Ông Bố Bỉm Sữa Mang Theo Con Gái Về Nông Thôn Làm Giàu


Vừa nói, ông ta vừa lấy ra một con cá tuyết to bằng khuỷu tay trong bể cá, cười tủm tỉm hướng về phía Lâm Phong nói: "Đây là cá tuyết bạc đích thực, không phải cá tuyết rồng có thể so sánh được, cho trẻ con ăn mà, đương nhiên muốn chọn đồ tốt đúng không?"

Nếu là mình ăn, Lâm Phong nhất định sẽ tiếc, thế nhưng đây là cho Thiến Thiến ăn, con gái đang ở tuổi ăn tuổi lớn, cũng không thể để cô bé ăn đồ không ngon được.


Huống hồ, hiện tại trong tay anh có tiền.


"Bao nhiêu một cân?"

"150, bán anh 140, được không!"

Ông chủ cười nói.


Tuy Lâm Phong mua được giá này, thế nhưng theo thói quen trả giá.


"130, tôi mang theo con đi, ông chủ bán rẻ chút!"

Ông chủ dở khóc dở cười, nhưng 130 cũng là mức giá trong phạm vi mà mình có thể chấp nhận, ông ta bèn tìm một cái túi gói cá tuyết bạc lại, bỏ lên cân.


"2 cân 3 lượng, tổng cộng 299 tệ! Tôi sẽ làm cá rồi đưa cho anh mang đi!"

Trong khi ông chủ làm cá, Lâm Phong thanh toán tiền, hỏi: "Ông chủ có biết ở đây chỗ nào có bán cá cánh không?"


"Từ chỗ này đi thẳng, cuối đường quẹo phải ngay nhà đầu tiên!"

Ông chủ cũng không quay đầu lại, Lâm Phong nói tiếng cám ơn, bảo ông chủ đợi lát nữa mình tới lấy cá, chỉ có mang theo Lâm Thiến Thiến đi mua ngay kim ngư rồi.


Đi tới trong tiệm, phát hiện không ít người đang vây quanh.


Rất rộn ràng, vây chặt cửa tiệm đến không lọt một giọt nước.


Lâm Phong mang theo Thiến Thiến chen vào từ mặt bên, hỏi: "Ông chủ, chỗ ông có bán kim ngư không?"

Kêu nửa ngày không ai trả lời, thật lâu mới có một giọng nói vang lên từ giữa đám đông.


"Kim ngư không có bán, cá chép anh mua không?"

Giọng của ông chủ có chút bực bội, sau đó hét: "Tránh ra tránh ra! Không nghe thấy có người mua cá sao? Không người nào mua cá chép của tôi, còn ở đây nhìn làm gì, chết cũng do các người hết!"

"Chậc! Anh Lưu, anh nói vậy thật quá đáng, do anh nuôi cá chép không tốt, giống cá quý giá như vậy mà anh lại nuôi sống dở chết dở, bây giờ còn trách chúng ta sao?"

"Đúng thế, sắp chết vì sinh khó rồi! Bán cho tôi ăn tôi còn phải suy nghĩ nữa đó!"

"Chậc chậc, tiếc cho lũ cá chép giá trên trời này! Đợi lát nữa liền muốn sẽ thành cá chép thịt kho tàu rồi!"


Một đám người vừa cười vừa nói.


Chủ tiệm tên gọi anh Lưu càng thêm bực bội!

Con mẹ nó!

Anh ta đã dùng giá cao mua được số cá chép này từ trong tay một cửa tiệm bán cá khác.


Chắc mất khoảng 100000 tệ!

Hơn nữa, đáng giá nhất không phải bản thân con cá chép này, mà là những đứa con trong bụng nó!

Nếu có phẩm chất tốt, anh ta sẽ lời to!

Chuyện này giống như đánh bạc, rất thú vị!

Chỉ là không đợi đến khi mình nuôi đàn cá chép con lớn lên, thì con cá chép này vì không quen hoàn cảnh sống, xem ra sẽ chết vi khó sinh!

10 vạn tệ của anh ta!

Đổ xuống sông xuống biển rồi!

Anh Lưu xuyên qua đám người, nhìn Lâm Phong dắt Thiến Thiến đứng ở bên ngoài, cố nở nụ cười: "Mua kim ngư sao? Loài cá đó không đáng giá! Không có tí sức lực nào! Sao cậu không suy nghĩ mua cá chép? Thứ này chỉ cần nuôi lớn, sẽ rất đáng tiền đó nha! Nếu như gặp hên, một con hơn mấy trăm ngàn đến một triệu tệ là chuyện trong tầm tay!"

Lâm Phong cũng không phải kẻ ngốc.


Vừa rồi anh đã nghe rất rõ lời của những người này nói.


Thế nhưng anh cũng biết, cá chép rất đáng giá, nhìn thấu song không nói toạc, không chừng còn có thể rước hoạ vào thân!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận