Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Editor: Mã Mã
"Vì cái gì không kêu ra, rõ ràng em rất thích mà, không phải sao?" Ngón tay của hắn đâm vào rồi lại chậm rãi di chuyển trong nơi chật hẹp, ẩm ướt. . . yêu dịch dính dính không kiềm được mà chảy ra.
Khuôn mặt hồng lên không bình thường, thân thể Trầm Phi Yên rất khó chịu, cô cảm thấy sự trống rỗng như sắp giết chết mình. Điều này khiến cô cảm thấy rất khát vọng, trong lòng lại tự phỉ nhổ chính mình.
"Anh đã vào rồi, tôi có thể đi được chưa?"
"Em cảm thấy món khai vị này mà đã xong rồi sao ? Chỉ có ngón tay này thì chưa hết đâu, mà em cũng vẫn chưa thuộc về tôi hẳn." Hắn cúi xuống hôn lên làn da trắng như bột của cô giống như chuồn chuồn uốn lượn xuống hồ sen, không có lý do gì mà cô lại có thể lạnh nhạt như vậy.

Ngực tràn đầy phẫn nộ, người đàn ông này muốn tra tấn cô tới khi nào nữa. Từ khi vào cửa, đến nhà tắm, hiện tại dùng ngón tay, lại còn muốn tiếp tục.
Thật sự là bị ép tới nóng nảy, thân thể Trầm Phi Yên cũng nóng lên, đến lúc này cô lại quyết định chủ động.
"Không tính, tôi phải. . ." Miệng cười ái muội nếu như nguyệt, mị nhãn như tơ, hai cánh tay như dây leo quấn lên thân thể Hiên Viên Hoàng. Đôi chân duyên dáng gác lên. . . để trên chiếc thắt lưng của hắn, cố gắng tấn công vào chỗ nóng bỏng trên cơ thể hắn.
Nhưng động tác này lại làm Hiên Viên Hoàng buồn , rõ ràng là một cô gái rất câu lệ, sao tự nhiên lại biến đổi hoàn toàn thế này, một cô gái nhộn nhạo làm hắn khó chịu.

Trong lòng nở cụ cười trộm, dùng chiêu này quả thật tốt, Trầm Phi Yên lại cố ý cọ sát vào chỗ nóng bỏng ấy.
Đôi môi mỏng khép mở phát ra tiếng kêu ‘Ưm’, ‘a’, thổ lộ ra nhiều dụ hoặc: "Hiện tại em muốn , anh phải chịu trách nhiện, cho em. . ."
Việc cọ vào bộ vị của hắn, Trầm Phi Yên cũng vô cùng khiếp đảm, dù sao cô cũng chưa làm chuyện này bao giờ, bây giờ muốn thoát đi thì chỉ còn cách bắt chước kiểu dụ trai của các tiểu thư.
Rốt cuộc cô đang làm gì, vì cái gì mà lại thay đổi nhanh như vậy, đôi mắt sắc bén của Hiên Viên Hoàng nhìn cô, muốn tìm kiếm cái gì đó, nhưng hoàn là trạng thái cầu hoan. Đội nhiên hắn nghĩ cô cũng chỉ là một người đàn bà, bình thường thì luôn thanh thuần như là hoa bách hợp, nhưng khi lên giường lại phóng đãng dụ người phạm tôi.
Thì ra người đàn bà nào cũng giống nhau, đột nhiên khuôn mặt Hiên Viên Hoàng biến thành lạnh.
Đàn bà đều là như thế, chỉ giả vờ thanh à thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận