Trần Hạ Mộc cau mày nhìn vẻ nghiêm túc trên mặt hắn, cô còn chưa trả lời thì một giọng nói dịu dàng ẩn chứa đầy khiêu khích vang lên.
“Hàn lão đại, khẩu vị của anh nặng như vậy sao, lại thích người 'được' bao nhiêu chàng trai trẻ sử dụng qua?”
Hạ Liên tựa người vào cửa, ánh mắt đầy khinh miệt nhìn cô.
Cô ta là một tiểu hoa mới nổi, trước đây luôn luôn bị Hạ Mộc làm nép vế, có lẽ vì vậy mà cô ta luôn ôm hận trong lòng.
Nhưng hình như dạo gần đây Hạ Liên nhân khí tăng cao như diều gặp gió, lúc Trần Hạ Mộc bị hãm hại cũng là lúc cô ta trở lên lớn mạnh, điều này khiến cô luôn ngầm đoán ra một vài số chuyện vấn đề nhỏ nhặt, ví dụ như về người đã hãm hại cô.
Trương Bạch Hàn mỉm cười đầy ẩn ý, bàn tay đang nghịch tóc cô liền đưa xuống bên dưới, hắn nhẹ nhàng cầm tay cô lên, hết mực cưng chiều rồi hôn nhẹ lên lòng bàn tay Hạ Mộc khiến cô run lên nhè nhẹ, cô cố giữ bình tình, một lòng hợp tác với hắn.
Đạo diễn Hoành, Hạ Liên và Mạc Kì Phong đều vô cùng sửng sốt, một vài giây sau Trương Bạch Hàn ngẩng đầu lên tiếng.
“Đạo diễn Hoành, ông lại để cô Hạ Liên đây vào phòng, còn để cô ta xúc phạm Tiểu Mộc nhà tôi?”
Nói xong hắn liền cúi đầu xuống nhìn cô.
“Vợ à, em thấy thế nào”
Trần Hạ Mộc thuận đà quay người liền leo lên đùi hắn ngồi, thấy ánh mắt Trương Bạch Hàn có chút kinh ngạc cô liền mỉm cười, giọng nói nũng nịu.
“Hàn, cô ta làm em mất hết nhã hứng”
Khà khà, muốn dùng kế ly gián sao Hạ Liên?
Vậy thì tôi làm trà xanh cho cô xem nhé, sau này còn biết đường dụ dỗ kim chủ.
Xem ra cô ta đúng là bị Trần Hạ Mộc chọc tức chết, nhưng vì thể diện lại tỏ vẻ nhã nhặn.
“Thật xin lỗi Hàn lão đại, làm phiền nhã hứng của anh”
Hắn cong môi nhìn đạo diễn Hoành đang co ro nhỏ bé một góc, ông biết ý liền cho vệ sĩ lôi Hạ Liên ra ngoài, nhanh chóng bày ra vẻ mặt tội nghiệp đáng thương khiến Trần Hạ Mộc muốn cười thật lớn, vì thể diện cô cố nhịn, theo thói liền rúc đầu vào ngực Trương Bạch Hàn, cứ một mình cười đến đỏ mặt.
Đến lúc phát giác ra Trương Bạch Hàn đã nhìn cô, ánh mắt chính là kiểu trêu ghẹo trước giờ của hắn, cô không đếm xỉa nữa, quay người định bước xuống lập tức bị Trương Bạch Hàn giữ chặt.
“Anh muốn làm gì?”
Hắn chỉ chỉ xuống ngực áo sơ mi trong bộ comple xám, nếu nhìn kĩ có thể thấy một vết đỏ đỏ, cô đen mặt.
Cô thật muốn khóc tiếng người ngoài hành tinh, đó là màu son của cô mà.
Trần Hạ Mộc ngượng ngùng không dám nhìn thẳng vào mặt hắn, không hề thấy được Trương Bạch Hàn cứ nhìn mình mà mỉm cười.
Cô chắc chắn không hề biết lúc hắn hôn tay cô, lúc hắn nghịch tóc cô rồi lúc cô chủ động ngồi vào lòng hắn, Trương Bạch Hàn dường như cảm thấy sung sướng đến mức chỉ muốn ôm cô về nhà ngay lập tức, nhưng hắn vẫn nhịn.
Thế nhưng vào khoảnh khắc cô rúc mặt vào ngực hắn, cảm xúc của Trương Bạch Hàn dường như bùng nổ.
Vợ hắn thực sự không phải là nữ thần, mà chính là một tiểu yêu mê hoặc lòng người.
Hắn định nói gì đó liền nghe thấy tiếng Mạc Kì Phong ho khan, cậu nói.
“Chủ tịch, phóng viên đã tụ tập ở ngoài kia rất đông rồi”
Cậu đang vô cùng bức xúc, đôi trai gái này không hề bận tâm đến người ngoài, cứ thế mà vui vẻ rắc cẩu nương, thật là tức đến phát điên!!
Trương Bạch Hàn cũng thấy sự bức xúc của Mạc Kì Phong, điều này khiến hắn càng củi vẻ, hắn nhìn cậu, ánh mắt như muốn nói: “đồ-không-có-bạn-gái”
Mạc Kì Phong chơi với Trương Bạch Hàn từ nhỏ, làm gì mà không hiểu được ý của hắn, cậu tranh thủ lúc đạo diễn Hoành xin ra ngoài liền dí dí ngón giữa đến trước mặt hắn.
Trần Hạ Mộc nhìn hai người bĩu môi, một đám ấu trĩ!
Một vài phút khiêu khích đã rồi, Trương Bạch Hàn liền bế Nhiệt Ba đứng dậy, chọn một nơi rộng rãi đặt cô đứng xuống, hắn nắm tay cô, đầy mong chờ nói.
“Em còn chưa trả lời tôi”
Trần Hạ Mộc sực nhớ ra, cô nhìn thẳng vào mắt hắn, biết người đàn ông trước mặt đang vô cùng mong câu trả lời này.
“Công! công khai thì công khai”
Dường như Trương Bạch Hàn không ngờ đến câu trả lời này, mặt hắn ngây ra một lúc rồi sau đó liền nở một nụ cười.
Cô chưa từng thấy hắn cười như vậy trước đây, kiểu cười này có chút vui vẻ, xen lẫn chút hạnh phúc, còn có chút kiêu ngạo lại có chút xúc động.
Gì chứ? Chỉ vì cô đồng ý công khai mà hắn vui vẻ đến vậy sao?
Thực ra cô nghĩ cả rồi, bây giờ sự nghiệp của cô không còn gì cả, công khai cũng đâu có ảnh hưởng gì, Trần Hạ Mộc chợt cau mày.
“Trương Bạch Hàn, công khai! có ảnh hưởng gì đến anh không?”
Hắn lại cười: “Em đang lo cho tôi?”
Cô vội vàng nói những lời tự cho là giải thích.
“Chẳng! chẳng qua sợ anh bị ảnh hưởng thì tôi cũng bị vạ lây thôi”
Trần Hạ Mộc còn chưa kịp phản ứng hắn đã nhanh nhẹn hôn lên môi cô, dù chỉ là một nụ hôn thoáng qua nhưng cũng khiến toàn bộ giác quan trên cơ thể cô tê liệt.
Đây không phải nụ hôn đầu của cô, đóng phim bao nhiêu năm, còn cái gọi là nụ hôn đầu sao?
Dù vậy nó vẫn là nụ hôn duy nhất khiến tim cô đập loạn xạ như thế này.
Trương Bạch Hàn thấy cô im lặng thì càng sảng khoái, hắn còn định tìm hiểu thêm mấy cuốn sách, cẩm nang khiến vợ thích mình gì gì đấy, không ngờ mới có mấy ngày hắn đã sắp lôi cô về vòng tay được rồi.
Hắn càng vui vẻ vòng tay ôm eo cô bước đi, đây là lối đi ra ngoài sảnh tiệc chính, Trần Hạ Mộc cảm thấy vô cùng lo lắng, Trương Bạch Hàn như nhìn thấu tâm trạng của cô liền nhẹ giọng an ủi.
“Không sao đâu, em còn có tôi”
Câu nói gióng như ma lực, lập tức khiến cô bình tĩnh hơn.
Bước ra ngoài sảnh tiệc liền thấy một đám phóng viên, Hạ Mộc đảo mắt một vòng, phát hiện bọn họ đều là người của những tờ báo lớn, có lẽ vừa rồi đạo diễn Hoành đã giúp họ xử lí những phóng viên nhỏ khác.
Phóng viên thấy Trương Bạch Hàn đi cùng cô thì càng kinh ngạc, vội vàng lấy máy ảnh chụp lại, ánh sáng của đèn flash có chút chói mắt hắn liền dùng tay che mắt cô lại, đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía đám người đang điên cuồng chụp ảnh.
“Đừng chụp nữa!”
Ngữ khí của hắn quá đáng sợ khiến họ lập tức nghe lời, tuy vậy một màn này vẫn bị chụp lại.
Đến khi cảm thấy bọn họ dừng lại hoàn toàn hắn mới từ từ bỏ tay đang che mắt cô ra.
Hành động này khiến cô có chút buồn cười, hắn thực sự nghĩ cô là trẻ con sao, trước đây đi thảm đỏ hay sự kiện nhiều như vậy, chút ánh sáng này có là gì?
Một phóng viên của tờ báo lớn nhất thị trường trong thời điểm hiện tại dũng cảm tiến lên một bước.
“Chủ tịch Trương, xin hỏi anh và cô Trần đây có quan hệ gì?”
Trương Bạch Hàn nhìn cậu phóng viên trẻ tuổi, trên trán cậu ta rịn một lớp mồ hôi mỏng.
“Câu hỏi trực diện thế này làm tôi hơi khó chịu đấy”
Cậu ta ngượng ngùng trước câu nói của Trương Bạch Hàn, nhưng lập tức lại đưa ra một câu hỏi khác, lần này là chĩa mũi tên về phía Trần Hạ Mộc.
“À, vậy cô Trần, cô có cảm nghĩ gì về scandal lần này”
Đám phóng viên đằng sau như được đà lập tức nói chen vào.
“Đúng đó cô Trần, người trong bức ảnh thực sự là cô sao”
“Cô Trần, tại sao sau bê bối này cô không họp báo thanh minh, lại hoàn toàn bốc hơi khỏi giới giải trí, lẽ nào tất cả bằng chứng đó đều là thật”
“Cô Trần!.
”
“Cô Trần xin cô hãy trả lời!.
”
Không khí bắt đầu trở nên ồn ào ngột ngạt, Trần Hạ Mộc cau mày, cô có chút đau đầu.
“Xin mọi người hãy yên lặng”_Mạc Kì Phong đứng yên từ đầu thấy không khí không ổn lập tức lên tiếng.
Cậu cũng được coi là có chút khí thế, chỉ một câu nói có thể trấn áp mọi người, quả là người của Hàn lão đại.
Trương Bạch Hàn lướt qua bọn họ, anh thở dài rồi nói.
”Tôi không biết tại sao cô ấy lại có một scandal như vậy, nhưng tôi có thể khẳng định người trong ảnh tuyệt đối không phải cô ấy”
Cậu phóng viên vừa rồi được cho là gan dạ, lập tức bị người khác đẩy lên, đành lắp bắp.
“Vậy! vậy xin… hỏi, tại sao anh có thể khẳng định?”
Hắn mỉm cười nhìn cô:
“Vì hôm đó cô ấy về nhà thăm mẹ, tiện thể! bàn hôn sự”
Mọi người lập tức hoảng hốt, tiếng xì xào cứ thế nổi lên, hắn vẫn nhìn cô mỉm cười còn Hạ Mộc thì ngượng ngùng lấp sau tay áo hắn, không phải diễn đâu, cô ngượng thật đấy!
Thấy thái độ của hai người đám phóng viên lập tức hiểu ra người bàn hôn sự với Trần Hạ Mộc là ai, bọn họ như vậy lại càng kinh ngạc hơn, cậu phóng viên sau khi lấy lại tinh thần lập tức hỏi lại:
“Vậy anh có bằng chứng không”
“Gì vậy? Cậu đang tra hỏi tội phạm sao?”
Trương Bạch Hàn nở nụ cười nhã nhặn.
“Nhưng nếu cậu muốn xem thì tôi không ngại”
Hắn nói xong liền nhìn về phía Mạc Kì Phong.
Cậu nhanh nhẹn đưa màn hình về đám phóng viên, bọn họ liền vội vàng chụp lại,
Trương Bạch Hàn lại lên tiếng
"Như mọi người thấy, trong hình là giấy chứng nhận kết hôn của chúng tôi, tôi không biết người đăng tải bức ảnh kia là có ý đồ gì với vợ tôi, nhưng từ nay về sau nếu tôi còn thấy tin tức về cái scandal kia.
.
”
Hắn nắm chặt lấy tay cô, ánh mắt u ám nhìn về phía ống kính.
“Thì đừng trách tại sao tôi kiện các người tội vu khống”
Hắn nói xong liền không màng bất cứ thứ gì, trực tiếp ôm eo cô rời đi.
.