One Still Love...

-Không có gì đâu cháu gái!Vương lão gia xua tay liên tục,sợ cô sẽ nghi ngờ gì đó.Ông Vương vội đánh trống lảng sang chủ đề khác:

-Cháu tới đây,hẳn là phải có việc rồi.


-Vâng!Cháu muốn thông qua Bác để bàn về tình hình học tập của Thiên.

Linh lễ phép nói,tông giọng vừa vặn đủ nghe.Trên mặt còn lộ ra nụ cười duyên kinh khủng bởi chiếc răng khểnh nhỏ xinh bên phải càng khiến cô xinh xắn hơn khi cười.


Cha mẹ nó, Nhất Thiên chửi thầm trong lòng,cô ta cười làm đệch gì để hắn điên điên khùng khùng mà để ý hoài không thôi.Thực là muốn đuổi khách về!! Bó tay cmnr >

-A!Thì ra là như vậy,ta thực cũng muốn nghe.


Vương lão gia cười hiền,trên ngón áp út,chiếc nhẫn đính viên kim cương đỏ chóe lóe lên tia sáng hoàng gia bức người.Có thể nói là ranh giới cọn người nằm ở đây! Kể chi,gia đình cô còn như lúc trước...Linh ngậm ngùi,cố nén nỗi đau xuốg bụng,chỉ biết xua đuổi trong tiềm thức.Rằng kí ức đã qua không bao giờ lấy lại được...Cười nhạt,cô nhếch miệng,cố giữ cho lòng mình được bình tĩnhNhất Thiên khẽ cau mày,cậu vô tình thu được cô trong mắt mình.Tự hỏi tại sao lại có cảm xúc này???Cậu không hiểu,từ cái lúc thấy đôi mắt ấy,cậu đã hoàn toàn nghĩ về nó,hoàn toàn bị thu hút.Nhất Thiên bồn chồn không yên,tại sao ư? Tại sao lại quan tâm đến người con gái này??Tại saooo .Cô gái với đôi mắt to tròn,sáng long lanh không một ngả đục ấy,sao cứ thu hút cậu,ngay cả trong những suy nghĩ của riêng cậu...Ánh mắt ấy,đã dễ dàng thu hút một kẻ như cậu.Thế đấy!Linh hít một hơi để lấy lại tinh thần,mạnh bạo đáp.Đôi đồng tử đen láy linh hoạt chuyển động:-Vâng!Kết quả học tập của Nhất Thiên cũng không phải là hạng chót của lớp.Nhưng nếu như cố gắng và có gia sư kè cặp,cháu nghĩ cậu ấy sẽ đạt được thành tích cao hơn.Đấy là những gì cháu nghĩ thôi,chứ cháu cũng không nghĩ là xen vào cách dạy dỗ,giáo dục cậu ấy ở gia đình bác.Tại cháu thấy,cậu ấy cũng không hẳn là học yếu kém.Trên thực tế thì cháu thấy cậu ấy rất giỏi đấy ạ.Nhất Thiên tính toán mọi chuyện như những nhà chuyên gia thành thạo,cậu ấy có tài năng tiềm ẩn đấy ạ!Hoàng Linh mở to tròn mắt nói một lèo,chẳng biết từ lúc nào,cô đã nói tốt cho hắn.Mà tính ra thì cậu ta cũng rất thông minh đó chứ,hơn người khá là nhiều thứ.Suy cho cùng là do cậu ta không có hứng thú vs học hành mà thôi.Cũng khá là thất vọng,nhưng ở khoản kinh tế,Nhất Thiên làm mọi thứ xong xuôi như thần.Ai mà nghĩ cậu ta học yếu ở lớp chứ.Thế nhưng tính của cậu ta rất kiêu ngạo,không những vậy còn là kẻ lừa tình số 1.Nếu nhà hắn không giàu tới vậy thì có lẽ,tiền hắn đi cua gái có thể lập được một khách sạn cỡ khá rồi. (T/g : Ta chém )-Công việc ở công ty,nó làm rất tốt.Ta cũng muốn người khác nhìn vào nhà họ Vương mà ngưỡng mộ,chứ không muốn mất đi thể diện.Dù sao cũng cảm ơn cháu,nhưng có điều tại sao lại không phải là giáo viên?Vương lão gia hỏi.Ông cũng tin vào những lời nói của cô.Tung hành trên thương trường bấy lâu nay,con mắt nhìn người của ông là cực tốt.Nhìn vào đôi mắt đen láy kia,ông có thể cảm nhận được đây là một cô gái rất tốt,không chút mưu mô tính toán.-Gíao viên sợ sẽ làm mất lòng của Nhất Thiên,lo rằng cậu ấy sẽ phá tung giờ giảng của cô nên mới nhờ cháu giúp!Linh vừa nói,lén nhìn Nhất Thiên,sợ cậu ta sẽ lừ mắt nhìn mình,nhưng cô có sợ hắn ta đâu,chỉ là sợ hắn ta nói cô thế này thế nọ trước phụ huynh của hắn thì ngại mặt lắm!!Còn riêng hắn,cô sẵn sàng đối mắt với cậu ta ở mọi lúc,trừ trường hợp là ở nhà hắn thôi! (LOL =)) )-Hahaha! Thế cháu không sợ nó thù cháu chứ?Vương lão gia được một phen ôm bụng cười,không nhặt lại được răng (kekeke,ổng họ Vương bị con tác giả dìm ko ngậm được mồm kìa)-Này! Cô đừng có nói bậy. >,,,...Rồi cô sẽ báo thù cho hắn thấy...-Cháu gái,chi bằng cháu làm gia sư kèm thằng nhỏ này nhá.Vương lão gia nửa đùa nửa thật.-MỐ???-CÁI GÌ???Cả hai cùng nóiii-Gia sư của Thiên đều không chịu được nó,ta thấy chỉ có cháu là trị được nó thôi! Gíup bác được không?-ơ..Cháu..uLinh ngập ngừng,điên mất thôi.Cái nhà của tên Nhất Thiên bệnh hoạn này có vấn đề hết rồi sao ấy??? Linh nhủ thầm-Không đồng ý!Nhất Thiên chỉ lạnh lùng-Ta đã quyết,không ai có thể cản được.Linh,bác sẽ trả cháu tiền công hàng tháng và cho cháu một suất học bổng.Cháu thấy thế nào?-Cháu,cháu không biết,Bác cho cháu thời gian được không?-Được,hôm nay ta mời cháu ở đây chơi,không được từ chối đâu nhé!Vương lão gia như bắt ép con nhà người ta phải ở lại vậy.Linh miễn cưỡng gật đầu.Ôi thôi! Cô chết cmn thật rồi!!! (á hê hê)=====THE END=====Rảnh ta lại up,các mem của mị nhớ theo dõi truyện của mị nhé!! huhu~~Mị rất muốn nghe nhận xét của các nàng ^^Thôi mị lặn đâyaygoo...view đang tăng từng ngày *tung sịp* huraaaMị lặn đây...(tập 1)Mị lặn đây (tập 2)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận