Omega Gả Vào Nhà Giàu FULL


Cậu nhóc lập dị ói xong, đoán chừng còn chưa kịp hiểu mình ói lên người người ta, ngơ ngác nhìn hắn.

Hoắc Văn Chi bảo gọi điện thoại cho bạn mà cậu như thể không nghe thấy.
Hoắc Văn Chi chọt chọt mặt cậu, mềm mại không khác gì đậu hũ.
"Tỉnh chưa, tỉnh thì gọi điện thoại."
Dường như Kỷ Từ nghe rõ giọng hắn, tay sờ túi tiền, vẫn không tìm được máy truyền tin.
Hoắc Văn Chi thở dài, đưa cái của mình cho cậu mượn.
"Gọi đi."
Cậu nhóc lập dị ánh mắt mờ mịt: "Không nhớ..."
Hoắc Văn Chi: "..."
Hắn đỡ nhóc lập dị đứng dậy, người chật vật nên bồi bàn đi đến hỏi hắn cần giúp đỡ không.
Hoắc Văn Chi quả thật cần xử lý chỗ bị cậu ói, định đưa con ma men cho bồi bàn, chợt nghe có người gọi.
"Kỷ Từ, cậu vẫn ——"
Trợ lý đảo mắt thấy rõ áo khoác bị ói bẩn của Hoắc Văn Chi, khựng lại.
Tình huống trước mắt không cần đoán cũng biết là Kỷ Từ ói.
Trợ lý chớp mắt, đỡ Kỷ Từ, chột dạ giải thích với Hoắc Văn Chi, chịu tiền bồi thường áo của hắn.
Hoắc Văn Chi tùy ý xua tay: "Không cần." Không đáng làm khó một con ma men.
Thật sự tò mò, hắn hỏi: "Cậu ta uống mấy chén?"
Trợ lý đỡ Kỷ Từ, cũng may người uống rượu không làm khó, im lặng cho anh đỡ.
"Ba chén."
Hoắc Văn Chi: "..."
Kỷ Từ đuối lý trước, người đàn ông trông cao quý này còn giúp cậu, không biết người ta là sếp tổng hay quản lý của công ty nào, tóm lại không đắc tội nổi.

"Ngài thật sự không cần bồi thường sao? Chúng tôi đuối lý trước, sẽ không trốn tránh trách nhiệm, thật có lỗi cho ngài một trải nghiệm không tốt lắm."
Dù bộ âu phục này trông không rẻ, nhưng đắt đến mấy cũng phải xử lý xong phiền phức này.
Hoắc Văn Chi nửa cười nửa không nhìn chằm chằm Kỷ Từ: "Không sao, đưa cậu ta đi đi."
Nói xong hắn đi thay áo bị cậu nhóc lập dị ói, cũng lười giặt, liên hệ gọi trợ lý đem bộ khác đến phòng, vào tắm rửa thay xong quần áo mới rời đi.
Hoắc Văn Chi không có thói quen qua đêm ở ngoài, lúc đi bỗng nhiên nghĩ đến tên vừa rồi người nọ gọi nhóc lập dị, hóa ra lúc đọc không đọc kỹ, hình như là Kỷ Từ?
Kỷ trong chữ gì Từ trong chữ gì?
*
Buổi tối Kỷ Từ không live, uống say ngủ cả đêm, mười giờ sáng ngày hôm sau mới tỉnh.
Trợ lý đưa cậu về nhà rồi ngủ ở sofa ngoài phòng khách, phòng ngừa nửa đêm Kỷ Từ xảy ra chuyện gì tiện chăm sóc cậu.
Kỷ Từ là tiền tài của anh, không thể qua loa việc chăm sóc cậu được.
Hơn nữa Kỷ Từ cũng rất lợi hại, uống say mà ý thức lãnh địa riêng còn mạnh, chỉ cho trợ lý đưa mình đến phòng khách, không cho anh bước chân vào cửa phòng ngủ nửa bước.

(Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Trợ lý theo khe cửa nhìn thấy mảnh hồng trong phòng ngủ, lại cảm khái, nếu Kẻ điên bị bại lộ trái tim thiếu nữ này với fan, phỏng chừng fan thấy đáng yêu khóc luôn.
Mặt ngoài lạnh lùng độc miệng, trái tim thì thiếu nữ, quả thực rất hút fan có được không!
Kỷ Từ miễn cưỡng ăn xong bữa sáng an ủi trợ lý nấu, không chút nể tình đuổi khách: "Anh có thể đi về."
Trợ lý lau mồ hôi: "Ờm gì ấy nhỉ, cậu không nhớ chuyện tối hôm qua à?"
Kỷ Từ tỏ vẻ không hiểu lời anh nói, thản nhiên nhìn anh, nói: "Anh ngủ với em?"
Trợ lý thiếu chút nữa phun hớp nước trong miệng ra, vội vàng giải thích: "Không có không có!"
Cho dù Kỷ Từ đẹp, tính cách đáng yêu nhưng không phải gu của trợ lý, anh thích các chị gái chân dài vóc người nóng bỏng cơ ~
Anh nói tiếp: "Tối hôm qua em ói ra đầy người người ta, anh thấy người ta tốt bụng giúp em đấy."
Kỷ Từ hơi thất thần, nghe trợ lý nói vậy, hình như nhớ ra quả thật có chuyện này.

Trợ lý nói: "Anh chủ động đề nghị bồi thường, người kia nói không cần.

Tuy người ta tốt bụng, nhưng anh thấy người kia dáng vẻ và khí chất đều xuất chúng, nghĩ em có cơ hội vẫn nên chính thức nói lời xin lỗi đi, chỉ sợ lỡ như thôi."
Kỷ Từ: "Phương thức liên lạc."
Trợ lý tiếp tục lau mồ hôi: "Anh quên hỏi, anh ta cũng chưa cho."
Kỷ Từ không nói gì nhìn anh, trợ lý aiz.
"May mắn gặp được người tốt bụng đấy, nếu người ta có ý đồ xấu thì cậu đã bị ăn sạch rồi.

Lần sau uống rượu đừng hất anh ra đi rửa mặt một mình, anh vẫn đang nói chuyện với nhà đầu tư, đảo mắt đã không thấy cậu đâu, lại không thể thoát thân ngay, anh gấp đến độ..."
Trợ lý làm bộ kéo môi lên, mơ hồ nói: "Gấp đến độ miệng phồng rộp!"
Kỷ Từ: "..."
Bởi vì không có phương thức liên lạc, càng không biết đối phương là ai, Kỷ Từ không để ý đến sự cố đó lắm.
Trợ lý rời đi, cậu đi dạo siêu thị một vòng.

Buổi trưa không hề buồn ngủ, vẫn chưa đến lúc live, cậu đăng nhập nick phụ Thần Tích, cái tên bạn tốt duy nhất lóe sáng.
Nho nhã lễ độ: Oa ~ hôm nay sư phụ login sớm thật, meo -3-
Kỷ Từ đã miễn dịch với kiểu nói chuyện của đồ đệ hờ cùng với hở cái là meo này.

Chắc là các em gái thích dùng kiểu nói chuyện này để thể hiện sự đáng yêu của mình.
Hơn nữa cậu nghe nói có đàn ông lúc tỏ ra đáng yêu còn hơn con gái, lỡ đâu đối phương lấy ra cái lớn hơn cái...
Ý tưởng kỳ quái lóe lên, Kỷ Từ lắc đầu một cái.

Nho nhã lễ độ: Sư phụ PK leo rank không? Con có thể xem trận đấu ~
Ôn văn nho nhã: Hôm nay không chơi.
Nho nhã lễ độ: Vậy tiếp theo làm gì đây?
Kỷ Từ mở ra thông tin của đồ đệ.
Ôn văn nho nhã: Chưa lên cấp cao nhất.
Nho nhã lễ độ: Không vội thăng cấp, chơi từ từ thôi, con cũng không theo đuổi trang bị và PK.
Hôm nay trò chơi ra mắt skin mới, hai ngày nay thằng em hờ Hoắc Tây của Hoắc Văn Chi bị bệnh, cảm cúm sốt, mẹ hắn bảo hắn về thăm một chút nên hắn nhàn rỗi, vào game đã thấy Ôn văn nho nhã cũng online.

(Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Ôn văn nho nhã: Cô thích skin.
Hoắc Văn Chi khẽ bật cười, nhanh chóng nhận được thông báo hệ thống.
Xin chào người chơi Nho nhã lễ độ, sư phụ của ngài Ôn văn nho nhã tặng cho ngài hai bộ Ánh Trăng Vô Ngân, lời nhắn:.
Nho nhã lễ độ: Oa, sư phụ??
Ôn văn nho nhã: Đáp lễ.
Hoắc Văn Chi:...
Quả nhiên là cách nói chuyện của trai thẳng không thể thẳng hơn.
Bộ Ánh Trăng Vô Ngân này có màu xanh bạc, chỉ có một bộ duy nhất nhưng đổi màu được.
Thuốc nhuộm skin mới rất đắt, phải thu thập 188 bình thuốc nhuộm màu mới có thể nhuộm thành một màu khác, giá cả phải năm chữ số, hơn nữa Ôn văn nho nhã không chỉ tặng một bộ.
Một bộ màu xanh bạc, một bộ màu hồng phấn được nhuộm.
Sư phụ hờ mà không hờ chút nào, toàn thân rách nát mộc mạc mà cũng mạnh tay chi tiền tặng cho đồ đệ.
Hơn mười nghìn tệ(*) không tính là gì với nhà giàu, nhưng đối với người bình thường là tiền lương cả một tháng.
(Hơn 34 triệu VND)
Đương nhiên không trừ khả năng có lẽ Ôn văn nho nhã muốn tán tỉnh Nho nhã lễ độ.
Hoắc Văn Chi thấy buồn cười vì suy nghĩ trong đầu mình, xác suất tuy nhỏ nhưng không thể nói là không có.
Nho nhã lễ độ: Cảm ơn sư phụ ~ váy đẹp quá, con thay rồi, sư phụ muốn xem không?
Không đợi Ôn văn nho nhã trả lời, Hoắc Văn Chi gọi đối phương đến bên cạnh, váy màu hồng dài đến đầu gối loli, phối hợp với tóc hồng và hiệu ứng đặc biệt hình ngôi sao xoay tròn, Nho nhã lễ độ tựa như một tinh linh tinh nghịch duyên dáng.


(Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Kỷ Từ nhìn mà không dời nổi mắt.
Hoắc Văn Chi phát hiện điểm này, hỏi: Sao sư phụ không mặc skin lần trước con tặng? Không thích sao?
Ôn văn nho nhã: Không quen.
Nho nhã lễ độ: Ồ ~
Loli ngoan ngoãn đi theo Đao Khách bỗng nhiên không nhúc nhích, lúc Kỷ Từ nhắn dấu chấm hỏi cũng không đáp lại.
Hoắc Văn Chi phải dừng game giữa chừng, Hoắc Tây ở phòng bên đang ngủ ngon giấc tỉnh lại, lén chạy vào phát hiện anh mình đang chơi Thần Tích, nhân vật còn là loli đáng yêu, kinh hoảng đến độ nói không nên lời.
Hoắc Tây thấy rõ ID người chơi với hắn, càng thêm khiếp sợ.
"Anh ơi." Hoắc Tây không được tự nhiên mở miệng, "Sao anh chơi với người giết em thế..."
Hoắc Văn Chi xoa đầu thằng em hờ, thấy biểu cảm canh cánh trong lòng của nó, lòng cười ra tiếng, nói: "Anh đây giúp em xả giận."
Hoắc Tây: "A?"
Hoắc Văn Chi nói như thật, nhưng thật ra là lừa thằng em hờ: "Ngụy trang thành loli lừa gạt tình cảm, sau đó chia tay."
Hoắc Tây đờ ra, cảm giác quan điểm sống non nớt bị ăn mòn: "..."
Hoắc Văn Chi: "Hả?"
Hoắc Tây: "Ồ ồ ồ!" Dù sao cậu nhóc nghe lời anh, hơn nữa hơi sốt đầu óc lại càng mơ màng, Hoắc Văn Chi nói gì Hoắc Tây cũng nghe.
Hoắc Tây tò mò nhìn chằm chằm game: "Vậy đối phương tỏ tình với anh chưa?"
Hoắc Văn Chi ồ, chỉ vào váy loli: "Nhìn thấy không, vừa rồi cậu ta tặng anh."
Hoắc Tây: "Oa!"
Hoắc Tây: "Anh ta thích anh đó!"
Hoắc Văn Chi cười cười, sừa đúng lời Hoắc Tây, chỉ vào loli trong game: "Thích cô ấy, không phải anh."
Hoắc Tây: "..."
Hoắc Văn Chi lừa dối thằng em hờ xong, quay lại game tiếp tục nói chuyện với Ôn văn nho nhã.
Nho nhã lễ độ: Người nhà buff >oo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận