Ông Chủ Tiệm Nhang Đèn

Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử

Qua một hồi lâu, cảm xúc Trương Cảnh Lâm mới bình phục, sau đó khôi phục lại bộ dạng như xưa.

Hạ Cô Hàn nhìn Trương Cảnh Lâm, hỏi: “Biết hộp đêm nào không?”

Trương Cảnh Lâm cau mày nghĩ nghĩ, cuối cùng buồn rầu lắc đầu, “Không rõ ràng lắm, tôi không thấy trong trí nhớ của Từ Lưu bảng tên hộp đêm.”

Hộp đêm chính là manh mối lớn nhất, nhưng manh mối này lại vô cùng mơ hồ.

Bất quá, Hạ Cô Hàn cũng không truy vấn, chỉ đơn giản nói: “Hôm nay làm phiền cậu nhiều rồi.”

“Không phiền, không phiền!” Trương Cảnh Lâm vội vàng lắc đầu, thanh âm tràn ngập nhiệt tình, “Đây là chuyện tôi nên làm, chỉ mong có thể giúp được chút ít.”

“Cậu đã làm rất tốt rồi.”

Hạ Cô Hàn lại lần nữa nói lời khích lệ với Trương Cảnh Lâm, khiến cậu ta nhanh chóng vui vẻ, mặt mày hớn hở, “Ông chủ Hạ, có cần tôi làm thêm gì không?”

“Tạm thời vẫn chưa có.” Hạ Cô Hàn vừa nói vừa đứng dậy, vừa đi vừa nói, “Khi cần tôi sẽ nói cho tổ trưởng để thông báo đến cậu.”

Không được tham dự điều tra, Trương Cảnh Lâm khó tránh khỏi mất mát, nhưng vẫn là lên tiếng, “Được ạ.”

Hạ Cô Hàn đã đi đến cửa, xoay lưng về phía Trương Cảnh Lâm vẫy vẫy tay, sau đó rời đi Bộ ngành đặc thù Đồng Châu.

Y rời đi không bao lâu, Trương Cảnh Lâm đã bị Thiết Diện kêu vào văn phòng.

“Ngồi đi,” Thiết Diện kêu Trương Cảnh Lâm ngồi vào ghế đối diện, “Sao lại uể oải ỉu xìu? Ông chủ Hạ không cho con tham gia à?”


“Không phải.” Trương Cảnh Lâm ở Thiết Diện trước mặt căn bản không dám làm càn, ngồi đến ngay ngay ngắn ngắn, trả lời một câu rồi lại im lặng.

Nhưng Thiết Diện vẫn có thể nhìn ra được nội tâm Trương Cảnh Lâm, nói thẳng: "Con thấy ông chủ Hạ không hài lòng về mình, nên cậu ấy không muốn con tham gia án?"

Trương Cảnh Lâm do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn thành thật mà gật đầu, “Dạ, hình như ông chủ Hạ không hài lòng về con thì phải.”

Thiết Diện cũng không nói lời ăn ủi mà ngược lại thực nghiêm túc nói: “Một khi đã như vậy, con phải nỗ lực nhiều hơn, đến chừng nào ông chủ Hạ chấp nhận mới thôi.”

Trương Cảnh Lâm nháy mắt bị rót vào máu gà, ánh mắt trở nên kiên định, “Vâng ạ!”

“Về làm việc đi.” Trong lòng Thiết Diện vô cùng hài lòng với thái độ Trương Cảnh Lâm, nhưng trên mặt lại không lộ ra biểu tình gì, vẫn vô cùng nghiêm túc.

“Cảm ơn tổ trưởng.” Trương Cảnh Lâm đứng dậy rời đi.

***

Con đường phía trước xảy ra tai nạn liên hoàn, khiến cả con đường kẹt xe như rồng rắn.

Từ Bộ ngành đặc thù chạy đến đây cũng đã hơn 10 phút, Hạ Cô Hàn thừa lúc kẹt xe thì suy nghĩ lại chuyện mà Trương Cảnh Lâm đã nói.

Những chuyện cậu ta nói quả thật tương tự với những gì họ đã điều tra ra được, nhưng Hạ Cô Hàn lại cảm thấy có điều không ổn.

"Nghe có vẻ không đặc biệt, nhưng lại vô cùng hữu hiệu."

Cố Tấn Niên như biết được suy nghĩ của Hạ Cô Hàn, nên nhanh chóng đem manh mối nói ra.


Hạ Cô Hàn nghe ông chồng quỷ nói mà cảm thấy bản thân như bừng tỉnh đại ngộ, tầng sương mù trước mắt cũng trở nên rõ ràng hơn.

Đúng như những gì Cố Tấn Niên nói, Trương Cảnh Lâm nói ra quả thật đúng với tình huống Từ Lưu, nhưng từ đầu tới cuối một tin chính xác cũng không có.

Cái tin mấu chốt là hộp đêm cũng nam nhân đeo khẩu trang. Tạm thời không nói đến nam nhân đeo khẩu trang, thì cái hộp đêm kia gã đến mấy lần, vậy mà không nhớ được tên hộp đêm hay sao?

Có thể Từ Lưu không phải nhân vật trọng yếu trong chuyện này, nhưng đến cái thông tin đơn giản nhất gã cũng không nhớ là sao? Hạ Cô Hàn cứ nghĩ sẽ không lấy được manh mối gì trên người Từ Lưu, những không ngờ lại có được thứ tốt hơn.

Hạ Cô Hàn trầm ngâm trong chốc lát, như suy tư gì mà nói: “Lão quỷ, anh nói xem có phải Trương Cảnh Lâm đang nói dối? Hay là cái thuật đọc tâm của cậu ta vẫn chưa ổn, nên không thể lấy được tin tức nhiều?"

"Đâu ai biết được?" Cố Tấn Niên nhún nhún vai, vì hắn cũng không biết Trương Cảnh Lâm có thuật đọc tâm hay không, “Bất quá muốn biết Trương Cảnh Lâm có nói dối hay không, thì chúng ta có thể thẩm vấn Từ Lưu lại lần nữa.”

Hạ Cô Hàn không suy nghĩ nữa, vì con đường phía trước cũng đã thông, Hạ Cô Hàn nhanh chóng khởi động xe trở về lại khách sạn.

***

Tinh Thần livestream cách 5 năm liền tổ chức một buổi offline, mời những chủ bá có lượng tương tác cao tham gia.

Đây đã là lần tổ chức offline thứ 4.

Đương nhiên Tùng Mân cũng có tên trong danh sách, tuy cậu ta chỉ mới làm chủ bá hơn 4-5 năm, nhưng trước đó đều là một chủ bá trong suốt, chỉ có vài fans cố định.

Tùng Mân nổi tiếng là 2 tháng trước, đầu tiên là trúng giải thưởng của tập đoàn Mặc thị, sau đó chính là tìm được ba món bảo vật ở công viên trò chơi. Nhanh chóng người xem đã gọi cậu thành “Âu hoàng”, “Cẩm lý”, kênh livestream của Tùng Mân nhanh chóng có thêm nhiều fans hâm mộ vào xem.


Nếu chỉ nói như vậy, thì Tùng Mân cũng không thể nổi tiếng lâu, cái làm Tùng Mân nổi nổ nồi chính là nhờ một cái Weibo.

Cái Weibo kia có ID tên là gâu gâu đội đội trưởng giải trí, bio chính là —— chuyển phát cho Đại Thông Minh, mong muốn của cậu sẽ thành sự thật.

Đều là những clip cắt ra trên livestream của Tùng Mân, còn được chỉnh cho filter lấp lánh.

Đại đa số là clip của Tùng Mân khi rút thăm trúng thưởng hoặc là tìm bảo vật, nhiều người xem đều yêu thích nên nhanh chóng nổi tiếng.

Mà mấy cái như vậy ở trên mạng chính là không trăm cũng ngàn, những người xem đầu tiên vì yêu thích nên sẵn tay chuyển một cái, chứ không nghĩ nhiều cũng không quan tâm nguyện vọng mình có thành sự thật hay không.

Gâu gâu đội trưởng này Weibo cũng là như thế, chuyển phát một vòng sau đó nhiệt độ cũng hạ, mọi người dần quên đi.

Nhưng mà một tháng sau, bình luận trên Weibo lại tăng một cách chóng mặt.

Gâu gâu đội đội trưởng còn buồn bực vì đột nhiên lại nhiều bình luận, nhưng khi nhìn vào liền sửng sốt, vì đại đa số là những bình luận chuyển phát tạ lễ. Bọn họ đều là người đã chuyển phát clip để cầu nguyện vọng, bây giờ nguyện vọng thành sự thật nên quay lại tạ lễ!

Gâu gâu đội đội trưởng nhìn khung bình luận không ngừng gia tăng mà hoang mang tột độ, không lẽ Đại Thông Minh thật sự linh ư?

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, điện thoại của gâu gâu đội đội trưởng vang lên. Người gọi tới chính là phòng nhân sự bên công ty HR mà gâu gâu đội đội trưởng phỏng vấn đã lâu, hiện tại họ gọi để nói gâu gâu đội trưởng mai hãy đến công ty nhận việc.

Nghe thấy tin này, gâu gâu đội đội trưởng cảm thấy bản thân ngủ mê chưa tỉnh, vì để vào công ty này mà hắn đã nỗ lực rất lâu, nhưng vài nguyên do cá nhân mà bỏ lỡ buổi phỏng vấn. Cho đến tháng trước, hắn làm cái clip của Tùng Mân đăng lên Weibo, vậy mà sau đó hắn được gọi phỏng vấn, đến hôm nay lại nhận được tin trường tuyển!

Gâu gâu đội đội trưởng quá kích động, run rẩy mà bấm vào Weibo chính mình, sau đó nhấn một hàng aaaaa dài ngoằn.

【 gâu gâu đội đội trưởng v: A a ×66 Đại Thông Minh thật sự hiển linh!! Nguyện vọng của tôi đã thành hiện thực!!! A a ×122】

Sau ngày hôm đó cũng có không ít người phát ra tin vui mừng, mà Đại Thông Minh Tùng Mân nhanh chóng đỏ lửa, # chuyển phát Đại Thông Minh # cái title này nhanh như đạn bắn kéo thẳng lên Hotsearch.

Nhiều trang báo mạng cũng nhanh chóng đu theo dòng tin này mà làm tiêu đề.

【 chuyển phát Đại Thông Minh, nguyện vọng sẽ thành sự thật 】


Tùng Mân mỗi lần mở livestream thì y như rằng người xem ùa vào như sóng biển, có người còn hướng Tùng Mân cúi đầu chào, có người gọi cậu là Âu hoàng. Khiến Tùng Mân nhanh chóng trở thành chủ bá nổi nhất trên Tinh Thần livestream.

Đối với chuyện này, Tùng Mân cũng có nghe qua, cậu còn đến hỏi ý kiến Hạ Cô Hàn, có phải hay không là do khí vận của cậu ảnh hưởng, cho nên tâm nguyện của những người chuyển phát mới thành sự thật.

Lúc ấy Hạ Cô Hàn lười biếng mà nhìn Tùng Mân một cái, trong giọng nói còn mang theo nồng đậm buồn ngủ, “Có ảnh hưởng hay không, còn coi người đó thế nào.”

Những lời này khiến Tùng Mân suy nghĩ thật lâu mới có thể hiểu được. Những người chuyển phát kia là họ tự nỗ lực mà thực hiện ước nguyện của mình. Chỉ là họ chỉ còn kém một chút vận may, sẵn khí vận Tùng Mân ở đây nên mới có tác dụng.

Vẫn là câu nói kia: "Cơ hội luôn đến với người đã nỗ lực hết mình." Nếu bản thân ngươi lười biếng lại không muốn làm gì, thì có nguyện ước trăm lần cũng không thể thực hiện được.

Nhưng dù vậy, Tùng Mân vẫn là kinh sợ, quay đầu liền đem tiền thưởng trong livestream nhanh chóng quyên góp cho hội từ thiện.

Trở lại chuyện chính.

Đúng là số Tùng Mân đỏ thiệt, nên khi Tinh Thần livestream tổ chức offline lần này, liền gửi thư mời cho Tùng Mân, không chỉ vé máy bay hạng nhất, mà khi xuống sân bay Tùng Mân đã được nhân viên tiếp đón, một đường chạy thẳng về khách sạn. Thái độ ân cần chu đáo, mở miệng đóng miệng đều là “Tùng lão sư”, khiến Tùng Mân cảm thấy cả người không được tự nhiên chút nào.

Khách sạn mà ban tổ chức đặt chính là nơi có view biển đẹp nhất Đồng Châu, họ còn cố ý đặt cho những chủ bá nổi tiếng căn phòng thượng hạng, Tùng Mân cũng được xếp cho một phòng, đứng ở ban công liền thấy được bãi cát trải dài và biển xanh rộng lớn.

Khi nãy Tùng Mân đang đi đến phòng thì cảm thấy có người đang bám phía sau. Cậu cảm thấy khó chịu vô cùng, tuy không tham gia hoạt động offline, rồi cả livestream cũng bỏ bớt, nhưng cậu cũng không thích cái cách làm quá này.

Vừa rửa mặt xong còn chưa kịp lau khô thì chuông cửa đã vang lên.

Tùng Mân nhanh chóng rút vài tờ khăn giấy lau vội khuôn mặt, sau đó đi ra ngoài mở cửa.

Ngoài cửa đứng ba người, hai nam một nữ, đều thực tuổi trẻ, bộ dạng hiện đại thời thượng. Khi thấy Tùng Mân mở cửa, bọn họ như là có tập luyện qua, liền nhanh chóng hướng Tùng Mân mà bái bái, trong miệng thì nói: “Bái kiến Âu hoàng, mong Âu hoàng hoàn thành tâm nguyện của chúng tôi.”

Tùng Mân: “……”

- ----Còn tiếp-----


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận