"Cái gì mà bà xã nhà anh xảy ra chuyện hả? Tôi nói bà xã anh xảy ra chuyện lúc nào, hiện tại là bà xã anh gây ra chuyện kia kìa." Tiểu Tam Nhi lên án chỉ vào vách tường, "Anh nhìn xem bà xã nhà anh làm ra chuyện tốt gì, những người này đều là bị bà xã anh đánh dính lên vách, việc này, anh không có cái gì muốn nói sao?"
Tiểu Tam Nhi chính là đang xót mớ tiền.
Phòng bao lớn như thế, vách tường cũng là làm từ vật liệu thượng đẳng, rất quý, ít thì cũng vài chục vạn đó, cứ như vậy bị Mộ Sơ Tình đánh tan nát, không đau lòng tới chết mới là lạ đó.
Hoắc Bắc Cảng nhìn vách tường, không sao cả, quả nhiên là hắn cảm thấy Mộ Sơ Tình, người phụ nữ này đột nhiên rất vừa mắt, ngay cả cô đánh nát vách tường cũng nhìn rất đẹp.
1
"Cô ấy đánh mấy người đó, là vì sao?" Hoắc Bắc Cảng hỏi trúng trọng điểm.
Tiểu Tam Nhi lắc đầu, không biết, bất quá sợ Hoắc Bắc Cảng trách tội, lập tức giải thích: "Tôi đã phân phó người đi điều tra rồi."
Hoắc Bắc Cảng xem như tán đồng cách làm của cậu ta, nhìn cậu ta với vẻ mặt khó chịu, hắn vỗ vỗ bả vai Tiểu Tam Nhi, tỏ thái độ của người từng trải, hỏi cậu ta: "Tam Nhi, cậu có biết, nuôi một người phụ nữ, quan trọng nhất chính là cái gì không?"
"Tiền a."
Hoắc Bắc Cảng cười khẽ một tiếng, "Tôi không có tiền sao?"
Tiểu Tam Nhi lắc đầu, thành khẩn nói: "Có, anh có rất nhiều tiền."
Hoắc Bắc Cảng mạnh mẽ đánh cậu ta một, xem thường cái bộ dạng uất ức của cậu ta, "Cho nên, bà xã tôi phá có chút tiền ấy, cậu thương tâm cái gì? Phá tiền nhà cậu?"
"......" Aiz aiz aiz, rất có đạo lý mà.
Nhìn Tiểu Tam Nhi vẻ mặt sùng bái, Hoắc Bắc Cảng tiếp tục nói, thế nào cũng phải mở rộng nhận thức của Tiểu Tam Nhi: "Tam Nhi, anh tiếp tục hỏi chú, phụ nữ như thế nào thì được đàn ông yêu thích nhất?"
Tiểu Tam Nhi là loại người chưa yêu đương bao giờ, mơ hồ không hiểu, chớp chớp mắt trả lời: "Phụ nữ ngoan."
Hoắc Bắc Cảng phủ nhận, bắt đầu nói nhảm: "Không, phụ nữ phá sản phá gia.
Chị dâu cậu chính là trường hợp điển hình, có câu nói nói như thế nào, phụ nữ không phá gia, đàn ông không yêu."
"......!Anh cái tên lưu manh này! Nói nửa ngày, chính là nói anh có tiền, bà xã anh muốn làm sao thì làm?"
Hoắc Bắc Cảng nheo mắt lại, có chút không vui: "Chẳng lẽ không phải sự thật? Cậu có ý kiến phản đối?"
Tiểu Tam Nhi lập tức túng quẫn, "Là sự thật.
Không dám phản đối."
Hoắc Bắc Cảng đẩy cậu ta một, khinh thường nói: "Cậu không có phụ nữ, cậu không hiểu.
Lần sau chị dâu cậu nếu như còn tới đánh người, cậu nhớ rõ phải tìm cho cô ấy hai người, để cho cô ấy đánh, tránh làm cho cô ấy đánh khó chịu, phải tìm mấy tên da dày thịt béo.
Có biết không?"
"Hiểu hiểu hiểu!" Tiểu Tam Nhi giống như bị Hoắc Bắc Cảng dụ đi vào bẫy, ra không được, hơn nửa ngày, ánh mắt đau lòng nhìn Hoắc Bắc Cảng, nghĩ, nếu những người đó bị Mộ Sơ Tình đánh đến lợi hại như thế, vậy đại ca của cậu ta, bình thường ở nhà chắc là bị đánh không ít đâu.
Rốt cuộc, chị dâu sao lại bạo lực như thế?
Tiểu Tam Nhi ánh mắt nghiêm trọng, đau lòng hỏi Hoắc Bắc Cảng, "Vậy đại ca, bình thường, chị dâu có đánh anh không?"
Hoắc Bắc Cảng trừng mắt nhìn Tiểu Tam Nhi, ngữ khí bá đạo kiêu ngạo, "Cô ấy dám? Tôi đấm chết cô ấy."
Đôi mắt Tiểu Tam Nhi loé lên vẻ ngưỡng mộ nồng nhiệt, "......!Đại ca thật là trâu, thật khí phách, anh quả thực chính là mẫu đàn ông điển hình của chúng ta."
Hoắc Bắc Cảng nghĩ đến bản thân rất nhiều lần bị Mộ Sơ Tình một quyền đánh bay, đột nhiên cảm thấy, làm sao mà ngọt ngào được, hắn dõng dạc, "Ừm, chị dâu cậu thường xuyên đánh tôi."
"......" Tôi thu hồi lại lời tôi vừa nói.
"Bất quá, cậu không có phụ nữ, cậu không hiểu được đâu."
"......" Anh cút luôn đi.