Ôn Thủy Đun Harry

“Draco, lâu rồi không gặp.” Draco thấy đối phương là Astoria thì hơi kinh ngạc. Hắn vốn có mời gia tộc Greengrass, nhưng không phải là Astoria không đến được sao?

“Chị của em đi hẹn hò rồi, bắt em tới thế.”

“Đúng là lâu rồi không gặp, vẫn khỏe chứ?”

Harry nhìn hai người trước mắt, đúng là có cảm giác trai tài gái sắc, cực kỳ xứng đôi. Nhìn hai người vừa nói vừa cười vậy cậu cũng không đi quấy rầy, nếu Draco có thể rời tiệc thì có vẻ cũng sắp đến lúc kết thúc rồi, mình nên về phòng ngủ thôi. Astoria nhìn Harry đi xa, ý cười dịu dàng nói, “Không sợ ngài Potter hiểu lầm sao?”

“Em ấy sẽ không đâu, chuyện từ hôn, anh rất xin lỗi.”

“Sao hôm nay hai người đều nói chuyện này với em vậy? Em vốn không sao mà, Draco, anh không cần phải xin lỗi. Vả lại, nếu chúng ta mà kết hôn cũng chẳng có gì vui cả.

“Cũng đúng, vậy chúc em vui vẻ nhé, Astoria, đêm nay em rất đẹp.”

“Cám ơn lời khen, Draco.” Astoria nhún người chào Draco đúng tiêu chuẩn rồi rời đi. Draco đứng ở đại sảnh tiễn vị khách cuối cùng về, để lại đống bừa bộn cho gia tinh dọn dẹp, bản thân thì cầm theo hai chai champagne về phòng. Vừa mở cửa ra thì đã thấy Harry đang ngồi ở ngoài ban công, nhìn lên cao.

“Harry, em đang làm gì vậy?”

“Ngắm chòm sao Thiên Long.” Draco ôm lấy người thương từ phía sau, cằm cọ lên vai cậu, như một chú mèo lớn nũng nịu, làm cậu cảm thấy ngưa ngứa.

Draco nhìn bầu trời đầy sao, chậm rãi nói, “Chòm sao Thiên Long ở Anh bốn mùa đều có thể thấy, chỉ là lúc ngắm đẹp nhất là vào tháng bảy, nhìn ở đó tỏa sáng lấp lánh.” Vừa nói, Draco cầm lấy tay Harry, chỉ về phía bốn ngôi sao nơi xa. “Sáng nhất là mắt rồng, tiếp là vòi rồng, thân rồng, đuôi rồng. Nhìn ra chưa?”

“Ừ, nhìn ra rồi.” Harry mỉm cười quay đầu sang. Hai người dịu dàng nhìn nhau, không mang theo chút tình dục nào, rúc vào nhau nhìn khắp trời, vừa tìm được chòm Thiên Long của Draco, lại tìm đến chòm Sư Tử của Harry, nhưng tiếc là bây giờ nhìn không rõ lắm, rồi đến chòm Bọ Cạp của Scorpio, nhưng tiếc là mùa hè vừa qua đã không nhìn thấy nữa. Dù sao chòm Bọ Cạp chỉ có thể ngắm vào mùa hè. Cuối cùng lại tìm chòm Xử Nữ của Esthe và Leia. Chòm Xử Nữ lớn hơn chòm Thiên Long rất nhiều, nên chỉ cần liếc mắt một cái là tìm ra.

Hai người nói hết chuyện này đến chuyện khác, thẳng đến khi một cơn gió lạnh thổi qua, Draco mới ôm Harry vào trong, đóng cửa ban công lại. “Đi ăn chút gì đi, dù sao cả đêm cũng chưa có gì vào bụng.”

“Ừm.” Hai người ngồi cạnh bàn uống champagne ăn mỹ thực, cùng nói đến việc ngày mai Draco cần chú ý gì. “Bọn họ đều rất dễ thân thiết với người khác, chỉ cần anh đừng trưng cái mặt khó ưa kia ra là được. Em nghĩ bây giờ anh có thể nói chuyện với Ron được quá ba câu mà không đánh nhau rồi đây, quan hệ với Hermione cũng không mấy tệ, đáp lời họ chắc chắn sẽ rất dễ dàng.”

“Đây coi như là khen sao?”

“Được rồi, được rồi, em no rồi, đi tắm trước, tối ăn nhiều cũng không tốt lắm, sẽ béo đấy. Em cũng không muốn đến tuổi trung niên anh lại biến thành ông chú bụng bự đầu hói đâu.”

Draco rất câm lặng. “…Em thấy cha anh biến thành ông chú bụng bự đầu hói sao? Gen nhà Malfoy trước giờ đều rất tốt.”

“Vâng vâng, nhưng Draco à, mép tóc bây giờ của anh đã cao hơn năm ngoái rồi đấy.” Nói xong Harry cười to, chạy nhanh đến phòng tắm, đóng sập cửa lại. Draco tức đến mặt đỏ rần, vội lấy gương ra xác nhận lại mép tóc của mình. Hắn thừa nhận tóc mình gần đây có hơi xơ xác, nhưng tuyệt đối sẽ không bao giờ bị hói!

Cầm lấy áo khoác tây trang của Harry trên giường, bộp một tiếng, một bọc giấy nhỏ rơi ra. Draco tò mò cầm lên, nhìn một chút thì sắc mặt biến đổi, nội tâm sóng như đang gào thét. Nhịn xuống không mắng ra tiếng, em được lắm Harry, dám kê thứ này cho anh. Hắn ngược lại muốn xem xem ai chơi đùa ai. Draco giận điên chạy đến hầm độc dược lục tung lên, rốt cuộc tìm được một thứ giống dược này như đúc, nhưng hiệu quả lại hoàn toàn ngược lại. Nhếch môi, hắn bỏ bọc thuốc vào lại túi của Harry, quăng dược của Harry vào ly rượu của cậu ấy.

Harry tắm xong vội vàng đầy Draco vào nhà tắm, chuẩn bị thực hiện kế hoạch của mình. Đổ dược vào ly rượu của Draco, làm như chẳng chuyện gì xảy ra mà dùng phép thuật sấy khô tóc mình. Draco vừa ra thì không thèm đụng vào ly rượu, Harry có chút nóng nảy. “Không uống rượu sao?”

“Không uống, đánh răng rồi.” Draco đứng sau lưng Harry lau tóc cho cậu, nhìn dáng vẻ gấp gáp của cậu, nghĩ nếu tối nay em ấy mà không bắt mình uống rượu thì bỏ qua cho, nếu ngược lại, hắn sẽ giúp Harry nhớ kĩ không nên làm như vậy, để cậu ấy cả đời đều không dám nghĩ tới chuyện này nữa.

Harry suy nghĩ một chút, cầm ly rượu của mình lên uống một ngụm, cầm luôn ly rượu của Draco đưa cho hắn, “Đừng lãng phí.”

Trong lòng Draco liên tục cười to trong lòng, đây là em tự chuốc nhé, đến lúc đó có khóc hắn cũng không bỏ qua. Uống xong hai người lên giường, Harry trong lòng cười gian chờ dược phát huy tác dụng, nhưng lại phát hiện thân thể mình càng ngày càng nóng, càng ngày càng ngứa, sâu trong lòng dâng lên khát vọng, nằm trong ngực Draco không ngừng cọ tới cọ lui, “Harry, đừng quấy, ngày mai anh còn đi họp nữa.”

“Draco… Ưm… Em đi vệ sinh, anh ngủ trước đi.” Harry nắm chặt áo ngủ, vội bò xuống giường. Nhưng khi hai chân vừa chạm đất thì lại đứng không vững, trực tiếp ngã xuống, chỉ cảm thấy áo ngủ trên người bình thường vốn mềm mại nay lại cọ vào da ngứa đến đòi mạng, vội vàng muốn cởi áo ra. Nhưng đột nhiên có một đôi tay duỗi đến thay cậu làm việc này, ý thức có chút thanh tỉnh, Harry giờ mới kịp phản ứng, cậu bị Draco tính kế ngược lại rồi!

———-

Sáng hôm sau, Harry căn bản là không ngồi dậy nổi, Draco mặt mày thỏa mãn, da trơn bóng hơn bình thường, thậm chí độ sáng của tóc càng thêm chói mắt xuất hiện, Ron thấy vậy nhăn mặt, hỏi, “Tối nay Harry vẫn đi được mà đúng không?”

“Chắc là vậy.” Draco bây giờ như đang xóe đuôi công của mình ra, ngay cả dấu hôn trên cổ cũng không thèm giấu, đúng là đắc ý vô cùng, làm Ron giận đến mức thiếu chút nữa đánh nhau với hắn.

Sau khi rời giường, cả người Harry đều nhức móc, thầm oán Draco đêm qua là máy khoan ra, đóng đóng không ngừng nghỉ gì cả! Chật vật đỡ giường đứng lên, thắt lưng và chân lại mềm nhũn, đi đường run run rẩy rẩy, vất vả đỡ tường đi đến phòng tắm, ngã người vào bồn lớn, sắc mặt đỏ bừng không được tự nhiên mà giải quyết hậu quả, trong lòng không ngừng hỏi thăm gia phả nhà Malfoy.

Harry nhớ tới việc hôm qua Draco đè cậu lên cửa sổ không cho chạy trốn, hai chân cậu lúc đó nhũn ra, cuối cùng chịu không nổi phải cầu hắn cho cậu phóng thích. Draco chưa từng bỏ qua cho cậu, làm cậu tức giận cào mấy đường dài trên lưng hắn, nếu móng tay cậu mà dài thì chắc đã tróc một lớp da luôn rồi. Thật ra Harry không biết như vậy càng thêm kích thích thú tính của Draco, khiến hắn càng làm càng hăng.

Thật vất vả mới tắm rửa xong, Harry lại bắt đầu nhìn đến đống y phục hoa lệ của Draco. Nhìn hết mấy bộ lễ phục hoa lệ đến tây trang nghiêm túc, Harry mắng thầm, hắn không có bộ nào đơn giản chút sao! Tây trang đơn giản một chút cũng được, nhưng tiếc là cậu tìm không ra. Từ trước đến giờ mỗi lần đến Bộ cậu không cần mặc tây trang thì chắc chắn sẽ không mặt, đi dạo phố hay đi đâu cũng chỉ khoác áo chùng cùng một bộ quần áo đơn giản thôi, mà bây giờ… Không được, cậu phải mua cho Draco mấy bộ bình thường hơn mới được, không thể để hắn đi đâu cũng trông giống như dự tiệc thế kia!

Tan làm, Draco vừa về nhà thì bị Harry kéo đến thế giới Muggle đi mua quần áo. Từ sau trận chiến ở Hogwarts, thái độ của Draco đối với Muggle cũng đã thay đổi rất nhiều, có thể thấy rõ điều đó qua việc quan hệ của hắn và Hermione đã khá hơn. Hai người cầm tiền Muggle đi vào trung tâm thương mại, chọn cho Draco hết bộ này đến bộ khác, chủ yếu là hắn mặc gì cũng đẹp trai vô cùng, khí chất ngào ngạt, nên cứ thử hết bộ này đến bộ khác. Đồng dạng, Draco thấy Harry mặc gì cũng đẹp nên cũng chọn cho cậu một loạt quần áo. Đi dạo một chút đã càn quét gần hết mấy hàng quần áo.

Nhân viên cửa hàng thấy hai vị khách xuất chúng phi thường đẹp trai xuất hiện, càng thêm liều mạng tiếp đón. Draco không thể không thừa nhận thế giới Muggle đã có thêm thứ hợp mắt hắn, đó là quần áo, nhất là quần jean mà Harry hay mặc, thể hiện toàn bộ vóc dáng hoàn hảo của cậu ấy, nhất là bờ mông khiêu gợi được vải quần ôm lấy, vô cùng câu dẫn. Mà trong mắt Harry, mặc kệ Draco mặc gì cũng đều thấy rất đẹp, trời sinh là móc treo quần áo hình người!

Quần jean và sơmi, tây trang bình dị, quần áo thể thao, mua đến gần hết tiền bảng anh đã đổi hai người mới quay về. Vốn Draco còn muốn hẹn thợ trang điểm đến tân trang cả hai lại nhưng bị Harry mạnh mẽ ngăn cản. Cậu không muốn Draco mang dáng vẻ đầu tóc trau chuốt kĩ lưỡng đến từng sợi, quần áo phẳng không nếp nhăn đến dự tiệc, như vậy chắc chắn sẽ bị cả gia đình Weasley cười. Hai người chỉ mặc quần jean và sơmi, khác là Draco mặc áo sơmi đen còn Harry là sơmi trắng cùng áo khoác cùng tông. Thay đồ xong, Harry lấy một sợi dây đơn giản cột hờ tóc Draco lại, nhìn qua khá tùy ý, còn cậu thì vẫn đầu tóc rối bời. Chuẩn bị xong, hai người cùng đi đến một quán rượu lớn ở Hẻm Xéo. Đêm nay họ đã đặt một phòng lớn ở đây, chỉ cần không có tên phóng viên nào nghe tin mò tới thì sẽ không sao.

Harry vừa đẩy cửa phòng ra thì đã bị một dải ruy băng đập vào mặt, còn chưa kịp phản ứng tay đã bị dúi vào một chai rượu, Fred và George reo, “Tới trễ thì phải phạt rượu nha!”

Hoàn chính văn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui