Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ


Đứng tại sau lưng Lý Lan Hoa là Thẩm Quân Sơn, tối hôm qua chơi cả đêm ở cà phê Internet, năm giờ sáng mới nhảy tường bò vào ký túc xá, thể lực đã không tốt, lại thêm quen thuộc lối sống an nhàn sung sướng, nên vân luôn chán ghét đối với việc huấn luyện quân sự.

Phía trước đều có thể tiếp tục kiên trì nhưng hôm nay nhìn Trần Văn Sáng đang đứng ở trước mặt, hai mắt chạy vòng vòng.

“Báo cáo!”
Thẩm Quân Sơn giơ tay lên cao: “Tổng giáo quan Trần, hôm nay cường độ huấn luyện quân sự quá cao, có thể để cho mọi người nghỉ ngơi một chút được không?”
Cậu ta vừa nói vừa nháy mắt ra hiệu cho Trần văn Sáng.

Thẩm Quân Sơn có tính toán nhỏ, trong lòng suy nghĩ dù sao cũng là coi như là người một nhà, ít nhiều cũng phải cho vài phân mặt mũi đúng không?
Trần Văn Sáng mặt vẫn không cảm xúc: “Không được.


Suýt chút nữa thì Thẩm Quân Sơn đã phun ra một ngụm máu chó.

‘Quá không cho mặt mũil’ Bị từ chối dứt khoát như vậy, Thẩm Quân Sơn cũng chỉ đành ngừng suy nghĩ, tiếp tục huýt sáo đi về phía trước.

Cường độ huấn luyện quả thật quá cao, Lý Lan Hoa cũng có vẻ không kiên trì nổi.

Trên bãi tập bỗng nhiên vang lên tiếng huýt sáo.

Đám người nhìn qua, chỉ thấy Trần Văn Sáng tuyên bố: “Tất cả mọi người, nghỉ ngơi tại chỗ nửa giờ.


Trong nháy mắt, cơ thể các học sinh đều buông lỏng ngồi bệt xuống đất, rõ ràng đầu quá mệt mỏi, ánh mắt sùng bái và cảm kích nhìn về phía Trần Văn Sáng.

Mặc dù vị tổng giáo quan này ăn nói rất nghiêm túc, sắc mặt lạnh lùng nhưng kỳ thật trong lòng rất ấm áp, nhao nhao nói anh ta là nói năng chua ngoa nên mới từ chối đề nghị của Thẩm Quân sơn, nhưng thật sự vấn đồng ý.

Thẩm Quân Sơn tức giận muốn hất tung bàn lên.

Người khác không biết, cậu ta thế nhưng là nhìn thấy rất rõ ràng.

Mới vừa rồi Lý Lan Hoa vụng trộm móc điện thoại ra, nhắn tin nhắn ngắn cho anh ta, oán trách câu hơi mệt mỏi, chỉ có ba chữ mà anh ta đã ra lệnh cho toàn bộ mọi người nghỉ ngơi.

Cái hôn quân này.

Sau khi kết thúc huấn luyện, lúc nghỉ trưa Lý Lan Hoa và Trần Văn Sáng vẫn như cũ, ăn chung cơm ở phía sau trưa ở ký túc xá.

Buổi chiều tụ tập, bỗng nhiên phó hiệu trưởng xuất hiện ở thao trường.

Ông ta đi tới trước mặt Trần Văn Sáng rồi lên tiếng chào, giọng nói có vẻ cung kính, dù sao quân hàm của anh ta như vậy, lãnh đạo trong trường học đều rất cẩn thận tiếp xúc với anh ta, có thể nhìn ra được khi anh ta đến ngày đầu tiên.

Phó hiệu trưởng hắng giọng một cái rồi nói trước mặt mọi người: ‘Các bạn học sinh, tôi có chuyện gì tuyên bố một chút, y học hệ lâm sàng có một học sinh mới chuyển trường tới, tiếp theo sẽ huấn luyện quân sự cùng với các bạn.


“Học sinh mới chuyển trường tới sao?”
“Tại sao lại chuyển trường lúc này, muốn chuyển cũng nên chờ kết thúc huấn luyện quân sự rồi chuyển chứ.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui