Ông Xã Đáng Yêu Của Nữ Tổng Tài Lãnh Huyết

Vừa lúc ấy có 1 nữ hầu gái chạy vào, thở dốc nói.
-“ Lão gia, người có điện thoại.” Nữ hầu gái kia cung kính đưa điện thoại lên cho Ông Nội.
-“ Là ai gọi ??? “ Ông Nội nhìn nữ hầu gái kia khẽ hỏi.
-“ Thưa lão gia người đó tự xưng là chồng của công tử.” Người hầu gái cúi đầu nói.
-“ A , Là Ân Ân …” Hắn mặt mày hớn hở chạy đến * giựt* cái điện thoại trên tay Ông nội.
Ông nội nhìn hành động của hắn thoáng giật mình nhưng sau đó lại nở 1 nụ cười thật tươi.
-“ Ân Ân …!!!” Hắn híp mắt cười
-“ A, Là Nguyệt Nguyệt sao ???” Cô khẽ cười khi nghe được giọng nói của người chổng đáng yêu này.
Ban nãy gọi cho Thủy xong Cô cảm thấy nhớ hắn thế là cô bấm số gọi cho nhà hắn.
-“ Đúng nha, Nguyệt Nguyệt đây.” Hắn cười cười nói, Nhưng sau đó thì….
-“ Ân Ân…. Ân Ân sao vẫn…vẫn …chưa về…với…Nguyệt Nguyệt…” Hắn khóc nức nở.
Nghe được tiếng khóc của hắn lòng cô tái tê, mặt khẽ nhăn lại.
-“ Nguyệt Nguyệt không được khóc, Nếu mà còn khóc thì ta sẽ không quay lại đó nữa.” Cô hù dọa
-“ Oa…Oa…Oa… Ân Ân….. đừng…đừng…. bỏ Nguyệt Nguyệt….Nguyệt Nguyệt…sẽ … sẽ….Ngoan…không khóc đâu” Hắn òa lên khóc sau đó hứa hẹn nói, Khuôn mặt cực đáng yêu.
-“ Vậy Nguyệt Nguyệt phải giữ đúng lời hứa thì ta sẽ nhanh quay lại đón Nguyệt Nguyệt chịu không ??? “ Cô mỉm cười dụ dỗ.
-“ Nguyệt Nguyệt…Hứa…hứa mà. Ân Ân…mau…mau về…với …Nguyệt…Nguyệt nha.” Hắn mếu máo nói.
-“ Ừm, vậy Nguyệt Nguyệt cùng Ông Nội đã ăn tối chưa ???”
-“ Ăn rồi…rồi a.” Hắn nấc nục nói.
( Cáo: Nguyên nhân là do Ân Ân nhà chúng ta gây ra.
Ân Ân: Ta đâu có cố ý đâu * Mặt ỉu xìu *
Nguyệt Nguyệt : Không …. Không….phải là….là… Ân Ân làm đâu. * mếu máo khóc, tay ôm chặt Ân Ân không rời*.
Ân Ân: Ngoan ngoan * ôm ấp dỗ giành* *Liếc mắt ra ám hiệu* “Cáo … nhà ngươi mà làm bảo bối nhà ta khóc, ta sẽ tróc da ngươi”
Cáo: …. * đổ mồ hôi hột, chạy mất dép* )
-“ Vậy đi ngủ sớm đi, hỏi thăm Ông nội dùm ta luôn nhé .” Nói xong cô cúp máy cái rụp không kịp đội hắn trả lời.
Hắn òa khóc sau đó kể nể với Ông nội là Cô không thương hắn, cô bỏ rơi hắn. Nhưng sau đó hắn nhớ lại lời cô nói.
-“Nguyệt Nguyệt không được khóc, Nếu mà còn khóc thì ta sẽ không quay lại đó nữa.”
Hắn thoáng sợ, rồi ngừng khóc, nuốt nước mắt vào tim, hắn không muốn Ân Ân bỏ hắn đâu, hắn thích …rất là thích Ân Ân, Thích Ân Ân nhiều lắm…
Một đêm dài qua đi, thơi gian cũng trôi đi, có nhiều thứ mà ta không hề biết đến …..
6h sáng tại phòng cao nhất của tập đoàn Âu Thị, nó đang ngồi ăn sáng và coi tivi rất sung sướng. Đột nhiên nó ngẩng đầu nhìn vào tivi đang phát.
-“ Tim mới nhất, Bắc bang là 1 trong những nhóm giang hồ thích nổi loạn sau một đêm chết không còn 1 ai sống sót,…..”
Nó nghe xong môi không khỏi nở ra một nụ cười tỏa sáng.
-“ Đắp tội với ta chỉ có chết.” Đôi mắt hắn chợt lóe lên sau đó biến mất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui