Ông Chủ, Tôi Muốn

Trời sáng, ánh nắng xuyên qua tấm rèm cửa mỏng manh chiếu lên giường, miêu tả hai má của người yêu, cảnh tượng đẹp đẽ như vậy, bạn có thể chịu được sao? Dung nhan Lâm Hoành yên tĩnh như vậy, tướng mạo bình thường nhưng lại có thể làm cho tim Trình Thanh mỗi một lần đều đập nhanh hơn. Trình Thanh giơ tay vuốt ve đôi lông mày của Lâm Hoành, đôi môi, sống mũi. Có thể là bởi vì thực sự quá mức mệt mỏi, Lâm Hoành cư nhiên cũng không có một chút dấu hiệu thông báo tỉnh dậy.

Nghe nói, người đàn ông có cái mũi hơi vểnh lên, thì cái kia cũng rất tuyệt đó nha. Tuy rằng không biết lời này là thật hay là giả, thế nhưng y có thể khẳng định, thứ kia của Lâm Hoành, đích xác rất không tồi. Chỉ mới nghĩ thôi, cũng đã có chút không nhịn được. Mấy ngày nay Lâm Hoành gạt y cũng không biết đang bận cái gì, nghĩ đến phải để cho hắn một khoảng không gian riêng tư, Trình Thanh mới có thể cưỡng bách bản thân không đi hỏi, không thèm quan tâm. Nhưng cứ như vậy, tuy rằng hiện tại Lâm Hoành đã coi như là ở chung với y, hai người cùng gối mà ngủ, thế mà đã mấy ngày không được làm chuyện yêu đương kia.

Lâm Hoành thực sự quá mệt mỏi. Trình Thanh chui về trong chăn, quay người đưa lưng về phía Lâm Hoành, rồi kéo một cánh tay Lâm Hoành quàng qua eo của mình. Y yêu thích tư thế dán lưng vào ***g ngực của Lâm Hoành mà ngủ như thế này, đặc biệt có cảm giác an toàn. Chạm tới tiểu Lâm Hoành ở phía sau, mới sáng mới đã bừng bừng sức sống. Nghe nói độ dài của cậu em nhỏ này cũng có quan hệ với chiều cao, ừ, chả trách Lâm Hoành cao hơn 180+!

Chui rúc vào trong ***g ngực Lâm Hoành, Trình Thanh chỉ cảm nhận được mỗi một tấc da thịt dính vào nhau cũng bắt đầu chậm rãi bốc cháy, trong lòng như có một cây đuốc mà thiêu thẳng lên tới yết hầu, ngứa ngáy, nhưng lại không được thư giải. Y vươn tay ra phía sau, nắm chặt lấy cái khởi nguồn của sức nóng kia, ve vuốt từng chút một. Tuy rằng rất muốn đánh thức Lâm Hoành tỉnh dậy rồi làm một phát cho sảng khoái, rồi lại đối với biểu hiện đầy khát khao của mình thì có chút ngượng ngùng.

Cánh tay Lâm Hoành nhấc lên, kéo Trình Thanh vào trong ngực rồi quấn vào rồi chút, miệng nói: “Trình Thanh đừng nghịch, ngủ thêm một chút đi.” Nghe thấy âm thanh của hắn Trình Thanh còn tưởng rằng hắn đã tỉnh rồi, xoay người nhìn lại phát hiện chỉ là một tiếng nói mê. Hơi hơi thất vọng, Trình Thanh điều chỉnh tư thế muốn để cho mình thoải mái hơn một chút.

Hôm nay là cuối tuần, Lâm Hoành không đứng lên y rời giường cũng không có việc gì làm, huống chi, huống chi… Ngay tại lúc y xoay người, hai thứ lửa nóng dưới thân cũng dính vào cùng nhau. Vốn đã cố gắng không nhìn đến, muốn mình bình tĩnh để cho Lâm Hoành có thể ngủ nướng thêm một chút, nhưng bây giờ y thực sự không thể nhịn được nữa! Trình Thanh cảm giác nhiệt độ thân thể của y đã có thể tự bốc cháy, hơi vén mền rồi cưỡi lên người Lâm Hoành. Hạ thể hai người dựa vào nhau ma sát, rất nhanh y đã có cảm giác, chỉ cảm thấy phía sau nhất định là một dòng *** thủy tràn ra.

Y dùng tay vịn lên đầu giường, nỗ lực chia sẻ một ít trọng lượng, cặp mông nhẹ nhàng giãy dụa. Nhưng dù như thế nào đi nữa y cũng không thể tự cân bằng được, vừa không nỡ cùng chia lìa thịt heo bổng dù chỉ một khắc, lại vừa hy vọng khoái cảm lại thêm mãnh liệt hơn một chút. Rốt cục y cũng đã không vừa lòng với loại ma sát lướt qua liền thôi như thế này, Trình Thanh chỉ hai ba đã phát kéo quần lót của hai người xuống, cũng không kịp làm mở rộng đã nhắm ngay thứ hung khí kia đâm vào người.

Đã mấy ngày nay tiểu huyệt không được *** nên rất nhung nhớ côn th*t mà khẩn trương kẹp chặt, mới vừa ăn vào thì đã không nỡ rút ra, chặt chẽ hút lấy vật thô to này, chỉ dựa vào một chút ma sát trong vách mà thỏa mãn chính mình. Trình Thanh ngẩng đầu lên, phát ra một tiếng thở dài, quả nhiên khi được ăn cây côn th*t cứng rắn nóng bỏng của người đàn ông này mới là tuyệt nhất.

Còn chưa kịp cảm thụ hình dáng của cây côn th*t đã lâu chưa gặp này thì đã bị rút ra, một giây sau lại tàn nhẫn mà đâm vào. Đâm cho y tắt tiếng một hồi, chỉ có thể từ trong cổ họng phát ra tiếng thở dốc trầm thấp: “Tự mình chơi cũng vui vẻ sao? Sao lại không nhúc nhích hả?” Kỳ thực Lâm Hoành đã sớm tỉnh rồi, chỉ là không muốn rời giường, nhưng mà, để cho người yêu khao khát mà cọ tới cọ lui trên thân thể mình nhưng lại không đạt được gì, một thằng đàn ông như hắn nhất định không thể để như thế được, trừ phi là bị liệt dương.

Lâm Hoành bị Trình Thanh đặt ở dưới thân, chăn đã sớm bị hất xuống, cũng may khí trời không tính là lạnh, trên người hai người cũng nóng bỏng giống như bị lửa đốt, nơi da thịt đụng vào nhau phảng phất như phát ra tia lửa. Từ góc độ của Lâm Hoành nhìn lên trên, thấy bắt mắt nhất là cằm của Trình Thanh, hai má hây hây đỏ cùng đôi môi căng mọng thì không có cách nào nhìn rõ được. Còn nhớ lần đầu bọn họ gặp gỡ, Lâm Hoành chính là bị người có cái cằm tinh tế này câu dẫn làm một phát thì hai người mới có thể ở cùng một chỗ như ngày hôm nay.


Kỳ thực, mỗi một bộ phận của Trình Thanh, cũng có thể làm cho hắn say đắm. Hắn mê luyến bộ dạng thẹn thùng lại *** đãng của y, cố ý nhỏ giọng đầu độc đối phương: “Tự mình động, tôi mệt quá.”

“Biết rồi…” Rất có tinh thần… Ít nhất cái bộ phận kia đã chứng minh điều đó. Trình Thanh oán thầm, nhưng mà, y cúi đầu nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của Lâm Hoành, thân thể đã không thể bị mình khống chế mà tự chuyển động. Cái ánh mắt kia giống như là một đạo mệnh lệnh, tuy rằng thâm tình nhưng mà không cho phép từ chối, cho nên cơ hồ Trình Thanh tạo thành phản xạ có điều kiện. Vách tràng ướt át căn mịn mẫn cảm ôn nhu bao lấy dục vọng dã man kia, cường độ nhúc nhích từ từ gia tăng, Trình Thanh đã nếm được thức ăn ngon ngọt, không chịu buông ra, không biết xấu hổ mà chập trùng trên người Lâm Hoành.

Tuy rằng mỗi lần muốn y chủ động, bắt đầu đều sẽ có chút ngượng ngùng, nhưng sau đó bởi vì khoái cảm dâng lên thì sẽ khác hẳn, hiện tại thời gian tiến vào trạng thái này càng ngày càng thêm ngắn. Kỹ năng và độ thuần thục tăng cao nên tốc độ cũng nhanh hơn. Trình Thanh ra sức xoay eo này mông, nhưng rất nhanh liền cảm thấy thể lực không thể chống đỡ nổi nữa. Vì vậy y nghĩ hết tất cả biện pháp muốn làm cho Lâm Hoành đặt y ở dưới thân, làm cho hắn đến *** y: “Lâm Hoành, *** em đi…” Y nũng nịu mong muốn Lâm Hoành san sẽ cho y một chút.

Lâm Hoành cũng không hề bị lay động, chỉ ưỡn ưỡn eo, khi Trình Thanh mới vừa nhấc người lên thì đâm tiến vào. Trình Thanh không hề phòng bị lập tức kêu lên. côn th*t tím đen ra vào giữa cặp mông trắng mịn vểnh cao, nơi hai người kết hợp trở nên ướt đẫm, tiếng nước càng ngày càng vang, tựa hồ như muốn nhanh chóng được ăn thức ăn đã mong nhớ từ lâu vào trong.

“A! Trở lại một chút, lão công, lại… lại đâm vào chỗ đó, chỗ anh mới đâm kia đó… Ha a…” Tay Trình Thanh đỡ trên đầu giường khẽ run, khó có thể nói là bởi vì mệt hay là bởi vì sảng khoái. Y ngước đầu, hầu kết xinh đẹp đột ngột hiện ra, bắp đùi cũng bởi vì một trên một dưới kết hợp mà dạng rộng ra. Gợi cảm đến tột đỉnh.

Tay Lâm Hoành sờ soạng bắp đùi của y, rất tình sắc mà di chuyển, thỉnh thoảng còn động đậy eo, tiến công làm y trở tay không kịp. Khi đó Trình Thanh cũng chỉ có thể phát ra tiếng kêu ngắn ngủi, muốn bảo hắn dừng tay đừng tiếp tục làm như thế, lại thực sự không nở bỏ qua khoái cảm chỉ trong nháy mắt mà chuyển động đó mang lại. Thả ra một tay nắn bóp đầu nhũ, rất nhanh, Trình Thanh không thể thỏa mãn với nhiệt độ của bàn tay mình, y lấy tay Lâm Hoành đang xoa nắn đùi y kéo lên đặt ở ngực: “Nắm một chút… Lão công, nắm đầu nhũ một chút…”

Lâm Hoành chỉ dùng móng tay gãy gãy đầu nhũ hai cái rồi dùng vân tay xoa vòng vòng, rồi không tiến hành thêm động tác nào nữa. Trình Thanh sao có thể chịu được như vậy, y chỉ khát khao được nam nhân đặt ở dưới thân, chịu đựng cân nặng, thô bạo và lửa nóng dục vọng của hắn. Bây giờ tuy y đã chủ động cưỡi nhưng không quá thoải mái cho lắm, người này vẫn chưa thỏa mãn được y.

“Lão công… Cầu anh, đầu nhũ thật là ngứa, cầu anh..”

“Cái mông lại xoay nhanh một chút, làm càng *** đãng thì tôi càng nhanh chóng thõa mãn em.” Dứt lời, Lâm Hoành dùng sức bấm đầu nhũ nho nhỏ kia một cái, thẳng đến khi Trình Thanh kêu ra tiếng mới buông tay. Lần này, coi như đã mở được cách cửa *** đãng ra rồi.


“Em… Lão công, bên trong động của em thoải mái không? Tiểu huyệt nói, thịt heo bổng… ăn, rất ngon… Lão công, đút cho em ăn nhiều thêm một chút, a… Thật là thoải mái, ưm, còn muốn nữa.” Trình Thanh thoáng dùng lực kẹp chặt mông bao vây côn th*t của Lâm Hoành lại, sau đó liền nhấc người lên, rồi lại nhanh chóng ngồi xuống, xong phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.

“Đã lâu không có làm, lão công, em muốn bắn, anh bóp em thật thoải mái, lại dùng sức *** em đi, a… Rất thích anh làm em tàn ác như vậy.”

“A, nhanh lên một chút, lại *** em thêm mấy lần, muốn bắn, lão công, *** bắn em, a…”

Lâm Hoành bấm mạnh vào đầu nhũ của y một chút, kéo đầu y xuống cùng hắn hôn môi, lấy ngón tay ngăn chặn lỗ nhỏ của y, trên eo lại thêm dùng sức mà tàn nhẫn *** y, chiếc giường chấn động từng trận kịch liệt. Khi hai người đều hít thở không thông Lâm Hoành mới buông lỏng tay ra, bọn họ cùng nhau bắn tinh ra ngoài. Trình Thanh vẫn cứ nằm nhoài trên người Lâm Hoành, hai người ôm nhau, há lớn miệng mà thở dốc: “Hà hà, thật là thoải mái, mệt quá đi à.”

Một lát sau Trình Thanh mới bớt đau đớn, Lâm Hoành cười cười nhìn y: “Gần đây em ít rèn luyện, thể lực không được tốt lắm. Như vậy cũng không tốt, sau này em theo tôi đến võ quán học võ đi?”

“Cái, cái gì?” Thì ra nhiều ngày nay Lâm Hoành bận rộn là do đang xây võ quán, trái tim Trình Thanh đang lơ lửng rốt cuộc cũng hạ xuống. Đồng thời cũng quyết định muốn đi võ quán kia nhìn xem một chút.

“Vị trí địa lý bên này vô cùng tốt, thoạt nhìn trang trí cũng không tồi mà.” Trình Thanh nhìn thấy võ quán này trong lòng vừa cảm thấy vui vẻ lại vừa lo lắng cho hắn, y biết điều kiện kinh tế của Lâm Hoành không phải là rất tốt, cứ coi như là hiện tại y có ý định tăng lương cho hắn cao thêm một chút, thế nhưng thuê một cái võ quán rồi thêm vào đó còn trang trí và mua sắm thiết bị cũng không phải là một số tiền nhỏ. Lâm Hoành tựa hồ nhìn thấu lo lắng của y, nói rằng: “Em họ Lâm Húc của tôi lúc trước làm ăn có kiếm được một số tiền lời, chúng tôi hùn vốn, cậu ấy cũng có dự định mở một cái võ quán như tôi, tuy nói là anh em họ nhưng cũng có thể xem như là sư huynh đệ.” Hắn dẫn Trình Thanh đi vào bên trong, võ quán đã được thu dọn bày trí xong xuôi, chuẩn bị khai trương.

Lâm Hoành khoát tay qua eo Trình Thanh, giới thiệu cho y biết một số dụng cụ, thỉnh thoảng cũng biểu diễn mấy chiêu thưc. Nghĩ người này sẽ mặc võ phục rồi luyện công ở đây tùy ý để mồ hôi chảy xuống, cơ nhục xinh đẹp lúc co lúc giãn, vung ra một quyền rồi lưu loát thu hồi lại. Người như vậy, là người yêu của Trình Thanh y. Chỉ mới nghĩ thôi, đã cứng rồi.

“Lâm Hoành, em cứng rồi!” Trong ngày thường điều Lâm Hoành không chịu được nhất chính là khi Trình Thanh dùng loại ánh mắt ướt nhẹp kia nhìn hắn, ngày hôm nay lại không phản ứng nhiều lắm, thậm chí dường như không nghe hoặc giả vờ không thèm để mắt đến câu nói này. Lâm Hoành dẫn Trình Thanh tới bên tường, chỗ đó có một loạt tay vịn: “Trước đây không phải em đã nói sẽ cùng tôi học võ sao, trước tiên tập áp chân thử xem.” Độ cao của tay vịn cũng không tính là quá cao, đại khái chỉ khoảng nửa mét, đối với Trình Thanh mà nói cũng không có áp lực gì lớn.


Để Trình Thanh đặt xong tư thế, Lâm Hoành còn thật như là huấn luyện viên đè lưng lại bảo y nằm thấp xuống. Thân thể cường tráng của Lâm Hoành từ phía sau dán lại, đến cùng là muốn như thế nào, lúc này, đã không cần nhiều lời, đã sớm bại lộ ở vật nóng như lửa kia.

Biết rõ ràng bây giờ là đang ở trong tình trạng gì, nhưng Trình Thanh lại cố ý rất không thành thật mà làm bộ như không áp xuống được: “Huấn luyện viên, anh giúp tôi một chút, tôi không làm được, chân cũng đau lắm.”

“Chân đau là điều đương nhiên, nhịn một chút, tôi cũng giúp cậu xoa xoa. Thở ra, chậm rãi nằm sấp xuống đi, đúng, cứ như vậy, nắm lấy tay tôi.” Hai bàn tay chồng lên nhau đặt lên bắp thịt căng thẳng của Trình Thanh mà xoa xoa, lưu luyến mà vuốt ve qua lại, có một bàn tay trực tiếp theo vạt áo dưới mở rộng mà trượt vào, đẩy lên trên nhào nắn hai viên thịt mềm trước ngực.

“Huấn luyện viên, anh đang sờ chỗ nào của tôi đấy, tôi có bạn trai rồi.” Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng Trình Thanh lại hơi hơi đứng lên, để cho bàn tay của Lâm Hoành có thể thuận lợi thông hành: “Tôi đang dạy cậu phương pháp hô hấp chính xác nhất, nên phải xem thử hô hấp của cậu có làm theo lời tôi nói hay không, cậu không cần phải nghĩ quá nhiều, thả lỏng một chút.”

“Nhưng mà, huấn luyện viên…”

“Nhưng mà cái gì, học phí cũng trả rồi, chẳng lẽ muốn lãng phí? Học võ quý nhất ở tính kiên trì, nếu như điểm ấy mà cậu cũng không chịu được, vậy cũng không cần học nữa.”

“Không phải, huấn luyện viên, phân thân của anh… Đâm, đâm tôi…” Khi đang nói chuyện, khuôn mặt Trình Thanh vẫn đỏ không chịu được, dù biết rõ đây chỉ là một trò chơi nhỏ để gia tăng tình thú mà thôi.

“Ha ha, thì ra cái mông *** đãng muốn được *** à, nhìn cậu chắc cũng ướt đẫm rồi đi, xoay *** đãng như vậy mà.” Lâm Hoành cũng không khách khí, lui về phía sau một chút, đặt tay lên cặp mông Trình Thanh nắn bóp: “Rất có độ co dãn, thích hợp để luyện võ đó.” Thấy mông được chuẩn bị để được chơi như thế, Trình Thanh cũng không tự chủ được đuổi theo nguồn nhiệt sau lưng: “Huấn luyện viên, đừng, đừng chơi tôi như vậy, tôi không chịu được.”

“Không chơi cậu như vậy, vậy cậu hi vọng tôi làm như thế nào?” Âm thanh của Lâm Hoành ác liệt mang theo hơi thở ẩm ướt phun vào sau tai Trình Thanh, ngứa một chút, làm cho cả người y run rẩy.

“Huấn luyện viên làm tôi đi, trực tiếp tiến vào, tôi không chịu nổi.” Hô hấp của Trình Thanh đã trở nên dồn dập, cầm lấy tay Lâm Hoành ấn vào ngực. Lâm Hoành ngược lại lại không nhanh không chậm mà nói: “Không phải cậu nói đã có bạn trai rồi sao, sao hiện tại lại nói tôi *** cậu. Ôi chao, hô hấp không được nhanh như vậy, chậm một chút.”

“Bạn trai em sẽ không biết đâu, em sẽ không nói cho hắn, huấn luyện viên cầu anh, cầu anh làm em đi!” Tuy rằng thân thể đã bị Lâm Hoành ngăn chặn không thể lộn xộn được, nhưng Trình Thanh vẫn cố gắng dùng sức đẩy mông về phía sau, muốn làm phiền hạ thân đã cương cứng của đối phương: “Anh cũng cứng rồi, nhanh lên một chút đến làm em đi nào.” Lúc này Lâm Hoành mới động thủ kéo quần Trình Thanh xuống, đâm hai ngón tay vào: “Đây chính là do cưng cầu tôi làm cưng.” Dứt lời, mặc cho ngón tay tiến công ác liệt bên trong hậu huyệt chứa đầy nước đó.


Mãi đến tận khi bị ngón tay chọt trúng điểm G kêu lên thành tiếng, Trình Thanh mới phản ứng được tựa hồ không nên ở đây..: “Có thể hay không, không muốn, ở đây?” Quần cũng bị cởi ra hết rồi, cái mông bị bóp hồng hồng, bên trong hậu huyệt còn cắm vào hai ngón tay, nói như vậy có thể không có sức thuyết phục quá hay không.

“Được, vậy thì đi đến phòng thay quần áo.” Phòng thay quần áo là một gian nho nhỏ, thoạt nhìn như là chỉ có một người sử dụng. Lâm Hoành giơ một chân của Trình Thanh, giữ chặt lại sau đó bán ôm y mà tiến vào. Sau đó Trình Thanh liền bị đẩy ngã lên trên ghế salông. Tiếp theo là âm thanh mở thắt lưng quần. Trình Thanh đặc biệt yêu thích loại kiểu dây đeo có đầu rồng cũ kỹ này, mỗi lần nghe thấy loại thắt lưng đó tạo ra âm thanh cũng có thể làm cho cả người y trở nên hưng phấn, dựa vào ý *** của mình mà cũng có thể cương cứng. Y có thể tưởng tượng được hiện tại y đang nằm úp sấp ở trên ghế salon mân mê cái mông, có thể tưởng tượng được tầm mắt của người đàn ông phía sau quét lên người mình từng tấc từng tấc một, thẳng đường đi xuống nơi kia, sau đó… Y cảm thấy da dẻ của mình đang bị thiêu đốt!

Y đang phát tao nên đắc ý vênh váo, nào biết rằng Lâm Hoành chỉ là đang chuyên tâm tháo mở thắt lưng mà thôi, căn bản không có ở nhìn y. Lúc quay đầu lại nhìn hắn bỗng nhiên ý thức được điểm này, Trình Thanh tương đối bất mãn: “Lão công, nhanh lên một chút đi, nước trong huyệt chảy ra hết rồi.”

Quả nhiên là tự đắc ý vênh váo ==”. Lâm Hoành nhấc chân đạp lên mông của y, lại tàn nhẫn mà nhấn nhấn ma sát qua cửa huyệt mấy cái rồi nói: “Ai là lão công của cậu, nhìn cho rõ, là cậu xin tôi *** cậu, tôi là huấn luyện viên chứ không phải chồng của cậu!”

“Huấn luyện viên, *** em đi.” Trình Thanh biết sai liền thay đổi! Lâm Hoành cuối cùng đem phân thân tho tô *** tiến vào, sảng khoái đến nỗi Trình Thanh lập tức a a kêu lên.

“Bạn trai cưng *** cưng sảng khoái hay là tôi làm cưng sảng khoái? Hả?” Lúc này Trình Thanh đã nằm úp sấp quỳ ở trên ghế sa lon, đem mặt chôn vào bên trong cánh tay, xoắn lấy tóc của mình, mà Lâm Hoành một chân quỳ ở trên ghế, chân kia vẫn đặt trên nền đất, hai cái tay nắm chặt lấy eo Trình Thanh cố định lại không cho y lộn xộn.

“Bạn trai em, so với, so với anh *** càng mạnh hơn, càng sâu hơn một chút!”

“À.” Chỉ phun ra duy nhất một từ này. Ngay sau đó chính là một phen dũng mãnh đâm xuyên.

côn th*t của Trình Thanh cũng theo động tác của hắn chốc chốc lại ma sát lên ghế sa lon, loại nhịp điệu không phải do mình tự khống chế, khoái cảm không báo trước toàn bộ dâng lên đầu nhấn chìm y xuống, làm cho y cảm thấy nghẹt thở.

“Huấn luyện viên, thật là lợi hại, phân thân của anh thật lớn, ưm, cứ như vậy, chính là ở chỗ đó!”

“A, muốn… không được, cho em bắn!” Qua một lúc lâu, hô hấp của hai người mới bình ổn lại. Lâm Hoành ôm Trình Thanh, hôn một cái lên trán của y rồi nói rằng: “Em họ của tôi đã biết chuyện của chúng ta, nó nói mẹ tôi bảo chúng ta tháng này về nhà một chuyến, chừng nào thì em rảnh rỗi?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận