Kim Ân Thánh biểu
tình có chút cứng nhắc, hắn như bị một con độc xà theo dõi. Mặc dù hắn
đem tầm mắt dời đi nhưng ánh mắt kinh khủng kia vẫn dừng trên người hắn
làm cho hắn hô hấp khó khắn.
Phó Quân Hoàng quả nhiên lợi hại.
Mà ở một bên khác Tống Chính Hạo cùng Lí Quang Tú biểu tình cùng lúc biến
đổi. Đối mặt với Phó Quân Hoàng bọn họ đều không thể chịu đựng được hơi
thở cường đạị trên người hắn.
An Nhiên bỗng vui vẻ không nghĩ tới lão soái ca lại có lực uy hiếp cường đại như vậy.
“Kim Ân Thánh, tôi cùng con trai ông trong đó có sự tình, lúc đó có bao
nhiêu người chứng kiến tôi nghĩ cũng không cần phải nói, lúc đó người
Hoa Hạ còn có đoạn clip ông có thể đi xem cũng có thể nghe một chút.
Khẳng định ông đã xem qua đi, tôi nghĩ đến cuối cùng có chuyện gì xảy ra ông hẳn cũng nên rõ ràng minh bạch.”
“Tôi không biết cô nói cái gì” Hắn không tin Phó An Nhiên có thể ở trong này giết hắn.
Hắn nhập cảnh đã có ghi lại hơn nữa thời điểm hắn đến Hoa Hạ đã cùng người
nhà nói qua nếu trong vòng mười ngày hắn không trở về thì người nhà liền tới đại xứ quán báo tin tuần tra tung tích của hắn đến lúc đó...
Hừ! Nếu hắn không bình an trở về thì nhà họ Phó cũng đừng tưởng được yên.
“Ông không biết? Không quan hệ nhưng tôi biết.” An Nhiên cười cười nhìn Kim
Ân Thánh “Lúc trước con trai ông không biết tự lượng sức mình muốn cùng
tôi lập giấy sinh tử, mặc dù lúc đó có thể không lưu tình chút nào mà
giết hắn, ông cũng không có năng lực cản. Tôi bất quá cũng chỉ phế đi
một cái chân của hắn nếu ông biết điều thì cũng đẫ không đến địa bàn của tôi trêu chọc tôi!” An Nhiên ngồi bên Phó Quân Hoàng thân thể dựa vào
người anh, biểu tình lạnh nhạt.
“Giấy sinh tử?” Tá Đằng Quang
đang đứng một bên biểu tình lạnh nhạt nhất thời cả kinh “Kim Ân Thánh
con trai ông cùng cô ta lập giấy sinh tử?”
“Không! đó là bọn chúng dùng thủ đoạn, con trai tôi làm sao có thể cùng chúng lập giấy sinh tử.”
Tá Đằng Quang hiện tại vô cùng tức giận, bọn họ bị Kim Ân Thánh đừa giỡn.
Giấy sinh tử sự tình này nếu biết thì Hành Hương sẽ không sảm cùng, mặc dù
đối với kẻ thù bọn họ một mất một còn. Bọn họ cũng có nguyên tắc đã là
hai bên tự nguyện thì dưới tình huống sinh ra hậu quả mặc kệ đối phương
có bao nhiêu ưu việt bọn họ cũng sẽ không nhúng tay vào.
Nhưng
Kim Ân Thánh đến tìm tổ chức Hành Hương nhờ trợ giúp lí do là Phó An
Nhiên phế đi con trai hắn cũng không có nói qua giấy sinh tử. Nếu lập
giấy sinh tử con trai hắn có bị giết cũng là chuyện bình thường.
“Kim Ân Thánh ngươi nhất định sẽ bị Hành Hương trừng phạt” Tá Đằng Quang cực kì phẫn nộ.
Hành động lúc này của bọn họ mặc kệ là kết quả thế nào thì cũng đã đắc tội với Phó gia.
Hành Hương lần trước bí mật hành động tuy rằng bị Phó An Nhiên làm hỏng
nhưng căn bản không có tổn thất gì. Nhưng chỉ vì cái sự tình của Kim Ân
Thánh mà họ cùng Phó gia đối đầu thật là mất nhiều hơn được.
Muốn ở lại Hoa Hạ, nếu như đắc tội Phó gia Phó Quân Hoàng thì bọn họ chỉ còn nước phải ra đi.
Phó gia nổi tiếng bao che khuyết điểm.
Tá Đằng Quang thu hồi biểu cảm lạnh lẽo, hít một hơi thật sâu xoay người
hướng Phó An Nhiên “Phó tiểu thư chúng tôi lỗ mãng thành thật xin lỗi.”
An Nhiên nhíu mày thần sắc khó dò.