Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngay
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bạn đang đọc truyện trên !
Tô Mạnh cười rồi sờ đầu cậu, không lên tiếng.
Nhưng trong lòng cô lại lén thở phào một hơi.
Bạn đang đọc truyện trên !Thật ra vừa rồi cô thật sự rất sợ, sợ Tiểu Khải sẽ nói bằng lòng đi cùng với bố.
Dù sao mấy ngày trước, hai người sống với nhau rất tốt, quan hệ cũng thân mật lên không ít.
Cô cũng sợ mấy viên “kẹo ngọt" mấy ngày nay của Thẩm Dục An đã khiến cậu động lòng nhưng may là hiện thực đã nói với cô, cô đang nghĩ quá nhiều rôi.
Bạn đang đọc truyện trên !
Con vẫn còn đơn giản, đó giờ đều không để ý đến tiền bạc, chỉ để ý tình cảm mà thôi.
Mặc dù cô sẽ tôn trọng bất cứ sự lựa chọn nào của Tiểu Khải nhưng nhất định sẽ vì thế mà cảm thấy đau lòng và hut häng.
Bạn đang đọc truyện trên !Thẩm Dục An ra tay rộng rãi hào phóng, bệnh viện đang ở cũng là phòng đơn đắt đỏ nhất trong bệnh viện tử.
Một mặt Tô Manh lo lắng tiền thuốc men lúc xuất viện, một mặt lại an ủi chính mình, thôi thì cứ xem như là tiêu tiền để hưởng thụ vậy.
Phòng bệnh tại bệnh viện tư trừ giường bệnh thì cách sắp xếp hơi giống với khách sạn bình thường. Các loại đồ dùng trong phòng đều có.
Bạn đang đọc truyện trên !
Sau đó thư ký của Thẩm Dục An lại đến đưa dụng cụ tắm rửa và đồ ngủ trẻ em cho Tô Ngạn Khải.
Hai mẹ con tắm rửa xong rồi liền lên giường ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên !Tô Manh mệt mỏi hết cả ngày nên ngủ rất nhanh.
Nhưng cô lại nằm mơ.
Trong mơ, có một con chó săn há cái mồm đầy máu cứ đuổi theo sau cô không tha.
Bạn đang đọc truyện trên !
Chỉ cần cô quay đầu liền có thể nhìn thấy cái lưỡi đỏ lòm và nước dãi chảy không ngớt của con chó.
Bất kể cô có chạy nhanh thế nào, cuối cùng con chó vẫn chỉ cách cô một bước. Mời bạn đọc truyện tại Truyện88 .net
Bạn đang đọc truyện trên !Cô điên cuồng kêu gào cứu mạng.
Nhưng người qua đường cứ tự nhiên nhìn cô mà không có người nào đứng ra giúp đỡ.
Cô cũng không biết mình chạy bao lâu, chạy đến nỗi hai chân mềm nhũn, rất cuộc không còn chút sức lực nào.
Bạn đang đọc truyện trên !
Lúc cô tưởng bản thân nhất định sẽ bị con chó lớn cắn chết thì Thẩm Dục An lái xe xuất hiện.
Anh ngồi ở ghế lái rồi vươn tay ra với Tôi Manh đang ngã ngồi trên mặt đất, nụ cười dịu dàng khác thường: “Manh Manh, lên xe đi!”
Bạn đang đọc truyện trên !Tô Manh chỉ cảm thấy cả người Thẩm Dục An trong mộng giống như đang phát sáng, như một vị thần xuất hiện trước mặt cô.
Cô mơ mơ hồ hồ đưa tay ra, cả người nhẹ bằng, trong phút chốc liền ngồi xuống bên cạnh Thẩm Dục An.
Đợi cô lên xe rồi, con chó kia dường như cũng không thấy đâu nữa.
Bạn đang đọc truyện trên !
Trong mộng, Thẩm Dục An dịu dàng lái xe, băng qua rừng rậm, băng qua thảo nguyên, rừng hoa, cứ thế đi mãi đi mãi...
Sau đó cô liền tỉnh giấc.
Bạn đang đọc truyện trên !Khoảnh khắc từ trong mộng tỉnh dậy, cô nhịn không được mà dùng chăn che mặt.
Hôm qua cô mới mơ thấy Thẩm Dục An “hoạt động kịch liệt" với mình, vậy mà hôm nay hai người đã bắt đầu phiêu bạt chân trời. Trời ơi, cũng quá mất mặt rồi!
Lẽ nào cô
Bạn đang đọc truyện trên !
Không không không. Cô lắc đầu dữ dội, tính xóa bỏ hoàn toàn cái ý nghĩ này trong đầu.
Nhất định là ảo giác, nhất định là ảo giác thôi. chỉ là hai ngày nay xảy ra quá nhiều chuyện nên mới dẫn tới ảo giác mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên !Do ngủ quá sớm nên nửa đêm tỉnh lại liền ngủ không được. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.n et
Cô nhìn Tô Ngạn Khải đang say sưa giấc nồng kế bên, còn nói mấy câu vô thức trong mơ "Mẹ ơi”. Cô cẩn thận kéo chăn, mở cửa phòng chuẩn bị đi ngắm trăng.
Ai biết vừa mở cửa liền nhìn thấy Thẩm Dục An đang ngồi trên xe lăn hút thuốc.
Bạn đang đọc truyện trên !
Thẩm Dục An cũng không ngờ Tô Mạnh lại tỉnh giấc giờ này. Anh nhìn điếu thuốc đang cháy trong tay rồi lại nhìn Tô Manh, sau đó quyết định tiếp tục hút thuốc.
Tô Manh che mũi đi tới, nhỏ giọng nói: “Trong bệnh viện cấm hút thuốc.
Bạn đang đọc truyện trên !Thẩm Dục An thở dài, đưa điếu thuốc qua: "Vậy em giúp anh vứt đi.
Tô Manh nhìn chiếc xe lăn bên dưới Thẩm Dục An, nghĩ một hồi rồi quyết định giúp anh.
Cô tìm không thấy gạt tàn thuốc nên chỉ có thể vứt điếu thuốc vào trong thùng rác trong nhà vệ sinh công cộng.
Bạn đang đọc truyện trên !
Lúc cô đi ra khỏi nhà vệ sinh, Thẩm Dục An vẫn ngồi trước cửa sổ như cũ, dường như đang nghĩ cái gì đó.
Có thể là cảnh sắc bên ngoài quá đỗi dịu dàng, cũng có thể nửa đêm tỉnh lại quá mức buồn chán nên Tô Mạnh hiểm khi có khát vọng muốn nói chuyện với Thẩm Dục An.
Bạn đang đọc truyện trên !Cô ngẩng đầu nhìn trời.
Ánh trăng trên bầu trời giống như một cái mâm tròn tản ra ánh sáng trắng rực rỡ. Bên ngoài lành lạnh, ngay cả tiếng động cơ xe cũng nhỏ đi rất nhiều. “Sao anh còn chưa ngủ?"
Thẩm Dục An nhìn cô: “Còn em sao chưa ngủ?" “Tôi thức rồi ngủ lại không được."
Bạn đang đọc truyện trên !
Thẩm Dục An không lên tiếng, qua một hồi mới mở miệng: “Chân anh đau đến mức không ngủ được.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bạn đang đọc truyện trên !