Không khí có vài phần im lặng, Yến Trình nhìn chằm chằm ánh mắt Tiêu Tấn, đoán được đại khái người này đang nghĩ gì, không vạch trần.
Lỡ đâu nói ra khỏi miệng Tiêu Tấn không làm thì sao đây? Hơn nữa theo lời nói của bác sĩ Tôn, thật ra không chỉ có Tiêu Tấn làm được...
Chủ yếu nhất vẫn là Yến Trình chưa chấp nhận được.
Bình thường lúc làm với Tiêu Tấn cũng không phải chưa từng chạm vào, nhưng giữa bạn đời đó là tình thú, không kìm lòng được.
Hiện tại cậu xuất hiện vấn đề sau sinh, chạm vào thì thôi, còn chảy sữa.
Sau khi Yến Trình nhận thức được cơ thể khác thường đã cố ý tránh không chạm vào, sau đó là thấy sưng đau không thể xem nhẹ mới đi khám.
Nói cho cùng, người sinh con không dễ dàng, sinh con xong còn phải đối mặt với một loạt bệnh vặt có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, Yến Trình nghĩ mà buồn bực, sau khi nói xong lại không để ý đến Tiêu Tấn.
Cậu nói: "Em tự xử lý, không cho anh đi theo."
Yến Trình thử dùng khăn mặt nhúng nước ấm chườm nóng, lại xoa bóp.
Cậu khóa trái cửa phòng tắm ở bên trong, nói với Tiêu Tấn xong tai còn nóng, sợ người này theo vào xem.
Dù cũng chẳng phải việc gì mất mặt, nhưng vừa nghĩ đến chuyện này Yến Trình lại thấy xấu hổ, kiên quyết không cho Tiêu Tấn nhìn.
Hơi nóng ấm áp phả khắp căn phòng tắm mơ hồ không rõ, Yến Trình nhìn mình trong gương.
Ngón tay thon dài trắng nõn trong gương, cậu không chớp mắt, khống chế lực ở một mức độ vừa phải.
Để che giấu cảm giác xấu hổ làm mình phân tâm, Yến Trình mở vòi hoa sen, muốn dòng nước che đậy cảm giác này.
Yến Trình vẫn xem nhẹ bản thân, cậu nhắm mắt, lại mở.
Tựa như một quả đào mật chín muồi, bóp một cái là lớp vỏ tách ra, chảy ra nước trái cây hương vị ngọt ngào.
Yến Trình đỏ bừng mặt như bị chưng chín, cầm chặt khăn lông nóng luống cuống.
Sao, sao có thể như vậy?
Chỉ cần cậu bóp một cái, tình huống sẽ không thể khống chế.
Yến Trình trốn trong phòng tắm bận rộn hơn nửa tiếng, lúc sau thay áo choàng tắm đi ra ngoài.
Tiêu Tấn vừa mới dỗ cục cưng Tiêu Vinh Vinh ngủ, ngay tại ngoài cửa chờ cậu.
Hơi nước ẩm ướt phả vào mặt, Tiêu Tấn dời mắt.
Yến Trình mở cửa nhìn thấy đối phương, nghĩ Tiêu Tấn chính là đầu sỏ biến mình thành như vậy, không nói nên lời.
"Anh ——"
Mở to mắt lườm hắn, lời trách cứ nuốt trong miệng, cậu buồn bực để lại một câu: "Hôm nay em không muốn nói chuyện với anh."
Nói xong tự chui vào giường ngủ, không thèm nhìn Tiêu Tấn một cái.
Tiêu Tấn đã xem tài liệu, biết sau khi sinh chảy sữa sẽ không thoải mái, nhưng Yến Trình tự giam mình ở trong phòng tắm không cho hắn giúp, hắn muốn trao đổi với cậu.
Yến Trình vùi đầu trong gối cắn răng: "Anh đừng hòng nghĩ."
Tự cậu dùng khăn lông nóng là được rồi, có khăn nóng còn muốn Tiêu Tấn làm gì chứ?
Trước mắt hiện lên hình ảnh mình dùng khăn mặt chườm nóng mát xa, hàm răng Yến Trình cắn đến độ hơi run lên, tay còn có cảm giác nước chảy ra, chính cậu còn không tiếp thu được, nếu để cho Tiêu Tấn nhìn thấy thì sao? (Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Hắn sẽ nghĩ thế nào chứ.
Dù đây là hiện tượng bình thường của người sau sinh, nhưng nhìn vẫn thấy hoảng.
Yến Trình gằn từng tiếng: "Có khăn lông nóng là được, không cần anh."
Tiêu Tấn:...
Làm bạn đời hợp pháp của Yến Trình, địa vị của hắn không bằng một cái khăn lông nóng.
*
Đêm khuya, Yến Trình đứng dậy vào nhà vệ sinh.
Cậu đau khổ phát hiện, áo ngủ thay trước khi ngủ giờ phút này lại không sạch rồi.
Tựa như vòi nước đóng không chặt, vặn thế nào cũng không kín, lúc nào cũng có thể rỉ nước.
Cậu lấy áo ngủ sạch trong tủ, lại dùng khăn mặt chườm nóng một lát, sau đó mới cài cúc áo nằm lên giường, nhắm mắt lại ngủ tiếp.
Sau khi Yến Trình ngủ, Tiêu Tấn ngủ say bên cạnh bỗng nhiên mở mắt, hơi nghiêng người sang nhìn chăm chú cậu.
Hai người là người thân mật nhất, cơ thể Yến Trình không thoải mái, không cho Tiêu Tấn giúp, hắn nhìn thấy lòng cũng không dễ chịu gì.
Dù có lẽ Yến Trình xấu hổ hoặc là không muốn làm phiền hắn, nhưng đây không phải là thứ Tiêu Tấn muốn nhìn thấy.
Hắn nhẹ nhàng xuống giường, đứng ở đầu giường lẳng lặng nhìn Yến Trình một lát, sau một lúc lâu, đẩy cửa phòng tắm ra.
Áo ngủ Yến Trình thay ra chưa bỏ vào máy giặt, vẫn ở trong giỏ quần áo.
Tiêu Tấn cầm lên, nhìn thấy vết trên áo.
Khăn Yến Trình đã dùng được treo lên, vẫn ấm, tỏa ra mùi pheromone cùng với mùi sữa thoang thoảng.
"..."
Có thứ gì đó xông ra phá vỡ lý trí Tiêu Tấn, hắn đưa khăn lông nóng lên mũi khẽ ngửi, sau khi treo lên hít một hơi thật sâu.
Trong gương khuôn mặt anh tuấn đỏ lên, lý trí lắc lư không ngừng như kim đồng hồ.
Tiêu Tấn đột nhiên hiểu nguyên nhân Yến Trình không để cho mình giúp cậu.
*
Yến Trình một đêm ngủ ngon, chín giờ sáng mới tỉnh.
Chuyện làm cậu khó xử là mỗi ngày thay quần áo nhiều lần, cơ bản một ngày ba lượt, còn phải thỉnh thoảng xử lý tránh xuất hiện hình ảnh lúng túng.
Vì thế Yến Trình không ra khỏi cửa, lúc ôm Tiêu Vinh Vinh cũng tránh không để con chạm vào ngực.
Trước mắt cậu phải dùng khăn mặt chườm nóng và mát xa để giảm bớt, mấy ngày kế tiếp, bệnh trạng giảm bớt nhưng không đáng kể, vẫn phải thay quần áo, ảnh hưởng nghiêm trọng đến công việc và học hành.
Mấy ngày nay Yến Trình không live, lo lúc live xuất hiện sự cố không tốt, quyết định tốt nhất bây giờ là quay video trang điểm.
Làm beauty blogger mấy năm, từ người flop không có fan phát triển đến nổi tiếng mấy triệu fan, video trang điểm của Yến Trình vẫn luôn chi tiết.
Dù cậu trang điểm bao nhiêu lần đều bắt đầu từ dưỡng da, mỗi một bước đều miêu tả với dân mạng, không bỏ qua bước nào.
Fan mong muốn giáo trình, Yến Trình cũng sẽ một mình quay video kiên nhẫn giảng giải.
(Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Yến Trình đăng video lên, rất nhanh có trên trăm bình luận.
[ Cuối cùng cậu cũng có video mới rồi.
]
[ Kỹ thuật trang điểm của Yến Yến càng lúc càng tỉ mỉ, mà tôi vẫn dậm chân tại chỗ, che mặt khóc lớn.jpg]
[ Hoài niệm ghê! Mỗi lần xem video Yến Yến trang điểm đều thấy hấp dẫn, đây rốt cuộc là ma lực gì đây ha ha ha ~]
[ Yến Yến nghỉ rất lâu, không tiện live thì đăng nhiều video đi, tôi xem video cũ nhiều lần lắm rồi! ]
[ Người qua đường tốt bụng → xịt dưỡng ẩm XXX, kem nền LLL, kem lót YYY, tán phấn III, chì kẻ mày TT...!]
Yến Trình chọn bình luận được nhiều like để trả lời, định tăng số lượng video mỗi tuần từ một lên hai, cơ thể cậu không biết bao giờ mới khôi phục lại, quay video có cái gì còn biên tập được, tốt hơn lúng túng lúc live.
Liên tục một tuần cũng không thấy giảm bớt, Yến Trình điện thoại liên lạc bác sĩ hỏi, chỉ dựa vào mát xa cũng không thể thông hết lượng sữa tích tụ, cậu quả thật cũng không thể làm nặng tay.
Cân nhắc một phen, chỉ có thể quyết định cho Tiêu Vinh Vinh uống.
Trưa hôm đó Yến Trình nói với Tiêu Tấn: "Em trông Vinh Vinh, anh bận thì cứ đi làm việc đi."
Tiêu Tấn theo bản năng nhìn lướt qua cái áo cậu mới thay, trầm giọng đáp.
Sau giờ cơm trưa, Yến Trình và Tiêu Vinh Vinh ngủ một tiếng, Tiêu Tấn vào phòng làm việc, cậu thầm thở phào.
Cậu chờ Tiêu Vinh Vinh tỉnh ngủ, nhéo nhéo gương mặt mũm mĩm của con.
Từ khi nuôi con đến giờ cậu chưa từng cho con uống sữa mẹ, giờ đây sữa công thức không kém dinh dưỡng hơn sữa mẹ, khoa học kỹ thuật tiến bộ, rất nhiều ông bố bà mẹ không coi sữa mẹ là lựa chọn đầu tiên.
Yến Trình nhìn đôi mắt giống mình, nói: "Muốn uống không?"
Cúi đầu nhìn áo hơi ướt át, Yến Trình cởi áo, ôm lấy cục cưng Tiêu Vinh Vinh đang cắn ngón tay, chuẩn bị cho ăn.
Tiếng đập cửa vừa mới vang, người bên ngoài liền vào.
Tiêu Tấn không phải cố ý vào, hắn vốn muốn chờ Yến Trình tỉnh ngủ rồi chăm Tiêu Vinh Vinh, gần đây đều là hắn chăm con, dù làm việc cũng ôm con trong phòng.
Thành thói quen, vào cửa hắn mới nhớ ra Yến Trình nói mấy ngày sau cậu chăm con.
Cảnh trước mắt làm cho Tiêu Tấn không thể ra ngoài ngay, mắt nhìn Yến Trình cùng với Tiêu Vinh Vinh trong ngực cậu.
Tiêu Tấn rảo bước tiến lên vài bước, thấy rõ chỗ Tiêu Vinh Vinh che khuất.
Mấy ngày qua Yến Trình cùng lắm là cho Tiêu Tấn ôm một chút hoặc là hôn mặt, nhiều hơn sẽ không cho.
Mà giờ khắc này nhìn thấy chỗ mỗi ngày cậu đều cần xử lý, ánh mắt hắn thâm trầm, không dời nổi.
"Em muốn cho con bú?"
Yến Trình mất tự nhiên quay mặt đi: "Không thì sao?"
Cục cưng cần dinh dưỡng, sữa mẹ không khác sữa công thức, cậu cũng không có cách nào, cho con bú không lãng phí.
Tiêu Tấn xoay người xuống nhà, nhanh chóng cầm bình sữa hồng nhạt, lắc lắc, đưa đến bên miệng Tiêu Vinh Vinh.
Nhóc con mũm mĩm cắn núm vú, ánh mắt tròn vo nhìn hai ông bố, cầm lấy bình sữa không buông tay.
Tiêu Tấn ôm Tiêu Vinh Vinh đi, đặt trong giường trẻ con bên cạnh, ngồi vào trước mặt Yến Trình, nắm bờ vai của cậu.
"Tiêu Vinh Vinh không được."
Yến Trình: "..."
Tiêu Tấn kéo kéo, Yến Trình muốn khép áo: "Anh làm gì thế?"
Tiêu Tấn nói: "Trẻ con không biết khống chế sức, lỡ cắn đau thì sao?"
Hơn nữa hắn tra rồi, việc này bạn đời làm rất thích hợp.
Có điều quãng thời gian trước ngại Yến Trình xấu hổ, không dám để hắn nhìn thấy hình ảnh như vậy, Tiêu Tấn liếc nhìn, giọng hơi khàn.
Yến Trình nghe thấy Tiêu Tấn mở miệng nói: "Anh nhắm mắt."
Sau đó bổ sung: "Nếu không thoải mái thì nói cho anh biết."
Yến Trình muốn hừ hắn một tiếng, Tiêu Tấn đã cúi đầu, giọng thốt lên có chút kỳ quái.
Cậu ngẩng cao mặt, ánh mắt nâu phủ kín hơi nước nhìn trần nhà, đờ đẫn mơ màng.
Tiêu Tấn giống học sinh nghiêm túc, quả nhiên là học sinh xuất sắc, bất kể việc học ở phương diện nào cũng làm được rất tốt.
(Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Yến Trình không thấy bất kỳ chỗ nào không khoẻ, thậm chí do đã thông sữa, cảm giác khó chịu giảm bớt, hiệu quả hơn nhiều so với dùng khăn lông.
Cậu không dám cúi đầu nhìn, cho nên không biết Tiêu Tấn đã mở mắt ra.
Yến Trình bỗng nhiên cắn răng, phản xạ có điều kiện cúi đầu nhìn.
Ánh mắt của Tiêu Tấn như nhìn thấy cái gì, giống như sói đói ăn thịt.
Gương mặt đỏ lên, cậu vỗ gò má Tiêu Tấn.
Quả nhiên miệng đàn ông dối trá.
Cho dù học sinh giỏi, đại boss XJ, miệng cũng dùng để lừa cậu.
"Anh..."
Ánh mắt Tiêu Tấn thâm thúy: "Vẫn đang thông."