Editor: Trịnh Phương _ Diễn đàn.
Không đợi An Cẩn Du hồi phục lại tinh thần từ câu nói kia của Đoạn Thấm Nhã, Tô Minh Duệ đã ho nhẹ, cười khan đảm đương vai trò người hoà giải nói: "Chị dâu, chị cũng thấy đấy, tiểu Du đã có bạn trai, chị nói lời này sẽ khiến bạn trai người ta không vui, cũng ảnh hưởng không tốt đối với con gái nhà người ta, cho nên sau này tận lực tránh nói ra những lời như vậy, tránh cho làm cho người khác hiểu lầm."
Đoạn Thấm Nhã ngớ ngẩn, cũng có chút đáng tiếc nhìn An Cẩn Du một cái, nhỏ giọng nói: "Như vậy sao, chị biết rồi."
"…" An Cẩn Du vốn còn muốn giải thích đôi câu, lại phát hiện Tô Minh Duệ một mực dung bộ mặt đau khổ vì bị bức ép nháy mắt nhìn mình, hơn nữa bộ dạng thương tiếc không dứt kia của Đoạn Thấm Nhã, hiển nhiên là một bộ nếu như chính mình nói thêm một câu không phải nữa thì nhất định sẽ gán ghép mình với Tô Minh Duệ, vẻ mặt cô lung túng, cứ như vậy bỏ thời cơ tốt để giải thích.
Đợi đến lúc cô tỉnh táo lại, những người khác đã dùng ánh mắt ra hiệu chuyển đề tài, còn giải thích là trời đã tối.
Ánh mắt Tô Nghị uy nghiêm quét qua mọi người một cái, cũng khôi phục tỉnh táo ban đầu, kéo đề tài trở lại nói: "Mặc kệ nói thế nào, chuyện Đậu Đậu làm phiền ngài Niếp ra tay cứu giúp, sau lần đó tôi vẫn luôn hy vọng có thể tìm được ngài Niếp, trực tiếp nói câu cảm ơn với ngài Niếp."
Hai mắt Niếp Quân Hạo sáng lên, vừa định nói chuyện, lại bị Tô Minh Duệ giành trước một bước.
"Hắc hắc, anh, nếu anh thật sự muốn cảm ơn Quân Hạo, liền đưa quảng cáo đồng hồ lần này của Tô thị cho Quân Hạo đi, thế nào?" Tô Minh Duệ vừa nghe Tô Nghị nói như thế, ánh sáng trong mắt chói lọi, vẻ mặt nịnh hót nói.
Lời Tô Minh Duệ còn chưa dứt, Hình Tân ngồi bên cạnh Nhan Mặc đã phản đối: "Ai, anh Duệ, không thể nói như thế. Công việc xếp riêng, tư là tư, không thể nhập làm một."
"…" Lúc này Tô Minh Duệ mới nhớ tới sau khi đuổi tên Phương Vũ làm người ta ghét kia đi, quản lí của người tranh giành quyền phát ngôn chân chính với Niếp Quân Hạo vẫn ngồi ở đối diện.
Tô Nghị nghe lời của hai người cũng nhíu mày, khẽ cười nói: "Mọi người tới đây cũng là vì chuyện người phát ngôn?" D~Đ*L/Q+Đ
Nói xong còn nhìn lướt qua Nhan Mặc trầm mặc không nói cùng với Niếp Quân Hạo, đáy mắt xẹt qua một tia sáng nhàn nhạt, quay đầu nhìn về phía hai người đại diện, cười nhẹ nói: "Nhan Mặc còn chưa tính, cậu ấy do công ty cố ý tìm trở về. Tiểu Duệ, em vừa xảy ra chuyện gì? Đột nhiên cảm thấy hứng thú đối với chuyện của Tô thị? Trước kia em vẫn chán ghét tránh xa chuyện có liên quan đến Tô thị, ngay cả ba mẹ giữ em nhậm chức trong tập đoàn cũng không muốn, sao lần này lại…?"
Tô Minh Duệ lúng túng sờ sờ đầu mũi của mình, ngây ngô cười nói: "Không phải em đây muốn dùng phương pháp nhanh nhất để khiến người này thành siêu sao sao? Anh, anh cũng không phải không biết hợp đồng của Nhan Mặc ký kết cùng Tinh Thành còn không tới một năm nữa là hết hạn, nhìn tình hình hiện tại, cậu ấy cũng không có ý định tiếp tục kí nữa. Đã như vậy, em đương nhiên phải sớm tìm kĩ đường lui, tiếp tục bồi dưỡng một người nối nghiệp thừa kế những sự nghiệp trước kia của Nhan Mặc."
Lời Tô Minh Duệ vừa nói ra, khiến An Cẩn Du rốt cuộc tránh thoát khỏi sự trói buộc của Niếp Quân Hạo, ngồi vào bên cạnh cũng ngây ngẩn cả người. Nhan ảnh đế không có ý định tiếp tục kí hợp đồng với Tinh Thành, là chuẩn bị rút khỏi làng giải trí, hay là chuẩn bị ký với công ty khác?
Không, không đúng, Nhan ảnh đế là cháu ruột của bà xã tổng giám đốc tập đoàn Tô thị, căn bản là người một nhà với Tô thị, thậm chí còn có Tinh Thành, anh ta cũng không thể đi ký hợp đồng với công ty khác. Nói cách khác, Nhan ảnh đế cố ý lui giới. Nếu như bị những người hâm mộ ảnh đế điên cuồng ở bên ngoài biết được chuyện này, không biết có bao nhiêu người tan nát cõi lòng đầy đất nha.
Trong lòng An Cẩn Du cả kinh, cảm giác thật giống như mình trong lúc vô tình đã nghe được chuyện gì không nên biết, anh anh anh, cô sẽ không bị giết người diệt khẩu chứ?
Tô Minh Duệ cũng không có phát hiện lời nói của mình mang đến cho An Cẩn Du bao nhiêu rung động, tiếp tục cảm khái nói: "Anh, anh đừng nhìn danh tiếng bên ngoài của Tinh Thành hiện tại, người mới một nhóm lại một nhóm, nhìn qua cũng không ít, nhưng trên thực tế thì người lên được mặt bàn thật không nhiều lắm. Nhất là hai năm qua lại đột nhiên nhiều hơn một công ty Nhã Vận, không ít hạt giống tốt cũng bị bọn họ đoạt mất. Trong mắt người ngoài, có lẽ Tinh Thành phong quang vô hạn, nhưng chỉ có mình em biết, Tinh Thành cũng chỉ có thể dựa vào Nhan Mặc để chống đỡ. Nếu lại tiếp tục như vậy,đến lúc Nhan Mặc rời khỏi Tinh Thành, không ai có thể gánh vác trách nhiệm nặng nề, chỉ sợ thật sự bị Nhã Vận một mực đè ép."
Tô Minh Duệ vừa nói ra lời này, Hình Tân cũng trầm mặc. Trên thực tế cũng rất nhiều người biết Tinh Thành là sản nghiệp dưới danh nghĩa Tô thị, nhưng chỉ sợ có rất ít người biết được, người hiện chân chính quản lý Tinh Thành hiện tại cũng không phải tổng giám đốc tập đoàn To thị, Tô Nghị, mà là Tô Minh Duệ rất được hai người già ở nhà họ Tô lão yêu thích, cũng là cậu hai không thể cho người ngoài biết của nhà họ Tô.
Mà anh ta mặc dù là người đại diện danh tiếng giống với đối phương, nhưng trên thực tế cũng chỉ là một cấp dưới hưởng lương của Tô Minh Duệ mà thôi. Ngay cả Nhan Mặc ban đầu cũng là do anh ta dẫn dắt một thời gian mới giao tới tay của mình, để mình từng chút từng chút dẫn cậu ấy lên vị trí ảnh đế. d~đ^l%q+đ
Hiện tại Nhan Mặc đã có ý định lui giới, thân là người ngầm nắm quyền của Tinh Thành, Tô Minh Duệ phải tính toán vì tình hình chung của tương, đương nhiên phải nhanh chóng tìm người lần nữa chống đỡ Tinh Thành. Bên trong làng giải trí đổi mới nhanh chóng như thế nào, không có dòng máu lứa sau để đổi mới, chờ đợi bọn họ liền chỉ có bị kết quả bị loại bỏ, điểm này Tô Minh Duệ rõ ràng hơn so với bất luận kẻ nào.
Tô Nghị nghe xong lời nói của Tô Minh Duệ, tiếp tục nhíu mày nói: "Ý của em là em chuẩn bị bồi dưỡng cậu ta để thế chỗ cho Nhan Mặc?"
Tô Minh Duệ liên tục không ngừng gật đầu, nhanh chóng chạy đến sau lưng Niếp Quân Hạo nói: "Không sai, anh xem gương mặt này, vóc người này của cậu ấy một chút, hơn nữa phần quảng cáo này của Tô thị tới tay, nhất định sẽ một lần là nổi tiếng. Đến lúc đó, đây chính là cái cây rụng tiền nha cây rụng tiền, em có dự cảm cậu ấy tuyệt đối là gốc cây rụng tiền còn lớn hơn so với Nhan Mặc nha."
Mọi người: "…"
Hai mắt Tô Minh Duệ đang lấp lánh thổi phồng Niếp Quân Hạo với Tô Nghị, giống như đã bắt đầu ảo tưởng ra quang cảnh sau này dựa vào người này kiếm một số tiền thật lớn, gương mặt mơ mộng, không chút nào phát hiện ra mình đã lỡ miệng nói ra, cho đến khi…
"Thì ra là, ở trong mắt anh, tôi chính là một cây rụng tiền, ha ha."
Tiếng cười lạnh nho nhỏ khiến người ta rùng mình ớn lạnh của Niếp Quân Hạo chợt truyền đến từ phía trước, làm toàn thân Tô Minh Duệ cứng đờ.
Nhan Mặc nghe vậy cũng cười lạnh một hồi: "Tôi cũng không biết, thì ra trước đây tôi chính là cái cây rụng tiền trong mắt anh Duệ nha."
Tô Minh Duệ: "…" Ách, không cẩn thận mà đắc ý quên hình, lộ nguyên hình, đắc tội với người không thể đắc tội. Làm sao đây? QAQ