Ông Bố Bỉm Sữa Mang Theo Con Gái Về Nông Thôn Làm Giàu


"Thiến Thiến, vậy chúng ta nuôi một con cá chép, con thích không?"

Lâm Thiến Thiến sớm đã bị con cá chép xinh đẹp bơi qua bơi lại trong bể cá hấp dẫn.

Đỏ đỏ vàng vàng, miệng cứ nhúc nhích, vô cùng đáng yêu!

Lâm Thiến Thiến lập tức vui vẻ vỗ vỗ đôi bàn tay nhỏ bé, ỏn a ỏn ẻn nói: "Ba ba, Thiến Thiến thích cá chép, chúng ta mua nó về đi !!"

Lâm Phong gật đầu, xoay người nói với Anh Lưu: "Những con cá chép này bao nhiêu tiền?"

Anh Lưu vội giới thiệu.

"Nơi này có cá chép hình xăm, cá chép Thu Thúy vàng nhạt, cá chép Phẩm Xuân..."

Anh Lưu lải nhải một đống, Lâm Phong thực ra đều không nghe hiểu chữ nào.

Ánh mắt của anh bị một bể cá đặt ở cửa thu hút.

Lâm Phong đi tới bể cá này trước, chỉ chỉ con cá chép đã lật bong bóng cá bên trong, chỉ có mang cá vẫn còn miễn cưỡng nhúc nhích hỏi: "Đây là con cá chép gì?"

Anh Lưu tiến tới, sắc mặt buồn khổ!

"Ai! Bản thân con cá chép này cũng chỉ cá chép trắng bình thường thôi, tôi tốn 100000 tệ mua được, là bởi vì đối tượng nó lai giống là cá chép Chiêu Hòa rất quý giá!"

"Cá chép Chiêu Hòa?"

Lâm Phong cũng biết đôi chút về cái tên này, vì anh có một người bạn chuyển phát nhanh, Quách Cương, gia đình từng kinh doanh cá chép.


Năm đó một con cá chép Chiêu Hòa, chém ra mức giá trên trời 2.

200.

000 tệ!

Sau khi anh bạn sau đó kể lại với mình chuyện này, Lâm Phong cùng anh bạn hai người đều cảm khái cả nửa ngày, nhưng không có coi trọng!

Dù sao, hình dáng của cá chép thật sự quá khó khống chế, đầu tiên yêu cầu đối với màu sắc, thứ nhì yêu cầu đối với vằn, càng nhỏ càng tốt còn có nhan sắc vượt giới hạn, hình thể các thứ.

Cho nên mua một con cá chép giống cũng giống như mở thưởng.

Anh Lưu bỏ ra giá 100000.

chỉ có thể nói là bình thường.

Nhưng giờ xem ra, con cá chép trắng này sắp chết.

Đừng nói 100000.

10000 cũng mắc.

"Con cá chép này, anh có bán không?"

Lâm Phong trầm mặc khoảnh khắc, hỏi.


Anh Lưu trong nháy mắt còn cho rằng lỗ tai mình có vấn đề!

Cá chép?

Chàng trai này đang mình có muốn bán con cá chép sắp chết này hay không sao?

"Đừng nói với tôi rằng cậu muốn trả 100 tệ! Tôi mua nó với giá 100000 tệ!! Cục tức này tôi không thể nuốt trôi! Chù dù mất trắng nhìn nó chết đi, tôi cũng không bán!"

Anh Lưu bực bội nói.

100000 tệ!

Dù rẻ đến đâu, vô giá trị thế nào, dù chết, anh Lưu cũng không bao giờ bán nó với giá 100 tệ!

Con mẹ nó quá đáng giận rồi!

Lâm Phong lập tức nở nụ cười.

"Anh cũng đánh giá quá thấp giá trị cá chép của mình rồi."

Lâm Phong vươn tay, so một ngón tay, cười nói: "Cũng không phải tôi chiếm lợi của anh, tôi chỉ muốn mua về cứu giúp nó, đương nhiên hy vọng gần như bằng không, dù sao tôi chưa từng nuôi cá, kỹ thuật của anh chắc chắn tốt hơn tôi, anh cũng biết, chắc mấy tiếng nữa nó sẽ chết, tôi cũng không chiếm lợi của anh, 10000 tệ, coi như tôi mua vì tò mò, có được không?"

Lời nói là thật.

Anh Lưu đã đã mời rất nhiều ngư y để chữa trị cho con cá chép này.

Đều nói không cứu được, trứng cá nhiều quá, khó sinh, chỉ vài tiếng sẽ chết nữa.

Mức giá 10000 tệ, dù lỗ nặng nhưng xem như cũng trong giới hạn chấp nhận được của anh Lưu.

Anh Lưu trầm mặt, cắn răng đồng ý.

"Được! 10000 thì10000! Dù sao cũng cường hơn là không có!"

Anh Lưu nhìn Lâm Phong nói: "Cậu phải suy nghĩ cho kỹ, đã mua thì thể không phải trả hàng! Nếu không...!cậu là tên lừa bịp!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận