Ông Xã Phúc Hắc Cưng Chiều Bà Xã

8h sáng ngày hôm sau:

Mặc dù hẹn 8h nhưng đến h này cô và hắn mới ngủ dậy.Sau khi lề mề một lúc thì 9h cô và hắn đã có mặt ở trước cửa của biệt thự Trần gia.Bước vào cổng cô và hắn đã nhìn thấy một nhà 3 người mang theo cái vẻ mặt nịnh nọt đứng ở cửa.


-Oh.Cuối cùng các con cũng đã đến rồi.-ông ta mang vẻ mặt nịnh bợ đi đến ra tay ra định bắt tay với hắn nhưng hắn cứ thế ôm cô lướt qua như ông ta chưa từng tồn tại làm ông ta mặt đỏ tía tai vì tức giận.

Bước vào nhà,hắn cảm thấy sắc mặt cô lạnh đi vài phần.


-Bàn thờ của mẹ em.-bàn tay cô cầm tay của hắn run run.Đúng vậy,lúc này cô đang rất là tức giận.Cô đi chưa đầy 1 tháng mà bàn thờ của mẹ cô đã không còn.Nếu như không vì vở kịch đang diễn dở thì chỉ sợ cô sẽ lao lên mà xé xác 3 con cẩu kia ra mất.

-Ko sao đâu rồi họ sẽ phải trả giá thôi.-hắn ghẽ nói.Ba con cẩu kia vì đứng xa nên ko nghe đc gì.Thấy cô ko có phản ứng gì thì thở phào nhẹ nhõm.Trên bàn ăn bày rất nhiều món đắt tiền và đẹp mắt nhưng theo cô thấy thì những thứ đó thật kinh tởm.Trong lúc đang ăn mà 2 mẹ con nhà kia cứ nhìn hắn làm cô và hắn rất khó chịu.(trời ơi,ko ngờ chó cũng biết mê trai đẹp cơ đấy.)Đã thế ả còn cố tình lấy chân đá vào chân hắn.Thấy hắn ko nói gì ả ta còn cố tình đá mấy cái liền.Cô nhìn thấy cảnh này mà phụt luôn thức ăn trong miệng vào mặt của ả vì ả ngồi phía đối diện.Hắn thấy cô như thế liền đưa cốc nước của mình cho cô làm 1 nhà 3 con cẩu kia nhìn thấy mà khiếp sợ.Đúng vậy,trong cốc nước của hắn chính là xuân dược.Ba con cẩu kia đã bàn bạc kĩ lưỡng.3 người đó cho xuân dược vào cốc nước của hắn còn trong cốc của cô chính là thuốc ngủ.Mấy người đó định để hắn uống rồi cho ả trèo lên giường của hắn rồi bắt hắn cưới ả làm vợ.Còn cô sẽ bị bán đi và khi hắn hỏi thì sẽ nói là buồn quá chốn đi nhưng bị xe đâm.Nhưng rất tiếc,kế hoạch đó ko thành vì người uống cốc nước chứa xuân dược kia ko phải là hắn mà chính là cô.

-Mẹ kiếp.-hắn tức giận chửi một câu.Nhìn sắc mặt cô càng ngày càng đỏ,luôn miệng kêu nóng thì đã nhận ra trong cốc đấy có xuân dược.Hắn ko nói 2 lời,bế cô lên xe rồi phóng về nhà và rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến.Còn bên kia thì ả đang khóc rống lên vì kế hoạch ko thành.Ả tự nói với bản thân là phải chiếm đc hắn.(ko ngờ.Đây chính là kiểu người ảo tưởng và sống ảo của năm.Thật bái phục nha.)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận