One Piece: Khởi đầu mới

Ở một nơi khác tại Tân Thế Giới, một vùng đất không tên.
Hầu hết bất cứ Tứ Hoàng đương đại nào đều có thói quen đặt tên cho hòn đảo trực thuộc thế lực của mình, một là lấy tên ban đầu của nó còn hai là tên Tứ Hoàng đặt bất quá hầu hết lãnh hải của Shanks đều lấy một cái tên “Đảo không tên”.
Thật ra những hòn đảo này có tên của nó bất quá vị Tứ Hoàng say xỉn của chúng ta thì không quan tâm lắm, những tháng ngày của băng hải tặc tóc đỏ chỉ là, ăn uống, dạo chơi, vui vẻ ca hát và đi du lịch, đối với họ hòn đảo nào cũng như hòn đảo nào, tại sao phải nhớ tên.
Một trong vô số hòn đảo như vậy lúc này Shanks đang khoanh chân ngồi trên chính chiến thuyền của mình, ánh mắt ông ta nhìn vào biển cả xa xăm.
Khác với Minato, khác với Dragon và Bigmom thì Shanks là người duy nhất không nhắm mục tiêu Onepiece ông ta cũng là Tứ Hoàng duy nhất chưa bao giờ thử đặt công sức vào Onepiece, trong cuộc chiến này ông ta chính là người thoải mái nhất, đương nhiên sự thoải mái ý có lẽ cũng sắp hết rồi.
10 năm trước Shanks cũng chỉ là một tân binh trong thế giới này, không khác gì đám người Luffy hay Zoro cả, ông ta chính là dùng chưa đến 10 năm để leo lên vị trí Tứ Hoàng, một trong những nhân vật vô địch thiên hạ này đây là một quãng thời gian ngắn vô cùng mà bất cứ ai cũng phải ao ước.
Đừng nghĩ 10 là dài vì chính bản thân Minato với lợi thế xuyên việt, với lợi thế nhà Roths chống lưng cũng mất thời gian tương đương để đạt được vị trí như Shanks hiện tại. Minato 10 tuổi xuất đạo 20 tuổi ngồi vào vị trí Tứ Hoàng như Shanks, nói cách khác Shanks xuất thân từ hai bàn tay trắng nhưng tốc độ thăng tiến của hắn không kém chút nào so với Minato cả.
Nếu Minato có thể lấy 2 năm mất trí nhớ làm cớ thì Shanks cũng có một khoảng thời gian cực độ khó khăn khi mất cánh tay trái của mình, đừng quên Shanks thuận tay trái.
Nói không ngoa nhưng trong mắt Minato thì Shanks chính là nhân vật hắn lo lắng nhất, nhân vật đáng sợ nhất trong những đối thủ có thể tranh đoạt Onepiece.
14 năm trước có một sự việc xảy ra tại Biển Đông, khi đó Shanks thân là một siêu cấp tân binh có triển vọng nhất Tân Thế Giới lại bất chấp mưa gió, bất chấp khoảng cách địa lý để tiến vào Biển Đông, điều này quá sức không hợp lý.
14 năm trước Shanks cùng Mihawk là hai vì tinh tú sáng nhất dưới vòm trời này, là hai siêu tân tinh mạnh mẽ nhất nhưng Shanks lại đột ngột bỏ Tân Thế Giới, bỏ mọi sự tranh đấu để trở về Biển Đông, ở đó có một trái ác quỷ được sinh ra, một trái ác quỷ mà Shanks không thể không có thậm chí Shanks sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để đạt được trái ác quỷ này. Trái Gomu Gomu ( Trái cao su).
Đầu óc Shanks như một thước phim quay chậm, nó từ từ trở lại vô số năm trước, khi đó Shanks chỉ là một thuyền viên dự bị của Roger, một thằng nhóc miệng còn hôi sữa, một người lần đầu tiên đi ra biển, người lần đầu tiên được chứng kiến bầu trời trong xanh, những đàn hải ông tung cánh và biển cả bao la bát ngát.
Shanks sao quên được người đàn ông có bộ râu đen nhánh đó, khi đó Roger xoa đầu Shanks, câu đầu tiên mà con người huyền thoại này nói với Shanks chính là :”Nhóc, nhóc thấy cái gì ngoài kia “.
Shanks không cần nghĩ lập tức đáp lại :”Sự tự do”.
Đây là cuộc nói chuyện đầu tiên của hai con người đi vào huyền thoại của thế giới, Shanks lúc này chỉ mới ngoài 30 tuổi, hắn còn có thể mạnh mẽ hơn rất rất nhiều lần, hắn hoàn toàn có thể đạt đến độ cao của Roger nhưng Shanks chưa bao giờ cố gắng, hắn cứ như một cánh hải âu tự do năm đó, mọi thứ đến với Shanks cứ như là tự nhiên sắp đặt, có lẽ để đạt đến độ cao này là nhờ tấm lòng của hắn, tấm lòng bao trùm cả biển cả, không câu nệ tiểu tiết, không quan tâm hơn thua thiệt hơn.
Thứ quan trọng nhất với Shanks chỉ có đồng đội, có sự tự do.
Shanks bỗng nhiên mỉm cười, ngạo nghễ uống thêm một bát rượu lớn, Shanks lại nhớ về cuộc chiến cuối cùng của cuộc đời Roger, cuộc chiến cho đến lúc này vẫn ám ảnh Shanks, cuộc chiến khiến Roger bước lên ngôi vương của cái thế giới này.
Hòn đảo Rafael lúc đó chỉ có hai người song song đứng với nhau, một người là Roger còn người còn lại là Râu Trắng, hai tượng đài bất tử của thế giới.
Rayleigh, Gaban, Shanks, Garp , Oden cùng một người thần bí trong Tứ Vệ của Roger năm đó là sáu nhân vật duy nhất được chứng kiến trang đại chiến này, tất nhiên trọng tài của cuộc chiến quyết định ngôi vị cao nhất của thế gian là Garp, nhân vật mạnh nhất hải quân lúc đó, số phận nhiều khi thật trêu người.
Hai người đánh nhau 10 ngày 10 đêm bất phân thắng bại, hai người đánh nhau long trời lở đất thậm chí đến cả thiên còn run sợ. Hai con quái vật sau 10 ngày đại chiến vẫn hăng máu vô cùng, hai người mạnh đến nỗi 10 ngày quyết tử với nhau vẫn không hề có dấu hiệu nào của sự mệt mỏi, vẫn giữ nguyên được đỉnh cao chiến lực căn bản không khác gì hai con quái thú.
Shanks làm sao quên được nụ cười mỉm đó của Roger, ngay trong giây phút sinh tử căng thẳng đó hai người đàn ông cùng bật cười, nụ cười thỏa mãn, đối với họ đối phương vừa là bạn vừa là tri kỷ lại vừa là kẻ thù, cuộc đời cũng chỉ mong có một cuộc chiến như vậy còn gì hạnh phúc hơn.
Cánh tay Râu Trắng xuất hiện từng vòng từng vòng chấn động, Râu Trắng vẫn giọng nói đó, vẫn cái sự tự tin coi trời bằng vung đó :”Ta nghe nói hòn đảo này được Siêu Cường Quốc trong truyền thuyết xây dựng đúng không, toàn bộ hòn đảo này được gia cố bằng đá hải lâu không ai có thể phá hủy đúng không ?”.
Râu Trắng nói xong không ngờ ông ta lại nhặt một viên đá hải lâu lên, ông ta dùng tay mình, dùng trái ác quỷ của chính mình bóp nát viên đá hải lâu thành phấn vụn, một hành động kinh người. Trong thiên hạ này Râu Trắng là người đầu tiên bóp nát được Đá Hải Lâu, trước kia không có ai mà sau này cũng không có ai.
Bigmom làm không nổi, Shanks làm không nổi, Dragon không thể, Minato cũng không thể cho dù Kaido sống lại cũng chỉ biết lắc đầu ngao ngán, bất cứ nhân vật nào của hải quân nhìn thấy cũng chỉ biết chết lặng tại chỗ đây không phải là sức mạnh mà thế giới này có thể chịu đựng.
Lúc đó Râu Trắng là cao thủ tầng 9. Cực Đạo cao thủ của thế giới này, sau 10 ngày 10 đêm đại chiến cùng Roger cuối cùng Râu Trắng lại là người đầu tiên bước vào tầng 9, người đầu tiên đột phá được gông cùm xiềng xích.
Râu Trắng năm hai nắm đấm của mình với nhau, ông ta cười lạnh :”Vậy để tưởng nhớ cho cuộc chiến này hôm nay ta sẽ đập nát cái hòn đảo này ra, xin lỗi Roger ta thắng rồi”.
Râu Trắng lao tới, trên người ông ta Haki bá vương tỏa ra, Haki bá vương của Râu Trắng lúc này có màu vàng, màu vàng cao quý của đế vương.
Rayleigh quỳ xuống, Gaban quỳ xuống, Shanks quỳ xuống, Oden quỳ xuống, vị thần bí nhân cũng quỳ xuống chỉ có Garp người có sức mạnh ngang ngửa với Roger mới có thể đứng vững tuy nhiên thân hình ông cũng lung lay liên tục, trong ánh mắt ngoài kinh hãi ra cũng chỉ có kinh hãi.
Không phải là bọn họ muốn quỳ mà là bọn họ không thể không quỳ, đế vương vi hành thường dân sao dám không quỳ. Râu Trắng lúc này là thiên hạ đế vương.
Râu Trắng lao tới, thế không thể cản, một đòn toàn lực này của ông ta có thể đảm bảo Roger chết chắc.
Roger lúc này khuôn mặt lại hết sức bình thản, ông ta vẫn là tầng 8 đỉnh phong, ông ta lúc này đối mặt với Râu Trắng căn bản như con kiến đối mặt với rồng vậy có điều việc đầu tiên Roger làm lại khiến Shanks không thể nào quên.
Một tay nắm lấy chiếc mũ rơm của mình sau đó ném cho Shanks, Roger ánh mắt thản nhiên cùng nụ cười đầy tự tin :”Nhóc hãy nhớ nhé, trong mắt ta vốn không có sự sợ hãi, trong mắt ta chỉ có sự tự do. Vua Hải Tặc không phải là kẻ mạnh nhất trên biển, ông ta là người tự do nhất trên biển”.
Ngay sau khi câu nói này của Roger kết thúc ánh mắt ông ta lóe lên :”Thức tỉnh”.
Việc tiếp theo không một ai có thể hiểu, không một ai có thể giải thích, một cường giả tầng 9 như Râu Trắng một đòn toàn lực cứng đối cứng với một kẻ tầng 8 đỉnh phong như Roger nhưng kết quả lại vượt qua dự đoán của tất cả mọi người.
Roger đứng vững trên mặt đất, khóe miệng ông ta trào ra một tia máu nhưng Râu Trắng thì không đứng nổi nữa rồi, Râu Trắng gục ngã, cường giả tầng 9 đầu tiên trên thế giới gục ngã. Lúc này thiên mệnh lại biến đổi, bỗng chốc Haki Bá Vương vốn màu đỏ của Roger lại biến thành màu vàng, một tân vương khác lên ngôi. Trong phút chốc Roger từ tầng 8 đỉnh phong tiến lên tầng 9 còn Râu Trắng bị đánh về tầng 8 đỉnh phong.
Râu Trắng không có buồn cũng chẳng có thất vọng, thân hình to lớn của ông ta gắng gượng đứng lên sau đó thản nhiên gật đầu :”Ta thua rồi”.
Roger đầy tự tin lấy lại cái mũ rơm của mình sau đó là người đầu tiên bước vào trung tâm hòn đảo Rafael, câu nói cuối cùng của Roger với Râu Trắng khi đó chính là :”Thế nào mạnh không ? . Ta đã nói rồi mà trái Gomu Gomu của ta là trái ác quỷ mạnh nhất dưới vòm trời này”.
Râu Trắng chỉ biết lắc đầu :”Thắng thế này ngươi cũng muốn thắng ?”.
Roger không nói gì nữa, thân hình ông có chút cô độc biến mất sau cánh cửa ánh sáng trước mặt.
…..........
Trí nhớ của Shanks tiếp tục thay đổi, hắn lại nhớ về cuộc nói truyện cuối cùng của mình với Roger, vị thuyền trưởng đáng ghét vô cùng.
Roger nằm im trên boong thuyền, ánh mắt thản nhiên ngắm vầng trăng trên tàu :”Này nhóc thực tập, ta sắp chết rồi đấy “.
Shanks ngồi ngay cạnh Roger, hắn lúc đó bĩu môi :”Chết thì cứ chết đi, ai quan tâm ông chứ thuyền trưởng”.
Roger mỉm cười ngồi dậy, chính tay Roger đội chiếc mũ rơm của mình cho Shanks, Roger khi đó vỗ vai hắn ta :”Ừ vì ta sắp chết rồi nên giúp ta giữ nó nhé, giúp ta đưa nó cho người thích hợp nhé”.
Không để ý đến khuôn mặt của Shanks, Roger đứng lên hai tay chống lên thành tàu :”Biết gì không, nhóc thích hợp lắm đấy, nhóc chẳng khác gì ta hồi trẻ cả, Vua Hải Tặc không phải là kẻ mạnh nhất, đơn giản Vua Hải Tặc là người tự do nhất dưới vòm trời này, kho báu lớn nhất cả đời ta chính là sự tự do”.
Dưới cái mũ rộng vành đó Shanks lần đầu tiên khóc, cậu nhóc năm đó khóc như mưa, cho dù cậu không muốn nước mắt vẫn không thể ngừng tuôn.
Ngày hôm sau băng hải tặc Roger chính thức giải thể.
…..............
“Cháu sẽ chứng minh cho mọi người, lần này cháu không đùa đâu”.
…........
“Cháu không còn bị đau nữa, cho cháu đi trên chuyến hành trình tiếp theo nhé, cháu muốn làm hải tặc”.
….........
“Cháu sẽ tập hợp những đồng đội còn tuyệt vời hơn những người ở đây, cháu sẽ tìm ra báu vật lớn nhất thế giới, cháu sẽ trở thành Vua Hải Tặc”.
…...........
Nghĩ đến những câu nói này bất giác Shanks lại mỉm cười, trên đầu ông ta vẫn là chiếc mũ rơm quen thuộc, Shanks đứng lên vỗ đùi :”Quyết định rồi, quẩy thôi”.
Shanks vừa đứng lên thì sao có thể thiếu hai cái bóng của mình, thuyền phí Benn Beckman , chàng béo Lucky Roo. Tất nhiên còn một người nữa, một người vẫn cứ lặng lẽ uống rượu bất kể Shanks có đứng lên hay hành động gì đi nữa – kiếm sĩ mạnh nhất trên biển Mihawk.
Tứ Vệ đã được hình thành nhưng đây không phải là Tứ Vệ của Shanks mà là tứ vệ của Luffy.
Nếu Luffy có thể làm được những gì Goger đã từng làm thì Shanks sẽ tham gia cuộc chiến này còn không ư ? đương nhiên Shanks vẫn tiếp tục rong ruổi trên biển, ông ta là người duy nhất có ý định bỏ cuộc chơi này trong đầu bất quá Shanks chưa bao giờ thiếu niềm tin vào thằng nhóc không biết bơi năm đó cả.
Cái ngày Shanks tặng chiếc mũ cho Luffy cũng là quá đủ để nói lên mọi điều rồi, Shanks hy sinh một cánh tay của mình vì tương lai, vì người xứng đáng nhất nối nghiệp Roger trong thiên hạ này.
Team Đang Bí Ý Tưởng-TruyệnCv
Hãy ấn cảm ơn ở sau mỗi chương, nó miễn phí với các bạn nhưng lại rất quan trọng với bọn mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui