Khiết Tâm bước ra khỏi nhà vệ sinh, chạm mặt hai người đàn ông bên ngoài.
Hai mắt người kia nhìn cô như sinh vật ngoài hành tinh rơi xuống trái đất, rồi lại nhìn lên biển hiệu trước cửa.
Không thấy có gì kỳ lạ, Khiết Tâm nghiêng người sang một bên rời đi, chưa bước được hai bước tiếng bàn tán của hai người đàn ông truyền vào tai.
"Mắt tôi có bị hoa không, sao lại thấy con gái bước ra từ nhà vệ sinh nam."
"Sao hoa mắt được, tôi còn thấy nữa là.
Con gái bây giờ thật là hết nói, dám lén lút vào vệ sinh nam nhìn trộm.
Thế nên phải chú ý, bị nhìn một cái là mất đời nam."
Xì..
Tất cả các tề bào trong cơ thể Khiết Tâm như dừng hoạt động, mới đầu cô còn sửng sốt vì mình vào nhầm nhà vệ sinh nam.
Không ngờ giây sau nghe đám con trai tự tâng bốc bản thân mình có giá liền muốn nôn một trận.
"Nhìn chút là hỏng đời trai, như vậy phải chịu trách nhiệm..
haha.."
Khiết Tâm cười đau cả bụng vì suy nghĩ của chính mình, không ngờ trên đời có chuyện hài hước như vậy.
Nếu nhìn chút có thể chịu trách nhiệm, nhìn nhiều tí là đón được anh về nhà.
Mang theo suy nghĩ có hơi quái lạ ra bên ngoài, Khiết Tâm không quên bên ngoài có ai.
Cô lén lút nhìn anh rồi cầm túi che mặt, khom lưng đi đến gần bàn Nhã Liên ngồi.
"Này, sao bộ dạng cậu như con chuột cống thế, bộ hết trò nghịch rồi hả?"
Nhã Liên cố nhịn cười nhìn bộ dạng có hơi thảm hại của Khiết Tâm, lâu rồi không gặp lần gặp lại nhau trông có hơi tàn tạ thì phải.
"Cậu đúng là, đến đây đã chờ lâu thì chớ, trai còn chưa kịp ngắm thôi đi lại còn gặp người quen.
Để anh ấy phát hiện mình liền.."
Lời đang nói bỗng dưng ứ đọng trong cổ họng không thốt ra được, hai mắt cô mở lớn nhìn cảnh tưởng kia.
Gia Huy cùng một cô gái khác ôm ấp nhau rất thân thiết, khuôn mặt kia không phải là rất hài lòng..
Nghĩ đến thôi máu não Khiết Tâm sôi sùng sục, chiếc túi phiên bản giới hạn trong tay bị móng tay cào xước vài vết dài.
Khiết Tâm nghiến răng nghiến lợi, gằn khẽ từng chữ: "Gia Huy, tên đáng ghét anh dám bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt."
Lúc này cô hoàn toàn quên mất việc mình đang thích đơn phương anh, cô chưa bao giờ bày tỏ lòng mình ra.
Nhưng hành động của cô dành cho anh, ai nhìn vào cũng rõ rằng cô đang theo đuổi đối phương.
Nhã Liên nhìn theo ánh mắt muốn giết người của Khiết Tâm, thấy người mà cô nàng thích từ rất lâu rồi đang ngồi đối diện cách chỗ hai cô vài bàn.
Định quay sang vỗ vai an ủi cô bạn đã không thấy người đâu.
Vị trí bên cạnh trống trơn, bóng dáng Khiết Tâm đi nhanh lên phía sân khấu.
"Khiết Tâm cậu định làm gì thế?" Nhã Liên xách túi chạy theo sau Khiết Tâm, kéo tay cô lại.
"Tớ làm việc hệ trọng, cậu nói với ban nhạc mở bài sôi động cho tớ, càng sôi động càng tốt."
Nhã Liên dù không hiểu chuyện gì, vẫn chạy vào bên trong nói với quản lí đổi bài nhạc khác.
Còn đưa thêm tiền cho họ theo lời Khiết Tâm dặn dò.
Nhạc trong bar đột ngột bị đổi, các vũ công đang nhảy hăng say thấy vậy vội dừng lại động tác.
Đám đàn ông đang mê mẩn nhìn những điệu nhảy nóng bỏng, hứng thú vừa nổi lên liền bị phá hỏng đâm ra buồn bực.
"Sao lại đổi nhạc, các người làm ăn kiểu gì thế?"
"Đúng là mất hứng, gọi quản lí đến gặp tôi."
Tiếng ồn ào dưới khán đài vọng vào bên trong, nó cũng ảnh hưởng đến Khúc Mặc và Gia Huy bên này.
Gia Huy hết kiên nhẫn trực tiếp đẩy mạnh cô gái không sợ chết bám riếc lấy mình xuống đất.
"Cút."
Ngay lúc đó, từ bên trong một cô gái mặc váy đỏ rực mang mặt nạ che nửa khuôn mặt đi ra.
Chiếc váy hở vai ngắn ngang đầu gối, khi nhảy để lộ cặp đùi trắng nõn của cô gái.
Cả đám đàn ông không biết đó là ai, nhưng ai nấy đều không ngậm được miệng thốt lên lời cảm thán.
"Xinh đẹp quá, cô gái này là ai, trước nay chưa từng thấy mặt là sao.
Tôi muốn cô ấy, đêm nay tôi muốn có một đêm sung sức."
Trong bar náo nhiệt hơn ban nãy, đám đàn ông rửa mắt nhìn những điệu nhảy hết sức lộ liễu.
Qua chiếc mặt nạ che mắt, ánh mắt Khiết Tâm đều chỉ đặt trên người Gia Huy.
Anh cũng phát giác ra được có người nhìn mình, nghiêng đầu về hướng sân khấu.
Bốn mắt chạm nhau, Khiết Tâm mang theo sự tức giận tiếp tục nhảy, điệu nhảy càng lúc càng quyến rũ.
Như muốn một phát đoạt mất hồn của người khác vậy, Khúc Mặc cùng lúc quay đầu chứng kiến tất thảy.
"Quả nhiên là một mỹ nhân xinh đẹp."
Khúc Mặc cảm thán, cậu ta định đứng dậy lên sân khấu liền bị lực khác đẩy ngã, hành động kỳ lạ của Gia Huy khiến cậu ta không vui.
"Này, cậu định đi đâu thế?"
Nhìn theo bóng dáng Gia Huy, Khúc Mặc ngớ cả người, cậu ta sao lại đi lên sân khấu.
Người luôn chán ghét con gái đến gần như cậu ta, lại muốn lên sân khấu chơi sao.
Người khác có thể không nhận ra người đang nhảy là ai, nhưng Gia Huy sao có thể không biết.
Từ khi Khiết Tâm sinh ra, anh cũng là người chăm sóc cô từ nhỏ đến lớn.
Mang theo lửa giận, sát khí trên người anh tỏa ra khiến vài người đứng giang ra phải tránh sang một bên nhường đường cho người đàn ông này...