Omega Của Ta Đến Từ Địa Cầu

Đơn xin học khóa nâng cao của Diệp Quân được thông qua một cách nhanh chóng, Xia Kelin bỏ thêm chương trình nâng cao vào kế hoạch học tập của hắn. Diệp Quân nhìn nhìn sắp xếp của nhà trường, chương trình này đã bắt đầu được một thời gian, nếu hắn muốn đuổi kịp tiết tấu thì trước hết phải học lại chương trình học từ đầu thông qua mạng Internet.

St.Fies có hệ thống mạng học tập vô cùng hoàn thiện, toàn bộ chương trình đều có chế độ giảng dạy trực tuyến. Chỉ cần học đủ các tiết học nhà trường yêu cầu và thông qua sát hạch nhà trường là có thể lấy được học phần.

Diệp Quân cảm thấy gần đây mình lãng phí quá nhiều thời gian, nên hắn quyết định phải buộc mình thật chặt(?), chế định cho mình kế hoạch học tập vô cùng chặt chẽ, gần như đem tất cả thời gian ngoài giờ học đều học hết.

Lớp Diệp Quân đã có Omega thứ hai chính thức tiến vào kỳ thành niên. Sau khi xin phép để được nghỉ học mấy ngày xong, lúc Liya quay trở lại lớp học, tầm mắt của hai người hơi giao nhau sau đó gật gật đầu tỏ ý đã hiểu rồi rời mắt đi. Trong nháy mắt đó, Diệp Quân cảm tưởng như vừa rồi chính là bầu không khí của một loại “mật thám” quỷ dị.

Theo số lượng Omega chính thức trưởng thành càng ngày càng nhiều, cả phòng học đều tràn ngập một cỗ không khí kỳ lạ, vừa khẩn trương vừa chờ mong hệt như thi đại học sắp xảy ra vậy.

Xia Kelin lão sư mỗi ngày phải đến lớp xoa dịu các Omega đã đến trước kỳ thành niên đang lo sợ bất an. Diệp Quân thầm nghĩ, may là mình bỗng bưng trưởng thành trong lúc vô tình, nếu không, giống như  bọn họ thì chẳng phải khẩn trương chết sao.

Có một ngày Garnier trộm nói cho Diệp Quân, cậu cũng sắp thành niên rồi, nhìn thấy trên mặt Garnier nổi lên đỏ ửng, Diệp Quân cười an ủi cậu, “Chúc mừng cậu, đừng khẩn trương nhớ.”

Garnier đỏ mặt lắc đầu, “Tớ không khẩn trương, tớ tin Eleanor sẽ giúp tớ an toàn vượt qua kỳ thành niên”.

“Diệp Quân, thật ra cậu đã bị Alpha của cậu ký hiệu rồi đúng không”, Garnier đột nhiên hỏi.

Diệp Quân thiếu chút nữa ném cây bút trong tay, “Cậu, cậu làm sao mà biết được?”

Garnier nở nụ cười, “Tớ sắp trưởng thành, giác quan cũng phát triển thành thục rồi nhá.”

Diệp Quân đỏ mặt, ho khan một tiếng.

Garnier dừng một chút rồi nói, “Kỳ thật tớ rất chờ mong ngày trưởng thành, Eleanor nói chờ tớ chính thức trưởng thành thì bọn tớ liền cử hành nghi thức bầu bạn trong những ngày nghỉ này.”

Diệp Quân sửng sốt, “Thật tốt quá, chúc mừng cậu nha.”


“Cậu thì sao?” Garnier hỏi hắn.

Diệp Quân cúi đầu nói, “Tớ cũng không biết nữa, chắc là sẽ nhanh thôi”.

Garnier gật gật đầu không trêu học hắn nữa , cậu đào ra tập tranh của mình lại bắt đầu tô tô vẽ vẽ.

Diệp Quân nhìn một bên mặt của Garnier, sắc mặt cậu không tái nhợt như trước mà đôi mắt lấp lánh, khóe miệng hơi hơi kiều lên, có vẻ như tâm tình rất tốt.

Diệp Quân buông quyển sách giáo khoa trong tay, bắt đầu ngắm cây đại thụ ngoài cửa sổ.

***

Sau khi học xong chương trình trên mạng, Diệp Quân định học các chương trình còn lại ở lớp, dù sao được lão sư  dạy bảo ngay trên lớp thì hiệu quả hơn tự mình học nhiều.

Hôm nay, hắn cầm bọc sách của mình đi vào lớp dạy chương trình nâng cao. Trong phòng học đã ngồi đầy học sinh, mọi người thấy hắn bước vào đều kinh ngạc nhìn hắn.

Diệp Quân dùng quang não của mình lên máy cảm ứng trước giảng đường tra cứu một chút, sau đó tìm chỗ vắng người ngồi xuống. Hắn cảm thấy trong lớp này đều là Omega đã tiến vào kỳ thành niên.

Hắn vừa mới ngồi xuống ngay lập tức có một Omega chạy vào phòng học, vội vàng tra cứu dưới Quang Não của hắn ngay trên bục giảng. Một đồng học khác cười hỏi cậu, “An, cậu lại đến muộn nữa rồi.”

Omega tóc nâu kia cười trả lời, “Suýt nữa, ha ha.”

Cậu quét mắt khắp chỗ ngồi trong lớp sau đó lập tức đi về phía Diệp Quân, ngồi bên cạnh hắn rồi chào hỏi, “Này, xin chào, lần đầu tiên thấy cậu trong lớp đó, tớ là An.”

Diệp Quân chào lại cậu, “Xin chào, tớ tên là Diệp Quân.”

“Diệp Quân?” An nghĩ nghĩ, đột nhiên cười rộ lên, gương mặt nổi rõ hai cái má lúm đồng tiền, “Cậu chính là Diệp Quân đánh Alpha De Rossi gia một trận kia đi?”


Diệp Quân xấu hổ gật đầu, “Kỳ thật đó là một hiểu lầm.”

“Không không, cậu giỏi thật mà, cậu biết không, cả trường lẫn thủ đô tinh đều biết đến sự tích của cậu. Cậu thật sự rất giỏi” An tán thán.

Diệp Quân không biết trả lời thế nào.

“Tớ nghe nói rất nhiều Alpha đổ gục trước phong thái của cậu hôm ở ngày hội trao đổi đấy. Nhưng chưa gặp cậu thì không ngờ cậu đã thành niên sớm như thế rồi, thật đáng tiếc, em họ của tớ nó nói định theo đuổi cậu đấy.”

Diệp Quân một đầu hắc tuyến.

Hắn đành trả lời rõ ràng, “Xin lỗi, tớ đã có Alpha rồi.”

An gật gật đầu sau đó tò mò hỏi, “Tớ nhớ cậu là học sinh lớp Xia Kelin lão sư a, hình như là ban tháng sáu cuối năm trưởng thành đúng không, sao lại có Omega trưởng thành sớm như vậy nhỉ”

Trường St. Fies phân chia lớp dựa theo tuổi tác của học sinh, sinh vào nửa đầu cùng năm phân vào một ban, sinh vào nửa sau của cùng một năm phân vào một ban, đảm bảo thời gian thành niên của học sinh ở mỗi khối lớp sẽ không chênh lệch quá xa, dễ dàng cho nhà trường quản lý.

Diệp Quân đành phải tìm một cái cớ để giải thích, “Tớ cũng chỉ vừa trưởng thành thôi, thật ra tớ là ban trưởng thành ở nửa năm trên nhưng bởi vì nền tảng quá kém nên nhà trường lo lắng tớ không theo kịp tiến độ của lớp, cho tớ vào ban của Xia Kelin lão sư.”

An nghe xong thì gật gật đầu, tỏ vẻ không còn thắc mắc  gì nữa. An cùng Diệp Quân hàn huyên vài câu, lại biết Diệp Quân muốn xin vào đại học Omega Sfield thì tỏ ra vô cùng khâm phục. Ngay sau đó, lão sư bước vào lớp, An không nói chuyện nữa, bắt đầu nghiêm nghiêm túc túc nghe giảng.

Lão sư mới là một Beta trung niên với một cặp kính, trông rất có phong phạm học giả. Ông giảng bài rất sinh động và thú vị, nhưng Diệp Quân nghe hiểu vẫn còn rất khó khăn.

Chương trình nâng cao quả nhiên khó hơn nhiều so với chương trình cơ bản. Mặc dù hắn đã học qua trước chương trình trên Internet một lần và nghe giảng rất nghiêm túc, nhưng lão sư đặt ra mấy vấn đề mà không nhận được câu trả lời nào, dĩ nhiên hắn vẫn còn chưa hiểu hết.

Thời gian tan học đến, Diệp Quân mang vài câu lên hỏi Reed lão sư trên bục giảng. Lão sư giải đáp thắc mắc cho hắn xong, Diệp Quân đột nhiên giác ngộ ra.


“Ngươi tên là gì?” Reed lão sư lăm lăm nhìn Diệp Quân, vì Omega này ông không có một chút ấn tượng nào nên chắc chắn đây là lần đầu tiên trò này lên lớp.

“Em là Diệp Quân”, Diệp Quân nhanh chóng giới thiệu về mình.

“Đây là lần đầu ngươi đi học à, vì sao mấy hôm trước không bao giờ đến?” Reed lão sư nghiêm khắc hỏi.

“Em là học sinh của Xia Kelin lão sư, em vừa mới xin học chương trình nâng cao ạ.”

Nghe xong lời hắn nói, sắc mặt Reed lão sư có vẻ dễ nhìn hơn, Xia Kelin còn đang dạy chương trình cơ bản, chắc Omega này muốn học chương trình nâng cao trước.

“Mấy câu hỏi ngươi vừa nói tuy rằng có hơi đơn giản và rõ ràng nhưng đối với trình độ của ngươi bây giờ thì có thể đưa ra câu hỏi như vậy đã rất không tồi rồi.” Reed lão sư nói thêm, nhưng nếu ngươi muốn nắm bắt toàn bộ chương trình thì cần nỗ lực nhiều hơn nữa.”

“Em sẽ cố gắng, cảm ơn lão sư”.

Reed lão sư gật gật đầu, “Có thắc mắc gì thì hỏi ta, đây là số liên lạc của ta, nếu không tìm thấy ta thì ngươi có thể dùng Quang Não liên lạc với ta,”

Diệp Quân thụ sủng nhược kinh, nhanh chóng nhớ kỹ số liên lạc của lão sư.

Chờ Diệp Quân trở lại chỗ ngồi, An vẫn còn đang đợi hắn, “Reed lão sư cho cậu số điện thoại à?”

Diệp Quân gật gật đầu sau đó An dựng thẳng ngón tay cái với hắn, “Cậu giỏi thiệt, phải biết Reed lão sư rất nghiêm khắc với bọn học trò, lên lớp của thầy cậu phải đến sớm mười phút, với cả không được nói chuyện trong lớp. Nếu thầy mà bắt được ý, cậu không thể thông qua khóa học này.”

“Chúng tớ cũng không dám hỏi Reed lão sư cái gì cả. Cậu biết không, mắt hắn ở sau cái kính thật dày sẽ trừng cậu, sau đó ngay lập tức cậu sẽ có cảm giác cậu ngu như heo* ý.”

*Nguyên văn “ngu như lừa” tui định dùng “ngu như chó” nhưng nặng quá =))

“Ha ha”, Diệp Quân bị An chọc đến nở nụ cười, nhớ đến thời gian trước kia đến trường, khi ấy lão sư còn nghiêm khắc hơn Reed lão sư nhiều. Túm lại, lão sư yêu cầu càng nghiêm khắc thì càng có trách nhiệm, cũng càng yêu mến học sinh của mình hơn. Diệp Quân cảm thấy Reed lão sư rất tốt, hơn nữa kính mắt của ông tuyệt không dày.

“Nhưng Reed lão sư rất rất giỏi, nghe nói trước kia thầy từng tốt nghiệp đại học quốc gia Liên Bang. Trình độ học thuật của thầy ý rất cao, thầy của thầy ý cũng là một học giả vô cùng nổi tiếng, tên là gì ý nhỉ, nghĩ mãi không ra nhưng dù sao vẫn cực kỳ tài giỏi.” An vừa đi vừa giới thiệu Reed lão sư và mấy lã sư dạy chương trình nâng cao khác.

Thời gian hai người tách nhau ra, An dường như đã xem Diệp Quân thành tiểu đệ của mình, “Ngày mai có giờ của Reed lão sư, nhớ phải đến sớm a.”


Diệp Quân cười gật gật đầu, “Tạm biệt An, cảm ơn cậu.”

Đối với Omega cười một cái liền lộ ra hai má lúm đồng tiền, thích nói chuyện, đầy nhiệt tình này, Diệp Quân có ấn tượng khá tốt với cậu. Hắn rất vui mừng khi mình lại tìm được một người bạn nữa.

***

Vì học sinh sẽ phải đối mặt với kỳ thành niên trong học kỳ này, Xia Kelin lão sư sắp xếp lịch học cho các học sinh của nàng tương đối ít, chỉ còn chương trình tư vấn tâm lý và làm thế nào để vượt qua kỳ thành niên. Diệp Quân đã thuận lợi trưởng thành, chương trình dạy đó đã không cần thiết nữa, chỉ cần tìm thời gian lên mạng treo đủ giờ học là được rồi.

Diệp Quân tập trung toàn bộ thời gian để học chương trình nâng cao, đây là mấu chốt để vào đại học Omega mà.

Chương trình nâng cao khó khăn cực kỳ, cũng may chỉ có ba môn. Diệp Quân ngoài nghiêm túc nghe giảng trên lớp, không hiểu thì hỏi đồng học và lão sư ra thì cá nhân hắn còn tốn rất nhiều công phu để tìm tài liệu liên quan để nghiên cứu.

Dần dần, hắn cảm thấy mình có thể đuổi kịp tiến độ của lão sư, thậm chí thời gian sau mỗi giờ học, trong đầu mình luôn sinh ra vài lời giải khác nhau trong một bài.

Hôm nay lại là giờ của Reed lão sư, Diệp Quân đến lớp từ sớm, bây giờ hắn đã quen thuộc với các học sinh khác rồi. Tất cả mọi người đều là Omega đã trưởng thành, rất nhiều chuyện biết rõ lòng nhau, gặp nhau cũng không còn xấu hổ thậm chí còn dễ hòa đồng hơn với lớp trước hắn đang học với các Omega đang tiến vào kỳ thành niên. Bọn họ cái hiểu cái không lại tràn ngập tò mò, thường xuyên chạy đến hỏi một ít về kỳ thành niên, như vậy khiến Diệp Quân vô cùng xấu hổ..

An đẩy nhẹ cửa bước vào, cậu ngồi xuống bên cạnh hắn, ngay lập tức Diệp Quân ngửi thấy một cỗ hơi thở Alpha nồng đậm từ trên người cậu.

Các học sinh thấy An đến trễ thì tỏ ra kinh sợ như thấy chuyện gì quái dị, có mấy người còn hài hước đùa cậu vài câu.

An hai má hồng hồng, không biết vì chạy vội hay vì lý do gì khác, cậu ngồi xuống chỗ ngồi. Cậu vừa ngồi vào chỗ mình đã kêu lên, “Sợ chết đi được, cứ tưởng rằng mình đến muộn rồi.”

Diệp Quân nhìn thời gian, cách giờ vào lớp còn mấy phút. Hắn đưa chén nước tới, “Không cần vội, Reed lão sư còn chưa đến mà.”

“Cảm ơn”, An nhận lấy chén nước rồi uống một ngụm, sau đó vội vàng nói, “Bài tập lão sư tải lên hai ngày trước đâu, mau cho tớ mượn “tham khảo” đê.”

Diệp Quân mở ra Quang Não của mình, paste đáp án hắn làm. An nhìn thoáng qua rồi suy nghĩ một lúc, soạn lại theo ngôn ngữ riêng của mình, gõ gõ trên Quang Não. Cậu không thể sao chép được vì nếu vị Reed lão sư bắt được thì khóa học này chắc chắn không thể qua được nữa.

Đợi đến khi Reed lão sư bước vào, An vừa vặn viết xong đáp án, nhanh chóng bấm nút upload, ok rồi ok rồi, không nộp bài bài tập muộn, nếu không thì Reed lão sư tuyệt đối không buông tha cho cậu.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận