Cho nên hắn là chờ Hứa Hạ Đồng trở về, rồi mới cùng cô ta trùng phùng hoà giải.
Bằng không, trong 5 năm qua Hoắc Bắc Cảng không thể nào không có quan hệ gì với bất cứ người phụ nữ nào, không có tai tiếng gì.
Hắn vẫn luôn vì Hứa Hạ Đồng thủ thân như ngọc, hắn vẫn luôn chờ Hứa Hạ Đồng trở về, tâm hắn vẫn còn đặt ở chỗ cô ta, hắn còn yêu Hứa Hạ Đồng.
Mộ Sơ Tình không muốn phải tiếp tục như vậy nữa.
mỗi ngày đều sống trong lo lắng đề phòng, sống trong căng thẳng mệt mỏi như vậy.
Chờ đợi, trông mong một người không yêu, không thích mình.
Chỉ cần không còn quan hệ gì với hắn nữa thì cô mới không động tình.
Tiểu Bao, có lẽ thật sự đúng như Hoắc Bắc Cảng nói, ở bên cạnh hắn sẽ tốt hơn là sống với cô, Tiểu Bao sống ở chỗ của Hoắc Bắc Cảng sẽ có tiền đồ, tương lai rộng mở hơn là sống với cô.
Tiểu Bao cần nguồn lực ở chỗ của Hoắc Bắc Cảng mới có thể trở nên hoàn mỹ, khiến người ta hâm mộ.
Tuy rằng hiện giờ hai người bọn họ ở bên nhau là vì Tiểu Bao, nhưng mà tương lai Tiểu Bao trưởng thành, biết ba mẹ mình sống với nhau không có tình cảm, chỉ vì mình mà giày vò lẫn nhau, nó sẽ khó chịu, sẽ càng thêm không hiểu cái cách làm ngu ngốc thiểu năng này của bọn họ.
Cô sẽ phải ra đi.
Đã tới lúc cô và Hoắc Bắc Cảng phải giải quyết mọi chuyện, sau khi ly hôn, có lẽ con sẽ giao cho Hoắc Bắc Cảng nuôi, cô vẫn có quyền lợi giám sát con cái.
Cho nên, Mộ Sơ Tình muốn làm giao dịch với Hà Thục.
......!
Mộ Sơ Tình mở miệng thương lượng với Hà Thục, "Bác gái, con có thể giúp bác, nhưng mà con hy vọng bác cũng đồng ý với con một điều kiện, giúp con hoàn thành một việc."
Hà Thục bên kia lập tức không cao hứng, "Cho nên, hiện tại cô giúp tôi còn muốn nói điều kiện? Trước kia tại sao tôi lại không biết tâm cơ cô lại hắc ám đến như thế!"
Hà Thục càng ngày càng khinh thường Mộ Sơ Tình.
Mộ Sơ Tình cười nhạo: "Bác gái, bác cũng không cần sốt ruột mà định nghĩa như thế, trước hết nghe tôi nói điều kiện của mình là cái gì đã, bác đây khẳng định sẽ rất đồng ý."
Ly hôn, lập tức ly hôn với Hoắc Bắc Cảng, đây là tâm nguyện của Mộ Sơ Tình, cô không muốn tiếp tục dây dưa với Hoắc Bắc Cảng nữa, còn phải giáp mặt với một bà mẹ chồng như vậy, muốn cùng Hà Thục hài hòa ở chung cả đời, thật sự là Mộ Sơ Tình làm không được, chi bằng sớm ly hôn, nhìn thấy sắc mặt Hà Thục, Mộ Sơ Tình liền cảm thấy hết muốn ăn.
Cô chung sống với Hoắc Bắc Cảng cái gì cũng đều không như ý.
Hà Thục bên kia nghe Mộ Sơ Tình nói vậy, ngưng lại một chút, thỏa hiệp, "Cô nói đi, điều kiện của cô là cái gì?"
"Tôi muốn ly hôn với Hoắc Bắc Cảng, chỉ cần tôi giúp bác, bác phải giúp tôi ly hôn với Hoắc Bắc Cảng, bác cảm thấy điều kiện này như thế nào?"
Hà Thục vẫn luôn muốn cho bọn họ ly hôn, cho nên điều này liền thỏa mãn nguyện vọng của Hà Thục, Mộ Sơ Tình rất chắc chắn Hà Thục sẽ không cự tuyệt.
Hà Thục ở bên kia tựa hồ không nghĩ tới Mộ Sơ Tình sẽ nói như vậy, dọa bà ta đứng bật dậy một phen, cao hứng hơn nửa ngày, đều nhịn không được tâm tình của mình, Hà Thục có chút không chắc chắn, tiếp sau đó bà ta hưng phấn hỏi Mộ Sơ Tình, "Sơ Tình, vừa rồi bác không có nghe rõ, con mới nói cái gì? Con nói con muốn ly hôn với con trai bác! Con nói có thật không? Không có lừa bác đó chứ?"
Mộ Sơ Tình cạn lời trợn trắng mắt, loại chuyện này còn có thể lừa bà sao? Lừa bà thì có kẹo ăn à?
"Là thật, tôi không muốn tiếp tục với Hoắc Bắc Cảng nữa, cho nên muốn ly hôn." Mộ Sơ Tình nén giận nói, "Cái này cũng là bác tự nguyện, cho nên chúng ta hợp tác, bác giúp tôi ly hôn."
"Con dễ dàng thương lượng như thế?" Hà Thục bên kia cảnh giác lên, "Mộ Sơ Tình, sẽ không phải là cô đang có âm mưu gì đó chứ? Không thể trách tôi lại có suy nghĩ lung tung, nhưng thực tế chính là như vậy, con trai tôi tốt như thế, tôi thật sự không nghĩ ra được cô lại muốn ly hôn với nó, đây là vì cái gì? Hay là cô đang tính toán cái gì, muốn phá hoại quan hệ của hai mẹ con tôi phải không?"