Hai bên xương quai xanh của Tô Ý Nhiên bị Cố Uyên Đình liếm lại cắn, da trắng nõn rất nhanh hồng lên.
Cậu cảm thấy đau, không nhịn được kêu thành tiếng, thoáng nhìn tay phải Cố Uyên Đình lại chảy máu.
Cậu bối rối, căn bản không tâm tư làm gì vào lúc này, giãy giụa hai tay bị kìm lại muốn kiểm tra: "Tay anh...!Máu kìa!"
Ngoài cửa sổ có một tiếng sét, tiếp đó là một tiếng ầm ầm ầm sấm vang, mưa chuyển thành mưa to bàng bạc, rào rào mưa xuống.
Cố Uyên Đình dễ như ăn cháo khống chế Tô Ý Nhiên lại, căn bản không để ý tới cậu giãy giụa và kinh ngạc thốt lên, đôi môi một đường dọc theo xương quai xanh cậu đi xuống...!
Đơn giản, vĩnh viễn khóa em ấy ở bên người...!
Nhốt trong phòng, chỉ có thể bị một mình mình giữ lấy và hưởng dụng...!
Bất luận ai, cũng đừng hòng nhìn thấy em ấy...!
Tô Ý Nhiên bén nhạy nhận ra được, cảm xúc Cố Uyên Đình rất không đúng.
Cậu không chống cự nữa, thân thể mềm xuống, bao dung tùy ý Cố Uyên Đình động, bị hắn làm cho không nhịn được phát ra giọng mềm mại: "Anh Đình..."
Cố Uyên Đình nhận ra được thân thể dưới tay đột nhiên dịu ngoan, hắn ngẩng đầu lên trong ngọn lửa, liếc mắt thấy vết tích đáng thương trên người Tô Ý Nhiên bị hắn làm ra, dưới ánh đèn nhìn thấy mà giật mình.
...!Hắn đang làm gì?
Hắn bỗng nhiên tỉnh táo, từ từ dừng động tác lại.
...!Cưỡng hiếp sao?
Cố Uyên Đình đột nhiên tự giễu, hắn buông Tô Ý Nhiên ra đứng lên, trầm mặc cởi áo khoác che người Tô Ý Nhiên, xoay người đưa lưng về phía cậu.
Tô Ý Nhiên thấy Cố Uyên Đình tỉnh táo lại, ngồi xuống mặc áo khoác vào, vội vàng cài cúc kéo Cố Uyên Đình: "Mau để em xem tay anh."
Cố Uyên Đình bị cậu lôi kéo góc áo, trầm mặc, không thể làm gì khác hơn là một lần nữa ngồi trở lại ghế salon.
Tô Ý Nhiên nâng tay phải Cố Uyên Đình kiểm tra, quả nhiên có mấy vết thương nhỏ rách ra, chảy máu, thuốc mới bôi cũng chảy ra, cậu đau lòng cau mày, từ trong hộp thuốc lấy ra bông và thuốc trị thương, một lần nữa bôi thuốc cho hắn, lại dùng băng gạc tinh tế quấn.
Trong quá trình đó, Cố Uyên Đình vẫn luôn không nhúc nhích, trầm mặc mặc cậu bôi thuốc.
Tô Ý Nhiên quấn băng gạc cho hắn, rốt cục yên tâm.
Cậu nâng tay phải bọc lại băng gạc của Cố Uyên Đình, cúi đầu nhẹ nhàng hôn ngón tay khớp xương rõ ràng: "Được rồi, đừng lộn xộn nữa."
Cố Uyên Đình được cậu hôn mà tim hơi co lại.
Tô Ý Nhiên sát bên Cố Uyên Đình tới gần hắn, từ một bên ôm lấy hắn nhẹ giọng hỏi: "Vừa nãy là làm sao thế?"
Cậu suy nghĩ một chút cũng hiểu được, không khỏi vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ: "Sao lại ghen đến vậy?"
Cậu vẫn luôn là một người rất có chí tiến thủ, hy vọng có thể thông qua cố gắng của mình, phát triển sự nghiệp yêu quý của mình, từng bước từng bước trải qua cuộc sống tốt hơn, hiện tại cơ hội đang ở trước mắt, cậu xác thực không muốn từ bỏ live stream.
Tô Ý Nhiên nỗ lực lần thứ hai lý luận với Cố Uyên Đình: "Bình luận đó, đều là dân mạng cách một màn hình, chỉ là nói đùa trên mạng, hiện tại những người trẻ tuổi kia đều rất lưu hành đùa giỡn như vậy, trên thực tế họ đều từng người có cuộc sống hiện thực của từng người, giống như chúng ta vậy."
Cậu xoay vai Cố Uyên Đình, nâng mặt hắn, nhìn thẳng mắt hắn: "Chúng ta cũng có cuộc sống hiện thực của mình, chúng ta là bạn đời cùng đi qua một đời, anh Đình."
Cố Uyên Đình bị hai chữ "một đời" này xúc động, hắn trầm thấp lặp lại: "Một đời?"
Tô Ý Nhiên kiên định: "Đúng."
Cố Uyên Đình trầm thấp nói: "Em sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh anh, đúng không."
Tô Ý Nhiên nói: "Đương nhiên."
Cố Uyên Đình nhìn cậu, đôi mắt đen kịt sâu không thấy đáy: "Vô luận xảy ra chuyện gì? Dù cho..." Dù cho có một ngày em phát hiện, kỳ thực anh, căn bản không phải người yêu chân chính của em.
Tô Ý Nhiên không biết Cố Uyên Đình nói chưa hết là gì, cậu rất tự nhiên tưởng rằng sinh lão bệnh tử, cậu nói chắc nịch: "Đương nhiên.
Dù cho sinh lão bệnh tử."
Cố Uyên Đình chỉ nghe cam kết mình muốn, hắn chậm rãi gật đầu: "Được."
Hắn nhìn chằm chằm Tô Ý Nhiên, trong mắt phượng hẹp dài đen tối như thể có vực sâu, giọng thấp mà lạnh lẽo: "Phản bội anh, sẽ giết em."
"..." lông mày Tô Ý Nhiên co rụt lại một hồi, nhưng cậu biết tật xấu của anh Đình, vì vậy không phổ cập khoa học bây giờ là xã hội pháp trị, tốt tính thuận theo ý hắn, "Vâng."
Cố Uyên Đình thanh tĩnh lại, hắn kéo Tô Ý Nhiên vào trong ngực mình, thật chặt.
Tô Ý Nhiên còn đang lo lắng tay phải của hắn: "Anh cẩn thận tay, không được động nhiều."
Cố Uyên Đình bị nhắc tới tay, nhớ tới vừa nãy hắn kìm cổ tay Tô Ý Nhiên, dùng mấy phần lực tức giận.
Hắn kéo cổ tay Tô Ý Nhiên lên kiểm tra, quả nhiên hai cổ tay trắng nõn đã đỏ, thoạt nhìn rất đáng thương.
Con ngươi Cố Uyên Đình tối sầm, ngón tay cái thô lệ nhẹ nhàng sờ qua cổ tay Tô Ý Nhiên, cuối cùng thuận theo tâm ý cúi đầu hôn môi cổ tay cậu: "Làm đau em, đúng không?"
Tô Ý Nhiên lắc đầu một cái: "Cũng vẫn ổn." Cậu không hy vọng anh Đình tự trách, vì vậy dời đề tài đi, "Cho nên, anh đồng ý em tiếp tục live stream đúng không?"
"..." Cố Uyên Đình nói, "Không được."
Tô Ý Nhiên: "..." Cậu còn tưởng rằng đã thuyết phục được anh Đình, té ra lúc trước nói nhiều như vậy đều nói vô ích.
Tô Ý Nhiên không thể làm gì khác hơn là tiếp tục câu thông: "Chúng ta là bạn đời, anh nên ủng hộ sự nghiệp của em, em vẫn đang ủng hộ anh, không phải sao?" Cậu lại bổ sung, "Anh biết rõ, dân mạng chỉ là người xa lạ xưa nay chưa từng gặp mặt mà thôi mà."
Tô Ý Nhiên nghĩ đến, hai ngày trước đó, Cố Uyên Đình còn thề son sắt bảo đảm nói sẽ vẫn luôn ủng hộ cậu, kết quả quay mặt là đổi ý, còn ăn dấm chua lớn như vậy.
Cậu nhỏ giọng oán giận: "Anh rõ ràng đã đồng ý em, không thể lật lọng nhanh như vậy."
Cố Uyên Đình: "..." Ruột hắn hối hận xanh ngắt.
Hiện tại cuối cùng cũng coi như hiểu rõ tại sao nguyên chủ phản đối Tô Ý Nhiên đi live stream.
Thế nhưng, rõ ràng đã quá muộn.
Cố Uyên Đình nói: "...!Nói chung là, không được."
Thấy Tô Ý Nhiên rầu rĩ không vui, hắn ôm Tô Ý Nhiên lên đùi của mình ôm, ôm chặt cả người cậu vào lòng với ý muốn chiếm hữu rất mạnh, cúi đầu hôn mi tâm cậu: "Em là của anh."
"Em vốn là của anh mà." Tô Ý Nhiên dựa vào trong ngực Cố Uyên Đình, buồn buồn nói.
Tâm tình Cố Uyên Đình bởi vì câu nói này mà vui vẻ.
Tô Ý Nhiên cũng không quên bổ sung, "Đương nhiên, anh cũng là của em."
Cậu ngẩng đầu hôn cằm Cố Uyên Đình, nghiêm túc nói: "Nhưng mà, em thật sự muốn làm live stream."
Thấy Cố Uyên Đình không nói lời nào, Tô Ý Nhiên khổ não.
Cậu bắt đầu nghĩ lại, cảm thấy có phải là mình bình thường làm chưa đủ tốt: "Anh đang không yên tâm, là em không cho anh đầy đủ cảm giác an toàn sao?"
Cậu giơ tay vòng lấy cổ Cố Uyên Đình, mềm mại hôn môi hắn, nhìn mắt hắn.
Cậu rất nghiêm túc: "Em yêu anh, anh Đình."
Cố Uyên Đình bởi vì cậu nói mà lòng rung động.
Hắn nhìn mắt cậu, ở trong đó xác thực đong đầy yêu thương ôn nhu triền miên.
Như thể cậu thật sự rất sâu, rất sâu mà, yêu hắn.
Tô Ý Nhiên nghiêm túc nói: "Hơn nữa lúc em live stream căn bản không nhìn thấy bình luận nói gì, em chặn rất nhiều từ, em cũng sẽ không giao lưu với họ.".
Truyện mới cập nhật
Cậu lại hôn môi Cố Uyên Đình một cái, hai lần chủ động như thế, cậu không khỏi nóng mặt, nhẫn nhịn thẹn thùng mềm mại xin hắn: "Anh Đình, tin em, đồng ý em, có được hay không?"
Cố Uyên Đình nhìn cậu, bị cầu mong làm trong lòng không khỏi nổi lên dao động, thế nhưng...!
Tô Ý Nhiên thấy anh Đình dường như không hề bị lay động, nhớ tới trước đây lên đại học, cậu thất vọng nói: "Trước đây anh cũng không ghen như thế."
Mặc dù bây giờ nếu như cậu nhất định phải làm, cũng có thể làm, dù sao cậu là cá thể độc lập, anh Đình chỉ có thể phản đối cậu, không thể hạn chế cậu.
Thế nhưng, cậu vẫn vô cùng hi vọng sự nghiệp có thể được chồng khẳng định và ủng hộ.
Trước đây lần lên đại học, anh Đình cũng không cường ngạnh trực tiếp phản đối cậu live stream như vậy, chỉ là từ các phía mơ hồ phản đối.
Cậu biết nếu như khi đó cậu thật sự làm, anh Đình cũng không nói gì, vẫn cứ sẽ ủng hộ cậu.
Sao mà kết hôn mấy năm rồi, lại bước lùi chứ?
Cố Uyên Đình: "...!Trước đây?"
Tô Ý Nhiên nói: "Đúng vậy..." Cậu nói tiếp, "Đặt ở trước đây, anh đã đồng ý em sớm."
Cậu nhỏ giọng oán giận: "Sao anh lại bước lùi..." Cậu cảm thấy đây là vấn đề liên quan đến ủng hộ và tín nhiệm giữa bạn đời, vẫn rất quan trọng.
Cố Uyên Đình hít sâu một hơi: "..."
Hắn nhắm mắt lại tĩnh thần, hỏi Tô Ý Nhiên: "Em thật sự thích làm live stream?"
Tô Ý Nhiên suy nghĩ một chút nói: "Chơi rất vui, có thể giao lưu cùng rất nhiều người thích đồ ngọt, cũng có thể quảng cáo đồ ngọt em làm cho mọi người." nói tới chỗ này cậu khẳng định, "Em thích."
Cậu nói tiếp: "Hơn nữa ngày hôm nay lần đầu tiên live stream dữ liệu rất tốt, sau này nghiêm túc làm, tranh thủ làm đồ ngọt của chúng ta thành đồ ngọt nổi tiếng mạng, kinh doanh của chúng ta có thể chậm rãi làm lớn."
Cậu nghĩ tới cảnh tốt đẹp, đôi mắt sáng lên, bắt đầu vẽ bánh mì lớn đầu độc anh Đình: "Nói không chừng có một ngày, Nhất Thính của chúng ta có thể trở thành nhãn hiệu nổi danh, đại lí mở khắp toàn quốc, anh không hưng phấn sao?"
Tuy rằng cậu biết câu nói này quá mức thiên mã hành không, chỉ là vì đầu độc anh Đình vẽ bánh mì lớn, nhưng nghĩ đến tình cảnh chính cậu nói, cậu vẫn là không biết trời cao đất rộng mà trở nên hưng phấn.
Tô Ý Nhiên biết khúc mắc của Cố Uyên Đình, vì vậy dụ dỗ hắn: "Toàn quốc đều có bảng hiệu Nhất Thính của chúng ta, tất cả mọi người có thể nhìn thấy hài âm tên của chúng ta nằm cùng chỗ, toàn thế giới đều có thể biết chúng ta là một đôi, thế nào?"
Cậu mong đợi nhìn hắn, đôi mắt sáng lấp lánh.
"..." Cố Uyên Đình trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn chậm rãi gật đầu, "Được.".