Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt.
Thanks cả nhà.
Xem ngay
**********
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Bạn đang đọc truyện trên !
Tô Manh thông minh không lựa chọn tại lúc này mở miệng hỏi những điều hoài nghi trong lòng, mà theo lời bà Thẩm đi lên lầu tắm gội thay quần áo.
Bạn đang đọc truyện trên !
Mặc dù nửa tiếng trước cô vừa rửa mặt súc miệng xong.
Sau khi cô thay xong quần áo, ngồi trong phòng thay đồ, nghĩ đi nghĩ lại, không thể chần chờ được nữa vậy là cô đã gửi tin nhắn cho Thẩm Dục An.
“Tối ngày hôm qua thật là cảm ơn anh.
Chân của anh bị thương sao rồi?”
Bạn đang đọc truyện trên !
Sau khi gửi tin nhắn đi, Thẩm Dục An không có phản hồi gì.
Tô Mạnh nhìn vào điện thoại không có phản hồi gì, thở dài một hơi.
Bạn đang đọc truyện trên !
Bỏ đi buổi trưa cô lại đến bệnh viện một chuyến vậy.
Khả năng là buổi tối ngày hôm trước Tiểu Khải thức hơi khuya, đến giờ Tôi Manh ăn sáng đi làm, nó vẫn chưa thức dậy.
Bạn đang đọc truyện trên !
Sắp đi làm, cô vẫn không yên tâm, nhẹ nhàng bước vào phòng của Tiểu Khải, trong bóng tối hôn lên trán Tiểu Khải một cái.
Lúc này mới yên tâm đi làm.
Bạn đang đọc truyện trên !
Bởi vì suy nghĩ đến vết thương của Thẩm Dục An, nên hiệu xuất công việc của Tô Manh vào buổi sáng không cao lắm.
Không dễ dàng gì mới được tan làm, cô liền bảo tài xế đưa mình đến bệnh viện.
Bạn đang đọc truyện trên !
Lúc Tô Mạnh đẩy cửa ra, trong phòng bệnh rất yên lặng, chỉ có Thẩm Dục An nhắm mắt nằm trên giường.
Tô Mạnh liếc mắt nhìn trong phòng với chút nghi ngờ, ngay cả Tiểu Lí người luôn ở bênh cạnh Thẩm Dục An mọi lúc mọi nơi cũng không thấy đâu.
Bạn đang đọc truyện trên !
Cô nhẹ nhàng bước đến bên giường, cúi đầu nhìn Thẩm Dục An nằm trên giường.
Chỉ là một buổi tối không gặp, sắc mặt của Thẩm Dục An kém đi rất nhiều, đôi môi nhợt nhạt không còn chút máu, nhìn tình hình có vẻ hơi nghiêm trọng.
Bạn đang đọc truyện trên !
Tô Mạnh vô ý nhíu này, trong lòng có chút lo lắng.
Tô Manh nhìn chai thuốc phía trên đầu của Thẩm Dục An, thấy không còn nhiều thuốc nữa nên đã nhấn chuông ở bên cạnh.
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Bạn đang đọc truyện trên !
Nhưng một động tác nhỏ như thế đã đánh thức Thẩm Dục An dậy.
Hàng lông mày rậm của anh ta nhíu lại với nhau, năm giác quan hiện trên khuôn mặt vô hại làm tăng thêm vẻ uy nghiêm thường thấy của anh, giọng nói lúc mở miệng nói cũng lạnh lùng.
"Ai?" “Là tôi, anh thế nào rồi?"
Bạn đang đọc truyện trên !
Thẩm Dục An nghe giọng của Tô Manh, lập tức mở mắt ra.
Bởi vì sự bất tiện của đội chân, nhờ sự giúp đỡ của Tô Manh Thẩm Dục An mới ngồi dậy, nhìn kĩ Tô Mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên !
Tô Mạnh trang điểm rất nhạt, nhưng lại đẹp hơn ngày thường, không thấy một chút sự uể oải nào của một người vừa tỉnh cơn say.
“Không sao.
“Thật không?” Tô Manh bản tín bán nghi lời nói của Thẩm Dục An.
Thẩm Dục An nói một cách điềm tĩnh: “Ngày hôm qua ngủ không cẩn thận chạm vào chân, nhưng bệnh viện lại làm to chuyện lên.
Quả thật là không có vấn đề gì lớn.”
Bạn đang đọc truyện trên !
Tô Manh thấy Thẩm Dục An có vẻ không giống như đang nói dối, ban đầu cảm thấy yên tâm nhưng vẫn quan tâm hỏi: “Đã biết chân đang bị thương, lúc tối đi ngủ anh chú ý một tí.
Bệnh viện không phải có ý tả sao? Anh có việc gì cần giúp thì cứ gọi cho y tá giúp đỡ.
Thẩm Dục An nhìn Tô Mạnh với ánh mắt bình thản: “Chuyện của anh em không cần lo lắng đầu, chỉ cần em đừng để anh lo lắng là được rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên !
Lời nói đó khiến Tô Manh không nói được gì nữa, chỉ cảm thấy như bị tạt một gáo nước lạnh.
Cô lái sang vấn đề khác: “Tay chân của tôi đều đầy đủ, có thể chăm sóc tốt cho bản thân, không cần sự lo lắng của chủ tịch Thẩm đâu.” “Vậy hôm qua là ai uống rượu say gọi điện thoại muốn anh đến đón em?”
Bạn đang đọc truyện trên !
Thẩm Dục An nhìn Tô Mạnh như cười mà không phải cười.
Bị ảnh mắt giống như cái lưỡi câu đó nhìn, Tô Manh cảm thấy chột dạ.
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Bạn đang đọc truyện trên !
Cô vốn tự tin công mặt nhưng nghe vậy liền ỉu xìu, lí nhí giải thích: “Ngày hôm qua là ngoài ý muốn.”
Sắc mặt Thẩm Dục An vẫn bình thản, nhìn Tô Manh không nói gì.
Bạn đang đọc truyện trên !
Nhưng dưới ánh nhìn chăm chú của
Thẩm Dục An, Tô Manh cảm thấy có vẻ cô đã làm việc gì đó rất khủng khiếp.
Bạn đang đọc truyện trên !
Thẩm Dục An thấy Tô Manh đang cúi đầu xuống trước mặt anh luống cuống như cấp dưới của công ti anh phạm lỗi, cảm thấy bản thân mình có phải là hơi quá rồi không.
Anh trở lại vẻ mặt bình thường, nói với vẻ bất lực: “Em bây giờ là vợ của anh, chúng ta cũng đã kí hợp đồng hôn nhân.
Nếu bị phóng viên chụp được ảnh em ra ngoài say xỉn, thì ngay lập tức hôm nay sẽ có nhà báo xuất hiện trên báo chí nói tình cảm của chúng ta tan vỡ.
Anh hy vọng em tuân thủ điều khoản hôn ước của chúng ta.
Bạn đang đọc truyện trên !
Sau một loạt lời nói của Thẩm Dục An.
Tô Mạnh càng thêm áy náy.
Cô hít một hơi thật sâu, cúi đầu chân thành xin lỗi Thẩm Dục An: “Xin lỗi, tôi...”
Bạn đang đọc truyện trên !
Nhưng điều mà Thẩm Dục An muốn không phải là lời xin lỗi của cô, anh cũng không muốn thấy Tô Mạnh cúi đầu xin lỗi trước mặt anh.
Anh nhìn Tô Mạnh như cười mà không phải cười, lần này trong ánh mắt có chút trêu chọc: “Muốn uống rượu thì em có thể gọi anh đến.
Như thế nhà báo sẽ viết thành vợ chồng mình rất tình tứ.”
Bạn đang đọc truyện trên !
Tô Mạnh cảm thấy câu nói này của Thẩm Dục An dường như là sai ở đâu đó nhưng lại không tìm ra được điểm sai.
Cô do dự gật đầu: “Sau này có lẽ tôi không nên uống rượu nữa.”
Bạn đang đọc truyện trên !
Thẩm Dục An nhìn bộ dạng ngốc nghếch đó của Tô Manh, cảm thấy hơi buồn cười, nhưng cũng chút đáng yêu.
Anh vẫn muốn tiếp tục nói cái gì đó thì đúng lúc đó, bác sĩ cùng y tá đẩy cửa đi vào.
Bạn đang đọc truyện trên !
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
.