Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời


Biết bị hố cũng không có cách nào, sau đó Mộ Sơ Tình vội vàng chạy tới rạp chiếu phim thì đã đến muộn, bất quá thật may mắn chính là người ngồi cùng bàn với cô thế nhưng thật tốt, vẫn luôn ở cửa chờ cô đến.

Mộ Sơ Tình đi đến đó, sau lưng còn dắt theo một bóng đèn.

Cậu bạn ngồi cùng bàn thấy được người đàn ông sau lưng Mộ Sơ Tình, đã bị dọa sợ, "Hoắc Bắc Cảng, sao cậu lại tới đây?"
Hoắc Bắc Cảng lúc ấy tư thái kiêu ngạo nhìn cậu bạn kia, ngữ khí nói chuyện quả thực chính là kiêu ngạo không ai bì nổi, "Rạp chiếu phim nhà cậu mở sao? Vì cái gì mà cậu có thể tới, còn tôi không thể?"
Cậu bạn học kia: "! ! "
Mộ Sơ Tình thấy hắn đột nhiên xuất hiện, cũng cảm thấy tò mò sửng sốt một chút, vừa rồi không có chú ý tới Hoắc Bắc Cảng vẫn luôn đi theo sau lưng cô.

"Hoắc Bắc Cảng, sao anh lại tới đây?"
Hoắc Bắc Cảng tiếp tục cái loại thái độ kiêu ngạo không ai bì nổi ấy, "Rạp chiếu phim nhà tôi mở, tại sao tôi không thể tới?"
Vẫn là cậu bạn học kia: "! ! " 66666!
Kỳ thật Hoắc Bắc Cảng đã sớm ở lúc Mộ Sơ Tình đồng ý cùng với cậu bạn học kia cùng nhau đi xem phim, lặng lẽ đi nghe lén hai người bọn họ sẽ xem phim gì, rồi chọn chỗ ngồi thế nào, rồi thì hắn liền chọn chỗ ngồi ở bên cạnh Mộ Sơ Tình.

Hắn lúc ấy cho chính mình một lý do chính là! Mộ Sơ Tình quá ngốc, một người ngốc như thế, lỡ như ở trong rạp chiếu phim bị người ta ăn thì làm sao bây giờ.

Cho nên căn cứ tôn chỉ bản thân phải vì nhân dân phục vụ, giải cứu Mộ Sơ Tình đại ngu ngốc này!
Vừa nhìn liền biết cái tên bạn học này có ý đồ, bằng không làm sao lại chọn chỗ ngồi ở trong góc thế kia?
Đến lúc đó lúc đen như mực, lại ở trong góc, phỏng chừng động thủ sờ cô, Mộ Sơ Tình còn ngây ngốc không biết phát sinh cái chuyện gì đâu?
Hoắc Bắc Cảng cứ như vậy, một khuôn mặt lạnh lùng, bá đạo lướt qua người Mộ Sơ Tình, muốn đi vào trong rạp chiếu phim.

Mộ Sơ Tình lười phản ứng lại với hắn.

Cậu bạn học kia hỏi Mộ Sơ Tình: "Cậu uống coca sao?"
Hoắc Bắc Cảng cũng không biết lúc nào lại đột nhiên xuất hiện, từ sau lưng hai người bọn họ xuất hiện, thanh âm trầm thấp, từ từ nhả ra một câu: "Mộ Sơ Tình hôm nay tới thời gian hành kinh.

"
Tới thời gian hành kinh, cho nên không thể uống đồ uống lạnh như thế.

Mộ Sơ Tình bị tiếng nói đột nhiên xuất hiện làm cho hoảng sợ.

Mẹ ơi! Hoắc Bắc Cảng thật là một kẻ siêu biến thái, cô tới ngày đèn đỏ, thế nhưng hắn lại biết?
Cậu bạn học kia xấu hổ sờ sờ đầu, nhìn Hoắc Bắc Cảng, tràn ngập địch ý.

Có thể không có địch ý sao? Hai người bọn họ có quan hệ gì chứ, hắn còn biết cô tới kỳ đèn đỏ?
Quan hệ ái muội như thế, có thể không nghi ngờ sao?
Cậu bạn học kia quyết tâm muốn theo đuổi Mộ Sơ Tình, cho nên cũng không có để ý, cậu ta tiếp tục nói: "Vậy Sơ Tình, mình lấy cho cậu trà sữa nóng vậy.

"
Liền ngay lúc cậu bạn học kia chọn trà sữa nóng, định lấy hoá đơn, Hoắc Bắc Cảng khí phách móc ra thẻ gold vip của mình, khí phách nói với nhân viên bán vé: "Tôi mua hết trà sữa hôm nay của mấy người.

Quẹt thẻ, tôi mua hết.

"
Cậu bạn học kia: "! ! "
Sau đó cậu bạn học kia thế nhưng phiền phức, cứ hỏi Mộ Sơ Tình, muốn uống cái này sao? Muốn uống cái này sao? Muốn ăn cái này sao? Muốn ăn cái này sao?
Hoắc Bắc Cảng nghe mà ngứa lỗ tai, trực tiếp móc thẻ ra ném lên trên người người nhân viên bán vé.

"Tôi mua hết đồ của mấy người ở đây, không được để cho cái người bên cạnh tôi mua, lải nhải phiền muốn chết.

"
Cậu bạn học ấy: "! ! "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui