Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới.
Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên .vip.
Xin cảm ơn!
**********
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Bạn đang đọc truyện trên !
Tối hôm đó, Tô Manh lái chiếc xe thể thao màu hồng phấn đi vào nhà họ Thẩm.
Lúc có bước xuống xe, Tô Ngạn Khải đã sớm đợi trên bậc thềm bổ nhào vào lòng cô nhanh như tên lửa "Me oi!"
Bạn đang đọc truyện trên !
Tô Mạnh vươn tay ôm lấy cả cơ thể nhỏ bé của Tô Ngạn Khải.
Nụ cười trên mặt chưa hề dừng lại.
Có hôn lên trấn bé mấy cái: “Ơn trời, con trai cưng của mẹ đây rồi!”
Tô Ngạn Khải bị mẹ chọc cười, ôm lấy cổ mẹ như bình thường rồi học Tô Mạnh hòn đầy nước bọt lên mặt mẹ, non nớt nói: “Ơn trời, mẹ yêu của con đây rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên !
Tô Mạnh cười vui sướng ôm lấy con đi vào nhà thì nhìn thấy bà Thẩm đang hầm hàm mặt ngồi trên sofa.
Nụ cười trên mặt cô giống như đụng trúng bằng, dần dần biến mất.
Cô cúi đầu lễ phép chào hỏi: "Chào mẹ"
Bạn đang đọc truyện trên !
Bà Thẩm không lạnh không nhạt trả lời lại một tiếng, giây sau đã cười tươi như hoa vẫy tay với Tô Ngạn Khải đang dựa vào lòng Tô Manh.
"Khải Khải, lại đây với bà nào.
Mẹ con vừa tan làm rất mệt đó."
Tô Ngạn Khải rất thương mẹ mình nên nghe thấy câu này liền hôn lên mặt mẹ hai cái rồi ngoan ngoãn trượt xuống từ trong lòng Tô Mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên !
Phút chốc người có trống không, trong lòng có chút hụt hàng giống như con trai nhà mình hiểu chuyện lại không gần gũi với mẹ nữa.
Bà Thẩm dường như có chuyện riêng muốn nói với Tô Mạnh nên nói với Ngạn Khải: "Khải Khải, bà nhớ hôm nay nhà trẻ có cho bài tập về nhà, phải dùng những vật dụng đã bỏ đi làm thành tác phẩm nghệ thuật.
Bà đã g hết đồ mà cháu cần dùng để trong phòng sách của cháu rồi đó.
Bạn đang đọc truyện trên !
Tô Ngạn Khải bĩu môi, kéo tay Tô Manh: "Mẹ làm cùng với con có được không?”
Không đợi Tô Mạnh mở miệng trả lời, bà Thẩm đã nói giúp cho cô: "Khải Khải, mẹ châu vừa tan làm, chắc bây giờ hơi mệt rồi, phải nghỉ ngơi một lát.
Nghỉ xong rồi sẽ lại cùng làm với cháu
Bạn đang đọc truyện trên !
Tô Ngạn Khải xụ mặt thả tay Tô Manh ra nhưng lại uất ức đòi Tô Manh hứa: "Vậy lát nữa mẹ phải tới đó."
Tô Mạnh sở đầu bé “Được rồi, nhất định lát nữa mẹ sẽ qua
Bạn đang đọc truyện trên !
Đợi sau khi bóng dáng đáng thương của bé khuất dần trong phòng khách, trong phòng chỉ còn lại hai người là bà Thẩm và Tô Manh.
Tô Manh biết bà không thích mình nên không muốn ở riêng một mình với bà.
Cô hơi căng thẳng nam lấy cái túi xách trong tay.
Bạn đang đọc truyện trên !
Bà Thẩm nhìn về phía Tô Manh trước mặt, cái nhìn đầy soi moi.
Quả nhiên mở miệng ra liền không có gì tốt.
"Tô Mạnh, con với Dục An đều đã có con năm tuổi rồi.
Sau này có thể biểu hien ing thành chút ở bên ngoài được không? Hai đứa đều đã hơn ba mươi rồi.
Thẩm Dục An cũng là đứa có máu mặt, cả nước đều biết.
Cãi nhau trên đường cũng không sợ mất mặt sao" Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Tô Mạnh suy nghĩ, lúc đó quả thật bản thân có chút không kiềm chế được nên đối mặt với sự trách móc của bà Thẩm cô liền cúi đầu nhận sai: “Mẹ à, chuyện này quả thật là con...
Bạn đang đọc truyện trên !
Cô còn chưa nói xong, Thẩm Dục An không biết đã về nhà từ lúc nào chống gậy bước tới, mở miệng ngắt lời cô: "Mẹ ả, chuyện này không trách Manh Manh được.
Là con không đúng, không nên chọc cô ấy tức giận.
Lúc anh nói câu này lại cố ý đứng trước Tô Mạnh, rõ ràng có ý muốn bảo vệ cô.
Bạn đang đọc truyện trên !
Bà Thẩm không ngờ không dễ gì mới có cơ hội do Tô Mạnh vài câu mà con trai nhà mình đã lật đật chạy tới như bà muốn ăn thịt người mà che chở hết mực.
Bà mới là mẹ nó, chăm sóc cho nó hơn ba mươi năm.
Bạn đang đọc truyện trên !
Mà nó đã quen biết Tô Mạnh được bao lâu?
Vì một đứa con gái quen biết chưa được mấy tháng mà con trai nhà mình đã xem mình như thú dữ, xa cách với bà, còn xem bà là kẻ thù nữa.
Bạn đang đọc truyện trên !
Bà Thẩm lạnh mặt đanh giọng nói với Thẩm Dục An.
"Con tưởng mẹ muốn làm người ác sao? Còn không phải là vì con sao.
Con đường đường là Chủ tịch của Khoa học kỹ thuật Hướng Dương mà ba mươi tuổi đầu còn vì chuyện nhà mà trườn mặt lên bảo.
Con không mất mặt sao?"
Thẩm Dục An không ngờ mình đã ba mươi tuổi rồi mà còn bị mẹ dạy dỗ, nhất là còn ở trước mặt Tô Manh.
Bạn đang đọc truyện trên !
Anh chỉ cảm thấy mất mặt, có chút không giữ được bình tĩnh.
Anh lạnh mặt nói: “Chuyện này trong lòng con tự biết tính toán.
Chuyện riêng của con thì con sẽ tự giải quyết
Bạn đang đọc truyện trên !
Bà Thấm thấy thái độ này của Thẩm Dục An liền tức giản đến bật cười, giản đùng đùng ngồi dậy.
Đúng rồi.
Bây giờ anh là chủ tịch rồi.
Người mẹ như tôi cũng đâu có tư cách gì dạy dỗ anh nữa
Nói xong liền hàm hầm bỏ đi
Bạn đang đọc truyện trên !
To Manh không ngờ mẹ con hai người nói mấy câu đã cãi nhau, còn giống như con giản là bài nguồn từ có
Cô cam thấy loi h nay bà Thầm nói cũng có chủ đạo lý chỉ là thái độ hơi khát khe chút thôi nhưng đều là vì tốt cho Trầm Đục An
Bạn đang đọc truyện trên !
Vừa rồi Thậm Dục An cứng đầu như vậy không cho bà Thầm bậc thang xuống nước cũng khó trách bà ấy sẽ tức giận.
Tô Manh kéo ống tay áo của Thẩm Dục An nói nhỏ.
Vừa rồi anh hung dữ với mẹ anh quá
Bạn đang đọc truyện trên !
Thẩm Dục An không vui vẻ gì xoay người lại trừng Tô Mạnh một cái: "Còn không phải là vì em sao.
Vừa rồi không phải mẹ tôi làm khó em sao?" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Tô Manh nghe thấy câu này, trong lòng có chút ấm áp nên hơi mim cười nói: “Không có, mẹ anh mới nói một câu anh đã tới rồi.
Nhưng mẹ anh nói mấy cái này cũng là vì tốt cho anh.
Hôm nay quá thật tôi có chút tùy hứng.
Nếu không xuống xe cũng không xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên !
Thẩm Dục An thấy Tô Mạnh áy náy mà cúi đầu, dường như có chút nản lòng.
Anh giơ tay xoa đầu cô: "Nhưng cũng coi như là trong họa có phút.
Hôm nay nháo một trận như vậy chắc cả nước đều biết tình cảm của chúng ta rất tốt.
Bạn đang đọc truyện trên !
Tô Mạnh nhớ tới hoa hồng và bữa trưa lãng mạn hôm nay liền vô thức nhỏ giọng hỏi: "Vậy vừa rồi anh xung đột với mẹ vì tôi cũng là đang diễn kịch sao?"
Nụ cười trên mặt Thẩm Dục An cứng lại.
Ngón tay đặt trên đầu Tô Mạnh cũng ngừng, sac mặt trở nên lạnh nhạt.
Bạn đang đọc truyện trên !
Anh nở nụ cười châm chọc, dường như muốn nói cái gì nhưng sau khi nhìn sâu vào ánh mắt của Tô Mạnh, cuối cùng không nói câu nào, xoay người đi lên lầu.
Tô Mạnh nhìn thấy ánh mặt Thẩm Dục An trước khi lên lầu liền không hiểu mô tê gì, không biết cô đã nói sai câu nào rồi.
Bạn đang đọc truyện trên !
Đến giờ cơm tối, sắc mặt bà Thẩm vẫn tế như cũ.
Bà lạnh mặt ngồi xuống bên cạnh ông Thẩm: "Hai đứa nhớ đi lãnh giấy chứng nhận kết hôn đi.
Tôi còn phải đối thông tin cho Ngạn Khải."
Bạn đang đọc truyện trên !
Mặc dù bà không nói đến việc đổi họ nhưng rõ ràng đang nói về vấn đề này cho Thẩm Dục An và Tô Mạnh biết.
Thẩm Dục An gật đầu đồng ý: "Dạ được.
Ngày mai tụi con sẽ đi
Bạn đang đọc truyện trên !
Hôm nay Tô Manh và Thẩm Dục An vừa cãi nhau một trận về chuyện đi lãnh giấy kết hôn.
Bây giờ thì tốt rồi, không có vấn đề gì nữa.
Dù sao tất cả đều vì bản hợp đồng đó.
Bạn đang đọc truyện trên !
Sau bữa cơm, bà Thẩm hiếm khi không chủ động chơi trò chơi với Ngạn Khải mà quay về phòng ngủ sớm
Sự khác thường của bà cũng bị ông Thẩm phát hiện ra.
Ông liếc nhìn sắc mặt cũng không vui vẻ gì của Thẩm Dục An, trong lòng liên hiểu rõ.
Không chừng hai mẹ con họ lại cãi nhau rồi,
Bạn đang đọc truyện trên !
Lúc này, ông liền đứng ra hòa giải: "Dục An à, mẹ con gần đây rất muốn mua vòng phật đeo.
Một cái cho mình, một cái cho Khải Khải.
Con xem xem thế nào.
Thẩm Dục An gật đầu, ghi nhớ chuyện này trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên !
Nhưng ông chỉ có thể làm vừa lòng được bà lão nhà mình.
Còn tụi nhỏ thì ông vô phương hết cách.
Tô Ngạn Khải đột nhiên không để ý Thẩm Dục An rồi.
Bạn đang đọc truyện trên !
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
.