Ông Xã, Mau Ký Tên Ly Hôn

Trong phòng rửa tay, Thẩm Diễm bấm một mà số, vừa nhìn kiểu tóc của mình trong gương, vừa nói với người trong điện thoại: “Jo, đoán thử xem hôm nay tôi nhìn thấy người nào?”

Bên đầu kia của điện thoại truyền đến tiếng nói nam tính lại lạnh lùng: “Có lời mau nói, có rắm mau thả.”

Thẩm Diễm hướng về phía tấm gương bày ra một kiểu pose hình kinh điển, tự cảm thấy bạn thân mình thật đẹp trai.

Anh phì cười một tiếng, rồi nói: “Vợ của cậu, Lục Duẫn Nặc.”

Nghe thấy thế, giọng nói trong điện thoại đột nhiên dừng lại mấy giây.

Mấy giây trôi qua, người đầu kia mới hỏi: “Bây giờ cậu đang ở đâu?”

“Thế nào? Cậu muốn tới đây sao?” Thẩm Diễm liền trêu ghẹo: “Đừng tới thì hơn, bởi vì cô ấy đi theo Lục Tiêu Triết tới đây, nhìn kiểu này, chắc là Lục nhị thiếu muốn hiến tặng vợ của cậu cho tôi rồi? Cậu nói xem, tôi có nên nhận lấy đại lễ này của nhị thiếu hay không?”


“Thẩm Diễm, con mẹ nó cậu ăn gan hùm mật gấu rồi ha?”

Bên trong điện thoại truyền đến tiếng rống giận của Tần Mạc: “Nói mau, cậu đang ở chỗ nào?”

“Ở hộp đêm chứ ở đâu, bất quá, bây giờ cậu tới đây sẽ thích hợp sao? Cô nàng Vãn Tịch không ở bên cạnh à?”

“Cút!”

Theo tiếng gầm giận dữ là tiếng điện thoại trực tiếp bị cúp.

Thẩm Diễm cầm điện thoại bĩu môi, lắc đầu, thở dài, cuối cùng lại trở về phòng bao.

Nhưng sau khi quay lại, Thẩm Diễm phát hiện người bên cạnh Lục Tiêu Triết không thấy đâu cả, mới vừa ngồi xuống, liền không khỏi hỏi: “Cô em của cậu đâu?”

Lục Tiêu Triết lười phải trả lời, trực tiếp lấy ra một phần hợp đồng đưa tới trước mặt anh: “Tôi đã chuẩn bị tốt hợp đồng rồi, cậu bảo anh ta tới ký tên đi!”

Thẩm Diễm nhìn lướt qua hợp đồng kia một cái, cười cười rồi giao lại cho Lục Tiêu Triết: “A Triết, thật là đang tiếc, mảnh đất kia….Đã bị người khác giành trước một bước rồi.”

Vừa nghe thế, Lục Tiêu Triết liền cau mày hỏi: “Ai thế?”

“Tổng giám đốc của tập đoàn Đế Hào, thật ra thì, tôi cũng không ngờ tời bọn họ sẽ coi trọng mảnh đất kia, nhưng hôm qua lúc tôi đến gặp chủ đất để bàn về vấn đề ký hợp đồng thì bọn họ lại nói rằng mảnh đất kia, đã bị Đế Hào thu mua mất rồi.”

Tập đoàn Đế Hào?


Theo tin đồn, thì giám đốc của tập đoàn Đế Hào làm việc rất ngoan tuyệt, lạnh lùng vô tình, để đạt được mục đích không chừa bất cứ thủ đoạn nào.

Lục Tiêu Triết chưa từng thấy qua người kia, có lẽ tất cả mọi người cũng chưa từng gặp qua, chỉ được truyền thông đồn thổi rằng đó chính là một truyền thần có một không hai trong giới.

Lục Tiêu Triết không hiểu, lại hỏi: “Một mảnh đất nhỏ, tập đoàn Đế Hào lại lớn như vậy, thu mua làm gì chứ?”

Anh vốn muốn thu mua để làm bãi đỗ xe thi đấu, không nghĩ tới, ý định lại rơi vào khoảng không.

Thẩm Diễm cười cười đáp: “Tôi cũng không biết, chắc là tổng giám đốc của Đế Hào ăn no rững mỡ! Bất quá không có mảnh đất kia cũng không sao, chúng ta lại đi tìm cái khác!”

Không có mảnh đất kia, Lục Tiêu Triết đối với cái gì cũng không hứng thú, liền đứng dậy muốn đi.

Thẩm Diễm liền kéo anh lại nói: “Này, hiếm khi mới tới đây một lần, chúng ta uống vài chén đã?”

Nghĩ đến việc Duẫn Nặc đi đến phòng rửa tay chưa quay lại Lục Tiêu Triết lại ngồi xuống.


Thẩm Diễm phân phó nhân viên phục vụ chuẩn bị rượu và đồ nhắm, hai người họ vừa uống vừa tán gẫu.

“Đúng rồi Diễm, cậu điều tra giúp tôi một người nhé.”

Thẩm Diễm giơ chén rượu lên, không hiểu ra sao, liền hỏi: “Điều tra ai? Từ lúc nào mà Nhị thiếu lại cảm thấy hứng thú vậy? Nam hay nữ?”

“Tần Mạc.”

Lục Tiêu Triết không nhìn thấy biểu tình đột nhiên cứng đờ của Thẩm Diễm, ngửa đầu uống một chén, tiếp tục nói: “Điều tra Tần Mạc, cùng một người phụ nữ tên là Thượng Vãn Tịch, tôi nghĩ cậu hẳn cũng đã biết, Tần Mạc mới vừa kết hôn với em gái tôi không lâu, không biết cậu ta đã làm ra chuyện gì, khiến cho em gái tôi hoài nghi, cậu đi điều tra giúp tôi nhé.”

“Chuyện này, tuyệt đối không thể để cho người thứ ba biết được, hiểu chứ?”

Thẩm Diễm ngoài cười nhưng trong không cười, đáp lại: “Ok, không thành vấn đề.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận