Ông Bố Bỉm Sữa Mang Theo Con Gái Về Nông Thôn Làm Giàu


Lâm Phong cũng từng là shipper, đương nhiên biết biết việc giao nhận phải gánh chịu bao nhiêu trách nhiệm.

Cũng may anh rất có lòng tin với ô mai của mình, gật đầu, nói với Trần Kỳ Nguyên: "Có thể, nhưng phải nhanh lên một chút.

"

Trần Kỳ Nguyên vội để cho cấp dưới đi kiểm tra ô mai, anh đứng ở bên cạnh Lâm Phong, nói chuyện phiếm cùng Lâm Phong.

"Em nè, anh có một ý tưởng, em có muốn nghe hay không?"

Trần Kỳ Nguyên bỗng nói.

Lâm Phong nghiêng đầu nhìn y, hỏi: "Nói nghe một chút?"

"Như vậy nha, dâu tây của em, lần trước anh cầm về, đã nghiên cứu qua, dù là phẩm chất hay là hình dáng bên ngoài, đều là hàng đầu trong hàng đầu, thế nhưng cái này còn thiếu một mánh lới, ngày mai có một buổi họp báo sản phẩm nông nghiệp, không biết em có hứng thú đi xem hay không?"

"Vậy em được lợi gì?"

Lâm Phong nắm bắt điểm mấu chốt hỏi một câu.

Trần Kỳ Nguyên cười ha ha.

"Thương nhân đúng là thương nhân, như vậy nhé, mức giá hiện tại anh mua dâu tay của chú là 40 tệ một cân, đợi tham gia buổi họp báo sản phẩm nông nghiệp, chúng ta tạo dựng thương hiệu cao cấp thì anh có thể trả em 60 tệ một cân! Em nói có đáng hay không?"

Lâm Phong ngẫm nghĩ, cười gật đầu đồng ý.

Anh cũng không nghĩa vụ đi làm tuyên truyền miễn phí.

Nhưng chuyện có lợi với mình, vậy thì khác à nha.

"Kiểm kê xong rồi!"

Bên kia truyền đến tiếng la của đám cấp dưới, Trần Kỳ Nguyên vội vàng đi qua.

"Đều giống nhau hay sao?"

"Đúng, từng quả đều có kích thước bằng bàn tay của người lớn, hơn nữa gần như đều to bằng nhau!"

Thuộc hạ kích động nói.

Bọn họ chưa từng nhìn thấy ô mai đều đặn, đẹp đến như vậy!

"Hư bao nhiêu?"

Trần Kỳ Nguyên tiếp tục hỏi.

"Không có quả nào hư! Đều tươi mới! Quá tốt rồi!"

Lúc này đây, ngay cả Trần Kỳ Nguyên cũng kinh ngạc!

Nói như vậy, ô mai là loại hoa quả rất dễ hư, trên đường vận chuyển, chắc chắn sẽ gặp phải tình huống va chạm, đây là điều không thể tránh được.

Nhưng hơn 10000 cân ô mai, lại không hư quả nào?

Chuyện này cũng quá không thể tưởng tượng nổi rồi nha!?

"Làm sao, có vấn đề à?"

Lâm Phong thấy sắc mặt của Trần Kỳ Nguyên không ổn cho lắm, bèn hỏi một câu.

Người sau vội lắc đầu, che giấu nỗi sợ của mình, châm lửa rít một điếu thuốc.

"Phẩm chất dâu tây thực sự quá tốt! Tổng cộng là 13000 cân, 40 tệ một cân, cũng chính là 520000 tệ, để anh chuyển khoản Alipay cho em!"

Không thể không nói, lúc nghe thấy con số này, Lâm Phong còn giật mình!

520000 tệ!

Số tiền này đối với một tên shipper toàn thời gian nao năm qua như Lâm Phong, đó là một con số trên trời!

Nhưng bây giờ, nhờ có được không gian, anh lại kiếm được nhiều tiền như vậy!

Quả thực cực kỳ khó tin!

"Đây là số tài khoản Alipay của em.

"

Lâm Phong đưa số tài khoản Alipay của mình cho Trần Kỳ Nguyên, nhưng tài khoản này có giới hạn số tiền chuyển khoản, Trần Kỳ Nguyên lại chuyển số tiền còn lại vào thẻ ngân hàng của anh.

"Được rồi! Vậy chúng ta ngày mai liên lạc, cũng đừng quên chuyện chúng ta đã giao hẹn nha!"

Trần Kỳ Nguyên nói xong bèn nhảy lên xe tải, ngồi trên xe rời khỏi chợ đầu mối Tây Nam.

Lâm Phong chỉ thấy trái tim trong ngực mình vẫn còn đang đập loạn xạ, phải nhìn thật kỹ mấy số 0 hiện lên trên smartphone mới lấy lại được bình tĩnh.

Anh! thực sự kiếm được tiền!

Hơn nữa còn là số tiền cực lớn!

Hiện tại mẩu ruộng trong không gian đang có rất nhiều chỗ chưa xài, anh phải nghĩ ra vài loại hạt giống để trồng mới được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui