Ông Xã Chày Bửa

Không để ý đến thần sắc khác lạ của Mạc Yến, Hạ Lan giở từng bức hình mà giới thiệu:

- Bức đầu tiên là thiên kim của lão tổng của tập đoàn Vinh Hóa, trong nhà có đúng một cô con gái này, thân thế này phải trị giá trăm tỉ ( nhân dân tệ), cô bé này thím cũng từng gặp rồi, một cô gái thùy mị, đoan trang, thông minh, xinh đẹp,học thức cao...

- Bức hình thứ hai là thiên kim của tập đoàn Nguyên Thái, gia đình này có hai chị em gái,thím cũng chưa gặp mặt lần nào, nhưng nghe nói cũng rất không tồi.

- Đây là họ hàng của  một người bạn tốt của thím, gia cảnh kém hơn chút, nhưng chúng ta cũng không quan trọng lắm chuyện đó, chỉ cần hai người hợp nhau là được, không phải sao?

.....

Hạ Lan chỉ vào màn hình điện thoại, một mình ngồi nói rất nhiều, Mạc Yến im lặng lắng nghe, không phát biểu  bất kì ý kiến gì.

Hạ Lan đến tìm cô để làm tham mưu, nên không mấy hài lòng trước sự im lặng đó:

- Mạc Yến, con với mấy cô bé này cũng ngang ngang tuổi nhau, con có lẽ sẽ hiểu rõ tâm lí của lứa tuổi này, con hãy nói cho thím nghe về cách nhìn của con đi.

Nghe Hạ Lan nói vậy, Mạc Yến mới từ từ ngẩng đầu lên, khóe miệng khẽ gượng nở nụ cười nhàn nhạt: 

- Thím Hạ Lan, việc này hãy cứ để Tân Khởi tự lựa chọn, quyết định thì tốt hơn!

- Tân Khởi quá bận, con với Tân Khởi từ bé lớn lên bên nhau, các con đều có rất nhiều điểm chung, người mà con chọn, rất có thể Tân Khởi cũng  sẽ thích.

Hạ Lan dường như rất tin tưởng vào gu thẩm mỹ của Mạc Yến.

Hai hàng lông mày của Mạc Yến không khỏi nhíu lại, thím Hạ Lan hôm nay hẹn cô là để giúp Bắc Tân Khởi chọn phi ở ngay màn gửi xe này sao?

- Tân Khởi cũng không còn nhỏ nữa, đã đến lúc phải nghĩ đến chuyện thành gia lập thất rồi.

Chỉ cần nhắc tới tên cậu quý tử là thần sắc của Hạ Lan lập tức trở nên dịu dàng như nước.

Mạc Yến cũng không phản bác, ánh mắt lặng lẽ hướng ra ngoài khung cửa...

Hai người cùng nhau dùng một bữa ăn đơn giản, Hạ Lan cũng không đến công ti tìm Bắc Tân Khởi mà lập tức ra về luôn.

Buổi chiều, Mạc Yến cũng không đến công ti làm việc mà quay về biệt thự, nhốt mình trong phòng, vẽ bản thiết kế của mình.

Buổi tối,Bắc Tân Khởi trở về nhà, bước vào cửa, thấy căn nhà tối om, tựa như không có ai ở nhà vậy.

Khẽ nhíu mày, bật đèn ở phòng khách rồi cất bước lên cầu thang,bước chậm rãi từng bước từng bước về phía phòng Mạc Yến.

Mạc Yến đang ngồi trước bàn làm việc,đang vẽ bản thiết kế, cơ thể nhỏ bé của cô ngồi lọt thỏm trên chiếc ghế,bàn tay nhỏ xinh hí hoáy vẽ vẽ gì đó rồi lại giật trang giấy xuống,vờ thành một đống rồi vất bừa vào thùng rác.

Cơ thể nhỏ bé của cô ngồi lọt trong chiếc ghế lớn, từ góc đứng của Bắc Tân Khởi chỉ có thể nhìn thấy chiếc gáy  và nửa khuôn mặt thanh thoát của cô.

Dòng cảm xúc của Mạc Yến dường như đang gặp trở ngại gì đó, vẽ bừa vài nhát trên giấy  rồi lại vò lại vất về phía thùng rác.

Bắc Tân Khởi chầm chậm bước vào trong phòng, cúi xuống nhặt trang giấy vừa bị cô vò không ra hình dạng, giở ra xem, rồi khẽ vung tay lên, trang giấy nhỏ bay lên một góc quá độ rồi rơi tọt vào trong thùng rác.

Đôi tay dài vươn ra, ép cô ngồi sang phía chiếc ghế nhỏ bên cạnh rồi mình chễm trệ ngồi xuống chiếc ghế lớn, Bắc Tân Khởi cong cong bờ môi:

- Hôm nay mẹ tìm em làm gì?

Bàn tay đang cầm bút của cô khẽ khựng lại, ánh mắt thoáng qua nét gì đó rất khó tả nhưng rất nhanh lại hồi phục vẻ điềm nhiên như vốn có.

Đôi môi mấp máy như định nói gì đó... vừa lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên.

Đan Nghi ấn nút nhận cuộc gọi, là Mộ Thám gọi đến:

- Mạc Yến, đang đâu đấy? Giờ có đang ở cùng Tân Khởi không? Đang có việc tốt, việc hay ho đó.

Đầu dây bên kia, rất náo nhiệt,Mộ Thám đang cố hét to hết cỡ có thể, bên cạnh thỉnh thoảng còn có tiếng Phàm Quân và Cố Y Nhiên đang nói chuyện.

Mạc Yến không khỏi nhíu mày.

Bọn họ thì có thể có chuyện tốt gì chứ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui