Mang thai.
Hôm nay Nguyệt Nguyệt va Ân Ân sẽ đi chơi công viên trò chơi, vì hôm qua Nguyệt Nguyệt xem ti vi thấy rất vui lên nói cho Ân Ân biết, nghe vậy cô gật đầu đáp ứng ngay đơn giản là ai lỡ từ chối lời nói của tiểu bảo bối chứ.
Đang ngồi trên bàn ăn đọc báo thấy tiếng bước chân Ân Ân khẽ ngóc đầu lên rồi nở nụ cười tươi rói.
-“ Dậy rồi sao, mau xuống đây ăn sáng .”
-“ Ân Ân không gọi người ta dậy gì hết.” Nguyệt Nguyệt khẽ bĩu bôi phòng má nhìn Ân Ân chân vừa bước lại bàn ăn.
-“ Ta thấy Nguyệt Nguyệt ngủ ngon lên không lỡ đánh thức, vả lại vẫn còn sớm mà .” Khẽ híp mắt cười với cục cưng bảo bối. ( sớm cái gì gần 10 giờ tới nơi rồi…)
Tiến lại gần Ân Ân, Nguyệt Nguyệt liền hôn lên đôi môi ngọt ngào của Ân Ân. Đây chính là tiết mục chào buổi sáng.
-“ Dì Từ, mang đồ ăn sáng lên.” Ân Ân khẽ lên tiếng
-“ Vâng tiểu thư!!!” Dì Từ cùng người làm lập tức mang thức ăn lên.
-“ Nôn…nôn.” Đột nhiên ngửi thấy mùi thức ăn Nguyệt Nguyệt lên cơn buồn nôn phóng vào toilet. Ân Ân thấy vậy cũng chạy vào toilet thấy Nguyệt Nguyệt nôn thốc nôn tháo ra mặt mày liền trắng xanh.
-“ Không sao chứ bảo bối.” Vừa nói vừa vỗ lưng Nguyệt Nguyệt.
Nguyệt Nguyệt khẽ lắc đầu sau đó lại nôn tiếp.
Sauk hi nôn song Ân Ân đỡ Nguyệt Nguyệt về phòng , rồi chạy xuống gọi Dì Từ nấu cháo cho Nguyệt Nguyệt.
-“ Tiểu thư cháo nấu xong rồi” Dì Từ lên tiếng.
-“ mang lên đây, mang luôn 1 ly sữa tới… à dì gọi cả bác sĩ tới luôn.” Ân Ân phân phó sau đó quay lại phòng.
-“ Nguyệt Nguyệt đỡ hơn chưa??? “ Nhìn Nguyệt Nguyệt khuôn mặt trắng nhợt nằm trên giường mà lòng đau như thắt.
Nằm ở trên giường Nguyệt Nguyệt khẽ gật đầu. Sauk hi nôn xong thật sự rất mệt, không còn khí lực để nói chuyện, nhìn vẻ mặt của Ân Ân mà Nguyệt Nguyệt ráng cười cho Ân Ân đỡ lo lắng.
-“ Tiểu thư cháo đã mang lên.” 1 người hầu nói
-“ Được mang vào đi.” Ân Ân khẽ nói.
Cháo được mang vào Ân Ân giúp Nguyệt Nguyệt ngồi dậy rồi sau đó đút cháo cho Nguyệt Nguyệt ăn. Được Ân Ân đút cháo Nguyệt Nguyệt đòi hỏi.
-“ Ân Ân ….” Nguyệt Nguyệt khẽ kéo dài âm.
-“ Sao vậy khó chịu ở đâu sao.” Ân Ân đứng dậy kiểm tra xem Nguyệt Nguyệt có khó chịu ở đâu không.
-“ Không phải, Nguyệt Nguyệt muốn môi ngọt.” Nói xong Nguyệt nguyệt nở 1 nụ cười làm người nhìn không khỏi chói mắt.
-“ Được!!” Nói xong tự dâng môi mình lên cho Nguyệt Nguyệt.
Và cuối cùng là từ đút cháo bằng muỗng chuyển sang đút cháo bằng miệng. Sauk hi cho Nguyệt Nguyệt ăn xong thì bác sĩ cũng tới, trên khuôn mặt trắng nhách của Nguyệt Nguyệt giờ đã chuyễn sang màu hồng va tràn ngập ý cười.
-“ Nguyệt Nguyệt thế nào???” Ân Ân khẽ hỏi bác sĩ.
-“ Chủ Nhân xin bình tĩnh phu nhân không sao nhưng….” Bác sĩ nói với vẽ mặt ấp úng.
-“ Nhưng làm sao ???” Ân Ân khẽ lao lại túm áo vị bác sĩ kia.
-“ tôi thấy là…. Phu nhân hình như mang thai gần 3 tháng rồi…!!!” Bác sĩ khuôn mặt trắng xanh nói. Đàn ông mang thai đây là trường hợp đầu tiên ông gặp, rất là kì lạ.
-“ Ông…ông nói …nói …là Nguyệt Nguyệt mang thai ???” Ân Ân ngạc nhiên nhìn bác sĩ.
-“ đúng vậy chủ nhân.” Bác sĩ gật đầu như gà mổ thóc..
Ân Ân nhìn chằm chằm cái bụng của Nguyệt Nguyệt không chớp mắt. Cô có con…là Nguyệt Nguyệt mang thai. Vui mừng… thực vui mừng…khẽ tiến lại gần xoa lên bụng Nguyệt Nguyệt.
-“ Nguyệt Nguyệt… trong này có cục cưng của chúng ta…” nói xong nở 1 nụ cười rạng rỡ chói mắt.
-“ Nguyệt Nguyệt có cục cưng…” Nguyệt Nguyệt cũng nở nụ cười hạnh phúc.
-“ Phải gọi điện thoại báo….báo..” nói xong chạy biến ra ngoài gọi điện thoại
Sauk hi nghe tin con rể mang thai, cháu nội mang thai hai bên xui gia chạy như bay tới. ( sự thật là đi máy bay a
)