Lâu lắm rồi Minato mới đến học viện , hắn nhìn cảnh vật cái gì cũng khác , con đường thì lạ hoắc , hôm nay là ngày tốt nghiệp học sinh đông như mắc cửi , nhìn những sinh viên sắp ra trường mặt ai cũng đầy niềm nở chờ mong về tương lai , Minato bỗng mỉm cười .
Lúc này Minato mới nhớ ra , hắn mới có 19 tuổi , 70% học sinh tốt nghiệp ngày hôm nay cũng chỉ 19 tuổi mà thôi . Hắn lắc đầu thở dài “ Không khéo mình già thật rồi “ . Minato hôm nay cũng không mặc trang phục hải quân , chỉ là một cái áo phông cùng một chiếc quần bò , trên đường cũng chưa có ai nhận ra Minato cả .
Minato tuy trở thành đô đốc hải quân nhưng mới chỉ được bổ nhiệm , lễ bổ nhiệm thì toàn nhân vật cấp tá đến tham dự , sau khi ngồi vào gái ghế đô đốc thì hắn chốn việc một mạch cả nửa năm , người ta nhớ được hắn cũng là kỳ tích .
Mang danh thiên tài số 1 lịch sử hải quân nhưng người quen biết và nhớ mặt hắn thực sự không nhiều . Nhắc đến tên hắn trong hải quân ai cũng biết nhưng đưa xem ảnh thì chưa chắc đã nhận ra Minato là ai .
Bây giờ mới có 8h sáng trong khi lễ tốt nghiệp tổ chức vào 10h , Minato bỗng nổi hứng đi thăm lại mái trường xưa , không dùng huyết nhãn cũng chẳng dùng Haki , hắn cứ đi theo cảm giác của mình .
Bỗng Minato mỉm cười , hắn nhìn thấy bãi cỏ thân quen ngày xưa mình hay nằm , Minato không hề suy nghĩ gì , hắn lập tức tiến đến bãi cỏ , vươn vai ra rồi nằm xuống , thực sự cảm giác rất quen thuộc .
Ánh sáng mặt trời chiếu xuống khuôn mặt tuấn mỹ của Minato , hắn thủy chung vẫn giữ nụ cười trên môi , đầu óc hắn lại thỏa sức dạo chơi trên 9 tầng trời . Đột nhiên một giọng nói vang lên “Này cậu có nhìn thấy cái biển không dẫm lên cỏ không “ . Minato đang nhớ về kỷ niệm thời học sinh của mình đột nhiên bị làm phiền , tuy nhiên hắn cũng không mấy tức giận , người lên tiếng là một tiểu mỹ nhân tóc vàng , đang mặc bộ đồng phục nữ sinh hải quân với áo phông trắng cổ xanh , một chiếc váy ngắn che được đến đùi , cùng một đôi tất chân dài màu xanh .
Nhìn cô bé trước mặt người đâu tiên mà Minato liên tưởng đến là thủy thủ mặt trăng của kiếp trước . Minato mỉm cười “ Ta đâu có dẫm lên cỏ đâu , đây là nằm lên cỏ mà “ .
Cô gái liền bĩu môi “ Hừ còn chống chế à , nhìn quần áo ngươi mặt thế này không phải là đồng phục tốt nghiệp rồi , đừng nói với ta là yếu kém quá không ra trường được nên chốn ở đây nhé “ .
Minato nâng hai vai lên ra vẻ không biết “Thế cô cũng lại đây làm gì , giờ này không phải là chuẩn bị tốt nghiệp hả , hay là cũng bị đúp “ . Cô nàng liền chống hai tay lên rồi nói “ Hừ đừng giả vờ nữa , ngươi đừng nói là không nhận ra ta , hôm nay tốt nghiệp ta không muốn làm căng việc này , viết giấy kiểm điểm là được rồi“.
Minato nghi hoặc “ Ta quen cô à ? “ . Cô gái ngạc nhiên mở to mắt “ Này ngươi đùa ta đấy à , haizz thảo nào ngươi bị đúp , đi học bao nhiêu năm mà không biết trưởng ban kỷ luật của trường thì xứng đáng không được tốt nghiệp “.
Trưởng ban kỷ luật cũng là một chức danh mới có trong trường sau khi Minato tốt nghiệp . Minato đã tạo nên một truyền kỳ trong ngôi trường này , một học sinh chốn tiết 90% cả ngày chỉ ngủ trên bãi cỏ nhưng lại đạt điểm tuyệt đối , tất nhiên các thế hệ sau cực kỳ thần tượng hắn , không thiếu nam sinh trốn học ra đây ngủ để bắt chước Minato cả .
Chính vì tình trạng này diễn ra ngày càng nhiều trưởng ban kỷ luật mới xuất hiện , có trách nhiệm phạt những học sinh vi phạm nội quy . Tất nhiên Minato không thể biết được rồi .
Minato nhìn cô gái trước mặt phồng mồm trợn má hắn lắc đầu “ Chịu không biết thật , mà sắp đến giờ lễ tốt nghiệp bắt đầu rồi , cô đi chuẩn bị đi đừng có đứng đây ngăn cản thú vui tao nhã của tôi”.
Carol cảm thấy cực kỳ bực mình , cô nổi tiếng với biệt danh 'la sát ' , học sinh nam trong trường này ai chẳng sợ cô , hôm nay Carol quên đồ nên phải về ký túc xá lấy , không ngờ trên đường lại gặp một kẻ cực phẩm thế này .
Carol bỗng nhiên mỉm cười , cô bắt đầu búi lại mái tóc vàng óng mượt của mình , cởi luôn đôi giày cao gót đang đi trong ánh mắt bất ngờ của Minato , Carol tự tin nói “ Để ta cho ngươi mãi mãi không quên được cái tên này , cho dù sau biêu nhiêu năm nữa , nhớ kỹ ta là Carol trưởng ban kỷ luật của học viện hải quân “ .
Carol lai tới , nắm đấm nhỏ đấm thẳng vào bụng Minaot , Carol mỉm cười nâng chân thêm một cú đá nữa , tất cả hành động đều như nước chảy mây trôi ngoại trừ một việc là Minato vẫn cứ đứng im như không có gì xảy ra .
Carol biến sắc nhảy lùi lại , cô ngạc nhiên cực độ “ Không thể nào , dính hai đòn của ta mà không có cảm giác gì sao ? “ . Minato gật đầu “ Có cảm giác đấy , giống muỗi đốt lắm “ . Carol như bị chọc giận , nàng ta nhảy lên trên không trung , chiếc váy ngắn bị gió thổi lên , đáng tiếc bên trong có mặt một chiếc quần đùi đen bó sát , Minato thở dài chán nản .
Chân đẹp của Carol đá thẳng vào cô Minato nhưng lại một lần nữa Minato đến lông mày cũng không nhíu , hắn lên tiếng “ Múa đủ chưa , để cho tôi ngủ đi , tốt nghiệp thì lo tốt nghiệp còn ở đây làm cái gì không biết nữa “ . Carol nhíu lông mày đột nhiên nói “ Ta biết rồi , ngươi có học được Tekkai , vậy hóa ra ngươi không phải là học sinh đúp , ít nhất cũng thuộc dạng khá giỏi trong chiến đấu mới được đặc cách học lục thức . Vậy mà cũng không biết bản tiểu thư tội này còn nặng hơn “ .
Sau khi nhìn thấy Kong trình diện cửu thức thì ngay lập tức học viện hải quân đưa lục thức vào giảng dậy cho sinh viên năm cuối , mới chỉ 6 tháng trôi qua thôi nhưng có nhiều học sinh thiên tài năm cuối đã nắm được đến thức thứ 2 trong 6 thức . Carol còn khủng khiếp hơn , 16 tuổi cô nắm được 4 trên 6 thức tuy nhiên cũng một phần là nhờ từ bé cô đã được cha mình rèn luyện nữa .
Sử dụng Soru , Carol lao tới , ngón tay nhỏ đưa ra phía trước , tư thế đó là của Shigan , khuôn mặt cô cực kỳ tự tin như là chắc chắn sau đòn này Minato sẽ phải quỳ xuống xin lỗi vậy . Bất quá kết quả vẫn chẳng khác gì , Minato vẫn cứ đứng im , hắn thực sự chẳng biết con bé trước mặt đang nghĩ gì nữa , người ta cố tìm việc nhàn còn cô bé lại cứ thích mua dây buộc mình .
Minato lúc này bắt đầu động , bàn tay hắn chỉ vỗ nhẹ vào người Carol , cô nàng lập tức gục xuống hai chân quỳ trên thảm cỏ xanh . Minato mỉm cười “Yên lặng một chút cho anh ngủ đi cô bé , đừng làm phiền anh nữa “ . Carol òa khóc , lần đầu tiên cô bị khi dễ đến mức như thế tại ngôi trường này .
Carol lau nước mắt bỏ chạy thì đột nhiên cô va vào một người đàn ông , Carol ngước mắt lên thì phát hiện ra đó là cha cô , phó đô đốc hải quân Momongan . Như gặp được cứu tinh tất nhiên Carol kể hết về mình bị khi dễ , sau đó thêm mắm thêm muối vào tai cha mình .
Momongan cái gì cũng tốt chỉ có mỗi một thứ là ông quá nuông chiều con gái , mẹ Carol mất sớm ông lại thường xuyên lao vào nhiệm vụ , thời gian bên con gái yêu thực sự không nhiều , hôm nay ngày tốt nghiệp mà con gái lại bị khi dễ thì tuyệt đối không thể chấp nhận .
Carol vui vẻ kéo tay cha mình , mặt cô dương dương tự đắc như sắp thấy trò vui , đến gần nới Minato nằm , Carol hét lên “ Tên khốn nạn kia mau ra đây xin lỗi ta “ . Minato thở dài “ Chết tiệt , ngủ cũng không yên nữa “ , hắn đứng lên đi thẳng về phía Carol , đột nhiên hắn dừng lại vì phát hiện ra người quen .
Thấy Minato không dám lại gần , Carol liền vui vẻ kéo tay cha mình “ Cha là hắn , hắn khi dễ con “ . Tuy nhiên cô ngước lên nhìn cha mình chỉ thấy Momongan đứng im như tượng , vẻ mặt lúc xanh lúc trắng . Momongan dơ tay chào Minato theo thể chế hải quân “ Tham kiến đô đốc “ .
Minato thở dài , nhìn đồng hồ cũng đã 9h , hắn lắc đầu “ Thôi không cần chào hỏi gì cả “ . Momongan càng khó xử hơn “ Xin lỗi con gái thuộc hạ không nhận ra đô đốc “ . Minato phất tay “Bỏ đi , ta bị lạc đường , dẫn ta đến quảng trường tổ chức lễ tốt nghiệp đi “ . Momongan cung kính dẫn đường cho Minato , còn cô bé Carol thì đi theo phía sau ánh mắt hoàn toàn mất hồn .
Coby có thể được rất nhiều hải quân đặt kỳ vọng và cảm kích , tuy nhiên nếu nói trong những sinh viên trẻ chưa tốt nghiệp , những cô cậu nhóc đầy mơ mộng chưa ra chiến trường thì thần tượng của họ chắc chắn là Minato .