Ôm Bánh Bao Về Làm Ruộng

Quý Hoành cũng cau mày hỏi: “Vậy là sao?”

Cha Kỳ suy nghĩ chốc lát, rồi cầm chặt chiếc chìa khóa đồng cổ trong tay: “Nói tới đây, tôi còn phải kể một chuyện. Năm đó Quý Thắng đã từng để Quý Mẫn mang bút tích của mình đưa cho ông tổ nhà họ Kỳ. Khi xưa, hai nhà đã từng nói qua, nếu kết hợp luyện đan cùng tu chân, có thể sẽ lấy được hiệu quả tốt nhất hay không? Đáng tiếc, hai người tuy đồng chúc đồng môn, nhưng lại tương sinh tương khắc, không có biện pháp đem pháp môn tu hợp cùng một chỗ. Trừ phi…”

Hình Tử Thao dùng hai tay nâng cằm, hỏi ra nghi vấn: “Trừ phi hai người kết làm chim liền cành, nếu không sẽ gặp phải cái gì gọi là phản phệ đúng không? Cái tình tiết cẩu huyết này, mấy quyển tiểu thuyết tu chân đều có đầy ra đấy!”

Cha Kỳ ha hả nở nụ cười: “Nói như thế cũng không sai, bất quá ông tổ của nhà họ Kỳ khi đó đã có người trong lòng. Hơn nữa vào thời điểm ấy, Quý Mẫn cũng chỉ mới mười mấy tuổi mà thôi. Bất quá hai nhà đã từng có ước định, dùng thanh đồng khóa cùng chìa khóa thanh đồng làm tín vật ghép thành đôi, để con cháu đời sau ở cùng một chỗ. Sau lại bởi vì đủ loại nguyên nhân, nhà họ Quý cùng nhà họ Kỳ thủy chung bỏ lỡ cơ hội thành thông gia. Thẳng đến khi tới đời của Quý Phàm cùng Quý Thiên, bọn họ lúc ấy đã tự mình tìm ra sự thật, còn nói chuyện này tất yếu phải thực hiện. Bởi vì khi tới đời của hai người, nhà họ Quý chỉ có thể dựa vào việc sinh con cận huyết để duy trì huyết thống. Chỉ có khi hai nhà kết thông gia, mới có thể khiến tinh túy của bổn môn không đến mức bị thất truyền, nói không chừng còn có thể phát dương quang đại.”

Hình Tử Thao nghe xong lời giải thích vừa rồi, chỉ cảm thấy thật sự khó tin, còn Quý Hoành, hắn lại lâm vào trầm tư vì những gì Kỳ lão gia tử vừa kể. Nói như vậy, hai lão nhân Quý Phàm cùng Quý Thiên không nói cho hắn cách thức luyện đan, chỉ bảo tự hắn đến kho sách lật tới lật lui, chắc đây cũng không nằm ngoài tính toán của bọn họ đi? Thật ra mục đích của lão nhân là để hắn cùng người nhà họ Kỳ kết làm thông gia đúng không? Đột nhiên, Quý Hoành ngẩng đầu hỏi: “Ông anh vừa mới nói, hai người cha của tôi có đến tìm người? Nói như vậy…”

Cha Kỳ vuốt vuốt râu mép hoa râm: “Ha hả, đúng như cậu suy nghĩ, ta cùng Quý Phàm Quý Thiên là đồng lứa. Mà cậu cùng Tiểu Nguyên, vốn là phải kết thành phu thê. Đáng tiếc, ta chậm một bước, con của cậu cũng đã sinh ra rồi. Hơn nữa, tựa hồ không chỉ có một?” Cha Kỳ chỉ chỉ ngoài cửa, Quý Dân nãy giờ vẫn cùng Tử Tử chơi bùn hiện đang dùng tay cẩn thận giúp Tử Tử lau vết dơ trên mặt, còn nghiêm túc nói: “Vừa nãy ba của em chẳng phải đã nói không được đem bùn chét lên mặt sao? Em nhìn lại em xem!”

Mặt mày Quý Hoành có chút mất tự nhiên, hắng giọng hô một câu: “Đây không phải là con của tôi!”

Kỳ lão gia tử nghi hoặc: “Làm sao có thể? Nhóc đó rõ ràng là người của nhà họ Quý! Ta không thể tính sai!”


“Tôi chỉ nói nhóc không phải còn tôi, chứ chưa có nói nhóc không phải là người nhà họ Quý.”

Kỳ lão gia tử làm biểu tình như hiểu rõ: “Nguyên lai là cháu của cậu, ha hả, xem ra ta chậm không chỉ có một bước à!”

Quý Hoành đỏ mặt hồng tai: “Nó… cũng không phải cháu của tôi…”

Hình Tử Thao thật sự nhìn không được nữa, vì thế liền thay hắn nói: “Đó là cháu ngoại kiêm cháu cố của ổng đó. Đứa con do con trai lớn Cao Bác của Quý Hoành sinh ra đã cùng con trai thứ hai của hắn hợp vốn mò mẫm một hồi liền cho ra cái cục này, cho nên đứa bé đó hiện tại cũng không biết nên xưng hô với Quý Hoành thế nào.”

Mặc cho biểu tình của cha Kỳ ở mặt ngoài có bình tĩnh như thế nào, cũng kém chút đã té ngã từ trên băng ghế xuống, thậm chí xém tí nữa đã tự sặc nước miếng của mình. Ông luôn biết người của nhà họ Quý hay xằng bậy, nhưng không ngờ bọn họ lại loạn đến trình độ này! Để cho con trai thứ cùng cháu ngoại của mình kết hợp! Não của người nhà họ Quý đúng là đã hết thuốc chữa. Quả nhiên đây không phải là loại người mà một kẻ luôn tuân thủ nghiêm ngặt theo lề thói xưa như cha Kỳ có thể lý giải được.

Lúc này, Hình Tử Thao xem như đã hiểu được đại khái tình tiết. Khó trách cha Kỳ nhất định phải đợi người nhà họ Quý đến mới có thể quyết định chuyện hôn sự của Tiểu Nguyên. Nguyên lai, nhà họ Quý cùng nhà họ Kỳ còn có một đoạn lằng nhằng sâu xa như vậy. Bất quá đàn ông của nhà họ Quý thật sự không thể thoát khỏi hai chữ tình cảm. Nếu là ai cũng nhìn ra được, người nhà họ Quý là chết vì dung mạo của mình, như câu nói, người lớn lên cần phải xinh đẹp, có tài, có thanh xuân. Chẳng qua, thanh xuân của nhà họ Quý có chút hơi quá dài mà thôi.

Nghĩ qua nghĩ lại, Hình Tử Thao phải tận dụng mọi cơ hội để hoàn thành chuyện tốt của nhà mình ngay lúc này: “Nếu Tiểu Nguyên cùng mỹ nhân đại thúc đã không có khả năng, kia…”


Hình Tử Thao còn chưa nói xong, cha Kỳ liền lắc lắc đầu: “Tiểu Nguyên cùng Quý Hoành là ngang hàng, mà cậu lại cùng con hắn ngang hàng, nếu để Tiểu Nguyên gả cho con của cậu, chuyện này không ổn à!”

Quả nhiên, tác phong của nhà họ Kỳ không phải người người đều có thể tiếp thu được. Bất quá Hình Tử Thao không sợ, nếu mà hắn sợ thì làm sao có thể tiếp tục lặn lộn được nữa? Vì thế, hắn lại làm ra vẻ không hề gì, chỉ chỉ hai cục thịt nho nhỏ trong sân: “Hai đứa tụi nó ngay cả con cũng có rồi, loạn đều loạn cả, bác muốn ngăn cũng ngăn không được. Nếu hai người bọn họ không phát sinh điều gì, ông anh ngài muốn ngăn cản thì cứ việc. Nhưng Tử Tử đã lớn như vậy, gạo sống đã nấu thành cơm chín, ván đã đóng thuyền, nếu cứ ngăn cản, thì giá trị của chuyện này rốt cục nằm ở chỗ nào? Đúng không mỹ nhân đại thúc?”

Quý Hoành không nói lời nào, chỉ đem mặt xoay qua chỗ khác, Hình Tử Thao trợn tròn mắt: “Đây là cái tiết tấu gì vậy?”

Kỳ thật, người ta là đang làm mình làm mẩy. Vốn, hắn là một trong những người lớn tuổi và có vai vế nhất trong đám. Nhưng hiện tại, hắn tựa hồ phải kêu Tiểu Nguyên một tiếng sư đệ. Tiểu Nguyên nếu gả cho Quả cam nhỏ, kia, Quả cam nhỏ liền cùng hắn ngang hàng à. Nếu Quả cam nhỏ cùng hắn ngang hàng, vậy cái tên tiểu tử thúi Hình Tử Thao này không phải lại thành trưởng bối của hắn sao? Không không không, như vậy hắn phải chịu thiệt nhiều lắm à.

Bất quá, Quý Hoành vừa nghĩ vừa tính toán, kỳ thật chuyện như vậy cũng không tồi. Lẽ ra bối phận của hắn là lớn nhất, nếu Tiểu Nguyên gả cho Quả cam nhỏ, thì người có bối phận lớn nhất không phải sẽ thành cặp đôi Hình Tử Thao cùng Cao Cường à? Về sau, nếu Quả cam nhỏ còn dám gọi hắn là ông Quý, hắn liền vỗ bả vai Quả cam nhỏ kêu huynh đệ! A, như vậy tính ra cũng không tồi! (==)

Quý Hoành vì ý tưởng của mình mà vỗ tay (tự) khen ngợi một phát, theo sau liền xoay người lại, nói với cha Kỳ: “Đúng vậy tiền bối, tuy rằng tổ tiên chúng ta có ước định như vậy, nhưng lại vì sai sót ngẫu nhiên mà bỏ lỡ. Nếu Tiểu Nguyên đã có người trong lòng, tiền bối cần gì phải làm khó cậu ấy nữa? Để người hữu tình trở thành thân thuộc, không phải là một chuyện tốt sao? Hơn nữa, cháu nhìn ánh mắt của Tiểu Nguyên dành cho Quả cam nhỏ nhà chúng ta liền biết, đứa nhỏ này e là cả đời sẽ không có khả năng thích người khác nữa đâu. Nếu tiền bối cứ khăng khăng ngăn cản thì không tốt lắm à?”

Cha Kỳ trái nghĩ phải nghĩ hồi lâu, Quý Hoành bên này đã trừng mắt bảo: “Như vậy đi! Hai nhà chúng ta cũng không phải không thể thành thông gia! Mọi người nhìn thấy hai đứa trong sân chứ? Tuy rằng nhóc chỉ hơn Tử Tử ba tuổi, nhưng không phải có một câu châm ngôn kêu là nam hơn ba ôm cục vàng sao? A Dân rất ngoan rất hiểu chuyện, hơn nữa nhóc cũng là người thừa kế có gene hoàn mỹ nhất nhà họ Quý, nếu kết đôi cùng Tử Tử hẳn là cũng quá xứng đi chứ? Đương nhiên, cháu biết nhà họ Kỳ không dựa vào huyết mạch, mà là luyện khí. Chỉ cần Tử Tử có tâm, nhất định có thể thành người nổi bật. Cháu ngược lại còn cảm thấy, hai đứa nhỏ này rất vô tư, rất xứng đôi. Haizz, cậu nói đúng không Tiểu Hình?” Quý Hoành hướng về phía Hình Tử Thao trừng mắt một cái.


(Nam hơn ba, ôm gạch vàng: Nguyên văn câu này là Nữ hơn ba, ôm gạch vàng – Theo quan niệm của người Trung Quốc xưa, lấy vợ lớn tuổi hơn thì sẽ gặp may mắn. Nhất là khi tham dự hôn sự của người khác hay nói về chuyện hôn nhân của người khác thì phải nói những câu may mắn, chỉ cần lỡ nói một câu xui xẻo có thể khiến hai nhà trở mặt thành thù ghi hận suốt đời. Vì thế những câu nói may mắn được gieo thành vần, tạo thành các bài vè, dễ đọc dễ nhớ. Source:chuvan.wordpress.com)

Hình Tử Thao lập tức phụ hoạ: “Đúng vậy đúng vậy! Cháu từ lâu đã băn khoăn vì sao bầu không khí giữa hai nhóc lại hợp như vậy, nguyên lai tổ tiên đã định sẵn duyên phận cho chúng, ha ha! Mọi người xem, hiện tại khóa thanh đồng đang ở trong tay Tiểu Dân, chìa khóa lại do Tử Tử giữ, đây không phải là giai ngẫu thiên thành sao?” Ngoài miệng dù đang thao thao buất tuyệt, trong lòng Hình Tử Thao lại đang mặc niệm A di đà phật, lỗi lầm lỗi lầm, bọn nhóc còn nhỏ à! Vẫn còn là nít ranh à! Bất quá nghĩ đến Tiểu Sơn cùng Tiểu Diệp, hắn lại có chút yên tâm hơn về chuyện thanh mai trúc mã. Đàn ông nhà họ Quý trọng tình trọng nghĩa, nhất định sẽ không cô phụ tiểu Tử Tử. Bất quá…

Hình Tử Thao đột nhiên não bổ đôi chút về quan hệ giữa chìa khóa cùng ổ khóa. Như vậy tính ra Tử Tử là mặt trên đi?

Hắn trộm từ cửa sổ nhìn thoáng qua Quý Dân với khí tràng cường đại bên ngoài, không biết Tử Tử có thể hold được bà xã như vậy không? Mặc dù suy nghĩ như vậy, hắn lại chẳng mấy lo lắng vấn đề Tử Tử có thể thành “công” trót lọt hay không, bởi vì tiểu tử thúi Quả cam nhỏ nhà hắn khi còn bé cùng vừa nhuyễn vừa manh lại vừa đáng yêu y như Tử Tử. Nhưng chỉ vừa lớn lên một chút, thằng ranh này liền trở thành một nhóc thích phun tào, hay nói nhảm lại bướng bỉnh còn chuyên môn đối đầu với hắn. Hơi lớn lên một chút, tế bào vận động của nhóc lại bắt đầu càng ngày càng thịnh vượng, đồng thời trở thành nhân vật nổi bật trong các đại hội thể dục thể thao. Rồi sau đó nữa, Quả cam nhỏ nhập ngũ, rồi trở thành huấn luyện viên ma quỷ mặt than giống y người cha Cao Cường của hắn.

Tổng kết xong, hắn nhận định rằng còn nít khi còn bé càng manh càng đáng yêu, lúc trưởng thành tính quỷ súc sẽ có khả năng càng cao càng nổi trội.

Cha Kỳ suy nghĩ nửa ngày, rốt cục vẫn gật đầu: “Tiểu Nguyên đã cùng cậu thanh niên kia dây dưa, ta đây cũng ngăn không được. Còn Tử Tử cùng Tiểu Dân, cứ xem tạo hóa của nó đi!” Bất quá… về Tiểu Nguyên, nó thật sự sẽ không hối hận về lựa chọn của mình sao? Lúc trước, để nó nhập thế, hòa vào hồng trần, để nó học làm người học cách xử sự, ông cũng từng nghĩ đến khả năng sẽ phát sinh tình cảnh như vậy. Chính là không nghĩ tới, đứa nhỏ này to gan đến mức dám một mình sinh con cho người ta. Bất quá cũng bởi vì sai sót ngẫu nhiên này đã giúp ông tìm được hậu nhân của nhà họ Quý. Là phúc hay là họa, chỉ có thể nhìn tạo hóa của nó thôi.

Ngay bấy giờ, Quý Hoành đột nhiên nghĩ đến một chuyện, liền hỏi: “Tiền bối, Tiểu Nguyên cũng nên biết cội nguồn giữa nhà cậu ấy với nhà họ Quý đi?”

Kỳ cha nghe vậy, cũng ngẩng đầu lên, nói: “Vốn là biết…” Sau, cha Kỳ lại lắc lắc đầu: “Tính ra, nó không biết gì cả, hai người cũng không cần tiết lộ gì cho nó. Chỉ cần cậu thanh niên kia đối tốt với Tiểu Nguyên, để nó biết được cái gọi là tình yêu chân chính là được rồi.”


Hình Tử Thao tự tin tràn đầy nói: “Điều khác cháu không dám cam đoan, nhưng Quả cam nhỏ không phải là người phát ngôn bừa bãi, mà nó cũng sẽ không lừa dối Tiểu Nguyên đâu. Nó sẽ đối xử với Tiểu Nguyên càng ngày càng tốt, tuyệt đối sẽ không xuất hiện mấy vụ bội tình bạc nghĩa gì gì đó.”

Điểm này, Mẫu hậu nương nương tỏ vẻ thấu hiểu rất rõ thằng con trai nhà mình. Quả cam nhỏ bất luận là tính cách hay là tác phong làm việc đều trăm phần trăm tương tự Cao Cường. Cao Cường chính là một lão công rất đau tức phụ, Quả cam nhỏ cũng chẳng thua kém cha mình bao nhiêu đâu.

Mà sự thật quả nhiên cũng giống y như những lời quảng cáo của Mẫu hậu nương nương.

Ở bên kia, Cao Thừa Tử đã cùng Kỳ Tiểu Nguyên tán chuyện giải sầu lâu đến nỗi không còn chỗ đến đi. Ánh trăng sáng tỏ lúc này cũng đã treo lơ lửng giữa trời.

Lẽ ra bọn họ nên nói xong việc từ lâu rồi mới phải? Cũng không phải vì Kỳ Tiểu Nguyên đói bụng, mà cậu biết mình khẳng định sẽ không thể ăn cơm trên bàn cơm được. Lúc trưởng bối đàm luận hôn sự của tiểu bối, cậu vẫn là lảng tránh một bên mới tốt. Cho nên vừa nãy tại trù phòng, cậu đã cùng Cao Thừa Tử ăn chung một chén thịt thỏ. Thịt thỏ hầm rất nhừ, hương vị chân chính tính ra cũng không tồi, chớ nói đến khi có thêm tài nấu ăn của Kỳ Tiểu Nguyên vào thì lại càng thêm nhất tuyệt.

Thịt thỏ vốn đại bổ, Kỳ Tiểu Nguyên lại cố ý bỏ thêm cẩu kỷ cùng các loại thuốc Đông y, do đó hiệu quả bồi bổ lập tức bạo phát. Cho nên hiện tại Cao Thừa Tử chỉ cảm thấy toàn thân nóng lên, còn có cảm giác mơ hồ như sắp chảy máu mũi. Hơn nữa, Cao Thừa Tử vốn là một chàng thanh niên trẻ tuổi tràn đầy sức lực, mấy năm qua cũng không có bất kì cơ hội nào để phát tiết. Lúc này, bên người lại có sẵn một tức phụ nho nhỏ thơm ngào ngạt, trong lúc nhất thời, hắn đã cảm thấy hỏa khí dâng tới đỉnh điểm.

Trái phải quan sát thấy bốn bề đều vắng lặng, mà ngay cả cái đuôi vừa lén lút ban nãy tựa hồ cũng đã bị hai người vệ sĩ âm thầm đi theo sau hắn giải quyết mất tiêu. Bất quá nếu muốn cùng bà xã thân thiết thân thiết mà bên cạnh lại có người vây xem thì không tốt lắm. Do đó, Cao Thừa Tử liền phát ra một tín hiệu giải tán, hai huynh đệ kia lập tức nhận được hồi âm.

Cao Thừa Tử lôi kéo Kỳ Tiểu Nguyên hôn một hơi, làm Kỳ Tiểu Nguyên cả người không được tự nhiên, bảo: “Đừng… Đừng ở chỗ này, các thôn dân mà thấy được sẽ ảnh hưởng không tốt. Chúng ta đến chòi nghỉ mát của ba em đi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận