Tại biển Tây lúc này xuất hiện một kỳ cảnh mà có lẽ phải mất rất rất lâu người ta mới có thể thấy lại lần thứ hai , một tảng băng khổng lồ đang trôi nổi giữa biển theo sau nó là bảy chiếc chiến thuyền nhỏ của hải quân tổng bộ bảo vệ nghiêm ngặt.
Tảng băng này chính là Thần Binh Thuyền của Minato được Ah-ran dùng năng lực của mình đóng băng lại, hai ngày trôi qua kể từ cuộc chiến của nhà Vongola, cũng là hai ngày liên tục Minato cùng hai nữ nhân của hắn không hề nghỉ ngơi.
Trên chiếc giường mềm mại phủ đệm đỏ, Minato một tay ôm lấy Rose đang mệt mỏi thiếp đi, tay còn lại của hắn nhẹ vuốt ve lên cặp đùi trắng mịn không một chút tì vết của Ah-ran. Sau hai ngày cuối cùng thì cơ thể của Minato cũng trở lại bình thường, hai ngày điên cuồng không ngừng không nghỉ chính bản thân hắn còn có chút mệt mỏi huống gì hai đại mỹ nữ bên cạnh.
May mắn cho Minato thể chất cùng thực lực Ah-ran cũng không kém hắn là bao còn Eba cũng không phải là một nữ nhân bình thường, nếu là một cô gái bình thường nào khác chỉ sợ sau hai ngày đã nhắm mắt xuôi tay luôn rồi.
Trên cơ thể trắng ngần của Eba hiện lên nét ửng hồng động lòng người, bờ môi nàng có chút nứt nẻ, tóc tai rối bời đồng thời thân thể Eba thỉnh thoảng lại khẽ run lên, khác với Ah-ran đây là lần đầu của Eba, thực sự nó cũng không khác một cơn ác mộng là bao.
Ah-ran một tay cũng ôm lấy ngực Minato, khuôn mặt xinh đẹp của cô vùi sâu vào ngực hắn, hô hấp đều đều. Ah-ran đến cả khi ngủ cũng đẹp như vậy, ngoại trừ một tia mệt mỏi trên khuôn mặt tuyệt mỹ ra thì nàng cũng không thay đổi gì so với bình thường.
Bạch Nhãn của Minato mở ra thu tất cả hình ảnh vào trong tầm mắt, toàn bộ thần binh thuyền của hắn lúc này có thể nói không một bóng người, từ binh sĩ thân cận đến nhữn người bị thương rồi cả tù binh bắt giữ trong khoảng thời gian hai ngày qua toàn bộ đều ở trên bảy chiến thuyền hải quân nhỏ hơn, bọn họ chính là sử dụng móc sắt gắn vào Thần Binh Thuyền bị bao phủ hoàn toàn bởi băng, một nhân vật nữa là Mihawk thì cũng hoàn toàn không nhìn thấy, Minato biết loại người như Mihawk có thể đợi hắn 'xong việc' chính là không thể nào.
Nhìn hai mỹ nữ bên cạnh còn đang say ngủ Minato chính là không tiện làm phiền, nhẹ quấn một tấm khăn vào hạ thân sau đó chậm rãi rời giường trong yên lặng, trên đầu Minato lúc này là một lớp băng cực dày, quả thực từ vị trí của hắn nhìn qua lớp băng bầu trời thực sự có chút lung linh huyền ảo.
Minato tiến vào phòng tắm, Minato chính là muốn dùng nước lạnh làm cho cái đầu mình nhẹ đi, đầu của hắn hiên giờ đau như búa bổ.
Vòi hoa sẽn mở ra, mặc cho từng dòng nước lạnh chảy dọc cơ thể ánh mắt Minato trở nên có chút đăm chiêu sau đó càng ngày càng lạnh lùng, ánh mắt xuất hiện một tia sáng kì dị cùng một nụ cười nhếch miệng quen thuộc,
Rất nhiều người cộng sự của Minato nếu ở gần hắn lúc này đều có thể biết được, mỗi khi Minato nhếch miệng thì hắn lại có một kế hoạch, lại có một âm mưu chuẩn bị được thực hiện.
Dòng nước lạnh làm cái đầu hắn nhẹ đi rất nhiều, sau đó Minato khoác một bộ áo ngủ lên người che kín thân thể, bàn tay nhẹ trải chuốt lại đầu tóc sau đó tiến thẳng về phòng chứa rượu, mỗi khi hắn cần suy nghĩ về vấn đề nào đó Minato thường tìm đến một nơi an tĩnh uống rượu một mình.
Thần binh thuyền này nói thẳng ra ngoại trừ là một công cụ chiến đấu thì hoàn toàn là một khách sạn năm sao thu nhỏ phục vụ riêng cho hắn, Minato lúc đầu dự đinh xây con thuyền này đơn thuần cho chiến đấu mà thôi bất quá từ khi nắm được Pluton trong tay thì hắn cảm thấy không cần thiết, trên đời này làm gì có con thuyền chiến đấu nào mạnh hơn Pluton, chính vì vậy một trong những con thuyền có chi phí đắt nhất hải quân này được xây dựng dựa trên phong cách của một nhà hàng trên biển, một khách sạn trên biển thực thụ.
Trên bàn quầy Bar có một con ốc sên truyền tin thế hệ mới, đặc điểm của nó cũng không khác gì những chiếc di động đời trước cho lắm, nó có hiển thị số cuộc gọi lỡ, trên màn hình Minato quan sát được đến 27 cuộc gọi lỡ từ tổng bộ, con số này chính hắn cũng cảm thấy ghê người.
Đương nhiên khi mà Minato còn đang 'bận' cùng với trên thuyền trong hai ngày qua vốn không có thuyền viên thì làm sao có người nghe máy cho được, sau đại chiến vài ngày trước hải quân chính là điên cuồng triệu tập lực lượng quay về bảo vệ căn cứ, nếu có thêm một Tứ Hoàng khác tấn công vào thì hải quân thực sự không chịu nổi.
Minato bàn tay nhẹ nhàng đặt lên máy bộ đàm, trên màn hình lập tức hiển thị một khuôn mặt mà hắn vốn không muốn nhìn thấy chút nào, khuôn mặt của tổng tư lệnh quân đội thế giới Sengoku.
Sengoku nhận được liên lạc từ Minato lông mày lập tức dãn ra nhưng sau đó khi quan sát Minato trong màn hình truyền lại thì ánh mắt toát lên một vòng lửa giận.
Minato lúc này mặc một bộ áo ngủ tạm che đi thân thể, bên trong cũng chỉ có cộc một cái quần đùi, khuôn mặt hắn cho người ta cảm giác hưởng thụ cực độ, ánh mắt khẽ nheo lại thưởng thức từng hớp rượu vang, nhìn Minato lúc này không khác gì trải qua một kỳ nghỉ thú vị và nhàn nhã vậy.
Thử nghĩ mà xem khi mà toàn bộ lực lượng hải quân đang chiến đấu cửu tử nhất sinh, khi mà không biết có bao nhiêu nhân vật của hải quân trọng thương thì Minato rõ ràng lại không vấn đề gì, rõ ràng lại hoàn toàn thoải mái hưởng thụ. Minato là một đô đốc hải quân, sự việc một đô đốc hải quân bị quân cách mạng tấn công đã khiến rất nhiều người lo lắng sau đó lại mất liên lác cùng hắn trong suốt hai ngày thử hỏi ai không lo lắng, hải quân hiện nay đang mất quá nhiều người, nếu Minato thực sự có mệnh hệ gì thì toàn bộ hệ thống hải quân thậm chí bị thương căn động cốt, vậy mà hình ảnh đầu tiên Sengoku nhìn thấy lại là thế này.
Sengoku đấm mạnh xuống bàn khiến toàn bộ bàn làm việc của ông ta vỡ vụn, bằng một giọng nói đầy tức giận ông ta như hét vào loa liên lạc :”Minato hai ngày qua ngươi làm gì? , chẳng nhẽ ngươi không biết trong lúc nước sôi lửa bỏng này cần phải trở về tổng bộ tập hợp ? . Ngươi có còn đặt hải quân lực lượng trong mắt không ?”.
Trái với ánh mắt bực tức cùng giọng nói như hét lên của Sengoku thì Minato đưa ngón út lên nhẹ ngoáy tai, ánh mắt thảnh nhiên nhìn khuôn mặt giân giữ của 'sếp' mình. Minato nhếch miệng mỉm cười :”Nguyên soái à hai ngày qua ta chính là bận làm bạn với mỹ nữ đương nhiên không có thời gian trả lời tổng bộ rồi, lâu lắm mới có dịp ra ngoài thì phải biết bồi mỹ nhân, việc tổng bộ chính là để sau”.
“Ngài cũng không phải lấy thân phận Nguyên Soái ra dọa ta dù sao ông nội và ông ngoại ta cũng là Ngũ Lão Tinh, về phần hải quân lực lượng ngài thích làm con khỉ gì thì làm, cắt chức ta luôn cũng được chỉ là Sengoku đại nhân ngài dám làm thế không ? , ngài chính là có khả năng làm thế không ? “.
Thực sự mà nói Sengoku quả thực không dám động vào Minato, hơn ai hết ông ta hiểu được nếu trảm thêm một đô đốc trong thời điểm nhạy cảm này thì việc gì sẽ xảy ra, thử nghĩ mà xem ba đô đốc của hải quân chính là vấn đề biểu tượng, đối với hải tặc thì cờ hải quân hay thậm chí là cờ chính phủ thế giới cũng chẳng là cái đinh gì, thứ tạo nên quyền uy bao năm nay cho hải quân chính là bộ ba đô đốc.
Cuộc chiến của nhà Vongola cùng hải quân thế giới đã được công bố ra khắp mọi nơi, kết quả đương nhiên là hải quân dành chiến thắng thậm chí là đại thắng. Về phía nhà Vongola cũng chẳng có động thái nào phản bác nhưng cả hai bên đều thầm hiểu đây chỉ là cách huyễn hoặc dân chúng, là cách để củng cố lại niềm tin của người dân với chính phủ mà thôi, đúng là hải quân thế giới đã thắng cuộc chiến tại tổng bộ nhưng trận thắng đó bản chất thực sự lại là một trận thua đau. Minato giờ phút này kể cả có từ chối trở về tổng bộ thì tổng bộ hải quân cũng không khai trừ hắn ít nhất là phải đợi một thời gian sau, hải quân cần hồi sức.
Minato có thể cảm nhận được tiếng xương răng rắc của Sengoku vang lên, hắn có thể thấy bàn tay của 'sếp' mình đang nắm chặt, Minato mỉm cười quan sát tất cả, bàn tay vẫn lắc nhẹ ly rượu của mình, ánh mắt căn bản là hờ hững không quan tâm. Minato đương nhiên không sợ bị cắt chức mà cho dù cắt chức thì hắn cũng còn thân phận trong Cp-0. Cp là tổ chức Sengoku không thò tay chạm vào nổi, đây là tổ chức thuộc về Ngũ Lão Tinh.
Sengoku thở dài một hơi cuống cùng chỉ để lại một câu nói lạnh lùng :”Lập tức quay về tổng bộ chờ lệnh, đây là lệnh triệu tập đặc biệt, là mệnh lệnh cấp cao nhất”.
Sengoku xoay người rời đi, ông ta trực tiếp đập nát luôn con ốc sên liên lạc đủ thấy bản thân ông ta đang bực bội thế nào.
Minato cũng nhẹ nhàng rời khỏi ghế, một lần nữa khoác lên bộ đồ thân quen của mình, Minato cũng như các đô đốc khác, hắn cũng có màu riêng biệt của mình, màu Minato chọn là màu xám, giữa đen và trắng, một màu sắc cực kỳ đặc biệt.
Đương nhiên Thần Binh Thuyền vẫn không thể quay trở về bình thường ít nhất cho đến khi Ah-ran tỉnh lại, Minato cũng chưa có bản lĩnh làm tan lớp băng dày khủng khiếp đó mà không phá hỏng con thuyền này, trên đời này may ra có Ah-ran cùng Kuzan làm được.
Ít giờ sau Minato trong bộ đồng phục màu xám xuất hiện trên một con tàu chiến trực thuộc hạm đội tàu con dưới quyền Thần Binh Thuyền của hắn, con tàu này là nơi giam giữ quân cách mạng, là nơi bắt nhốt tù binh.
Thỏ cùng Báo hai người nhìn thấy Minato khẽ cung kính cúi đầu “Boss, ngài đã trở lại”.
Minato gật đầu coi như chào hỏi hai người, bạch nhãn thản nhiên mở ra quét qua một vòng tù binh, Tazar lúc này căn bản bị băng bó thành một cái xác ướp thậm chí vẫn còn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, Sabo đương nhiên khá hơn một chút, hắn toàn thân bị xích bằng đá hải lâu, ánh mắt đầy lạnh lùng nhìn thân hình Minato xuất hiện qua song sắt.
Minato thu hồi ánh mắt sau đó thản nhiên lên tiếng:”Thỏ, việc trục vớt con tàu chiến quân địch có thu hoạch gì không?”.
Thỏ cung kính gật đầu :”Boss quả thực khi trục vớt tàu đối phương cũng thu được một vài thứ bất quá qua kiểm tra thì không mang lại lợi ích thiết thực gì ngoại trừ một chiếc hộp không thể điều tra”.
Minato rõ ràng bị câu nói của Thỏ làm cho hứng thú hắn nghi hoặc:”Không thể điều tra là sao?”.
Thỏ có chút xấu hổ tuy nhiên vẫn thản nhiên nói :”Bọn thuộc hạ không mở được chiếc hộp đó cho dù đã thử mọi cách “.
Minato lập tức mỉm cười :”Đưa ta xem đi”.
Biến mất khỏi tầm mắt của Sabo cùng những tù nhân quân cách mạng, Minato cùng Thỏ dần dần xuất hiện trong một căn phòng cách đó không xa, đó chính là nơi để chiến lợi phẩm thu được.
Vừa bước vào căn phòng đập vào mắt Minato là một chiếc hộp để ngay giữa bàn, chiếc hộp phát ra ánh kim lóng lánh, nó không hề to lớn mà chỉ như một chiếc hộp đựng của hồi môn của nữ nhân bình thường chỉ có điều bằng cách nào đó những điệp viên tinh anh trong Cp lại không cách nào mở nổi.
Minato nhẹ nhàng tiến đến cầm lấy chiếc hộp trên tay sau đó thực sự giật mình, chiếc hộp toàn bộ làm bằng đá hải lâu mà đá hải lâu thì chắc chắn không thể phá hủy từ bên ngoài, chiếc hộp này thậm chí không có ổ khóa để mở, không có khe nào để nhìn vào, bên trong chiếc hộp không ngờ lại còn phủ một lớp màn che ngăn cản hoàn toàn Haki dò xét, thực sự không hề tầm thường.
Minato bật cười vẫy tay ý bảo Thỏ đi ra ngoài, hắn ngồi xuống ghế mân mê chiếc hộp trong lòng bàn tay, người làm chiếc hộp này thực sự rất cao tay kể cả Minato cũng không biết mở kiểu gì thậm chí người thợ làm hộp còn tìm mọi cách để chiếc hộp này không thể bị quan sát có điều người thợ đó có khéo tay thế nào, có tính toán vỡ đầu cũng không thể nào biết được Minato có thể nhìn xuyên mọi vật bằng Huyết Nhãn.
Ánh mắt chăm chú nhìn vào thứ bên trong hộp sau đó nự cười của Minato càng ngày càng tươi hơn, một lúc sau hắn để chiếc hộp xuống bàn, khóe miệng cong lên:”Thì ra là nàng, thú vị thú vị”.
Team Đang Bí Ý Tưởng-TruyệnCv.
Thông báo là tác giả bị đau tay hai ngày nhưng giờ khỏi rồi nhé (chưa hẳn là khỏi mà đỡ 80% rồi) , lại viết truyện bình thường được rồi nhé. Anh em không cần lo đâu :D.