Ông Xã Chày Bửa

Mạc Yến ngày hôm đó đã để lại trong lòng Mộ Thám một ấn tượng vô cùng sâu sắc, tựa như một nàng tiên bước ra khỏi màn hơi nước mờ ảo trong những câu chuyện cổ tích xưa cũ, trong sáng, thuần khiết mà không kém phần tinh nghịch .

Những việc Mộ Thám  làm trong  mấy ngày qua chỉ nhằm mục đích duy nhất là thử thăm dò tình cảm của Bắc Tân Khởi giành cho cô...

Chỉ cần Bắc Tân Khởi không biểu hiện ra chút tình cảm gì đặc biệt với Mạc Yến thì Mộ Thám sẽ không chút do dự mà theo đuổi cô.

Nhưng, không nhắc lại biểu hiện của Bắc Tân Khởi mấy ngày trước, mà chỉ nói mỗi việc tối nay thôi thì Mộ Thám cũng hiểu.... không có

" nếu như ".

Cô sẽ mãi là thủy tiên tiên nữ trong lòng Mộ Thám, và Mộ Thám sẽ mãi  là hộ hoa sứ giả của cô. Cứ quyết định vậy đi, không tệ chút nào.

Mạc Yến bước ra phía ngoài câu lạc bộ đó....

Cố Y Nhiên thấy không yên tâm nên cũng đi ra theo...


- Mạc Yến!

Cố Y Nhiên cầm hai li Margarita  bước đến bên Mạc Yến, đưa một li rượu cho cô.

Mạc Yến quay đầu lại, thấy Cố Y Nhiên, khóe môi khẽ cong cong lên một nét quá độ.

Trước giờ, giao tiếp với bạn bè, cô rất chú trọng đến cảm giác, cảm thấy đối phương tốt thì cô sẵn sàng dốc mọi sức lực để giúp đỡ, dẫu phải lên núi gươm, xuống biển lửa cũng không từ, đối với người mà mình không ưa,thì kệ cho đối phương có mang núi vàng núi bạc đến nịnh lọt thì cô cũng chẳng thiết. Đấy chính là bản tính của cô, đơn giản, sống theo cảm xúc thật của bản thân.

Cố Y Nhiên ngẩng đầu lên, nhìn vầng trăng đang lơ lửng giữa không trung.

Cảnh đêm nay thật đẹp, trên trời cao có vô vàn những ngôi sao đang thi nhau  lấp lánh lấp lánh...

Khẽ nhấp một ngụm rượu nhỏ, Cố Y Nhiên cất tiếng:

- Quen biết Phàm Quân không lâu thì đã bị anh ý dẫn đến gia nhập vào nhóm, cũng biết khá nhiều chuyện của mọi người trong nhóm

Giọng nói của cô rất nhẹ nhàng, ngọt ngào, tốc độ nói không nhanh không chậm, mang đến cho người nghe cảm giác rất dễ chịu.

Im lặng giây lát, Cố Y Nhiên liếc nhìn sang phía Mạc Yến:

- Biết tôi đã nghe kể nhiều nhất là chuyện gì không?

Mạc Yến khẽ ngơ người giây lát rồi khẽ lắc đầu .

- Mọi người đều nói, nhị thiếu có một cô bé thanh mai trúc mã từ nhỏ đã cùng lớn lên bên nhau, có rất nhiều câu chuyện liên quan tới cô bé đó, nhưng chưa ai từng gặp tận mắt.


- Khi nghe kể câu chuyện này tôi đã nghĩ, một cô cái có cái tên đẹp như này thì không biết sẽ xinh xắn, đáng yêu tới nhường nào? Ánh mắt cong cong biết cười, chiếc miệng nhỏ xinh, nụ cười ngọt ngào , thân thiết,thanh nhã? Sau này vô tình tôi đã nhìn thấy trong máy tính của Tân Khởi một bức hình chụp của hai đứa trẻ, một gái một trai, nhìn bé gái trong bức ảnh quá phù hợp với những gì mà tôi đã mường tượng trong đầu, tôi đoán chắc đứa trẻ ấy chính là bà.

Mạc Yến không khỏi khựng lại, bức ảnh chụp chung của cô và hắn ư?

Tại sao cô không biết là hắn đã làm chuyện đó nhỉ?

Cố Y Nhiên nhìn bộ dạng kinh ngạc của Mạc Yến, khóe môi không khỏi cong lên một chút:

- Bức ảnh ấy được cất trong cuốn sổ của của Bắc Tân Khởi từ rất lâu rồi!

Một câu nói mang hàm ý sâu xa, vẫn còn một nửa câu, Cố Y Nhiên cố tình không nói ra, đó là " Đối với Bắc Tân Khởi mà nói thì bà chính là một sự tồn tại đặc biệt nhất "

Theo Cố Y Nhiên thấy,có  những thứ phải để tự bản thân người trong cuộc nhận ra thì mới càng thêm trân trọng.

- Chúng ta đi uống rượu đi!

Bỏ qua những suy nghĩ miên man trong đầu, Cố Y Nhiên kéo tay Mạc Yến bước vào trong câu lạc bộ.


Mạc Yến có chút khó hiểu, đang yên đang lành đi uống rượu làm chi? Lễ nào tâm trạng Cố Y Nhiên cũng không tốt?

Khó hiểu là vậy nhưng cô cũng không muốn tờ mò gì thêm, rất tự nhiên mà khoác tay Cố Y Nhiên, đi vào phía trong.

Cố Y Nhiên là kiểu người, thoạt nhìn vẻ ngoài giống hệt một nàng công chúa cao quý, nhưng thực chất lại có tính tình rất hào sảng. Hai người bước về phía quầy ba, không hẹn mà gặp cùng gọi loại rượu có nồng độ cao nhất.

Hai người họ cứ vậy, vừa nói chuyện vừa nhâm nhi li rượu....

Bắc Tân Khởi từ trong phòng bước ra thì lập tức đập vào mắt là cảnh hai cô gái cầm li rượu nói chuyện rất vui vẻ.

Không biết Mạc Yến đã uống bao nhiêu li rượu, chỉ thấy đã có chút ngà ngà say, ánh mắt thì mơ màng...

Bắc Tân Khởi có vẻ như rất không vui, định kéo cô ra vất vào trong xe, cơ thể Mạc Yến lại hoàn toàn chủ động mà dựa vào người hắn, nét mặt đầy yêu kiều:

- Sao anh lại đến đây rồi?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận