Ông Chủ Tiệm Nhang Đèn

Hạ Cô Hàn ở ngoài cửa xem mà không nhịn được phì cười.

Xem ra chính mình lo lắng vô ích.

Chính là trước kia có thể chạy ra khỏi Cao gia thôn, Tiểu Mễ sao có thể là người nhu nhược được. Chỉ là bề ngoài mềm mại đáng yêu, nhìn có chút ngốc ngốc nhưng nội tâm nhất định cứng cỏi không ai bì được.

Tiểu Mễ nghe được thanh âm, nhìn đến cửa thì thấy Hạ Cô Hàn, biết Hạ Cô Hàn đã chứng kiến hết mọi chuyện, cô bé cũng không xấu hổ, ngược lại ha ha cười vài tiếng, “Sư huynh, anh thấy hết rồi sao?”

“u.” Hạ Cô Hàn đi đến, thuận miệng hỏi: “Sư phụ đâu rồi?”

" Đang mở họp." Hạ Cô Hàn đi đến bên ghế cùng Tiểu Mễ ngồi xuống, cô bé liền nhanh tay pha cho y tách trà:" không phải chính phủ thành lập bộ ngành đặc thù sao? Hiện tại Thiên Sư khắp nước đều đổ dồn về họp với bên chính phủ xem sau này hợp tác thế nào "

Đây là cách nói uyển chuyển.

Chứ thật ra, khi chính phủ thành lập Bộ ngành đặc thù thì ngoan Thiên sư đã có không ít người bất mãn, vì ai mà thích mình bị nghi ngờ, rồi cả cảm giác không được tín nhiệm khó chịu cỡ nào. Bộ ngành đặc thù thành lập, cũng nói lên một phần chính phủ không tin tưởng Hiệp hội Thiên Sư.

Nhưng họ tức giận thì được gì, khi hai đại án tử đều dính tới Hiệp hội Thiên Sư, mà một án trong đó kẻ ác lại chính là Hội phó một thành thị. Hiệp hội thiên sư vì chuyện này mà đuối lí, nhưng cũng không muốn dưới cơ chính phủ nên ồn ào xôn xao đòi kiếm một người quản lí Bộ ngành đặc thù.

Tiểu Mễ cũng có thể lý giải, Hiệp hội Thiên Sư mượn chuyện này mà nháo không ít, cũng may Hạ Bồi Hà là người hiểu biết lí lẽ, ông nhanh gọn liền đem những người gây sự áp xuống.

Quả thật, mấy ngày qua Hạ Bồi Hà đã mệt thở không ra hơi.

Nghĩ đến đây, Tiểu Mễ không khỏi lẩm bẩm: “ đã không có lí còn muốn gây sự. Hiệp hội Thiên sư quyền lợi quá lớn, lấy quyền mưu tư cũng không ít người, còn không chịu bị quản chế, chính phủ làm vậy đã quá nể tình rồi."

Hạ Cô Hàn tiếp nhận tách trà Tiểu Mễ đưa qua, nhẹ nhàng thổi rồi hớp một ngụm.

Người đã hưởng qua tư vị quyền thế, ai mà muốn trơ mắt nhìn quyền lực của mình bị người khác tịch thu.

Hạ Cô Hàn uống xong một tách trà, cũng vừa lúc thấy Hạ Bồi Hà hầm hầm bước vào, cũng không biết có phải ông đang bận cái áo màu đỏ khiến nó phản chiếu không, mà khuôn mặt Hạ Bồi Hà bây giờ đỏ rực.

Haizz, chỉ có thể là nổi điên sinh khí.

Mấy ngày nay Hạ Bồi Hà thường xuyên tức giận trở về, Tiểu Mễ đã thấy thành thói quen, lập tức từ tủ lạnh lấy ra một lon coca đưa đến cho ông.

Hạ Bồi Hà hung hăng mở nắp cái phốc sau đó ngửa cổ tu ừng ực một hơi mới cảm thấy mát trở lại.


“Tiểu đồ đệ, con tới rồi.” Nhìn đến Hạ Cô Hàn, cuối cùng ông cũng có thể cười trở lại.

Cũng không cần Hạ Cô Hàn mở miệng hỏi, Hạ Bồi Hà liền kể ra đầu đuôi mọi việc.

***

Hiệp hội Thiên Sư mấy năm nay nghe tên có vẻ uy phong nhìn thật đạo mạo, nhưng thật ra việc lớn thì che lấp, việc nhỏ thì trắng trợn phô ra, kẻ nào cũng muốn làm theo ý minh. Cho nên đầu năm nay vừa hết nhiệm kì thì hội trưởng đã nhanh chóng phủi tay về hưu,đẩy Hạ Vân Khai lên làm người tân nhiệm.

Hạ Vân Khai cũng đã ấp ủ thành lập một bộ ngành đặc thù bắt tay cũng chính phủ, chỉ lag chuyện này vẫn không lộ ra. Đến Bộ ngành đặc thù như sấm rền mà thành lập thì họ cũng trở tay không kịp.

Vì thế nên hiệp hội thiên sư cả nước đều nhốn nháo muốn nổ tung.

Có kẻ còn oán giận vài câu, vì không phải ai cũng ỷ mình ở Hiệp hội Thiên Sư mà lấy quyền mưu tư, nhưng có kẻ lại nhột nên muốn ra oai phủ đầu Bộ ngành đặc thù.

Nói tới đây, Hạ Bồi Hà lại nổi điên, ngửa đầu mà ừng ực coca để bản thán bình tĩnh lại mới nói tiếp:" chuyện lần này ở tỉnh W Hàng Châu thị, án tử đều chuyển tới Hiệp hội Thiên Sư nhưng hội phó nơi đó âm dương quái khí mà nói ' không phải phía trên mới thành lập bộ ngành đặc thù sao? Đi tìm bộ ngành đó mà xử, chúng tôi chỉ là tổ chức dân gian, sao quản nhiều đến vậy được.'"

Không những thế hội phó Hàng Châu thị còn không đăng kí danh nghĩa Hiệp hội Thiên Sư mà lấy tư cách tư nhân để giải quyết án. Có người trong Hiệp hội không nhìn nổi mà tiếp nhận thì bị họ xoá tên, còn bị Hiệp hội thiên sư Hàng Châu xa lánh.

Hiệp hội Thiên Sư Hàng Châu thị là nơi thành lập Hiệp hội Thiên Sư đầu tiên ở cả nước. Tính độc lập tương đối cao, lão hội trưởng khi còn tại nhiệm còn chưa quản được đừng nói chi Hạ Vân Khai vừa lên chức không bao lâu, nên vẫn chưa thể quản được Hàng Châu.

Chuyện này lại nói tiếp là Hàng Châu thị hiệp hội thiên sư vô cớ gây rối, kỳ thật là nhân cơ hội muốn ra oai phủ đầu Bộ ngành đặc thù, nếu Bộ ngành đặc thù giải quyết được cái án tử này thì họ sẽ im lặng tìm hướng khác. Còn nếu giải quyết không được, còn muốn Hiệp hội Thiên Sư giúp đỡ thì không khác gì sau này sẽ bị Hiệp hội Thiên Sư áp một đầu, muốn làm gì cũng không được.

Ai nấy nhìn cũng hiểu được Bộ ngành đặc thù thành lập, không chỉ muốn giám thị cái vụ án tử đặc biệt, mà sau này sẽ quản lí luôn cái vụ án đặc biệt cả nước, bao gồm cả Hiệp hội Thiên Sư.

Mặt trên muốn ra quy định cùng tiêu chuẩn với Hiệp hội Thiên Sư.

Bên nào cũng có suy nghĩ của riêng mình, nên xung đột không sớm thì muộn cũng phải xảy ra.

Cũng biết vì sự kiện lần này ở Hàng Châu thị có ý nghĩa thế nào, nên Hạ Vân Khai cùng các hiệp hội thiên sư ở những địa phương khác không nhúng tay vào. Bằng không Bộ ngành đặc thù sẽ không thể chân chính đứng lên.

***

Trở lại cửa hàng nhang đèn,Hạ Cô Hàn lập tức xề ngày vào con ghế matxa, nhưng lại không ngủ mà vẻ mặt nghiêm túc suy tư.

Cố Tấn Niên ngồi ở bên cạnh hắn, duỗi tay vuốt nhẹ vết nhăn trên trán Hạ Cô Hàn: “Còn đang suy nghĩ về Bộ ngành đặc thù kia sao?”


“ vâng.”

Hạ Cô Hàn tán thành hai tay khi thành lập bộ ngành đặc thù, cũng tán thành luôn việc Bộ ngành đặc thù cùng giám thị.

“Muốn đi Hàng Châu nhìn xem sao?”

Hạ Cô Hàn không nói.

Cố Tấn Niên cũng không hỏi lại, an tĩnh mà ngồi bên cạnh y.

Cũng không biết qua bao lâu, điện thoại Hạ Cô Hàn reo lên.

>

/>

“Giúp em xem.”

Di động ở để ở quầy thu ngân, Hạ Cô Hàn lười duỗi tay đi lấy. Có Cố Tấn Niên ở đây, y không cần làm gì cả.

Cố Tấn Niên lấy qua di động, click mở WeChat, “Là tin nhắn của ba.”

Hạ Cô Hàn lười biếng mà liếc Cố Tấn Niên một cái, chưa gặp mặt mà gọi ba thuận miệng dữ. Da mặt lão quỷ đúng là dày quá mà.

Cố Tấn Niên trực tiếp đem điện thoại đưa tới trước mặt Hạ Cô Hàn trước đẻ Hạ Cô Hàn xem tin nhắn.

【 vân khai nguyệt minh: Cô Hàn, phiền con đến Hàng Châu một chuyến 】

【 vân khai nguyệt minh: tư liệu vụ án, ta đã gửi qua hòm thư cho con. 】

Đây là lần đầu tiên Hạ Vân Khai gửi tin nhắn sau khi Hạ Cô Hàn bị gia tộc xoá tên. Bất quá lúc trước hai cha con cũng chả giao lưu gì nhiều, Hạ Cô Hàn cũng đã quen.


Cố Tấn Niên quen tay quen chân mà mở hòm thư ra,quả nhiên bên trong có một tệp tin mới. Mở tệp tin hắn liền nhìn qua một lượt.

Hai tháng nay ở Hàng Châu đã xảy ra mấy vụ tự sát. Nếu chỉ là tự sát thông thường, thì án sẽ không đưa tới Hiệp hội Thiên Sư.

Vụ án có chút quỷ dị chính là một người tự sát nhưng cùng thời gian đó lại có một người tử vong không nguyên nhân.

Người tử vong không hề có bệnh tật, cũng không phải bị tai nạn, mà cơ thể đang khoẻ mạnh liền chết tươi. Kh nghiệm tử thi cũng không tìm ra nguyên nhân.

Quả thật không hề logic chút nào.

Cái chết quá quỷ dị, bên phía cảnh sát cũng trả không ra nguyên nhân. Lúc đầu bên phía cảnh sát cũng không đem người tự sát và người tử vong liên kết với nhau, đến khi có vụ thứ hai cũng y hệt như thế người tự sát thì cùng thời gian liền có người tử vong mới đem hai vụ liên kết lại cùng nhau.

Một vụ, hai vụ còn có thể nói là trùng hợp nhưng hai tháng đã xảy ra 10 vụ liên tiếp thì không thể nói là trùng hợp được.

Phía cảnh sát nhận ra sự tình không đơn giản nên đã nhanh chóng chuyển hồ sơ qua Hiệp hội Thiên Sư nhờ hỗ trợ. Hiệp hội thiên sư Hàng Châu lại lấy vụ này ra làm cơ hội ra oai phủ đầu với bỘ ngành đặc thù, bên hiệp hội thiên sư Hàng Châu ngoài không nhận liền phủi tay không đụng vào.

Kéo dài như vậy, đã xảy ra tiếp hai vụ quả thật Hiệp hội Thiên Sư bên Hàng Châu đang gián tiếp hại bốn mạng người vô tội.

***

Nghe Cố Tấn Niên thuật lại, ánh mắt Hạ Cô Hàn đang lười biếng bỗng nhiên trở nên sắc bén, y từ trên ghế nằm ngồi dậy, nhìn về phía Cố Tấn Niên, “anh có thấy cái này quen quen không?”

Cố Tấn Niên: “Triệu Hiểu Thần.”

Hạ Cô Hàn gật đầu, “Đúng vậy, chính là kẻ sau màn đó.”

Cố Tấn Niên lại một lần đem điện thoại đưa Hạ Cô Hàn xem.

Cố Tấn Niên nhanh chóng nhắn tin cho Hạ Vân Khai nhờ ông điều tra vào ngày Triệu Hiểu Thần xém chút bị đào hoa sát hại chết, bên Hàng Châu có ai tự sát hay không?

Vì án tử này mà số người thiệt mạng đã hơn chục người nên bên phía cảnh sát điều tra rất tỉ mỉ, không lâu sau Hạ Vân Khai đã nhắn tin trả lời.

Quả đúng như suy đoán của Hạ Cô Hàn cùng Cố Tấn Niên, ngày Triệu Hiểu Thần xém chết thì có một cô gái tự sát. Nhưng bên cảnh sát không trả ra ngày giờ đó có người tử vong nên, án cô gái tự sát được kẹo một bên riêng.

Hạ Cô Hàn như thế nào cũng chưa nghĩ đến, Triệu Hiểu Thần lại có liên quan đến án tử bên Hàng Châu.

Y giật giật khoé môi muốn nói nhưng lại không, sau đó nằm xuống ghế khẽ nhắm lại hai mắt, không biết là ngủ hay đang suy nghĩ gì.

Hạ Cô Hàn vốn nghĩ giao lưu với cha già ở nhà như vậy là xong rồi thì e phút sau, điện thoại lần nữa rung chuông.

Cố Tấn Niên nhìn thoáng qua, nói: “Vẫn là ba.”


Cái từ “Ba” này Hạ Cô Hàn cảm thấy,lão chồng quỷ càng kêu càng thuận miệng.

Hạ Cô Hàn cho rằng Hạ Vân Khai có tin tức quan trọng gì muốn bổ sung nên nói Cố Tấn Niên đọc: “ nhắn gì vậy?”

Cố Tấn Niên: “ đem ta trở về.”

Hạ Cô Hàn: “ ừ”

Trong chốc lát sau, lại cảm thấy có chút không thích hợp, triều Cố Tấn Niên vươn tay, “Đem điện thoại đưa em xem.”

Cố Tấn Niên mặt không đỏ khí không suyễn mà đem điện thoại đưa qua cho cậu vợ.

Màn hình điện thoại vẫn còn dừng lại bảng hội thoại với Hạ Vân Khai.

【 vân khai nguyệt minh: Nghe Cô Giang nói, con đang quen bạn trai? 】

【 Hạ Cô Hàn: Ba, ta là Cố Tấn Niên, là bạn trai Cô Hàn. 】

【 vân khai nguyệt minh:??? 】

【 Hạ Cô Hàn: Nói bạn trai không chuẩn xác cho lắm, chúng ta đã kí kết đồng sinh đồng tử. Phải gọi là chồng mới đúng. 】

【 vân khai nguyệt minh:!!! 】

Hạ Cô Hàn: “…………”

Trực tiếp như vậy luôn hả thím?

Hạ Cô Hàn ngơ ngác nhìn về phía Cố Tấn Niên, Cố Tấn Niên cười đến ôn nhu vô hại, vẻ mặt vô tội.

Hạ Cô Hàn trực tiếp nhào lên túm lấy khuôn mặt lão chồng quỷ mà nhào nặn.

Cười cái qq gì, cho anh cười!

Tác giả có lời muốn nói: Cố Tấn Niên: Ba, ta là chồng của Cô Hàn.

Hạ Vân Khai:!!!!

Kinh hỉ không, bất ngờ không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận