Tại một vùng quê thanh bình, nơi tự do tự tại có hai gia đình vô cùng thân thiết.
Nhà họ Vũ có một cô con gái tên Y Thư nổi tiếng xinh xắn, đáng yêu nhưng rất tinh nghịch.
Nhà họ Hàn có một cậu con trai tên Hàn Phong khôi ngô tuấn tú, thông minh hai gia đình đã đính ước cho hai đứa trẻ từ nhỏ.
Quả là một đôi trai tài gái sắc.
Tôi là Y Thư một cô gái bình thường trong một gia đình làm nông tôi có một người bạn trai à không theo như mọi người hay đùa anh ấy là chồng của tôi Hàn Phong.
Tính cách của anh ấy rất trẻ con anh hay trêu chọc tôi dù biết bản thân tôi hay dỗi.
Bọn tôi như lửa với nước cứ gặp là cãi nhau không ngừng thậm chí là xảy ra xô xác.
Nghe mẹ tôi kể khi bố mẹ của Hàn Phong mới chuyển tới đây.
Họ mang quà sang gặp mặt hàng xóm để làm quen đưa theo Hàn Phong khi 4 tuổi qua nhà tôi.
Khi ấy tôi mới 2 tuổi thôi còn khá nhỏ, không biết là do ân oán hay do cái tính thích trêu ngươi của Hàn Phong mà cả rổ đồ chơi anh không để ý lại giành bé Putin với tôi.
À Putin là tên của bé gấu bông của mình hai đứa không ai nhường ai lao vào đánh nhau.
Bố mẹ phải lao vào ngăn cản do tôi nhỏ tuổi hơn bị anh đẩy ngã.
Tính tôi cũng lầm lì mặc dù đau nhưng tôi không khóc mà bật chế độ rây dỗi.
Mỗi lần Hàn Phong qua nhà tôi sẽ mặc kệ anh ấy bỏ đi tìm mẹ dẫn tôi đi tìm bạn khác chơi cùng.
Cho dù không có ai cũng không chịu chơi với Hàn Phong.
Trẻ con mà ngây thơ lắm giận thì cứ dỗi thôi Hàn Phong mặc dù hay trêu ngươi nhưng cũng rất hiểu chuyện anh xin lỗi tôi và tất nhiên tôi bỏ qua rồi.
Tôi và Hàn Phong không hợp nhau một chút nào.
Thật ra tôi cũng không thích anh lắm cảm thấy anh rất phiền phức , anh không cho tôi tiếp xúc gần với bọn con trai còn anh đi đâu cũng có gái theo.
Thực ra tôi không quan tâm đến những cô gái ấy đâu tôi còn mong anh sẽ thích cô gái nào đó rồi buông tha cho tôi.
Khi tôi lớn hơn rồi tầm học lớp 6 , lớp 7 gia đình chúng tôi càng trở nên thân thiết.
Bố mẹ anh còn gọi tôi là con dâu ba mẹ tôi cũng đâu vừa gọi anh là con rể.
Đến độ tuổi này thì còn trẻ con gì nữa tôi không thích cảm thấy hơi ngại khi mọi người cứ xưng hô kiểu đấy.
Tôi không biết Hàn Phong cảm thấy như nào mà anh lại hưởng ứng gọi tôi là
- Vợ ơi !
Tôi thấy chữ vợ này sao sao á, không thích tẹo nào.
Chưa bao giờ tôi nghĩ tôi sẽ cưới người hay trêu chọc mình không làm mình khóc thì không chịu được như anh.
Nhưng không hẳn là lúc nào anh cũng trêu tôi, khi tôi bị các bạn bắt nạt anh luôn đứng ra bảo vệ tôi khiến tôi vô cùng cảm kích.
Anh thường hay lấy lí do là
- Y Thư anh nói cho em biết ngoài Hàn Phong anh ra không ai được bắt nạt em hết nhớ chưa.
Nếu ai dám bắt nạt em hãy nói cho anh biết anh sẽ cho chúng một trận
Tôi thở dài ngao ngán chỉ vào mặt anh và nói
- Hàn Phong à !em rất tiếc bởi người hay bắt nạt em hay khiến em tức điên lên lại là anh á.
Anh định đánh anh sao ?
Hàn Phong gãi đầu cười đùa rồi chạy đi chơi với đám bạn.
- Anh chạy nhanh thật đấy.
Dường như cả xóm biết việc hai đứa bị đính hôn từ nhỏ mọi người thường qua chọc tôi hay nói đùa với mẹ tôi là
- Y Thư à cháu là con dâu hụt của cô đấy, tiếc quá đi nhà Hàn Phong nhanh hơn một bước rồi.
Hay là
- Chị Thập Hoa ( là tên của mẹ tôi) suýt chút nữa chúng ta là thông gia rồi.
Tôi nhắm con bé nhà chị lâu lắm rồi ai ngờ bị Hàn Phong giành mất.