Oan Gia Trái Ngọt


Lúc Niên trở về lớp thì đã thấy một gương mặt lạ xuất hiện, đoán chắc đó là bạn mới trong lời đồn của đám học sinh ngày hôm nay.

Là một cô gái lanh lợi, vừa vào đã hòa hợp rất nhanh với bạn học và còn đang tám chuyện rất rôm rã với cây thời sự Lan Hà.- Lúc đó tôi còn ở Brugge, cậu biết Bỉ không phải nơi nào cũng chuộng socola, nhưng đặc biệt ở Brugge thì cách 1km lại có một cửa hàng socola.

Nếu cậu hảo ngọt, đạo socola thì chắc chắc chỉ ở đó tầm một tháng cậu cũng sớm biến thành thùng phuy luôn hahaha...- Thật sao? Mà chắc socola ở đó ngon lắm nhỉ, nếu không người ta đã không chuộng tới mức đó.- Ngon lắm, để hôm nào tôi mang một ít mời cậu, bảo đảm ăn xong là muốn ăn thêm nữa.- Oa! Thật sao? Cảm ơn cậu trước nhé!Niên bước qua thì cũng là lúc cuộc trò chuyện chấm dứt.


Lan Hà vừa thấy Niên đã vội nhảy qua, lo lắng hỏi:- Ní! Sao rồi? Thầy Sính có làm khó cậu không?Niên ngồi xuống chỗ, ỡm ờ đáp:- Không, không có gì hết...- Hả? Vậy...vậy thì tốt rồi...Lan Hà nhìn nét mặt của Niên, biết hẳn là có chuyện song do biết rõ tính cách nếu Niên chẳng muốn nói thì hỏi bằng mấy cũng bằng thừa nên này Lan Hà liền chuyển đề tài, cô ta kéo tay cô bạn mới tới, vui vẻ nói:- Đây là Kim Nhan, lúc trước cậu ấy học ở Bỉ nhưng bây giờ đã theo gia đình trở về định cư luôn.

Nhà cậu ấy ở gần Ma Thiệu Viên, cậu thường đi ngang chắc sẽ để ý thấy đó Ní.

Còn đây là Niên, nhưng người quen vẫn gọi cậu ấy là Ní.


Hai cậu có điểm hợp nhau là đan len rất giỏi đấy!Kim Nhan cũng rất thân thiện, mỉm cười đáp lại:- Hello Niên, đôi mắt cậu đẹp thật đấy.

Mà...cậu cũng thích đan len à?Niên không quá nhiệt tình với lời khen kia, em chỉ qua loa, vừa viết gì đó lên giấy vừa trả lời:- Không! Tôi ghét đan len, nhưng tôi buộc phải đan, không phải vấn đề thích hay không thích.Bầu không khí có chút ngượng ngùng, Lan Hà định nói gì đó để cứu vãn thì chí thấy Niên đứng dậy ôm cặp sách, nhét một mảnh giấy vào tay cô, nói:- Tôi thấy không khỏe nên về trước, lát nữa cậu đưa tớ giấy xin nghỉ này lại cho cô chủ nhiệm giúp tôi.Nói rồi, em bỏ đi để lại những đôi mắt ngơ ngác nhìn theo.

Lan Hà lúc này chỉ ngại ngùng quay sang nói với Kim Nhan.- Hôm nay cậu ta gặp chút chuyện nên tâm trạng không mấy tốt, chứ bình thường Niên vẫn hòa đồng dễ thương lắm, cậu đừng để bụng.Kim Nhan cười tươi vui vẻ đáp:- Không sao! Không sao! Người như cậu ấy tôi cũng gặp qua không ít..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận