vang lên bình tĩnh, Lệ Mục Hà nắm lấy tay Giang Tri Hỏa, để ở trước trán, tràn đầy lo lắng.

Nhan Mộ đi vào phòng bệnh, gắt gao nhìn chằm chằm bàn tay bị anh nắm lấy, hạ giọng hỏi: "Bác sĩ nói gì?"

Lệ Mục Hà nhận ra người nam sinh này chính là nam sinh gặp được một lần ở trong văn phòng kia, thả tay ra, đem cái tay kia nhét vào trong chăn vén lại, nói: "Quá chậm, chỉ mới làm siêu âm màu, kết quả còn chưa ra, nhưng vừa mới nhận được được điện thoại của bác sĩ khác, bị chuyển tới khoa abo. Trước mắt chỉ khai thuốc giảm đau cùng nước muối sinh lí, hạng khác ngày mai mới có thể kiểm tra.

Giang Tri Hỏa còn ở trên giường bệnh ngủ, một đường vừa mới đi nhất định rất khó chịu, đến bây giờ giữa mày còn gắt gao nhíu lại, Nhan Mộ tới gần anh, từ từ phóng xuất ra tin tức tố.

Alpha tin tức tố có thể trấn an Omega rất nhiều, huống chi hiện tại trên người Giang Tri Hỏa còn tàn lưu đánh dấu của hắn, cho dù đã lùi đến chỉ còn lại có 5%.

Giang Tri Hỏa bởi vì cổ hơi thở mưa móc này mà bình tĩnh trở lại, giữa mày chậm rãi giãn ra.

Nhan Mộ nhẹ nhàng xoa xoa.

Là phòng bệnh đơn, còn một người ngủ hai người tỉnh, không khí tức khắc có chút xấu hổ.

Nhan Mộ không phải người sẽ chủ động kéo đề tài, trầm mặc giây lát, là Lệ Mục Hà trước mở miệng: "Quan hệ của hai đứa hình như rất tốt."

"Đúng vậy." Nhan Mộ nhìn mặt Giang Tri Hỏa, "Chúng tôi biết nhau rất lâu."

Lệ Mục Hà: "Đây là lần đầu tiên tôi gặp cậu."

Tiểu Hỏa lúc mười tuổi bị Lệ Hạo mang về nhà, nhiều năm cùng nhau sinh hoạt như vậy, Lệ Mục Hà xác thật chưa thấy Nhan Mộ lần nào.

Lời này ở lỗ tai lu dấm nào đó có thể nghe ra rất nhiều ý khác, lúc nãy biểu tình Lệ Mục Hà nhìn Giang Tri Hỏa quá ái muội, Nhan Mộ đè ép thật lâu mới ngăn chặn cảm xúc trong lòng.

Nhưng hắn còn chưa kịp nhiều lời, trên giường bệnh Giang Tri Hỏa lại động, gương mặt mới giãn ra không lâu lại một lần gắt gao nhíu lại, trán bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, đôi môi mấp máy run rẩy.

Hơi thở và nhịp tim trở nên dồn dập, làm cho tốc độ cái máy bên cạnh cũng bắt đầu nhanh hơn.

"Tiểu Hỏa!" Lệ Mục Hà khẩn trương đứng lên, muốn rung chuông gọi bác sĩ vào.

||||| Truyện đề cử: Tuyệt Phẩm Thiên Y |||||

"Chờ đã." Nhan Mộ ngăn lại Lệ Mục Hà.

Hắn ngửi được hương vị tin tức tố nồng đậm!

Trong đại hội thể thao, thời gian Giang Tri Hỏa tiêm ức chế tề là vào buổi chiều, theo mỗi lần hạn mức bốn giờ suy đoán, hiện tại đã tới thời gian nên tiêm ức chế tề.

"Balo đâu?" Nhan Mộ hỏi.

"Ở đây." Lệ Mục Hà đưa cho hắn.

Nhan Mộ từ bên trong tìm ra ức chế tề đặc hiệu, thật cẩn thận nâng đầu anh, đâm kim vào tuyến thể.

Dần dần, biểu tình Giang Tri Hỏa bình thường trở lại, dụng cụ lại khôi phục thành tốc độ bình thường.

"Tích —— tích —— tích ——"

Không có chuyện gì.

Lệ Mục Hà thả lỏng, Nhan Mộ rút ra ức chế tề đã tiêm xong, ném tới thùng rác cạnh cửa, khi vào nhìn đến Lệ Mục Hà ngồi trên ghế, mười ngón đan nhau.

Đèn trong phòng bệnh nhàn nhạt, ánh sáng trong mắt Lý Mục Hà cũng mờ mịt: "Sao cậu biết tiểu Hỏa cần tiêm ức chế tề?"


"Tin tức tố, anh......" Nhan Mộ kỳ thật muốn hỏi "Anh không ngửi được sao?" Nhưng hắn nhìn đến Lệ Mục Hà lộ ra nụ cười chua xót.

"Là vậy à."

Lệ Mục Hà là Beta, anh không ngửi được tin tức tố.

Mặc kệ tiểu Hỏa là Alpha, hay là Omega, anh đều không ngửi được hương vị.

"Cậu đêm nay ở đây?" Lệ Mục Hà hỏi.

Nhan Mộ "Ừm" một tiếng.

"Vậy tôi trở về sắp xếp một số thứ, 8 giờ sáng mai bác sĩ sẽ đến kiểm tra phòng, đến lúc đó tôi lại qua đây."

"Được."

Thuốc giảm đau có một chút thành phần an thần, uống xong thuốc, Giang Tri Hỏa ngủ đến sáng hôm sau, nhìn đến người nằm bên cạnh giường bệnh, mới phát hiện mình bị đưa đến bệnh viện.

?

Ngày hôm qua sao lại thế này?

Anh không phải đau bụng một chút? Sao lại vào bệnh viện??

Trong lúc Giang Tri Hỏa cảm thấy khó hiểu, Nhan Mộ cũng tỉnh.

"Nhan ca?" mắt Giang Tri Hỏa sáng rực lên, "Cậu về rồi?!"

"Có khỏe không?" Nhan Mộ hỏi.

" cũng tạm, đã không có cảm giác gì, tối hôm qua rốt cuộc làm sao vậy?"

Nhan Mộ lắc đầu, chưa ra kết quả, phải chờ bác sĩ tới.

Nhan Mộ tối hôm qua vào phòng bệnh chỉ mua chút đồ dùng tẩy rửa đơn giản, liền kéo vali vào luôn, sữa rửa mặt cũng có.

Giang Tri Hỏa rửa mặt, sửa soạn lại thoải mái sạch sẽ. Không bao lâu Lệ Mục Hà cũng vào, còn mang theo cháo tới, cháo thịt gà, vị thịt gà vị rất đậm, hoà với cháo mềm.

Anh múc cho Giang Tri Hỏa một chén, cũng múc cho Nhan Mộ.

Giang Tri Hỏa điên cuồng khoe ra anh mình: "Cậu mau nếm thử! Tay nghề của Lệ ca rất tốt!"

Lệ Mục Hà cười cười, nói với Nhan Mộ: "Tối hôm qua vất vả."

Có Giang Tri Hỏa ở, không khí sẽ không xấu hổ, giới thiệu Lệ ca với Nhan Mộ, lại giới thiệu Nhan Mộ cho, vui vẻ liền miệng nói không ngừng nghỉ.

"Lệ ca nấu ăn rất ngon, lúc chưa dọn đi trước kia, đều là anh ấy nấu cơm sáng, không tiền đồ như vậy á, chỉ vì miếng ăn dưỡng thành nên thói quen dậy sớm, chỉ là mấy năm nay toàn đi lùi."

"Nhan ca á, mấy tháng trước em hoàn toàn không thể tưởng tượng được hiện tại còn có thể yên tĩnh thế này ngồi ở đây, lúc trước là ghét nhau thật sự luôn, vừa thấy mặt liền cãi nhau, còn cùng nhau theo đuổi một cô gái, em đã nói qua ấy."

Khi nói chuyện, Nhan Mộ nắm lấy tay Giang Tri Hỏa, Giang Tri Hỏa đang nói dở lập tức dừng lại, cảm nhận được xúc cảm trong lòng bàn tay, lại hồi tưởng lời nói ngày xuất phát hôm đó Nhan Mộ ở bên tai anh.

Cậu là của tôi.

Bốn chữ này khắc vào trong lòng, về sau phải nói ra tới cười nhạo Nhan ca, nhưng hiện tại thì chỉ có thể bỏ trong miệng ngậm kĩ.

Giang Tri Hỏa lập tức nói không ra lời: "Em...... Dù sao thì...... he he......"

Lệ Mục Hà cười cười: "Ăn đi, đừng nói nữa."

Giang Tri Hỏa liền vùi đầu uống cháo, ăn xong dọn dẹp xong, bác sĩ vừa lúc tiến vào.

Vẫn là bác sĩ khoa abo lúc trước xem bệnh trạng A biến O kia.

Bác sĩ ấn bụng dưới của anh hai cái, chỉ hai nơi, còn hỏi đau không.

Có một chỗ không đau, chỗ khác bị ấn xuống lại rất đau, Giang Tri Hỏa nói đúng sự thật.

Bác sĩ gật gật đầu, tỏ vẻ biết tình huống hiện tại.

"Bác sĩ, tiểu Hỏa rốt cuộc làm sao vậy?" Lệ Mục Hà hỏi.

"Không có chuyện lớn gì, chúng ta tâm sự trước chút đi." Bác sĩ gặp qua Nhan Mộ, ban đầu vài lần đều là Nhan Mộ cùng Giang Tri Hỏa tới, biết hắn là Alpha.

Nếu giữa đêm liền chuyển tới khoa ABO, vậy chứng tỏ khẳng định là liên quan đến giới tính thứ hai, bác sĩ rất xin lỗi nói với Lệ Mục Hà: "Xin lỗi rất nhiều, nhưng có thể làm ơn anh trước tiên đi ra ngoài một chút không? Bây giờ tôi cần cùng hai người này trò chuyện một chút."

Lệ Mục Hà hơi giật mình: "Tôi?"

Bác sĩ giải thích nói: "Bây giờ khả năng cần cậu Alpha này phối hợp một chút, tình huống kỹ càng tỉ mỉ lúc sau tôi nói cho cậu, có thể chứ?"

Lệ Mục Hà gật gật đầu, phối hợp rời khỏi phòng bệnh, còn khép lại cửa.

Bác sĩ chỉ giữ lại Nhan Mộ, cái này làm cho Giang Tri Hỏa có chút khẩn trương, anh nuốt nuốt nước miếng, chờ bác sĩ mở miệng tuyên án tử hình.

Kết quả, mặt bác sĩ lộ vẻ vui mừng: "Chúc mừng cậu, quá trình phân hoá lần thứ hai rất thuận lợi, kết quả siêu âm màu tôi đã nhìn, tất cả bình thường."

"Sở dĩ sẽ đau bụng, là bởi vì cậu đang phân hoá khoang sinh sản."

Khoang? Sinh? Sản?

Giang Tri Hỏa: "?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận