Ông Chủ, Em Yêu Anh !

* Hội cắm trại của trường cấp III Newtime, cắm trại tại sân. Học sinh sẽ ngủ nghỉ ở trên lớp mình.
Trời đã tối hẳn nhưng không khí như mới chỉ bắt đầu nhộn nhịp!
Một vài lớp bày biện đồ đắt tiền, sành điều, đáng yêu.. để "đánh bóng" tên tuổi. Một vài lại ngồi túm tụm làm gì đó. Và tiêu biểu, mặc dù yên lặng nhưng chiếm một khoảng không nhỏ ở sân trường rộng.
Haizzz, "tác giả" của vụ này chính là Hoàng Minh và Hoàng Long, Phải công nhận là hai chàng hotboy này rất hợp nhau. Kẻ guitar người hát, làm một đám nữ sinh làm ùn tắc nguyên mảng lối đi.
Phương khoanh tay, lắc đầu chẹp chẹp miệng.
-Đúng là..
Bảo An miệng nhồm nhoàm túi bánh gấu bự (tín đồ đồ ăn vặt), mở miệng khó khăn.
-Đúng là người nổi tiếng có khác. Chả bù cho tôi với bà thì..chẹp chẹp
Hoài Phương quay ra lườm cái sắc lẹm cho cô bạn. Cái gì không có, chẳng phải Long đến Việt Nam vì Phương hay sao??
Nghĩ đoạn, Phương mới thấy tò mò. Thực ra, Hoàng Long thực sự rất rất không muốn đến Việt Nam. Ngay cả bố Phương,người mà cậu ta rất kính mến mà nói mãi cậu cũng không về, chẳng nhẽ vì lời hứa với nhỏ mà chịu đến ư?
Gần 4 tháng trước, trong cuộc nói chuyện vu vơ với Phương, Hoàng Long đã hứa sẽ đến Việt Nam chơi với Phương. Nhưng đồng ý nhanh như vậy, có phải rất đáng nghi không. Thật ra không ít lần cậu ta từ chối Hoài Phương về Việt Nam rồi, còn lý do Long không thích về Việt Nam thì nhỏ biết rõ mồn một. Khi đang sắp sửa hồi tưởng quá khứ thì có bàn tay khỏe mạnh của ai đó kéo mạnh làm nhỏ giật mình suýt ngã.
Chỉ kịp kêu á một tiếng, Kiệt đã kéo Phương ra đến tận đồng ngô. Đứng lại,Hoài Phương khó chịu dựt phắt cánh tay kia ra, kêu lên.
"Khùng hả!" Rồi xoa xoa bàn tay xuýt xoa.
"Em..không nhớ anh à?", Kiệt cúi xuống nhìn khuôn mặt Phương chờ đợi.
Đây là lần đầu tiên hắn nói chuyện mà phải mong đợi, vì hầu như toàn người khác chờ đợi cậu ta nói. Thật ra, trước khi hỏi câu này, hắn đã nghe rất nhiều, nghe nhỏ hát thu lại trong cái máy mini đó. Hắn biết cảm xúc của mình, từ lúc cái tên Hoàng Long đó đến, hắn đã hiểu rõ rồi.
*Biệt thự nhà cô Hải, phòng khách.
-Mẹ!-Tuấn Kiệt hạ giọng quyết tâm.
Cô Hải quay ra nhìn cậu con trai, cười tươi chờ câu sau.
-Mẹ biết Bông rồi có phải không?
"Bông"? Có phải đang nói Phương không nhỉ. Cô Hải không hề tỏ ra lạ lẫm hay khó hiểu gì, miệng vẫn toe toét, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, từ tốn.
-Ái chà chà,bây giờ anh mới biết hả??
*Kết thúc hồi tưởng, khuôn mặt Tuấn Kiệt vẫn đang chờ đợi đến "ngố" cả ra làm Phương bật cười. Kiệt gãi đầu khó hiểu,thực sự bây giờ, hắn ta không phải là coldboy gì hết,đáng yêu chết đi được.
"OMG!! anh Tuấn Kiệt kìa!!", ba con nhỏ đáng ghét LY, Dư , Ngọc đi ngang qua chẳng may bắt gặp, lại chưa bao giờ thấy Kiệt coldboy bối rối như vậy. Ngay cạnh có con nhỏ kẻ thù- Giang Hoài Phương nên chúng càng tức, Dư ra hiệu,nhỏ Ngọc lập tức chạy đi gọi Alee.
Phía đằng khác, đám Bảo An,Dương Khanh, Hoàng Minh..và cả Hoàng Long cũng đang "rình mò", tất nhiên là Long chỉ dựa tường,mép nhếch lên một đường cong nho nhỏ.
"Thật thú vị!"
Câu nói của Long nhỏ nhưng đủ cho cô nàng ở gần nghe tiếng. Alee nhìn Long, xong lại liếc qua nhìn Phương và Kiệt, chân mày nheo lại rồi qua người bước đi. Vừa lúc nhỏ Ngọc thở hổn hển chạy về phía nhỏ.
Long quay ra, bắt gặp khuôn mặt khó chịu của Alee, cậu ta nhếch mép, tiến về phía nhỏ,khoác vai thân mật.
"Kệ chuyện nhà người ta đi!" rồi kéo nhỏ đi. Bỏ lại Bảo Ngọc khuôn mặt đờ đẫn không hiểu chuyện gì xảy ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui