Ôm Em Ôm Tới Nghiện

Trong lòng hận không ngừng, khó tiêu!

Lê Hưng Hưng “Phanh!” ném ra một cú, cầm đệm ngăn trởkhuỷu tay cùng mặt đồng môn sư huynh, dáng người 170 cm, thiếu chút nữa đã bị một cú này đánh bay ra ngoài.

“Oa, sư muội” Trần Kim Đất cảm giác hai tay tê rần, may mắn hắn còn mang mũ bảo hộ đầu. “Sư muội hôm nay ăn phải thuốc nổ à?” giống một con gấu tràn ngập sức lực sắp bùng nổ.

Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của Lê Hưng Hưng giống như viết bốn chữ “Người lạ chớ gần” thật to.

Cô rất khó chịu! Từ sau khi tham gia hôn lễ của chị cả, trong lòng của cô liền đè lên một khối đá lớn tên là “Khó chịu”, làm cho cô thầm nghĩ muốn tìm người đánh nhau để phát tiết thù hận.

Thật sự là khó chịu tới cực điểm a! Lê Hưng Hưng nâng chân trái lên, hưng hăng hướng tới bao cát là Trần Kim Đất đá bay đi, lực đạo kia làm cho hắn thiếu chút nữa không đỡ được.

Hôn lễ đã qua ba ngày rồi, môi cánh hoa của cô tựa hồ còn lưu lại hương vị cùng độ ấm của dâm thú, cho dù có thoa lên bao nhiêu son dưỡng môi có mùi vị khác nhau cũng như cũ không thể che giấu hơi thở của hắn

“Sư muội” Trần Kim Đất khóc thét một tiếng, má trái bị khéo léo bàn chân đá trúng.

“Ô” kế tiếp bụng dưới lại bị chân phải đá trúng, mạch máu Trần gia thiếu chút nữa bị đoạn tuyệt.

“Các ngươi nhìn cái gì? Cùng nhau xông lên đánh với tôi!” Lê Hưng Hưng giống như trái ớt nhỏ, trừng mắt nhìn mấy sư huynh đệ đồng môn đứng ở phía xa xa kia.

Tất cả các sư huynh đệ đều sờ sờ cái mũi, không người nào dám tiến lên cùng cái đầu sư tử này đánh nhau.

“Các ngươi như thế nào nhút nhát như vậy?” Lê Hưng Hưng tức giận đến đấm ra một cú đánh móc, hướng cằm dưới Trần Kim Đất vung lên. (TiểuMT: ôi chị này thật đáng sợ, tội anh Trần Kim Đất quá)

Trần Kim Đất ngay lập tức nằm ngã trên mặt đất không nhúc nhích,ô…… Hắn không nghĩ sẽ cùng cô gái bạo lực đánh nhau đâu!

Lê Hưng Hưng thấy không có ai cùng cô đánh nhau, trong lòng tức giận khó tiêu, vì thế tiến lên tìm kiếm đối thủ.

Cú đấm trái vừa ra, Lý Mỗ vừa bái sư không lâu ngã xuống đất không dậy nổi.

Cú đấm phải vừa ra, đại sư huynh kế tiếp lui về phía sau vài bước, “Phanh!” một tiếng, giống nhau ngã xuống đất không dậy nổi.

Chân trái đá bay, chân phải đi theo đá bay, đại hán(*) lần lượt liên tiếp quỳ rạp trên mặt đất. (TiểuMT: Woa, ta cũng mún như Hưng Hưng tỷ nga~!)

(*) những tên cao to

Không có cách khác, khi đối mặt với gấu đánh bất ngờ như vậy, đối sách tốt nhất của bọn họ chính là ── giả chết!

Không đến mười phút, bên trong đạo quán xác chết khắp nơi, mỗi người ngã xuống, sẽ chết nằm lỳ trên mặt đất không chịu đứng lên, chờ đợi Lê Hưng Hưng hết giận.

“Hừ, các ngươi quá yếu đi!” Lê Hưng Hưng dường như đánh không đã nghiền, trừng mắt một đám sư huynh đệ không ra gì.

Lúc này sư phụ đạo quán Dương Bá Quyền đi tới, vừa thấy nhóm đồ đệ của mình tất cả đều nằm trên mặt đất, nét mặt già nua hét ra sững sờ.

“Đây là chuyện gì xảy ra?” Dương Bá Quyền nhìn phơi thây trên đất, lại nhìn đến Lê Hưng Hưng phụng phịu, biết tất cả đồ đệ giả chết trên đất đều là kiệt tác của Lê Hưng Hưng

“Con đang thay người huấn luyện đám đồ đệ không ra gì a!” Lê Hưng Hưng bĩu môi, không hề có một tia tia áy náy. “Người nhìn bọn họ đi, cú đấm của người người đều không có lực, con một đấm liền giải quyết bọn họ, xem ra bọn họ phải huấn luyện thật nhiều”

Trán Dương Bá Quyền xuất hiện ba gạch hắc tuyến, không chỉ nói đám đồ đệ kia, lấy thân lão già này cùng Lê Hưng Hưng đánh một trận, chỉ sợ cũng không thể chiến thắng cô!

Cô bẩm sinh có thần lực, rất bạo lực giống như gấu, nắm đấm của cô khi xuất ra căn bản không lưu tình, chiêu thức đối phó với cô chỉ có giả chết.

“Hưng Hưng a” Dương Bá Quyền cười gượng vài tiếng. “Con xuống tay nhẹ một chút a! Cuộc thi đấu tại khu vực sắp diễn ra, con đừng xuống quá nặng tay, làm bọn họ không thể ra trận thi đấu”

“Hừ” Lê Hưng Hưng bất mãn chu cái miệng nhỏ nhắn, bộ dáng thật đúng là cực đáng yêu. “Con nào dám đem đồ đệ bảo bối của cha nuôi đánh trọng thương? Chỉ là xem bọn họ lơi lỏng quá lâu rồi, đánh một trận, làm cho bọn họ hoạt động gân cốt”

“Rõ ràng mới vừa rồi sư tỷ đã nghĩ đánh chết chúng ta…” một cái sư đệ muốn chết ngẩn mặt lên, đáng thương mà nghĩ kiện Lê Hưng Hưng.

“Rắc” một tiếng, Lê Hưng Hưng một chân đạp lên sư đệ không biết sống chết cùng lắm miệng, kéo kéo lại bộ đồng phục trắng tinh trên người, mắt nghiêng, nghiêm ngặt nhìn đến một mảnh phơi thây.

“Không vui liền đứng lên cùng tôi đánh a, giả chết còn muốn kiện trạng?” Cô gầm nhẹ một tiếng, mỗi người cũng nhịn không được trừng mắt hướng tới cái sư đệ mới tới.

Dương Bá Quyền nhìn con gái nuôi huyết khí phương cương, khí thế muốn tìm người đánh nhau, vì tránh cho cô hủy đi võ quán, vội vàng trấn an cô.

“Cha nói Hưng Hưng, sư mẫu con vừa mới đang tìm con, nói hầm canh bổ cho con, bây giờ muốn con đi nếm thử” Ông đem Lê Hưng Hưng đẩy tới cửa võ quán. “Con cũng biết sư mẫu rất thương con, nhanh lên đi tìm sư mẫu, đừng làm cho sư mẫu con đợi lâu……”

“Nhưng là” Lê Hưng Hưng quay đầu, nhìn một đám thương binh tàn tướng. “Không có người nào cùng bọn họ luyện tập……”

“Ngoan, giao cho cha” Dương Bá Quyền vỗ bộ ngực. “Ngày mai con hãy tìm bọn họ để kiểm tra, không phải được rồi sao?”

“A” tiếng buồn bã của thương binh tàn tướng nổi lên bốn phía, còn đánh a?

Lê Hưng Hưng mất hứng hừ một tiếng. “Được rồi! Ngày mai con sẽ kiểm tra” nói xong, liền tiêu sái rời đi võ quán.

Gấu con vừa rời khỏi, tất cả những người đàn ông đang giả chết trên mặt đất liền bò dậy.

“Những thằng nhóc không ra gì, người người cũng chỉ biết giả chết” Dương Bá Quyền lập tức thưởng mỗi người bọn họ một cái trừng mắt. “Các ngươi nghĩ Hưng Hưng đi rồi sẽ không còn chuyện gì sao? Ngày mai cô ấy sẽ đến đây để kiểm tra, còn không mau luyện tập!”

Một con gấu đi rồi, một lão hồ ly đến đây, trong võ quán lại bắt đầu nổi lên tiếng buồn bã từ bốn phía.

Lê Hưng Hưng uống xong canh gà sư mẫu hầm, tức giận rốt cuộc tan đi không ít, mắt thấy thời gian cũng không sớm, cô thay cho võ phục, cùng sư mẫu nói lời từ biệt, liền đeo lấy túi xách chuẩn bị về nhà.

Tuy rằng thời gian đã là ban đêm – mười giờ, nhưng mà cô vẫn không hề sợ một mình đi trong con hẻm nhỏ vào ban đêm, bởi vì chỉ cần xuyên qua mấy con phố chính là nhà cô.

Quẹo vào một cái ngõ nhỏ, mắt nhạy bén nhìn thấy phía trước ngọn đèn đường có hai thân ảnh giao triền với nhau.

Cô híp lại con ngươi đen nhìn chằm chằm vào hai cái thân ảnh, phát giác cảnh tượng này có chút quen thuộc, tựa hồ ở nơi nào xem qua.

“Đừng nên làm như vậy!” thanh âm kiều mỵ của cô gái vang lên trong màn đêm.

“Không cần?” thanh âm của người đàn ông trầm thấp giống như đàn violon dễ nghe, đáp lại thanh âm yêu kiều của cô gái. (tiểu MT: Ghét anh này quá, lúc nào hành sự của anh đều bị chị Hưng Hưng nhìn thấy)

Ừ? Lại là đang biểu diễn sao? Cảm giác…… Còn đầy quen thuộc a! Lê Hưng Hưng lặng lẽ tới gần bọn họ, xuyên thấu qua ánh sáng đèn đường, thấy rõ diện mạo của người đàn ông.

Gì?! Lê Hưng Hưng hé ra cái miệng nhỏ thật là lớn, tức giận trong lòng dần dần tăng lên. Lại là cái dâm thú chết tiệt kia, dám xuống tay tại khu vực gần nhà cô? Cô xoa tay, mở ra bước đi hướng về phía trước.

“Dâm thú, hôm nay tôi sẽ thay trời hành đạo, miễn cho con gái đàng hoàng bị tên đồi bại như anh làm hỏng!”

Lê Hưng Hưng hô to một tiếng, xông lên trước đá vào chân của người đàn ông, tiếp theo lấy khủy tay đánh về phía bụng của hắn, bất đắc dĩ lại bị bàn tay của hắn bắt lấy.

“Ngươi…” Nguyên Tác Hạo quay đầu lại, vừa thấy được khuôn mặt Lê Hưng Hưng, miệng vốn đang muốn chửi người toàn bộ liền đứng lại ở trên đầu lưỡi. “Thế nào lại là cô?”

“Anh, đồ dâm thú không biết xấu hổ, bàn tay dâm uế dám mò tới khu vực của tôi?” cô không nói hai lời, cầm lấy ba lô hướng tới trên người của hắn đập.

Dâm thú?! Nguyên Tác Hạo cảm thấy cực kỳ vô tội, hắn rõ ràng là đưa bạn gái về nhà, chính là trước khi đi kissbye một cái, đã bị cô gái này nói hắn trở thành dâm thú?

“Này, cô là ghen tỵ tôi cùng những cô gái khác ân ái sao?” Nguyên Tác Hạo bắt lấy tay nhỏ bé của Lê Hưng Hưng, lãnh mâu nhìn nàng. “Tôi cùng bạn gái tôi nói lời từ biệt, mắc mớ gì tới cô?”

“Anh lại nói dối! Xem tôi đánh chết cái dâm thú không biết xấu hổ như anh” tuy rằng hai tay Lê Hưng Hưng bị hắn kiềm chế, nhưng hai chân cũng sống chết đạp hắn.

“Nguyên tiên sinh, em nghĩ em nên về trước” cô gái một bên gặp Lê Hưng Hưng cãi lộn, sợ sẽ chọc cho người bên ngoài đến vây xem, vì danh dự của mình suy nghĩ, cô phải giữ bí mật chuyện mình cùng Nguyên Tác Hạo quan hệ, dù sao trên người cô còn có hôn ước.

Nguyên Tác Hạo gặp bạn gái xinh đẹp chạy như bay, biểu tình trên mặt khó coi đến cực điểm. Chết tiệt! Hắn tán tỉnh cả buổi tối, mục đích muốn cùng cô lên gường, kết quả tâm huyết cả một buổi tối liền mất trắng. (tiểu MT: Đá chết anh, tên dâm thú này, grừ)

“Vì cái gì mỗi lần cô vừa xuất hiện, đều quấy rầy chuyện tốt của tôi?” Hắn hôm nay thật vất vả đem các công việc làm hết, muốn hoàn toàn giải phóng một chút, lại bị Lê Hưng Hưng quấy rầy kế hoạch của mình.

“Cái gì gọi là quấy rầy chuyện tốt của anh? Anh rõ ràng đã cường bạo cô gái kia!” Lê Hưng Hưng dám đem trắng nói thành đen.

“Tiểu thơ, cô có thấy hay không quá buồn cười? Chúng ta gọi cái này là yêu nhau!” Nguyên Tác Hạo đem Lê Hưng Hưng giam cầm trong lòng chính mình, làm cho cô bối rối chống đỡ tựa vào trên vách tường.

“Cô ta rõ ràng kêu không cần! Anh không biết khi con gái kêu “Không cần”, ở trên pháp luật đủ để kết anhtội cường bạo sao?” Lê Hưng Hưng không vui vẻ trừng mắt Nguyên Tác Hạo.

Tuấn nhan hắn cách cô thật là gần, trong đôi mắt ưng có tức giận. “Tiểu thơ, cô là xử nữ sao? Chẳng lẽ cô không rõ có khi con gái kêu “Không cần”, thật ra là một ý tứ khác chính là “Đừng có ngừng” sao?”

Lê Hưng Hưng cắn cắn môi, hai má thêm một chút đỏ hồng. “Ai…… Ai là xử nữ a?”

Thấy cô thẳng thắn phủ nhận, vừa thấy bộ dáng cô như vậy, chỉ dám uông uông uông(*) sủa loạn, nhưng cũng không dám hành động thực tế hơn.

(*) tiếng chó sửa, như gâu gâu chẳng hạn.

“Nếu cô không phải là xử nữ, vì sao lại lặp đi lặp lại, và một lần nữa cản trở chuyện tốt của tôi?” hắn híp mâu, dựa thật gần vào cô.

“Tôi nào có cản trở chuyện tốt của anh?” Lê Hưng Hưng uốn éo người, bởi vì hơi thở của hắn mà tim có vẻ đập hỗn loạn.

“Không có sao?” hắn lấy đùi tách chân nhỏ của cô ra “Cô dám nói cô không có quấy rầy chuyện tốt của tôi?”

Chẳng biết tại sao, hắn khẽ dựa gần cô, cả người cô liền trở nên quẫn trí, thầm nghĩ mau rời đi trước mặt của hắn. “Anh mau thả tôi ra!”

“Tôi làm sao biết thả cô ra, lần sau cô có lại thêm một lần phá hư chuyện tốt của tôi?” hắn nhìn chằm chằm vào biểu tình bất an của cô. Thì ra tiểu mèo hoang này cũng có thời điểm bất an? Cái này thật thú vị.

“Anh rõ ràng chính là một con dâm thú……” Lê Hưng Hưng khẽ cắn cánh môi, hai má hiện lên ửng đỏ.

Chân dài của hắn luôn luôn tại bắp đùi lúc này của cô cọ sát a? Cô muốn đẩy hắn ra, bất đắc dĩ thân thể hắn quá mức cao lớn, lại bị hắn hoàn toàn áp chế, căn bản không có biện pháp chống cự.

“Còn nói tôi là dâm thú?” Nguyên Tác Hạo cố ý dùng đầu gối của mình chống đỡ ở giữa hai đùi của Lê Hưng Hưng, như có như không đụng chạm tam giác ở giữa bí mật hoa viên.

“Buông” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lê Hưng Hưng đỏ bừng. “Nếu không buông ra, tôi sẽ lớn tiếng gọi người đến!”

“Như thế nào? Cô không phải thực yêu động tay động chân? Như thế nào hiện tại chỉ biết khua môi múa mép?” Nguyên Tác Hạo không có ý tốt đem bàn tay to đặt ở trên eo của Lê Hưng Hưng

“Anh” không biết xấu hổ, dám sàm sỡ cô?

“Như thế nào? Có muốn thử một chút hay không? Tôi cam đoan sẽ làm cô dục tiên dục tử(*)……” thanh âm thực mê người của Nguyên Tác Hạo ở bên tai Lê Hưng Hưng nhẹ nói, phảng phất như ác ma đang dụ hoặc lấy phàm nhân(**).

(*) sung sướng cả tinh thần lẫn thể sát, (**) người bình thường

Cô cắn môi cánh hoa, bảo trì thanh tỉnh cho mình, sau đó há miệng hung hăng cắn gương mặt của hắn một cái. Hắn kêu đau một tiếng, hai tay buông lỏng sự kiềm chế đối với cô, vốn định thưởng hắn một đạp, nhưng mà để an toàn chính mình, cô quyết định trước rời đi mới là vẹn toàn.

Nguyên Tác Hạo xoa hai má tuấn mỹ, nhìn bóng lưng chạy trốn của Lê Hưng Hưng, cánh môi nhịn không được nhếch lên.

Tốt lắm, cô gái này làm hắn tức giận! Hắn thề lần sau gặp đến cô, không lột da của cô là không được!

Từ khi gặp được đầu dâm thú kia ở trong ngõ hẻm, Lê Hưng Hưng cũng không dám đi ngõ hẻm kia nữa, luôn đi mới vòng mới trở lại nhà của mình.

Đáng giận! Cô nghĩ đến sẽ gặp lại hắn, chỉ có thể hung hăng đem hắn đánh bẹp dí, thậm chí giống như một cái lon, có thể thuận tay ném vào thùng rác. Nhưng là cô sai lầm rồi, ngược lại cô còn bị sỉ nhục một cách thật thảm.

Đêm nay, sau khi từ võ quán rời đi, Lê Hưng Hưng dọc theo đường đi liền nhìn chung quanh, chỉ sợ gặp được cái sắc lang kia!

Nhưng mà, cô thề, lần sau để cô gặp được hắn, cô nhất định phải hung hăng đánh bẹp dí cái mũi của hắn!

Đồng thời đang lúc Lê Hưng Hưng nghĩ như vậy, mặt cô đột nhiên đánh lên một bức tường người, làm cô không thể không dừng bước lại.

“Đi đường không nhìn đường sao?” Lê Hưng Hưng cau mày ngẩng đầu, chuẩn bị thật tốt mắng cái người trước mặt một chút, nhưng vừa thấy diện mạo của đối phương, cô ngừng thở, lui ra phía sau vài bước.

“Anh, anh, anh……”

“Tôi có họ tên, Nguyên Tác Hạo” đúng vậy, đúng là oan gia cô không muốn gặp lại nhất ── Nguyên Tác Hạo.

“Anh muốn làm gì?” Lê Hưng Hưng bày ra tư thế muốn đánh nhau, tưởng đe dọa được bước đi đang tiến về phía trước của hắn. Cho đến lúc này, cô mới biết được hắn họ gì, gọi là gì.

Nguyên Tác Hạo híp con mắt nhìn Lê Hưng Hưng. “Tôi chờ cô vài ngày rồi, xem ra mỗi ngày cô đều đi đường vòng về nhà, không đi lại ngõ hẻm kia nữa?”

“Anh kệ tôi!” Lê Hưng Hưng bất mãn trả lời. “Anh rốt cuộc muốn làm gì?”

“Lê Hưng Hưng, con gái thứ hai của Lê gia” Nguyên Tác Hạo dựa vào trên vách tường, tự tiện châm một điếu thuốc, tuyên bố thân thế của cô một cách thuộc lòng “Năm nay hai mươi ba tuổi, sinh viên, là quán quân TeakwonDo của khu vực”

“Anh” Lê Hưng Hưng mím môi, không nghĩ tới hắn lại biết được lai lịch của cô. “Anh làm sao mà biết?”

“Lấy bối cảnh của tôi, muốn điều tra một người không phải là điều khó khăn” Nguyên Tác Hạo liếc mắt Lê Hưng Hưng một cái. “Nhìn dáng vẻ của cô, vừa mới rời đi võ quán?”

“Liên quan cái rắm gì tới anh” Lê Hưng Hưng phun một tiếng. “Tránh ra, bổn tiểu thư phải về nhà!”

Ngay tại lúc cô đi ngang qua hắn, lại bị cánh tay dài của hắn lôi kéo, cô một cái không đứng vững, ngã vào trong ngực của hắn.

Hắn cúi đầu nhìn cô “Cô còn muốn chạy?”

“Anh cuối cùng muốn làm gì!” cô tức giận vù vù trừng mắt hắn. “Cẩn thận tôi đánh nát cái lỗ mũi của anh”

“Cô yêu sử dụng bạo lực như vậy sao?” hắn híp mắt, cô gái nhỏ phát triển không vượt bậc này cũng dám khiêu khích hắn?

Cô không có trả lời, tay nhỏ bé chuẩn bị đánh về phía cằm đẹp của hắn, nhưng động tác của hắn vĩnh viễn đều so với cô mau hơn một bước, đúng lúc đỡ lấy nắm đấm công kích.

“Không ai nói cho cô biết, thục nữ không thể đối với đàn ông động tay động chân sao?” bàn tay to của hắn cầm lấy tay nhỏ bé của cô, làm cho cô vây ở trong lòng ngực của hắn, không thể thoát thân.

“Họ Nguyên kia, mau thả tôi ra! Bằng không tôi sẽ không nương tay…” cô liều mình giãy dụa, nhưng chính là không có biện pháp vùng vãy khỏi hắn.

Đang lúc hai người dây dưa không rõ, đột nhiên một chút ánh sáng soi lên trên người bọn họ.

“Tiểu thư, cần tôi hỗ trợ sao?” một gã cảnh sát của khu vực cầm đèn pin chiếu hướng bọn họ.

“Tôi……”

“Thật xin lỗi, tôi cùng bạn gái của tôi nổi lên một chút tranh chấp” Nguyên Tác Hạo lộ ra một loạt hàm răng trắng noãn. “Đơn giản là tôi không muốn tiến đến khách sạn trong này để thuê phòng”

“Anh nói bậy cái gì đó” cô trừng mắt hắn, hắn dám lấy trinh tiết của cô ra đùa giỡn sao?

Cảnh sát khu vực liền dùng đèn pin trên tay chiếu chiếu bọn họ, lại chiếu chiếu vào chiêu bài phía sau bọn họ. “Như vậy a? Nhưng mà trên đường lôi lôi kéo kéo vô cùng khó coi, anh hẳn là phải thỏa mãn tiểu thư mới đúng!” (tiểu MT: Chết mất, ahahaha)

“A……” Nguyên Tác Hạo vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ. “Đúng vậy, khả năng gần đây tôi thường hay phớt lờ cô ấy”

Bọn họ…… Đang nói cái gì a? Lê Hưng Hưng không hiểu đối thoại của bọn họ, chính là giận dữ trừng mắt Nguyên Tác Hạo.

“Bảo bối, anh biết gần nhất anh vắng vẻ em rồi. Đi thôi, hôm nay anh nhất định sẽ ôn nhu đối đãi với em, cho em một cái buổi tối khó quên” hắn lộ ra một cái mê người tươi cười, sau đó cứng rắn ôm bên eo của cô, xoay người tiến vào cửa lớn trước mặt. (tiểu MT: Vì anh Hạo đang diễn kịch, nên ta thay đổi cách xưng hô một chút)

“Không……” không phải như vậy! Lê Hưng Hưng đang muốn kêu to, lại bị Nguyên Tác Hạo che cái miệng nhỏ nhắn, cùng hắn đang tiến vào khách sạn cao cấp tên là “Mỗi đêm mùa xuân”

Cứu mạng a ──

Trong lòng Lê Hưng Hưng đang ở dùng sức hò hét, nhưng phát không ra một chút thanh âm.

“Chúc hai người có một đêm tốt đẹp” cảnh sát khu vực cùng bọn họ phất phất tay, còn chúc phúc bọn họ.

Tuổi trẻ thật tốt, một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng a!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui