Ông Xã Ăn Giấm Chua

Hàn Quang Lỗi, hiện tại hành vi của người căn bản chính là đang đánh vào lời nói lúc trước của ngươi, lúc trước rõ ràng chính miệng ngươi nói không can thiệp cuộc sống lẫn nhau, vì sao hiện tại vừa nghe nói cô đi giúp đỡ bạn bè mà mất hứng? Ngươi có quyền gì chứ?
Đóng lại chiếc laptop, anh cảm thấy một bụng đầy hờn dỗi, giây tiếp theo, anh kéo ngăn kéo ra, lấy hiệp ước của bọn họ –
“Hợp đồng hôn nhân.
Người lập hợp đồng: Hàn Quang Lỗi 〔 gọi tắt là bên A 〕, Thương Hải Tình 〔 gọi tắt là bên B 〕, hai bên hợp tác lập ra hợp đồng hôn nhân để thuận tiện cho công việc, hai bên đều đồng ý các điều sau:
Cả bên A và bên B tuỳ ý chọn ngày bắt đầu, đến trước ngày kết hôn phải có nghĩa vụ tham gia buổi lễ.
Thời hạn của hợp đồng hôn nhân là một tháng, quan hệ vợ chồng sẽ được tính từ ngày tổ chức hôn lễ cho đến khi đủ thời hạn một tháng. Trừ phi cả hai bên đều đồng ý, nếu không không thể tự tiện kéo dài kỳ hạn.
Sau khi kết hôn, hai bên có nghĩa vụ phải sống cùng nhau, nhưng không thể can thiệp các quan hệ bạn bè giao hữu trong cuộc sống hay công việc của đối phương.
Trong thời gian hợp tác, hai bên có nghĩa vụ phải phối hợp tham gia các hoạt động của mỗi gia đình, cùng sắm vai cặp vợ chồng ngọt ngào, duy trì sự hài hoà của cả hai gia đình.
Trong thời gian hiệp ước còn hiệu lực, không được yêu thương đối phương trong thời gian hợp tác, nếu bên nào vi phạm, phải trả cho đối phương một trăm ngàn tiền phí bồi thường.
Không được để cho người thứ ba biết được nội dung hiệp ước này…”
Anh phát hiện chính mình hoàn toàn đứng không nổi.
Đặt ra trong hợp đồng tất cả mười điều khoản, cơ hồ đều là phiền toái do chính anh tìm đến.
Càng xem, cơn giận trong lòng càng mãnh liệt, lấy ra bút máy, anh tức giận xoá và sửa nội dung.
“Thời hạn của hợp đồng hôn nhân là một tháng, quan hệ vợ chồng sẽ được tính từ ngày tổ chức hôn lễ cho đến khi đủ thời hạn một tháng. Trừ phi cả hai bên đều đồng ý, nếu không không thể tự tiện kéo dài kỳ hạn.”
Cười nhạo một tiếng, anh lập tức dùng tốc độ sét đánh nhanh chóng sửa, trong miệng không quên thì thào tự nói,“Chỉ cần bên A đồng ý, quan hệ hôn nhân kéo dài đến vô hạn.”
“Sau khi kết hôn, hai bên có nghĩa vụ phải sống cùng nhau, nhưng không thể can thiệp các quan hệ bạn bè giao hữu trong cuộc sống hay công việc của đối phương.”
Hư, sửa!
“Bên A có quyền nắm trong tay quan hệ bạn bè giao hữu cùng cuộc sống, bao gồm can thiệp công việc.”
“Trong thời gian hiệp ước còn hiệu lực, không được yêu thương đối phương trong thời gian hợp tác, nếu bên nào vi phạm, phải trả cho đối phương một trăm ngàn tiền phí bồi thường.”
Lại sửa!
“Bên B phải yêu thương bên A, không thể không theo.”(o.O codai: anh đúng là lưu manh lật lọng, Lỗi ca*trừng* Codai*rùng mình* ơ không em lỡ lời, anh cứ tiếp tục đi ạ, bắt Tình tỷ phải yêu thương anh nhìu vào, có thế tụi em mới có H mà đọc chứ *ánh mắt mơ màng*, hớ hớ)
Anh đem hợp đồng sửa hỗn độn, tuy rằng tạm thời có thể phát tiết bất mãn, nhưng sau khi tỉnh táo lại, trong lòng buồn bã càng sâu, sự hoảng sợ bỗng chốc trào dâng trong lòng, cảm thấy tâm tư phức tạp chua sót lệ bất đắc dĩ.
Ngu ngốc, đều do lúc trước ký cái hiệp ước quái quỷ này, nếu không có tờ giấy hiệp ước này chặn lại, anh vừa rồi đã có thể lên tiếng mạnh miệng cưỡng chế cô lập tức ngoan ngoãn trở về trong vòng tay chồng a.
Nhưng nghĩ lại thì nếu không có hiệp ước này, Hải Tình còn có thể gả cho anh sao? Anh còn có thể làm chồng của cô trong một tháng sao?
Buồn a! Quay vào phòng ngủ nằm một mình trên chiếc giường đôi, Hàn Quang Lỗi thiếu chút nữa bị cảm xúc của chính mình làm phát điên.
(Chap nì anh Lỗi lộ bộ mặt lưu manh, dám sửa hợp đồng lun, trông chờ ngày chị Tình biết chuyện quá à, I’m waiting for~)
Đêm cuối tuần trên bàn cơm, Hàn Quang Lỗi cúi đầu ăn đống thức ăn nhanh trên bàn, không có bà xã ở bên cạnh, thật giống như một người cô đơn, hay nói đúng hơn là người chồng bị vứt bỏ a.
Bản hợp đồng hợp tác với công ty nước ngoài anh đã thành công ký được, dự tính tuần sau bắt đầu giao dịch trên thị trường chứng khoán, xác định vững chắc có thể đem công ty khoa học kỹ thuật Hoàn Tinh nâng lên một địa vị mới trên thương trường.
Nhưng là, điều đó lại có ý nghĩa gì? Về nhà, anh không phải ăn thức ăn nhanh, cũng là ở tivi cùng nhóm diễn viên hài già cỗi này làm bạn, rõ ràng người ta đều có đôi có cặp, cớ sao anh bây giờ lại chẳng có cô bên mình, đúng là bi ai mà.
Đàn ông đương nhiên có thể ra ngoài tìm lạc thú, nhưng trong lòng anh hiểu được, cái loại tình một đêm không phải là điều anh muốn.
Anh cho tới bây giờ cũng không có thói quen đó, cùng bạn bè đi uống rượu không phải là vấn đề lớn, nhưng là, uống rượu chỉ là uống rượu, anh không hiểu sao còn tuỳ tiện ngắm các cô gái bên cạnh, việc này chẳng phải vì chính mình quá chén mà mắt mù đến nỗi, heo mẹ cũng có thể xem là Điêu Thuyền sao?
Trước kia bạn bè luôn trêu chọc anh là quá quy tắc, ánh mắt cao, nhát gan, không sao cả, dù sao anh biết chính mình muốn là cái gì là tốt rồi.
Có lẽ đối với gông xiềng của hôn nhân, anh đúng là bất hảo như lời mẹ nói, nhưng là đối mặt với tình yêu, anh tuyệt đối là trăm phần trăm chung thuỷ.
Được rồi, được rồi, anh là tên đàn ông vô dụng a, nói về bản thân, anh là người có lý trí sáng suốt, đạo lý rõ ràng phân minh, nhưng khi nghĩ đến bà xã anh sẽ đột nhiên ngu đi một cách đáng kinh ngạc.
Lại một đêm, mang theo tâm tình buồn bực leo lên giường……
Đột nhiên, di động phía đầu giường vang lên, anh ngay cả ánh mắt cũng chưa mở, nhanh tay bắt máy,“Uy?”
“Quang Lỗi, anh có biết em vừa gặp được ai không?” Từ đầu dây bên kia truyền đến thanh âm hưng phấn vui mừng của Thương Hải Tình.
“Gặp ai?” Tóm lại, có thể khẳng định không phải gặp anh.
“Julian! Chính là thời điểm lúc chúng ta đi hưởng tuần trăng mật, người đàn ông nước Pháp không hiểu tiếng Anh mà em đã gặp lúc ở quầy lễ tân của khách sạn a.”
Vốn dĩ đầu óc vẫn còn đang mông lung hỗn độn, nghe được tiếng nói cao vút của cô, anh lúc này mới bắt đầu đem những lời nói trước đó của cô tiếp thu vào đầu….
Julian, không biết tiếng Anh, nam, người Pháp, đây chẳng phải là phần tử cực kỳ nguy hiểm sao?
Mẹ nó! Không phải anh nói quá, cái tên kia từng ở đại sảnh khách sạn cùng Hải Tình nói chuyện một hồi lâu, trước khi đi còn bày ra biểu tình buồn bã tiếc nuối, còn ở trước mắt anh biểu diễn nụ hôn xã giao, lúc ấy nếu không phải anh cố gắng nhẫn nại chắc sớm đã xông lên cho hắn một trận.  
Cả người khó chịu, Hàn Quang Lỗi giật mình ngồi dậy,“Hắn làm sao có thể ở Đài Loan? Hai người như thế nào gặp được ?” Miệng lộ ra thanh âm cảnh giác sợ hãi, lòng cảm thấy tình cảnh bây giờ thật đáng báo động.
“Julian đột nhiên bị công ty chuyển đi đến Đài Loan công tác, buổi sáng vừa tới báo danh. Thế giới này cũng thực nhỏ, em vừa mới đi ra ngoài mua đồ uống giúp mọi người uống, kết quả gặp anh ta tại tiệm cà phê, thực khéo đúng không? Đúng rồi, bọn em đang lên kế hoạch đi pub chơi, Julian mới đến, ở Đài Loan cũng không có bạn bè hay người quen, cho nên bọn Tử Quyên đề nghị đi pub uống chút rượu, nói chuyện phiếm, cho nên có thể em sẽ về trễ một chút.”
“Chỉ có hai người?” Anh hốt hoảng.
“Đương nhiên không phải a, còn có bọn Tử Quyên.” Cô thoải mái cười.
“Ừ, anh đã biết.” Anh cảm thấy bản thân bị đả kích nghiêm trọng.
“Vậy…… Anh cứ ngủ trước, ngủ ngon.”
“Trễ rồi, ngủ ngon……” Miệng chua sót đã muốn biểu lộ ra ngoài,“Đi chơi vui vẻ.” Rõ ràng trong lòng cảm thấy thật đau khổ lại còn cố tỏ vẻ cười vui.
Đêm cuối tuần chết tiệt, bà xã lại đi ra ngoài chơi bời, cô muốn cùng đồng nghiệp còn có tên Julian từ nước Pháp xa xôi đến đi uống rượu mua vui, mà anh, lại bị ném.(tội Lỗi ca quá, ra đây em xương nè *âu yếm âu yếm*)
Trong cuộc sống của Thương Hải Tình tất cả đều là công việc, đồng nghiệp cùng bạn bè, ông chồng như anh đây, căn bản chỉ là trên danh nghĩa, cái tên nằm trên hộ khẩu của anh cũng là danh nghĩa, cô hoàn toàn không thèm để ý đến anh.
Đầu óc của Hàn Quang Lỗi nhanh chóng suy nghĩ, không ngừng nghĩ về chuyện khác ý đồ muốn thay đổi cảm xúc của chính mình, kết quả, ngay cả lối thoát để chạy trốn cũng không tìm được, đành phải ngã vào trên giường đấm ngực dậm chân.
“Không được! Mình nếu không làm gì, người phụ nữ này sẽ hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của mình. Mình là chồng của cô ta a, cho dù chỉ ký hiệp ước một tháng, cũng vẫn là chồng của Thương Hải Tình cô!”
Nhảy xuống giường, anh lớn tiếng biểu thị công khai quyết tâm, vội vàng quay lại trên giường nằm, thầm nghĩ.
“Chờ đó, em cứ đi chơi đi! Vui vẻ đi chơi đi, anh nhất định sẽ làm cho em trong mắt chỉ có một mình Hàn Quang Lỗi anh!”
Hiện tại anh muốn ngủ, muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, muốn chuẩn bị tốt tư tưởng  trường kỳ kháng chiến!
Nhưng mà sau khi nhẫn nại được nửa giờ, anh chịu không nổi lại nhảy xuống giường lần nữa.
Anh ngủ được mới lạ! Vợ của anh hiện tại đang theo một tên đàn ông xa lạ đi pub uống rượu nói chuyện phiếm, tửu lượng của Hải Tình chỉ một ly là say, lỡ như cái tên chết tiệt đó tâm ý xấu xa thì biết phải làm sao?
Đúng, Hàn Quang Lỗi anh chính là thích lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử đấy, như thế nào?(*gật gật* đúng đúng anh là tiểu nhân, Lỗi ca *liếc*, codai*run lập cập* *te te bỏ chạy*)
Cho dù Julian là chính nhân quân tử, vấn đề là, trong pub có rất nhiều tên đàn ông nhàm chán tìm vui trong đó, Hải Tình lại là người phụ nữ đầy mị hoặc như vậy, khó bảo toàn không có một đống ruồi muỗi ở bên người cô đảo quanh, ý đồ tiếp cận.
Cho dù không có tên Julian, còn có ngàn vạn tên đàn ông ở một bên như hổ rình mồi, ban đêm nguy hiểm như thế, anh sao có thể một mình nằm ở trong nhà an nhàn ngủ chứ. (nguỵ biện)
“Không được, mình có trách nhiệm bảo hộ vợ yêu không bị quấy rầy!”
Không nói những lời vô nghĩa, anh lập tức đi vào phòng thay quần áo, cởi áo ngủ trên người xuống nhanh chóng ăn mặc chỉnh tề, ánh mắt lướt nhẹ chùm chìa khoá xe nhanh chóng cầm lấy rời khỏi nhà đi bảo hộ vợ yêu.
Nửa giờ sau, anh thong dong tiêu sái xuất hiện –
“Quang Lỗi, anh làm sao mà biết chúng ta ở trong này?” Khi Thương Hải Tình nhìn tháy Hàn Quang Lỗi xuất hiện ở pub, ánh mắt chứa đầy kinh ngạc.
“Anh Quang Lỗi, ngồi chỗ này đi.” Lực Tử Quyên lập tức kéo chiếc ghế cô đang ngồi bên cạnh Thương Hải Tình nhường cho anh.
“Cám ơn, Tử Quyên.” Anh công khai ôm nhẹ bả vai của bà xã, ngồi xuống chiếc ghế Lực Tử Quyên vừa đưa,“Em nói mọi ngươi muốn tới nơi gần gần ngồi chơi, nơi này cách công ty áo cưới không xa, cho nên anh tới đây, em xem, chúng ta có phải hay không tâm ý tương thông?”
Có ngốc mới tin cái gọi là tâm ý tương thông, vì tìm được các cô, anh đã chạy khắp các pub, cuối cùng còn phải nhờ đến sự giao hữu của chính mình, huy động vài người quen trong tìm người giúp anh, nhìn xem có phải hay không có một đám phụ nữ mang theo một tên ngốc người nước ngoài xuất hiện, thế này mới tìm được bọn họ.
Anh chủ động hướng Julian vươn tay,“Xin chào, tôi là chồng của Hải Tình, Hàn Quang Lỗi.”
Anh nói Tiếng Anh, tiếng Pháp của anh chỉ dừng lại ở trình độ cám ơn, thực xin lỗi, nhưng cũng không đến nỗi miễn cưỡng, dù sao bên người anh còn có một cao thủ nói tiếng Pháp a.
“Nha, Hàn, xin chào.” Sau khi được Thương Hải Tình phiên dịch, Julian dùng vốn tiếng Trung bập bẹ cố gắng thử phát âm tên của Hàn Quang Lỗi.
Nhìn thấy anh xuất hiện, Thương Hải Tình khó nén được sự ngạc nhiên xen lẫn vui mừng,“Em tưởng bây giờ là lúc anh đang ngủ.” Dùng âm lượng chỉ có hai người nghe được trêu chọc anh.
“Anh có thể yên tâm sao? Bọn em một đám phụ nữ mang theo một người đàn ông không quen biết đi chơi, uống rượu trở về bằng cách nào? Nhất là em, tửu lượng tệ như vậy, anh không đến đợi mệnh, chẳng lẽ muốn Julian đưa em về nhà? Cứ như vậy làm phiền một người nước ngoài mới đến, đúng không?”
Trên mặt Hàn Quang Lỗi vẫn duy trì tươi cười, nhưng khuôn mặt lại cứng ngắc như tượng, thần kinh mất cân đối, hé ra miệng lại nói thầm không ngớt, biểu lộ trong lòng không thoải mái.
Cái gì, quở trách tửu lượng của cô sao, Thương Hải Tình quyết mở miệng, ngón tay hung hăng chọc lên ngực anh, đôi mắt mê hoặc nhìn thẳng vào khuôn miệng đang biểu lộ sự bất mãn của anh hoàn toàn xuyên thấu cứng rắn của anh.
“Cho nên, anh là vì bảo hộ Julian nên đến?”
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui