“Điền Điền,con suy nghĩ cái gì thế bánh trong lò xém bị khét rồi”“À,con xin lỗi bác Harry”Điền Điền vội vàng cuối xuống cẩn thận mở lò nướng ra không hiểu tại sao hồi ức năm đó là gì,cô lại nhớ đến cái tên đáng ghét ăn trực ở nhà cô nhưng không giờ chịu nói tên nhưng mà mẹ cô về nhà thì cùng lúc đó người đàn ông đó đã biến mất.
Cho đến hiện tại,cô không biết người đó là ai nếu mà cô gặp người đó một lần nữa cô sẽ cho tên đó một bài học.
Thật không ngờ,trùng hợp thật là hôm nay là sinh nhật của Hạo Nam cùng ngày sinh nhật của cô luôn.
“Bác nè,bác chỉ nhờ con làm cái bánh kem sinh nhật cho Hạo Nam thôi đúng không?”“Phải đấy,năm nào sinh nhật thằng bé bác cũng làm nhưng nó chê khó ăn”Dật Thiên nhìn cô với vẻ mặt buồn rầu,xem ra con gái mình đang cần tâm sự thật ra Dật Thiên cố tình để muốn gần gũi con gái mình hơn thôi,nhưng nhìn cô buồn thì không thể nào mà kìm lòng con được.
“Con gái à,có chuyện gì không nhìn con có vẻ hơi buồn”“Dạ không có gì đâu”Nhìn là biết liền cô đang nói dối,nhưng mà để muốn tiếp cận cô thêm chuyện gì đang xảy ra,mà trong lúc cô đang trang trí bánh kem.
“Điền Điền,còn không thể nào dối lòng được đâu.
Bác nhìn biểu cảm trên gương mặt con là rõ,rất giống vợ bác hay giấu cảm xúc của mình lắm”“Vậy bác biết được sự thật đó,bác xử lý như thế nào với bác gái”Dật Thiên chỉ mỉm cười và nói với cô là ông chỉ có thể làm một điều mà bà ấy thích thôi.
Lúc này Điền Điền có hơi hoảng“Ấy chết,con lỡ ghi bánh sinh nhật có tên con rồi.
Con xin lỗi”“Hôm nay có phải là ngày sinh con đúng không?”Điền Điền chỉ gật đầu nhưng mà đối với cô ngày sinh nhật chỉ là ngày bình thường mà thôi,cô còn nói là lúc mà mẹ của cô bận vì do là ngày sinh nhật thành lập công ty của Trạch Kỳ nên là khá là bận.
Nhưng mà cô không để tâm lắm đâu,có đều Dật Thiên muốn nóng máu với cái thằng học trò trời đánh của mình sinh nhật con gái mình mà để mẹ nó làm việc ở công ty nó để mà không thể đón sinh nhật của Điền Điền.
Mà Dật Thiên lại nói với Điền Điền“Con không cần xóa tên của con đâu,cứ thêm con trai ta vào là được rồi”Điền Điền chỉ có thể làm theo thôi,cô nhìn cái bánh kem mà cô làm nhìn cũng khá là vui buồn lẫn lộn cảm xúc khó tả được,đó là chiếc bánh kem sinh nhật do chính tay cô làm ra nhưng nó lại thuộc về Hạo Nam hơn là cô.
Ở tại công ty của Trạch Kỳ cả nhân viên đều đau đầu suy nghĩ làm sao để tặng một món quà để tặng cho vợ của sếp đây,bọn họ nghe đồn rằng nóc nhà của sếp chắc hẳn thích những món đắt tiền.
Còn Doãn Ngọc thì đã làm chiếc áo len do chính tay bà ấy làm ra,cũng rất lâu rồi chưa có tổ chức sinh nhật cho con gái mình mỗi lần đêm tối mẹ cô về là thấy cô ngủ rồi trên tay đang cầm miếng bánh kem mang về và một cây đèn cầy mới tinh.
Nhưng chưa lần nào được đốt lên để cho con gái thổi cả.
“Áo len mẹ làm ra rất đẹp,mẹ cũng vất vả rồi”“Cảm ơn con Trạch Kỳ,lần này mẹ phải đích thân tặng quà sinh nhật cho con bé”Trạch Kỳ cũng xin lỗi Doãn Ngọc vì trước đây vẫn tổ chức sinh nhật thêm tuổi mới của công ty chính gia đình anh đã làm ra nhưng không ngờ lại trùng với ngày sinh nhật cô.
Nên bây giờ anh muốn tặng cho cô một thứ gì đó để mà bù,còn hỏi Minh Tuấn thì cậu ta nói rằng A Đào đã chuẩn bị rồi nên không thể tiết lộ được Tô Liên thì nói chỉ tặng cô món quà đơn giản thôi.
Còn Dương Triết thì không thể tiết lộ được,còn một người là anh trai của cô Hạo Nam nhưng mà cũng là sinh nhật của anh trai cô nên đã cho nhân viên của mình suy nghĩ món quà để tặng cho Điền Điền.
“Hình như là lần đầu sinh nhật vợ sếp,nên sếp hơi bỡ ngỡ”“Hình như vợ của sếp khá là xinh đẹp đấy.
Hay là hỏi Minh Tuấn lúc nào cũng đi theo sếp chắc sẽ biết”Những nhân viên này đều hỏi Minh Tuấn tất cả chỉ là công cốc hết,có một nhân viên nữ lên tiếng “Hay là tặng cho vợ sếp một món quà đơn giản thôi.
Chắc chắn cô ấy sẽ thích”,bọn họ câu mày nhìn nhân viên mới này “Này,Nguyệt Anh cô chỉ là lính mới đến thôi đấy.
Vợ sếp cao quý,mà cô dám tặng đồ cho sếp món rẻ tiền đó à”.
Nguyệt Anh không nói gì chỉ biết lặng thinh thôi,mãi đến chiều Trạch Kỳ nhận một số món quà từ nhân viên mình tất cả đều tặng cho Điền Điền,nhưng có món quà được gói bằng lá sen trông hơi quê mùa nhưng không biết ai lại tặng cho vợ anh như thế này nữa.
Nhưng thôi dù sao cũng là tấm lòng người ta lỡ đâu Điền Điền lại thích thì sao.
Anh liền mang đống quà về dinh thự của mình,còn Điền Điền thì cô đang đi dạo phố thì bất chợt có chiếc xe hơi màu đen hóa ra là chú Lý đón cô bên cạnh đó là A Đào.
“Điền Điền lên xe đi,ba chồng mình chở mình đi mua sắm quà cho cậu đó”Chú Lý cân cần bước xuống xe,liền mở cửa xe phía sau liền cung kính với cô “Phu nhân mời lên xe” ,cô chỉ gật đầu rồi lên xe cô nhìn A Đào bụng càng ngày càng to thêm.
Nhìn người bạn yêu quý của mình lại mập thêm là do đang mang thai cơ chứ.
“Điền Điền nè,cậu biết không mình với ba chồng mình trông chừng dinh thự cho nhà cậu á.
Đậu Đậu và Gayang nhớ cậu lắm,mình cho bọn chúng ăn mà tụi nó không chịu ăn”Hai con vật cưng của Điền Điền lại nhớ cô dữ lắm rồi,từ ngày A Đào ở dinh thự nhà Trạch Kỳ mọi thứ đều khá ổn cô đều quản lý tất tật khá cẩn thận chỉ là làm theo sự chỉ dẫn của chú Lý ba chồng của cô ấy.
Thực ra mà nói,chú Lý nhận nuôi Minh Tuấn khi còn là một đứa trẻ lang thang ngoài được và trở thành bạn của Trạch Kỳ đồng thời là cánh tay phải đắc lực cho anh.
Lúc rảnh rỗi A Đào đến dinh thự một lần để thăm chú Lý vài lần,đến khu mua sắm Điền Điền mua vài bộ trẻ sơ sinh“A Đào nè,bộ này cậu thích không?”“Ôi trời,đứa trẻ trong mình còn chưa ra đời mà cậu tặng rồi.
Vậy mình không đắc ý nha”A Đào chọn vài bộ nhiều nhất là đầm cho bé gái,dường như cô ấy thích có một cô con gái lắm rồi cách đây vài ngày A Đào hay nghén ăn,thường hay bị nôn có khi thì thèm chua và cay đến nỗi mẹ Điền Điền bắt A Đào ở lại dinh thự cho nghỉ ngơi còn Minh Tuấn muốn cô ấy nghỉ ngơi hạn chế việc vận động mạnh nhưng mà A Đào có chịu đâu cứ thích chạy nhảy tung tăng hơn là ngồi lì một chỗ.
.