Ôn Nhu Mà Đối Với Em

Nếu yêu em mà phải chết, vậy thì tôi thà chết để được yêu em suốt đời chứ  không thể sống nếu thiếu em.

--------______----------

-" Em có thể mời tôi một bữa cơm tối không?"

Mạc Lâm nhìn hắn vẻ mặt ngạc nhiên kèm theo chút coi thường:

-" Anh nói anh là nhân viên của tập đoàn SS mà lại không có tiền để đi nhà hàng ăn bữa tối ư? Mặt anh thật dày để đi xin một bữa ăn tối".

-" Em muốn nghĩ sao thì tuỳ, bây giờ tôi đang rất đói, coi như em bố thí cho kẻ nghèo này đi".

Nói rồi hắn xông luôn vào nhà mà không thèm để ý đến Mạc Lâm đang tức giận ở ngoài cửa.

Hắn nhìn sơ qua căn hộ, đơn giản, bình thường, không thiếu cũng chả thừa.

-" Em ăn tối rồi hả, đáng nhẽ tôi nên đến sớm một tí" vẻ mặt thất vọng của hắn làm Mac Lâm có chút nghi ngờ, cậu dùng ánh mắt sắc sảo nhìn vào hắn rồi hỏi:

-" Có thật anh là nhân viên tập đoàn SS hay chỉ là đang lợi dụng tôi?"

- " Em chưa tin tôi sao?" nói rồi hắn đưa ra bằng chứng, tấm thẻ này là do hắn cố tình làm để có khi phòng chuyện xảy ra, bây giờ có thể dùng.

Cậu cầm lấy xem, quả thật là đúng vậy, không thể sai được vì thẻ của tập đoàn SS nổi tiếng là không thể làm giả được.

-" Em tin tôi chưa? Hay em cho tôi ngủ nhờ 1 đêm nha, tại tôi đang có việc gấp".

-" Anh nghĩ mình là ai mà dám quyết định"

-" Với tư cách là người đang theo đuổi em". Hắn nói mà mặt còn nở một nụ cười bí hiểm, không biết hắn đang nghĩ gì.

Cậu khi nghe được câu đó mặt liền đỏ ửng nên trông vô cùng dễ thương.

Rồi cậu xoay người đi vào phòng mặc kệ hắn làm gì thì làm vì nếu có ăn trộm thì cũng sẽ phải hối hận vì chả có gì đáng quý để lấy.

Hắn liền theo cậu vào phòng rồi ép cậu vào tường, hai tay giữ chặt tay cậu lên tường.

Hơi thở nóng bỏng của hắn làm cậu cũng nóng rực lên, cơ thể muốn phản kháng nhưng lại không thể. Hai người cứ nhìn nhau một hồi lâu, hắn ghé sát vào tai cậu thì thầm:

-" Tôi chỉ muốn hỏi em có thể cho tôi mượn một bộ quần áo để tôi tắm không?"

Cậu liền giựt mạnh tay ra khỏi tay hắn rồi tiến tới tủ quần áo vội lấy rồi đưa cho hắn một bộ đồ.

Hắn mỉm cười gian tà rồi bước ra ngoài

Hắn vừa đi thì cậu như gục xuống, tim đập rất mạnh, đầu óc rối tung, trong đầu cậu chỉ tua đi tua lại diễn cảnh vừa nãy.

Cảm giác này là sao? Cậu chưa bao giờ biết đến nó.

_________**_______

Hắn bước vào buồng tắm tâm trạng rất vui, có thể khiến cậu rạo rực, mặt nóng bừng thì hắn lại càng vui sướng.

- Thật là dễ thương mà. Hắn nghĩ

Cơ thể của Vu Hán thật quyến rũ a, màu da rám nắng, bụng sáu múi săn chắc, hai tay cũng cơ bắp. Vòi sen nước chảy xuống càng làm nổi bật phần thân thể săn chắc, như nam thần trong phim.

Hắn tắm xong bước ra mùi hương thoang thoảng của dầu gội vẫn còn vương đâu đấy.

Bộ quần áo Mạc Lâm đưa cho hắn có vẻ không vừa nhưng hắn nhìn vẫn rất đẹp trai.

Ăn bữa tối xong hắn liền vào phòng thì thấy Mạc Lâm đang ngồi trên bàn đọc sách.

Hắn chỉ lặng lẽ bước vào rồi lên giường ngủ.

Mạc Lâm đọc hết cuốn sách rồi cũng lên giường.

Trước khi ngủ cũng đã đặt một cái gối ôm ở giữa để khỏi phải bất tiện.

Mà cái giường nhỏ 2 người đàn ông to lớn nằm thực chất là rất chật chội.

Đến đêm, cậu bừng tỉnh dậy, gối ôm rơi xuống đất, mà hắn thì đang quàng tay ôm cậu. Đầu hơi ghé sát vào cậu, đôi mắt vẫn nhắm, hơi thở đều đặn mà ngủ ngon lành

Cậu hất tay hắn ra rồi lại cho gối ôm vào giữa.

••••••••••

Sáng hôm sau, mùi thức ăn lan toả khắp căn nhà.

Mạc Lâm tỉnh dậy, giật mình

- không lẽ mẹ đã về rồi

Nghĩ là làm rồi chạy ra ngoài coi thử.

Bóng dáng quen thuộc, dọn 2 bát cơm lên bàn ăn, bữa sáng đơn giản chỉ có trứng chiên và 2 ly nước cam kèm thêm.

Mẹ cậu luôn làm cho cậu như thế vào bữa sáng.

-" Chào buổi sáng, tôi thấy trong tủ lạnh nhà không còn gì nên chỉ có thể ăn tạm vậy thôi". Hắn nói với giọng ấm áp, một chất hút phụ nữ của hắn. Thật ấm áp, thật ôn nhu tựa như đang khiến cho con người ta cảm thấy hạnh phúc hơn.

[ Đôi lời ]

Bị cuồng công nên rất thích anh công ôn nhu. Có gì sai phạm mong mn nhắc nhở, đừng ném đá.

Thương ^^


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui