Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai

'Năm ngón tay đan vào khe hở ngón tay.'

Con người sẽ luôn vì một ít nguyên nhân mà phân tán lực chú ý.

Ví dụ như lúc trước là bởi vì nhìn đến Vân Tiểu Húc, nhớ tới chuyện quá khứ mà không thể học tiếp.

Hiện tại là bởi vì Nhan Mộ, trong óc tất cả đều là những lời của Nhan ca.

Giang Tri Hỏa thất thần làm đề, nháp vài câu khó, sau đó móc di động ra nhắn tin cho Tông Bội.

Giang Tri Hỏa: Con trai ơi, tao toang rồi.

Giang Tri Hỏa: À không, tao toang lâu rồi.

Tông Bội:?

Tông Bội: Hỏa à, mày định làm gì?

Tông Bội: Cần gọi 113 không?

Giang Tri Hỏa: Mày tự nhận là con trai tao rồi à?

Tông Bội:......

Tông Bội: Tao phát hiện thật ra mày cũng không muốn nói chuyện với tao, gút bai.

Giang Tri Hỏa: Sự thật là tao cũng không muốn nói chuyện với mày thật.

Giang Tri Hỏa: Tao bây giờ chỉ muốn yêu đương.

Tông Bội: Vậy mày muốn yêu thì yêu đi, tìm tao làm đéo gì?

Khung chat yên lặng một lát.

30 giây sau Tông Bội lại nhắn lại đây vài câu.

Tông Bội: Mày nói gì cơ? Yêu đương?

Tông Bội: Với ai? Nhan thần á?

Tông Bội: Mày nghiêm túc à?

Tông Bội: Từ từ bây giờ thì không được, hai ngày trước Tạ Cừu còn nói với tao là khuyên mày đừng dạy hư tuyển thủ cấp quốc gia.

Tông Bội: Chờ người ta thi xong lại tính!

Giang Tri Hỏa: Mày thật sự cho rằng tao sẽ dạy hư cậu ấy?

Tông Bội: Ể, lẽ nào không phải? Còn không phải là trốn học để đi với mày à, vậy nếu cậu ta trốn học vì đi với người khác mày sẽ nói với tao là muốn yêu đương sao, phải không?

Tông Bội: Hỏa à, tao giờ mới nhận ra mày trong lúc yêu đương sẽ là loại sẽ õng ẹo đó, là bởi vì mày biến Omega hả ta?


Tông Bội: Nhưng mà đây không phải là lý do để mày dạy hư cậu ấy, cậu ấy phải làm vẻ vang trường ta!

Giang Tri Hỏa: Tao cũng có thể làm vẻ vang cho trường, nỗ lực một chút thành Trạng Nguyên tỉnh.

Tông Bội: Mày cách Trạng Nguyên có một cái giường thôi.

Tông Bội: Mơ đẹp gớm.

Tào lao với Tông Bội hai ba câu, anh cũng dần bình tĩnh lại.

Nghĩ cũng đúng.

Người được nhắc đến còn đang giải đề, anh hài lòng mãn nguyện cái gì?

Âm thanh ghi hình trong thư viện cũng thật sự không ầm ĩ gì, chỉ ngẫu nhiên có đạo diễn CUE lưu trình mới chút âm thanh, tổng thể mà nói sẽ không ảnh hưởng học tập chỉ là bản thân ở hiện trường, những người khác ở phòng tự học cũng không còn tâm tư học tập, lúc nào cũng chú ý tình huống ghi hình, viết một chút liền quay đầu nhìn, không thể tập trung.

Người duy nhất thật sự không để gì trong lòng đắm chìm trong học tập chỉ có Nhan Mộ, học thần không cần giấc ngủ, cũng không dễ dàng mất tập trung.

Không bao lâu bỗng có vài người tập trung lại một nửa chỗ bị niêm phong, Vân Tiểu Húc cùng hai tên đồng đội ngồi ở trên bàn tự học thảo luận manh mối mới phát hiện.

Nhưng mà thảo luận nửa ngày vẫn không nghĩ ra manh mối gì.

"Làm sao bây giờ?" Một người trong đó chống cằm, rất bất đắc dĩ.

Thành tích của ba người bọn họ đều chả ra làm gì, bảo bọn họ giải đề toán học quả thật chính là muốn giết người mà, tổ tiết mục hình như rất thích loại hình ảnh này, camera nào cũng dí rất gần.

Đạo diễn dùng bộ đàm dò hỏi: "Xin hỏi các cậu có muốn sử dụng thẻ nhắc nhở không?"

Đồng đội có chút dao động, thật sự hết cách rồi, đề toán thật sự không làm được: " Hay là cứ dùng đi? Đề này thật khó quá......"

Vân Tiểu Húc quyết đoán cự tuyệt: "Không được! Không thể dùng, thẻ nhắc nhở phải để đến cuối cùng!"

Cậu ngẩng đầu nhìn xung quanh một vòng, đôi mắt bỗng sáng lên.

—— cậu nhìn đến Giang Tri Hỏa cùng Nhan Mộ đang ngồi đối diện nhau ở cách đây không xa!

Đây không phải là hai học bá vừa mới giúp bọn họ giải ải thứ nhất à!!

Hai học bá đẹp trai đến có thể dựa mặt xuất đạo, đồng đội cậu cũng không quên hai người bọn họ.

Vân Tiểu Húc cùng đồng đội trao đổi ánh mắt với nhau, ý kiện ba người chưa bao giờ thống nhất với nhau như này.

Chỉ số thông minh không đủ, thì nhờ người khác góp thêm vào.

Ba người nhẹ nhàng đi vào khu tự học.

Xung quanh bỗng xôn xao, ba trainee sáp lại gần, thật cẩn thận ngồi xổm cạnh bàn tự học: "Hai anh ơi, lại giúp một lần nữa với?"

Giang Tri Hỏa vừa nhìn đến bọn họ, cười: "Đây là ải thứ mấy rồi?"


"Ải thứ ba." Vân Tiểu Húc hạ giọng, cố gắng không làm ồn đến những người khác, còn có chút đắc ý, "Ải thứ hai chúng tôi giải ra được, sau đó ải thứ ba lại...... Xem không hiểu."

Cậu đưa thẻ manh mối trên tay đưa ra giữa hai người.

Camera đi theo dí lại đây.

Giang Tri Hỏa nhẹ nhàng tính ra đáp án: "Tôi nói thẳng nhé? Hay là chỉ từng bước?"

"Không cần đâu." Vân Tiểu Húc cười gượng nói, "Nghe không hiểu."

Giang Tri Hỏa cười: "Câu đầu tiên là 10."

Nhan Mộ cũng rất mau viết lên giấy nháp đáp án câu thứ hai, là hai tọa độ, ( 10, 0) ( 1, 1)

" Được, cảm ơn!" Vân Tiểu Húc ghi nhớ đáp án, lại cùng đồng đội cùng ngồi trở lại vị trí ban đầu.

Ải này trừ manh mối ra bọn họ còn tìm đến một tờ giấy, mấu chốt để phá giải mật mã ở đáp án hai câu này, nhưng mà bọn họ suy nghĩ nửa ngày, vẫn không tìm ra mối quan hệ giữa mấy con số này với mật mã.

Vì thế ba nam sinh quyết định lại dựa sự trợ giúp của người ngoài một lần nữa, lại ỉu xìu đi lại tới: "Anh ơi, giúp người giúp đến cùng......"

Ba nam sinh đẹp trai đáng thương vô cùng ngồi xổm bên cạnh bàn, giống ba con cún rũ xuống lỗ tai, hai nữ sinh gần đó che ngực điên cuồng quay lại, trong miệng kêu: " Đẹp trai quá, đáng yêu quá."

Khi Giang Tri Hỏa nhìn đến mấy đáp án tính ra kia đã có chút ý tưởng.

Anh nhìn Nhan Mộ, Nhan Mộ không có biểu cảm gì khác, nhưng có thể nhìn ra được có suy nghĩ giống anh, tỏ vẻ cam chịu.

Giang Tri Hỏa liền mở miệng nhắc nhở ba người: "Xuất hiện 0 và 1 các cậu đầu tiên sẽ nghĩ đến cái gì?"

Ba nam sinh đồng thời chớp chớp mắt, nghĩ một lát, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn chằm chằm Nhan Mộ cùng Giang Tri Hỏa.

Nhìn có vẻ là đã nghĩ ra, Giang Tri Hỏa gật gật đầu, cổ vũ bọn họ nói ra.

Vân Tiểu Húc ngượng ngùng nói, sờ sờ mũi.

Giang Tri Hỏa: "Cậu nói đi."

" Nói thật à?"

Vân Tiểu Húc cực kỳ khó xử, lời này thật sự không tiện mở miệng, nhìn vào mắt Giang Tri Hỏa, cậu vẫn là nói: "0 và 1 à...... Tôi có thể nghĩ đến chính là, cậu ta là 1, cậu là 0......0 với 1??"

Hai tên đồng dội đứng đằng sau cũng gật gật đầu.

Giang Tri Hỏa: "."

Nhan Mộ: "."

Giang Tri Hỏa: "Nhan ca, chúng ta đi thôi, tớ không đọc nổi sách ở đây nữa, vì sao ở đây ồn thế nhở."


Nhan Mộ cũng khép sách lại: "Ừm."

"Này này này đừng đi mà." Vân Tiểu Húc vội vàng ngăn lại hai người, gãi đầu, "Tôi sai rồi, tôi sai rồi, nhưng chúng tôi cũng không nghĩ ra được cái khác mà."

Nhan Mộ liếc mắt nhìn ngón tay Vân Tiểu Húc đụng tới Giang Tri Hỏa, nhẹ nhàng đẩy Giang Tri Hỏa sang bên cạnh một chút: "Xuất hiện 0 và 1, liền nghĩ đến cơ số hai, cũng có khả năng là dãy số tuần hoàn."

Vân Tiểu Húc không chú ý tới động tác của Nhan Mộ, ngược lại là sau khi nghe xong ánh mắt bắt đầu dần dần ngờ nghệch: "Dãy số tuần hoàn thì miễn cưỡng biết, nhưng cơ số hai là cái gì?"

Bản chất học tra lộ rõ không thể nghi ngờ.

Giang Tri Hỏa cuộn đề lại gõ cậu ta một cái, lo lắng thay ba tên học tra ngay thẳng này: "Không biết thì tự đi search đi, hỏi hai chúng tôi hết, không muốn thời lượng lên show nữa à?"

Hai camera dí ở trước mặt, Vân Tiểu Húc ngẩn ra, nói tiếng cảm ơn, vội vàng cùng đồng đội trở về search.

Không đi chú ý người ta ghi hình nữa, thời gian học tập lại trôi thật nhanh.

Xử xong mấy câu khó cũng đã qua giờ cơm trưa, hai người lại vừa mới uống qua trà sữa nên đến giờ cơm cũng không quá đói, vì thế giữa trưa chỉ ăn linh tinh một chút, dạo hành lang hai vòng, lại tiếp tục tiến phòng tự học.

Nửa show sau hình như không quay ở tầng này, xem ra tầng này chỉ là thả gợi ý, tìm xong liền chuyển dời đến tầng khác. Những người khác trong phòng tự học trải qua một buổi sáng kích động, buổi chiều cũng đã dần dần bình tĩnh trở lại.

Trên đường có nhân viên công tác tới tìm Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ, đoạn lộ mặt lúc nãy rất thú vị, phần lớn sẽ cắt nối biên tập vào trong ep chính, nên đến hỏi thử đoạn ghi hình vừa rồi có thể phát sóng hay không. Giang Tri Hỏa nhớ lại.

Hai lần lộ mặt hồi nãy đều là lúc giải đề.

Ải thứ ba và ải thứ nhất đều không khó, là dạng đề cấp 3 có thể biết, nhưng mà bỏ thêm chút bẫy rập nên dễ sai. Nhưng nếu là ai trong lớp 1 cũng đều có thể làm ra được.

Dù Giang Tri Hỏa có thể làm ra tới cũng không OOC, huống chi bên cạnh còn có Nhan ca, thể nào cũng bào chữa được, không lo lắng sau khi bị mọi người trong lớp hiểu lầm.

Giang Tri Hỏa gật đầu nói: "Tôi không sao, Nhan ca thì sao?"

Nhan Mộ tự nhiên cũng không thế nào: "Tùy mọi người."

Nhân viên công tác cảm ơn hai người, quay đầu lại khen nói: " Hai anh cũng đẹp trai không kém mấy cậu trainee nữa."

Kết thúc nhiệm vụ học tập hôm nay, Nhan Mộ cùng Giang Tri Hỏa chuẩn bị rời đi.

Trước khi rời đi hai người ở cửa thư viện lại đụng tới Vân Tiểu Húc.

Bọn họ vừa lúc kết thúc quá trình ghi hình, trainee và nhân viên công tác cùng tập hợp ở trước cửa lớn, fans ở cửa nhìn đến anh nhà mình Pick, đã muốn điên lên rồi, điên cuồng thét chói tai.

Vân Tiểu Húc nhìn đến hai anh học bá giúp mình, Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ, chủ động kéo đồng đội cùng đi qua chào hỏi: "Các cậu cũng phải đi à?"

"Ừ, đúng vậy." Giang Tri Hỏa hỏi, "Tìm được kho báu không?"

"Tìm được rồi!" Vân Tiểu Húc nói.

"Là cái gì?" Giang Tri Hỏa có chút tò mò.

"Không thể nói, cậu xem show đi." Vân Tiểu Húc nói, "Pick U 101, cậu cũng xem chứ! Đại khái khoảng một tháng sau sẽ phát ep này."

"Đương nhiên, chúng tôi đều cho like cho cậu mà, đúng không Nhan ca."

"Ừm." Giang Tri Hỏa mỗi ngày đều lấy acc hắn, một này like hai lần.

"Thật sự hả?" Vân Tiểu Húc nhìn về phía đồng đội, cười ngây ngô, "Hai anh trai học bá nói đã like cho tôi kìa, tôi khả năng thật sự sắp hot rồi!"

Đồng đội cười: "Anh học bá cũng cho like cho chúng tôi với, chúng tôi không nghĩ về nhà sớm đâu."

"Ok" Giang Tri Hỏa cười đồng ý.


Hai đồng đội lại nói giỡn: "Hôm nay không có gì trả ơn, nếu không cho hai người một chữ ký nhé, biết đâu sau hot thật thì sao?"

Giang Tri Hỏa vỗ vỗ Nhan Mộ, Nhan Mộ phối hợp từ trong balo lấy ra bút giấy, "Ký một cái đi."

"Ký hai cái luôn." Hai đồng đội mỗi người ký hai cái, đưa cho Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ mỗi người một cái, Vân Tiểu Húc cuối cùng, thoải mái nói, "Không cần viết To gì đi, chữ tôi như gà bới á."

Giang Tri Hỏa nhìn đến dấu ngoắc rõ dày trên giấy: "Không thể nào, cậu ký tên rất xịn mà."

"Xịn sò chứ." Vân Tiểu Húc ngẩng mặt, vẻ mặt tự hào, "Chữ ký này là ba thiết kế giúp tôi đó."

Giang Tri Hỏa sửng sốt, ba trong miệng Vân Tiểu Húc hẳn là chính là Vân giáo thụ. Giọng anh hơi khàn: "Quan hệ hai người thật tốt."

Vân Tiểu Húc trả lại giấy bút, lắc đầu nói: "Sau này mới tốt lên, có đoạn thời gian rất căng thẳng, là do tôi rất ngốc......"

Lúc này đạo diễn kêu một tiếng, chuẩn bị chụp ảnh chung, Vân Tiểu Húc đem vở nhét lại cho Giang Tri Hỏa, vừa đi vừa phất tay: "Cảm tạ hai anh trai học bá, chúng tôi đi trước!"

Giang Tri Hỏa nhận lại giấy bút, kéo ra balo Nhan Mộ, cất vào, khi lấy tay ra Nhan Mộ nắm lấy tay anh, nhéo nhéo năm ngón tay.

" Đừng nghĩ chuyện trước kia." Hắn nói.

"Không nghĩ những cái đó." Giang Tri Hỏa xoay xoay tay, rút ra khỏi tay Nhan Mộ, Nhan Mộ không nghĩ tới Giang Tri Hỏa sẽ rút tay ra, không có phản ứng kịp, lại bị Giang Tri Hỏa trở tay nắm lấy, năm ngón tay đan vào khe hở ngón tay, giữ lấy gắt gao.

Lòng bàn tay chợt dán ở bên nhau, ngón tay như là đụng tới thứ gì cực kỳ mềm mại, không biết đụng vào như thế nào.

Giang Tri Hỏa lôi kéo Nhan Mộ đi ra ngoài: "Đi thôi Nhan ca, chút nữa còn phải đi quán bar, muộn rồi."

Phía trước từng có vô số lần tiếp xúc chân tay, còn âu yếm lẫn nhau, nắm tay như này vẫn là lần đầu, nháy mắt cánh tay Nhan Mộ cứng đờ, ngón tay banh thẳng, không có động tác gì.

Giang Tri Hỏa không kéo được, quay đầu lại: "Nhan ca?"

Tâm tình bỗng rối loạn, Nhan Mộ nhìn chằm chằm cặp mắt kia, hít hít khí, cũng không nghĩ nhiều nữa, cũng nắm chặt bàn tay ấy.

Giang Tri Hỏa cong khóe miệng.

Anh chưa nói gì cả, cũng không biết nên nói gì.

Chuyện đã muốn làm từ sớm, không hẳn là tìm cái lấy cớ hoặc là lý do, muốn làm liền làm.

Bọn họ đi ra từ cửa hông, cửa chính bị đã bị chặn lại, ra không được, người muốn từ bên trong đi ra ngoài đều phải đi cửa hông. Nhưng cửa hông cũng bị rất nhiều người vây quanh, fans khắp nơi thấy có người đi ra, sôi nổi chen vào trong, tiếng hét lên chói tai.

Không phải nhóm trainee đi ra mà là hai người có nhan sắc thần tiên.

"Show tuyển idol năm nay còn có tuyển thủ nửa đường gia nhập à?"

"Đẹp trai quá đi, không hề kém với các tuyển thủ!"

"Đây là người qua đường thì phải? Vừa lúc ở thư viện?"

"Hỏi một chút đi!"

Mới vừa có người nói xong liền có cô gái tính cách tùy tiện hỏi: "Trai đẹp ơi, các cậu có phải trainee show tuyển idol không?"

"Không phải, khẳng định là người thường, trên người không có gì hết kìa." Cô gái bên cạnh trực tiếp click mở mã QR, "Hai anh trai thêm WeChat đi!"

Không cần quay đầu lại anh đều có thể tưởng tượng đến vẻ mặt của Nhan Mộ, Giang Tri Hỏa dùng ngón cái xoa xoa mu bàn tay hắn, giơ lên tay hai người đang nắm nhau, nói với các cô: "Xin lỗi nhé, không thể thêm."

- ---------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận