Ngày hôm sau, Tô Ý Nhiên tỉnh lại sau giấc ngủ, cảm thấy tỉnh táo một chút.
Rời giường, rửa mặt, ăn cơm, thay quần áo ra cửa, cậu cầm chìa khóa, như thường lệ đi tới cửa hàng làm việc.
Buổi sáng như thường, Tô Ý Nhiên dần dần hồi tưởng lại một ít chi tiết nhỏ trước đây mình xem nhẹ.
Tô Ý Nhiên đi đến cửa hàng, mấy nhân viên cửa hàng đã đến, đã đang chuẩn bị.
Tô Ý Nhiên đã cho nhân viên cửa hàng Trương Tiểu Hồng chìa khóa cửa hàng, lúc thường cửa hàng mở cửa đóng cửa, nếu như cậu không ở đây sẽ do Trương Tiểu Hồng phụ trách.
Tô Ý Nhiên vào cửa chào hỏi nhóm nhân viên cửa hàng, kết quả phát hiện ánh mắt nhìn về phía cậu cùng biểu tình của mấy nhân viên cửa hàng đều có lo lắng, một nhân viên cửa hàng trong đó nhìn cậu còn muốn nói lại thôi.
Cậu tưởng mình hôm qua bỗng dưng bị bệnh làm cho các cô lo lắng, vì vậy khẽ cười với họ: "Anh không sao, các em đừng lo."
Mấy nhân viên cửa hàng thấy cậu xác thực không có chuyện gì, biểu tình thả lỏng hơn chút, nhân viên cửa hàng vừa nãy muốn nói lại thôi kia thở phào nhẹ nhõm, ngược lại căm phẫn sục sôi nói với Tô Ý Nhiên: "Sếp anh không có chuyện gì thì may rồi, anh đừng quan tâm đến internet, đám người điên đó toàn nói linh tinh, toàn là một đám cỏ đầu tường, không thì là tiểu nhân."
Tô Ý Nhiên nghi hoặc: "Internet?"
Nhân viên cửa hàng kia cứng đờ, không nghĩ tới sếp lại không biết, Trương Tiểu Hồng bên cạnh vội vã đẩy nhân viên này một cái, nhanh chóng dời đề tài đi: "Cũng không có gì, sếp ơi, anh xem bánh ngọt màu xanh này, làm nhiều như vậy đủ chưa anh?"
Tô Ý Nhiên nhìn lò nướng, khẽ gật đầu: "Đủ rồi." Cậu thấy nhân viên cửa hàng rõ ràng muốn gạt cậu, nên cũng không truy hỏi Internet có chuyện gì.
Mấy nhân viên cửa hàng thấy cậu bị dời đi lực chú ý, yên tâm, bắt đầu cùng Tô Ý Nhiên bận túi bụi.
Một buổi sáng không có thời gian rảnh, đến hơn hai giờ chiều Tô Ý Nhiên mới rảnh rỗi, cậu dùng di động lên Weibo.
Tuy rằng nhân viên cửa hàng không muốn cho cậu biết, rõ ràng cho thấy bởi vì trên mạng xảy ra chuyện xấu gì đó, thế nhưng cậu là chủ cửa hàng, không quản là chuyện gì, ít nhất phải biết rõ chuyện liên quan đến cửa hàng mới có thể đúng lúc cho ra đối sách tương ứng.
Chuyện của Cố Uyên Đình, cậu đã bình tĩnh lại, dù thật sự có kết quả gì không thể nào tiếp thu được, cậu cũng đã chuẩn bị kỹ càng.
Tất cả, chờ Cố Uyên Đình trở lại hẵng nói.
Cho dù hôn nhân và tình cảm đã xảy ra biến cố gì, cuộc sống còn phải tiếp tục, ngày vẫn trôi, tiệm của cậu phải tiếp tục kinh doanh tiếp tục phát triển.
Tô Ý Nhiên lên Weibo, đơn giản kiểm tra một hồi.
Trong một đêm, Internet dường như đã xoay chuyển chiều gió, ngày hôm qua dân mạng còn đẩy cậu lên no.1 hot search, điên cuồng khen cậu, lại như thể đột nhiên biến mất, hiện ở trên mạng chỉ cần là tin tức liên quan đến cậu, đều tràn ngập □□, đại thể có bốn loại.
【 Tin tức Táo Tây live stream! Streamer cạp váy leo lên, quản lý của Táo Tây thương lượng cửa sau cho streamer.
(đính kèm một tấm ảnh thân mật mờ ảo của Tô Ý Nhiên và học tỷ) 】
【 Đổ nát hình tượng thổ hào, tượng gỗ "chục triệu" hóa ra là hàng giả, thổ hào giả còn đi seeding.
】
【 Trong bánh ngọt có tóc và móng tay hả? Bánh ngọt Nhất Thính nổi tiếng gần đây có thể đi không? 】
【 Đồ ngọt không độ: Bánh lấm lem không giới hạn! Hoan nghênh thưởng thức.
】
Tô Ý Nhiên nhíu mày nhìn ảnh chụp thân mật hư ảo kia, nhìn ra bối cảnh bức ảnh là tại hậu trường kỉ niệm thành lập ngày đó, cậu đi tìm học tỷ dốc lòng nói cám ơn học tỷ, người chụp trộm mượn góc độ, chụp hai người như là đang hôn môi.
Đằng sau có người tra ra cậu và học tỷ học cùng trường, lúc ở trường từng qua lại thân mật, còn có một vài streamer tự mình ra trận, nghi vấn học tỷ cho cậu đi cửa sau, nói cậu làm giả dữ liệu live stream, học tỷ lợi dụng chức quyền đẩy tới "Streamer xuất sắc nhất mục sinh hoạt", sắp xếp đề cử vị trí cực kỳ không công bằng vân vân.
Còn có người nói tính cách lúc cậu live stream là ngụy trang, trên thực tế tính cách không tốt, vừa mới hot đã kênh kiệu, ngày đó trào phúng, xem thường streamer khác ở hậu trường, nói y như thật.
Mặt khác là vấn đề "thiết lập tính cách thổ hào", liên quan đến tượng gỗ kia, trên thực tế trước đó cậu từng trả lời bình luận giải thích một lần, tượng gỗ của cậu không liên quan gì tới Tử Du Lê chục triệu trong buổi đấu giá, nhưng giải thích mà rất nhiều người không tin, còn tin tưởng phân tích chuyên nghiệp hơn, cho rằng cậu chỉ là tiền của không lộ ra ngoài.
Mà hiện tại, Tô Ý Nhiên nghĩ tới, ngày hôm qua người xa lạ kia gọi Cố Uyên Đình là "giám đốc Cố"...!
Cậu không nghĩ nhiều nữa, đặt lực chú ý ở hai loại tin tức phía sau.
Một là nghi vấn đồ ngọt của cậu xuất hiện vấn đề chất lượng vệ sinh, một cái khác là trên thị trường xuất hiện hàng nhái đồ ngọt đặc sắc của cửa hàng cậu.
Trong một đêm, Internet đột nhiên tập trung bạo phát □□, vừa vội vừa mạnh mẽ, ngày hôm qua cậu vừa mới lên no.1 hot search, rất nhiều người mới follow cậu cảm thấy bị lừa gạt tình cảm, nghiêng về một bên bắt đầu mắng chửi cậu.
Còn có một phần nhỏ "fan nhan sắc" đang ủng hộ cậu, tỏ vẻ cái gì cũng không để ý, nhan sắc là chính nghĩa, đẹp thì làm cái gì cũng đúng...!
Cuối cùng một phần nhỏ là fan ruột hiểu khá rõ cậu, không tin lời đồn trên Internet, kiên định đứng ở bên phía cậu.
Tô Ý Nhiên đại khái nhìn hết, nắm giữ tình huống, tắt bình luận Weibo của mình, thoát Weibo.
Trong lòng cậu biết rõ đây nhất định là bị người ác ý nhằm vào, bằng không không thể hết thảy □□ tập trung bạo phát, còn rõ ràng cho thấy thuỷ quân Weibo và blogger cùng hùa vào, chỉ là cậu tạm thời vẫn chưa biết là ai đối phó sau lưng cậu.
Kiếp trước Tô Ý Nhiên cũng từng gặp nguy cơ tương tự, chỉ là không giống lần này làm mãnh liệt đến vậy.
Nhưng cậu có kinh nghiệm hơn kiếp trước, biết nên ứng đối như thế nào.
Loại vấn đề liên quan đến công bằng công chính của Táo Tây live stream, Táo Tây live stream còn sốt ruột hơn cậu, chẳng mấy chốc sẽ làm quan hệ xã hội thôi.
Loại thứ hai cái gọi là "thổ hào giả", tượng gỗ giả, cũng không phải tin đồn gì lớn.
Hai loại trước đều liên quan đến bản thân cậu, có thể trước tiên đợi Táo Tây live stream đáp lại xử lý, tạm thời không để ý vội.
Vấn đề với tiệm của cậu, hai loại vấn đề vệ sinh, hàng nhái mới là tương đối nghiêm trọng.
Tô Ý Nhiên xác định phương án quan hệ xã hội, gọi mấy cuộc điện thoại, một buổi chiều chuẩn bị ứng phó, không quản cửa hàng đang làm đồ ngọt.
Nhóm nhân viên cửa hàng thấy cậu bận, biết cậu nhất định là biết chuyện trên Internet rồi, cũng không dám quấy rối cậu.
Đến tối cửa hàng kết thúc kinh doanh, Tô Ý Nhiên mới chuẩn bị xong, dự định ngày mai đăng thông báo, sau đó sẽ có phương án xử lí từng cái một.
Lúc này đã hơn chín giờ tối, nhóm nhân viên cửa hàng đã nghỉ làm rồi, cậu thu dọn đồ, đóng cửa tiệm.
Đi ra cửa hàng, không khí lạnh lẽo bên ngoài thổi qua, Tô Ý Nhiên lập tức thấy lạnh, cậu rùng mình một cái.
Cậu ngẩng đầu nhìn, dưới đèn buổi tối, giữa bầu trời dường như có tuyết.
Cậu đưa tay đón, lạnh lẽo ướt át rơi vào lòng bàn tay cậu, cậu mới phát hiện, hóa ra không phải tuyết, là mưa tuyết.
Tô Ý Nhiên thu tay về, không về cửa hàng lấy dù, một mình đi lấy xe giữa trời mưa tuyết.
...!Đi về thôi.
Nước D.
Tiểu Chu cầm một cái hộp sắt màu đen, vào phòng làm việc của Cố Uyên Đình.
Anh thấy giám đốc Cố đang đang bận bịu, do dự một chút, bước lên đặt hộp sắt ở cạnh bàn làm việc: "Giám đốc Cố, lấy được đồ ngài muốn rồi."
Cố Uyên Đình liếc nhìn hộp sắt, tiếp tục công việc trong tay, tạm thời không lấy.
Tiểu Chu vốn phải rời đi, nhưng anh ở bên cạnh trù trừ một phút chốc, cuối cùng vẫn kiên trì nói lời trong lòng ra: "Giám đốc Cố, ngài...!Thật sự muốn bắt đầu làm chuyện này sớm sao? Chúng ta vẫn chưa chuẩn bị kỹ càng mà!"
Kế hoạch sớm đặt ra vào mấy ngày sau, giám đốc Cố đột nhiên muốn tiến hành sớm.
Nếu như là những chuyện khác, Tiểu Chu không có bất kỳ ý kiến gì, nhưng trong lòng anh rất rõ độ nguy hiểm của kế hoạch này, không khỏi lo lắng nhiều hơn.
Cố Uyên Đình liếc mắt nhìn Tiểu Chu một cái: "Làm tốt phận sự của cậu đi."
"..." Giám đốc Cố đã nói như vậy, Tiểu Chu cũng hết cách rồi, không thể làm gì khác hơn là ôm nỗi lo rời khỏi văn phòng.
Cố Uyên Đình làm xong công việc trong tay mới cầm hộp sắt, mở ra liếc mắt nhìn, trong mắt hắn tối sầm, chậm rãi khép hộp sắt lại.
Hắn khóa hộp vào két sắt, tiếp tục bắt đầu bận túi bụi, cam kết với Nhiên Nhiên trong vòng một tuần lễ trở lại nên tất cả tiến trình công tác đều phải gia tốc.
Mãi đến khi một cuộc điện thoại đánh tới, người gọi điện là một người trong đám người hắn phái ở bên người Tô Ý Nhiên, bảo vệ cậu, Tiểu Lệ.
Cố Uyên Đình thấy cuộc gọi, không khỏi lo lắng, đã xảy ra chuyện gì rồi? Hắn nhanh chóng nhận điện thoại: "Em ấy làm sao thế?"
Tiểu Lệ nói chuyện Tô Ý Nhiên trên mạng cho giám đốc Cố.
Vốn là, chức trách của anh không cần bẩm báo chuyện như vậy, nhưng khi nhìn thấy thái độ của giám đốc Cố hôm qua với Tô Ý Nhiên, giờ lại biết phong ba trên Internet, Tiểu Lệ nghĩ tới nghĩ lui, vẫn gọi cú điện thoại này cho giám đốc Cố.
Cố Uyên Đình cúp máy, sắc mặt âm trầm.
Hắn nghĩ tới Nhiên Nhiên hiện tại một mình ở nhà, chịu đựng loại đả kích này, không biết cậu có bao nhiêu thương tâm khó chịu, lại cảm thấy tâm thương yêu không dứt.
Hắn gọi hai cuộc điện thoại, ngắn gọn sai bảo một lần, phải dùng thời gian nhanh nhất giải quyết chuyện này.
Xử lý xong, hắn lập tức gọi chat video cho Tô Ý Nhiên, kết nối cuộc gọi, Tô Ý Nhiên vừa xuất hiện, hắn đã lập tức lo lắng lo lắng hỏi: "Nhiên Nhiên, em sao rồi?"
Tô Ý Nhiên không biết Cố Uyên Đình đã biết chuyện trên Internet, tưởng đang nói chuyện ngày hôm qua, cậu mỉm cười: "Em không sao."
Cố Uyên Đình ngẩn ra, lúc này mới chú ý tới, Tô Ý Nhiên không như hắn nghĩ, biểu hiện ra thương tâm khổ sở, thoạt nhìn giống như cái gì cũng không xảy ra.
Hắn theo bản năng cảm thấy bất an, mà không kịp nghĩ nhiều, hắn vội động viên cậu: "Chuyện ngày hôm nay, em không cần lo, sẽ giải quyết nhanh thôi."
"Giải quyết?" Tô Ý Nhiên ngẩn ra, giờ mới hiểu được hóa ra Cố Uyên Đình đã biết chuyện trên Internet.
Vốn là, cậu dự định tự mình giải quyết, không định nói cho Cố Uyên Đình chuyện này.
Tô Ý Nhiên kiếp trước, từng bước từng bước đi về thành công, trong quá trình đương nhiên gặp phải rất nhiều khó khăn, cậu vẫn luôn một mình khắc phục giải quyết, cho nên, trên thực tế cậu là một người rất độc lập.
Xuyên qua thế giới này, gặp được Cố Uyên Đình, yêu đương kết hôn với hắn, dưới cảm hoá của Cố Uyên Đình cậu mới chậm rãi bắt đầu thay đổi càng ngày càng quen ỷ lại hắn, dựa vào hắn.
Mà bây giờ, giữa hai người xuất hiện vấn đề, cậu không biết Cố Uyên Đình bên kia xảy ra chuyện gì, không muốn làm trễ nải Cố Uyên Đình mới dự định gạt hắn, tự tay giải quyết.
Tô Ý Nhiên trầm mặc một chút, không hỏi Cố Uyên Đình muốn giải quyết thế nào, nói đến đề tài khác: "Anh hôm qua nói, sẽ quay về trong vòng một tuần lễ, có đúng không?"
Cố Uyên Đình gật gật đầu, bảo đảm với cậu: "Trong vòng một tuần lễ."
Tô Ý Nhiên thả lỏng ra: "Tốt quá, chúng ta có thể đón ngày lễ vui vẻ." Cậu nghĩ tới chuyện này, nở nụ cười với Cố Uyên Đình, bên má phải lộ ra lúm đồng tiền nhạt.
Cố Uyên Đình cảm nhận được cậu thật sự đang thư thái cười, không tự chủ được cũng thanh tĩnh lại.
Hắn nghĩ tới qua mấy ngày nữa đúng lúc là lễ Giáng sinh: "Ừm." Hắn lại bổ sung, bảo đảm, "Anh sẽ đón lễ Giáng sinh với em."
Tô Ý Nhiên ngẩn ra: "Vâng."
Cậu phải cùng Cố Uyên Đình trải qua mấy ngày lễ, lại đối mặt với quá nhiều vấn đề.
Đối mặt Cố Uyên Đình che giấu công việc, che giấu tiền, có lẽ còn có...!nhiều che giấu hơn.
Hai người lần này trò chuyện không quá lâu, chỉ hàn huyên vài câu đã kết thúc cuộc nói chuyện.
Cố Uyên Đình nhìn điện thoại đã cúp, ngơ ngác.
Hắn đột nhiên nghĩ, nếu như Nhiên Nhiên lúc thường, gặp chuyện lớn như vậy, nhất định sẽ nói cho hắn biết, sẽ biểu đạt mình khó chịu, khổ sở, sẽ mềm mại nhỏ giọng muốn hắn ôm.
Mà không phải như vừa nãy, cười nói với hắn "Em không sao", định tự mình gánh vác.
Cố Uyên Đình đột nhiên cảm thấy một loại bất an kéo theo khủng hoảng.
Dường như có cái gì hắn nỗ lực rất lâu, thật vất vả mới có được, sắp mất đi.
Tác giả có lời muốn nói: (Vốn Nhiên Nhiên không mềm mại như vậy đâu, công thật vất vả mới nỗ lực cảm hoá làm cho cậu ỷ lại mình đóa 233333)
(Còn tưởng rằng chương này có thể viết gặp mặt, kết quả không viết được orz, chương sau gặp mặt).